Sau khi Sở Hành Vân trở về đình viện liền đóng chặt cửa, hai tay duỗi ra, hồng hộc thở ra một ngụm trọc khí, cười nhạt nói:
- Ra đi.
Hưu!
Lời nói vừa ra, một dáng người xinh đẹp yểu điệu liền xuất hiện trước mắt hắn, cả người mặc hồng y, khuôn mặt vô cùng tinh xảo, nàng chính là Tần Vũ Yên.
- Ta chỉ vừa trở lại đình viện mà Vũ Yên tiểu thư đã vội vã tới đây, chẳng lẽ nàng tới kiếm chút lợi ích từ ta?
Sở Hành Vân đã sắp xếp cho Diêm Độc và Cố Thanh Sơn ở bên ngoài, trong tòa đình viện này chỉ còn hai người bọn họ.
- Lợi ích ư? Xin chỉ giáo cho?
Trong ánh mắt Tần Vũ Yên có vài phần hiếu kỳ.
- Vừa rồi trên khán đài, nàng đã nhiều lần muốn Dương Viêm thu nhận ta, ngay cả khi ta đưa ra điều kiện hoang đường muốn trở thành đệ tử nòng cốt nàng cũng hết sức thuyết phục hắn đáp ứng, dựa theo giao tình của ta và nàng chắc cũng không thể thân thiết tới mức này.
Trong mắt Sở Hành Vân lóe ra tinh quang, cười nhạt nói:
- Theo như suy nghĩ của ta, Vũ Yên tiểu thư chắc có việc muốn nhờ ta hoặc muốn tìm tìm kiếm lợi ích nào đó từ ta, điều này mới phù hợp với đạo nghĩa buôn bán của Tần gia.
Nghe được phân tích của Sở Hành Vân, Tần Vũ Yên trong lòng thầm giật mình, thì ra mọi việc trên khán đài Sở Hành Vân đều quan sát hết, không ngờ tâm tư hắn lại kín đáo như vậy, xem ra nàng vẫn còn đánh giá thấp hắn.
Trầm ngâm một lát, Tần Vũ Yên đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, nói thẳng:
- Nếu ngươi đã sớm nhìn thấu thì ta cũng không che giấu nữa, ta muốn lấy danh nghĩa Tần gia mời ngươi gia nhập, làm khách khanh vinh dự của Tần gia ta!
- Khách khanh vinh dự?
Sở Hành Vân đôi mắt hơi ngưng đọng, hiển nhiên hắn cũng không ngờ Tần Vũ Yên lại đưa ra yêu cầu này.
Tần gia là thương hội đứng đầu của Lưu Vân Hoàng Triều, có tài phú khổng lồ, nếu nói là giàu nhất cả nước cũng không sai.
Khách khanh vinh dự của Tần gia địa vị cực cao, còn được nắm giữ nhiều thực quyền, mặc dù ở Hoàng Thành cũng là một nhân vật hô mưa gọi gió.
Nàng cứ như vậy mà mời Sở Hành Vân làm khách khanh vinh dự của Tần gia một cách quá bất ngờ.
- Có thể nói cho ta lý do được không?
Sở Hành Vân vẫn duy trì bình tĩnh, mở miệng hỏi.
- Hai ngày trước, khi vừa nghe xong lời của ngươi ta liền bắt tay vào điều tra nhị thúc, ta phát hiện được rằng nhị thúc của ta đã nắm không ít các cửa hàng của Tần gia trong tay, gần đây trong gia tộc cũng có một số người lạ mặt, sự việc chấn động gần đây nhất của Tần gia cũng do một tay hắn gây ra, dựa theo suy đoán của ta, có lẽ hắn đang lên kế hoạch cướp đoạt ngôi vị gia chủ!
Tần Vũ Yên nắm chặc hai tay, cho tới bây giờ nàng vẫn khó mà tin được.
Một tháng trước, Tần Vũ Yên từ miệng của Cố Thanh Sơn mà biết được Tần gia liên tiếp bị tấn công, trong tộc phân tranh không ngừng, vô số thế lực bên ngoài đang dòm ngó vào, đây là khốn cảnh từ trước đến nay chưa từng xảy ra.
Sau đó nàng đã bắt đầu tìm kiếm nguyên nhân nhưng vẫn không có tiến triển gì.
Cho đến hai ngày trước, Sở Hành Vân gợi ý cho nàng đi điều tra Tần Thiên Phong, nàng mới biết được tất cả mọi việc đều dưới sự thao túng âm thầm của Tần Thiên Phong, mục đích chính là muốn kéo Tần Thiên Vũ xuống đài để leo lên vị trí gia chủ.
- Quả nhiên là Tần Thiên Phong!
Sở Hành Vân trong lòng lạnh lùng, phán đoán trước đó của hắn quả nhiên không sai.
Ánh mắt nhìn về phía Tần Vũ Yên, Sở Hành Vân lại hỏi:
- Ngươi đã biết tất cả đều là âm mưu của Tần Thiên Phong sao không báo cho phụ thân ngươi mà lại đi mời ta làm khách khanh thì có tác dụng gì?
- Thực không dám giấu diếm, từ mấy năm trước cha ta đã thân mang trọng bệnh, không có sức để xử lý công việc của Tần gia, huống hồ Tần Thiên Phong từ lâu đã âm thầm nuôi dưỡng thế lực của mình, cho dù cha ta có ra tay thì có tác dụng gì, không chừng lại ép Tần Thiên Phong vào đường cùng mà gấp gáp phản công, khiến cho cha ta rơi vào tuyệt cảnh.
- Hiện tại người có thể giúp ta và Tần gia chỉ có mỗi Sở Hành Vân ngươi, ta mong ngươi có thể đồng ý lời mời này mà ra tay trợ giúp ta!
Sau khi nói xong lời này, Tần Vũ Yên lưng hơi cong, hướng về phía Sở Hành Vân bái một cái.
Đúng như lời nàng nói, người có thể giúp đỡ Tần gia lúc này không nhiều lắm, tâm tư Sở Hành Vân kín đáo, lại hiểu rất rõ thế cục của Tần gia cho nên hắn là người duy nhất Tần Vũ Yên có thể trông cậy lúc này.
- Ta trời sinh tính hào hiệp, nhưng không thích bị người khác ràng buộc, vị trí khách khanh này ta không thể nhận.
Sở Hành Vân nhìn Tần Vũ Yển rồi mở giọng từ chối khiến cho tâm thần Tần Vũ Yên rung động, đứng ngây ngốc tại chỗ.
- Hơn nữa cho dù ta có đồng ý giúp ngươi thì dựa vào lực lượng của hai ta không đủ để gầy dựng lại Tần gia. Tất cả cao tầng của Tần gia lúc này có lẽ sớm đã bị Tần Thiên Phong thu mua, trong lòng bọn họ dã sớm không còn Tần Thiên Vũ. Cho dù chúng ta có giết Tần Thiên Phong thì sẽ có một ngày bọn họ sẽ lại tạo phản, Tần gia đã muốn kết thúc rồi.
Sở Hành Vân giống như đang nói nhăng nói cuội nhưng tất cả đều là sự thật.
Một cái gia tộc khổng lồ nếu muốn phồn vinh hưng thịnh thì phải trên dưới một lòng.
Lòng người đã dao động thì gia tốc đó khó có thể trường tồn.
Lòng ngươi sinh dị tâm thì gia tộc chắc chắn tiêu vong.
Kiếp trước sau khi Tần Thiên Vũ chết đi thì Tần Thiên Phong trở thành gia chủ Tần gia, tuy nhiên không được bao lâu thì Tần gia cũng diệt vong, điều này nói rõ rằng trong lòng người Tần gia đã sinh ra dị tâm.
Cho dù có cứu Tần gia thoát khỏi hiểm cảnh thì với thế cục rối rắm này cũng sẽ không thể lại một lần nữa quật khởi.
Hai mắt Tần Vũ Yên trống rỗng, cả người ngồi rạp xuống đất, thanh âm run rẩy nói:
- Lẽ nào thực sự không có bất kỳ biện pháp nào sao, Tần gia chúng ta nhất định sẽ bị diệt vong?
Ngay cả Sở Hành Vân cũng nói ra những lời đó khiến Tần Vũ Yên hoàn toàn lâm vào trong mở mịt, hai dòng nước mắt nóng hổi chảy dài trên khuôn mặt thanh tú, rơi xuống đất để lại những vệt nước trên sàn.
- Biện pháp cũng không phải là không có.
Thấy bộ dáng như vậy của Tần Vũ Yên, trong thâm tâm của Sở Hành Vân cũng cảm giác không đành lòng.
- Biện pháp gì?
Tần Vũ Yên như chộp được người cứu mạng, ngẩng đầu, trong ánh mắt tràn ngập khát vọng.
- Nội bộ Tần gia đã có vấn đề, nhiều cửa hàng cũng rơi vào trong tay của Tần Thiên Phong, nếu muốn trở mình thì phải hạ thủ vô tình, diệt trừ tất cả kẻ mang dị tâm, đồng lòng xây dựng lại thương hội từ đầu!
Sở Hành Vân hai mắt sắc bén nói ra ý kiến của mình.
- Diệt tất cả kẻ mang dị tâm, lại còn phải xây dựng lại thương hội từ đầu?
Nghe thế sắc mặt của Tần Vũ Yên trở nên đờ đẫn, cảm giác toàn bộ trời đất đều đang xoay tròn.
Sau nữa ngày nàng mới phục hồi lại tinh thần, có vài phần khổ sở nói:
- Tru diệt người có dị tâm tuy khó, đem hết toàn lực vẫn có cơ hội, nhưng xây dựng lại thương hội thì quá khó, thật sự không có khả năng làm được.
Tần gia đã sừng sững ở Lưu Vân Hoàng Triều vài trăm nay, dựa vào vô số nổ lực và trí tuệ của người đi trước mới gầy dựng được địa vị ngày hôm nay.
Nếu như đem những thứ này toàn bộ bỏ hết, bắt tay vào xây dựng lại thương hội thì độ khó quá lớn, gần như phải bắt đầu từ đầu.
Quan trọng hơn là bây giờ trong Lưu Vân Hoàng Triều có vô số thế lực gia tộc, ở tất cả các lĩnh vực đều bị chia cắt mãnh liệt, bọn họ đều phải tìm mọi cách để lớn mạnh, ngay cả đoạt thức ăn trong miệng hổ, quả thật vô cùng gian nan.
- Điều nên nói ta đều đã nói hết, ngươi muốn mở mắt nhìn chằm chằm vào Tần gia rơi vào trong tay Tần Thiên Phong hay là muốn mở một đường máu, đập đi xây lại, ngươi muốn lựa chọn cái nào hãy suy nghĩ thật kĩ đi.
Sở Hành Vân đi tới trước mặt của Tần Vũ Yên, trong ánh mắt mang theo màu sắc thâm trầm, nói:
- Cứ đem lời hôm nay của ta một chữ cũng không thể bỏ sót mà nói cho phụ thân ngươi, nếu các ngươi quyết định chọn con đường thứ hai thì có thể tới Lăng Tiêu Vũ Phủ tìm ta. Nhưng nếu như các ngươi lựa chọn con đường thứ nhất thì xin đừng mang chuyện này tới làm phiền ta nữa.
Dứt lời, Sở Hành Vân đi nhanh đến hướng tu luyện mật thất. Trước khi hắn bước vào cửa thì đột nhiên dừng lại, quay đầu nói:
- Ta đã từng hai lần nói qua, bất cứ chuyện gì nếu ngươi chưa trải qua thì không nên vội kết luận, Trong từ điển của Sở Hành Vân ta không bao giờ có bốn chữ “không có khả năng”!
Hắn bước vào tu luyện mật thất, âm thanh ầm ầm vang lên, cánh cửa từ từ đóng lại.
Nhưng lời nói của hắn thì vẫn vang lên trong đầu Tần Vũ Yên, dư âm không dứt.
Dịch giả: Hào Ca
Biên: Mei_hnmn
Nhóm dịch Vạn Yên Chi Sào
Nguồn:
- Ra đi.
Hưu!
Lời nói vừa ra, một dáng người xinh đẹp yểu điệu liền xuất hiện trước mắt hắn, cả người mặc hồng y, khuôn mặt vô cùng tinh xảo, nàng chính là Tần Vũ Yên.
- Ta chỉ vừa trở lại đình viện mà Vũ Yên tiểu thư đã vội vã tới đây, chẳng lẽ nàng tới kiếm chút lợi ích từ ta?
Sở Hành Vân đã sắp xếp cho Diêm Độc và Cố Thanh Sơn ở bên ngoài, trong tòa đình viện này chỉ còn hai người bọn họ.
- Lợi ích ư? Xin chỉ giáo cho?
Trong ánh mắt Tần Vũ Yên có vài phần hiếu kỳ.
- Vừa rồi trên khán đài, nàng đã nhiều lần muốn Dương Viêm thu nhận ta, ngay cả khi ta đưa ra điều kiện hoang đường muốn trở thành đệ tử nòng cốt nàng cũng hết sức thuyết phục hắn đáp ứng, dựa theo giao tình của ta và nàng chắc cũng không thể thân thiết tới mức này.
Trong mắt Sở Hành Vân lóe ra tinh quang, cười nhạt nói:
- Theo như suy nghĩ của ta, Vũ Yên tiểu thư chắc có việc muốn nhờ ta hoặc muốn tìm tìm kiếm lợi ích nào đó từ ta, điều này mới phù hợp với đạo nghĩa buôn bán của Tần gia.
Nghe được phân tích của Sở Hành Vân, Tần Vũ Yên trong lòng thầm giật mình, thì ra mọi việc trên khán đài Sở Hành Vân đều quan sát hết, không ngờ tâm tư hắn lại kín đáo như vậy, xem ra nàng vẫn còn đánh giá thấp hắn.
Trầm ngâm một lát, Tần Vũ Yên đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, nói thẳng:
- Nếu ngươi đã sớm nhìn thấu thì ta cũng không che giấu nữa, ta muốn lấy danh nghĩa Tần gia mời ngươi gia nhập, làm khách khanh vinh dự của Tần gia ta!
- Khách khanh vinh dự?
Sở Hành Vân đôi mắt hơi ngưng đọng, hiển nhiên hắn cũng không ngờ Tần Vũ Yên lại đưa ra yêu cầu này.
Tần gia là thương hội đứng đầu của Lưu Vân Hoàng Triều, có tài phú khổng lồ, nếu nói là giàu nhất cả nước cũng không sai.
Khách khanh vinh dự của Tần gia địa vị cực cao, còn được nắm giữ nhiều thực quyền, mặc dù ở Hoàng Thành cũng là một nhân vật hô mưa gọi gió.
Nàng cứ như vậy mà mời Sở Hành Vân làm khách khanh vinh dự của Tần gia một cách quá bất ngờ.
- Có thể nói cho ta lý do được không?
Sở Hành Vân vẫn duy trì bình tĩnh, mở miệng hỏi.
- Hai ngày trước, khi vừa nghe xong lời của ngươi ta liền bắt tay vào điều tra nhị thúc, ta phát hiện được rằng nhị thúc của ta đã nắm không ít các cửa hàng của Tần gia trong tay, gần đây trong gia tộc cũng có một số người lạ mặt, sự việc chấn động gần đây nhất của Tần gia cũng do một tay hắn gây ra, dựa theo suy đoán của ta, có lẽ hắn đang lên kế hoạch cướp đoạt ngôi vị gia chủ!
Tần Vũ Yên nắm chặc hai tay, cho tới bây giờ nàng vẫn khó mà tin được.
Một tháng trước, Tần Vũ Yên từ miệng của Cố Thanh Sơn mà biết được Tần gia liên tiếp bị tấn công, trong tộc phân tranh không ngừng, vô số thế lực bên ngoài đang dòm ngó vào, đây là khốn cảnh từ trước đến nay chưa từng xảy ra.
Sau đó nàng đã bắt đầu tìm kiếm nguyên nhân nhưng vẫn không có tiến triển gì.
Cho đến hai ngày trước, Sở Hành Vân gợi ý cho nàng đi điều tra Tần Thiên Phong, nàng mới biết được tất cả mọi việc đều dưới sự thao túng âm thầm của Tần Thiên Phong, mục đích chính là muốn kéo Tần Thiên Vũ xuống đài để leo lên vị trí gia chủ.
- Quả nhiên là Tần Thiên Phong!
Sở Hành Vân trong lòng lạnh lùng, phán đoán trước đó của hắn quả nhiên không sai.
Ánh mắt nhìn về phía Tần Vũ Yên, Sở Hành Vân lại hỏi:
- Ngươi đã biết tất cả đều là âm mưu của Tần Thiên Phong sao không báo cho phụ thân ngươi mà lại đi mời ta làm khách khanh thì có tác dụng gì?
- Thực không dám giấu diếm, từ mấy năm trước cha ta đã thân mang trọng bệnh, không có sức để xử lý công việc của Tần gia, huống hồ Tần Thiên Phong từ lâu đã âm thầm nuôi dưỡng thế lực của mình, cho dù cha ta có ra tay thì có tác dụng gì, không chừng lại ép Tần Thiên Phong vào đường cùng mà gấp gáp phản công, khiến cho cha ta rơi vào tuyệt cảnh.
- Hiện tại người có thể giúp ta và Tần gia chỉ có mỗi Sở Hành Vân ngươi, ta mong ngươi có thể đồng ý lời mời này mà ra tay trợ giúp ta!
Sau khi nói xong lời này, Tần Vũ Yên lưng hơi cong, hướng về phía Sở Hành Vân bái một cái.
Đúng như lời nàng nói, người có thể giúp đỡ Tần gia lúc này không nhiều lắm, tâm tư Sở Hành Vân kín đáo, lại hiểu rất rõ thế cục của Tần gia cho nên hắn là người duy nhất Tần Vũ Yên có thể trông cậy lúc này.
- Ta trời sinh tính hào hiệp, nhưng không thích bị người khác ràng buộc, vị trí khách khanh này ta không thể nhận.
Sở Hành Vân nhìn Tần Vũ Yển rồi mở giọng từ chối khiến cho tâm thần Tần Vũ Yên rung động, đứng ngây ngốc tại chỗ.
- Hơn nữa cho dù ta có đồng ý giúp ngươi thì dựa vào lực lượng của hai ta không đủ để gầy dựng lại Tần gia. Tất cả cao tầng của Tần gia lúc này có lẽ sớm đã bị Tần Thiên Phong thu mua, trong lòng bọn họ dã sớm không còn Tần Thiên Vũ. Cho dù chúng ta có giết Tần Thiên Phong thì sẽ có một ngày bọn họ sẽ lại tạo phản, Tần gia đã muốn kết thúc rồi.
Sở Hành Vân giống như đang nói nhăng nói cuội nhưng tất cả đều là sự thật.
Một cái gia tộc khổng lồ nếu muốn phồn vinh hưng thịnh thì phải trên dưới một lòng.
Lòng người đã dao động thì gia tốc đó khó có thể trường tồn.
Lòng ngươi sinh dị tâm thì gia tộc chắc chắn tiêu vong.
Kiếp trước sau khi Tần Thiên Vũ chết đi thì Tần Thiên Phong trở thành gia chủ Tần gia, tuy nhiên không được bao lâu thì Tần gia cũng diệt vong, điều này nói rõ rằng trong lòng người Tần gia đã sinh ra dị tâm.
Cho dù có cứu Tần gia thoát khỏi hiểm cảnh thì với thế cục rối rắm này cũng sẽ không thể lại một lần nữa quật khởi.
Hai mắt Tần Vũ Yên trống rỗng, cả người ngồi rạp xuống đất, thanh âm run rẩy nói:
- Lẽ nào thực sự không có bất kỳ biện pháp nào sao, Tần gia chúng ta nhất định sẽ bị diệt vong?
Ngay cả Sở Hành Vân cũng nói ra những lời đó khiến Tần Vũ Yên hoàn toàn lâm vào trong mở mịt, hai dòng nước mắt nóng hổi chảy dài trên khuôn mặt thanh tú, rơi xuống đất để lại những vệt nước trên sàn.
- Biện pháp cũng không phải là không có.
Thấy bộ dáng như vậy của Tần Vũ Yên, trong thâm tâm của Sở Hành Vân cũng cảm giác không đành lòng.
- Biện pháp gì?
Tần Vũ Yên như chộp được người cứu mạng, ngẩng đầu, trong ánh mắt tràn ngập khát vọng.
- Nội bộ Tần gia đã có vấn đề, nhiều cửa hàng cũng rơi vào trong tay của Tần Thiên Phong, nếu muốn trở mình thì phải hạ thủ vô tình, diệt trừ tất cả kẻ mang dị tâm, đồng lòng xây dựng lại thương hội từ đầu!
Sở Hành Vân hai mắt sắc bén nói ra ý kiến của mình.
- Diệt tất cả kẻ mang dị tâm, lại còn phải xây dựng lại thương hội từ đầu?
Nghe thế sắc mặt của Tần Vũ Yên trở nên đờ đẫn, cảm giác toàn bộ trời đất đều đang xoay tròn.
Sau nữa ngày nàng mới phục hồi lại tinh thần, có vài phần khổ sở nói:
- Tru diệt người có dị tâm tuy khó, đem hết toàn lực vẫn có cơ hội, nhưng xây dựng lại thương hội thì quá khó, thật sự không có khả năng làm được.
Tần gia đã sừng sững ở Lưu Vân Hoàng Triều vài trăm nay, dựa vào vô số nổ lực và trí tuệ của người đi trước mới gầy dựng được địa vị ngày hôm nay.
Nếu như đem những thứ này toàn bộ bỏ hết, bắt tay vào xây dựng lại thương hội thì độ khó quá lớn, gần như phải bắt đầu từ đầu.
Quan trọng hơn là bây giờ trong Lưu Vân Hoàng Triều có vô số thế lực gia tộc, ở tất cả các lĩnh vực đều bị chia cắt mãnh liệt, bọn họ đều phải tìm mọi cách để lớn mạnh, ngay cả đoạt thức ăn trong miệng hổ, quả thật vô cùng gian nan.
- Điều nên nói ta đều đã nói hết, ngươi muốn mở mắt nhìn chằm chằm vào Tần gia rơi vào trong tay Tần Thiên Phong hay là muốn mở một đường máu, đập đi xây lại, ngươi muốn lựa chọn cái nào hãy suy nghĩ thật kĩ đi.
Sở Hành Vân đi tới trước mặt của Tần Vũ Yên, trong ánh mắt mang theo màu sắc thâm trầm, nói:
- Cứ đem lời hôm nay của ta một chữ cũng không thể bỏ sót mà nói cho phụ thân ngươi, nếu các ngươi quyết định chọn con đường thứ hai thì có thể tới Lăng Tiêu Vũ Phủ tìm ta. Nhưng nếu như các ngươi lựa chọn con đường thứ nhất thì xin đừng mang chuyện này tới làm phiền ta nữa.
Dứt lời, Sở Hành Vân đi nhanh đến hướng tu luyện mật thất. Trước khi hắn bước vào cửa thì đột nhiên dừng lại, quay đầu nói:
- Ta đã từng hai lần nói qua, bất cứ chuyện gì nếu ngươi chưa trải qua thì không nên vội kết luận, Trong từ điển của Sở Hành Vân ta không bao giờ có bốn chữ “không có khả năng”!
Hắn bước vào tu luyện mật thất, âm thanh ầm ầm vang lên, cánh cửa từ từ đóng lại.
Nhưng lời nói của hắn thì vẫn vang lên trong đầu Tần Vũ Yên, dư âm không dứt.
Dịch giả: Hào Ca
Biên: Mei_hnmn
Nhóm dịch Vạn Yên Chi Sào
Nguồn:
/300
|