Linh La Giới

Chương 158: Xin hãy giảng lại một lần nữa

/1062


Hạ Ngôn hai mắt mở lớn, hít một hơi thật sâu vào trong lồng ngực! Hai mắt tỏa sáng như thanh ngọc trong trời đêm, sau đó quang mang dần nội liễm lại.
 
Sáng sớm! Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu và trong phòng.
 
" Cũng tới lúc phải tới giảng đường rồi, ngày đầu tiên, ta cũng không muốn tới muộn, không thể làm người khác có cảm giác ta không tôn trọng giáo sư được! Cũng không biết giáo sư sơ cấp rót cục sẽ dạy những cái gì? Nếu đối với ta là vô dụng, về sau sẽ tìm biện pháp không tới đó nữa!" Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ, từ trên giường bước xuống, hắn đến học viện Tử Diệp chủ yếu là vì kinh các trong học viện có rất nhiều bí tịch mà hắn muốn học.
 
Sau khi làm xong vệ sinh cá nhân, Hạ Ngôn nhìn qua cái rương trong góc phòng một chút.
 
" Thổ cẩu, trông chừng cái rương này, không cho phép bất cứ ai động vào nó!" Hạ Ngôn lúc trước khi rời khỏi phòng, phân phó cho thổ cẩu.
 
" Ngao. "
 
Thổ cẩu phi thường không tình nguyện, hai mắt màu lục sâu kín mở trừng trừng, cái miệng hơi khẽ nhếch "Ngao ô" một tiếng.
 
Trông chừng cái rương này tất nhiên là không thể ra ngoài được rồi! Một mình nó ở trong phòng sẽ vô cùng buồn chán!
 
Nó nhìn nhìn Hạ Ngôn một chút, nó không dám trái lời của Hạ Ngôn, ngửa mặt lên trời bốn vó dương lên để lộ ra cái bụng cứ lăn qua lăn lại, nhìn trần nhà mà phát ngốc!
 
Ra khỏi toà nhà số bốn, Hạ Ngôn gặp vài tên sơ cấp đệ tử, hắn nhận ra đó đều là đệ tử do giáo sư Đái Kỳ phụ trách, bọn họ đang cùng nhau hướng về rừng cây trước mặt bước tới.
 
Sau một chén trà nhỏ thời gian bọn họ đã tới trước cửa giảng đường. Ở tầng thứ nhất, là giảng đường dành cho đệ tử sơ cấp. Tràng kiến trúc này rất lớn, mỗi tầng lầu có tới hơn hai mươi cái phòng lớn, bất quá lúc này bên trong rất nhiều phòng còn trống.
 
Hạ Ngôn cũng không thấy vị giáo sư xinh đẹp động lòng người đâu cả. Có một gian phòng bên ngoài phía trên cánh của treo cái biển ghi số " Bốn ". Xem ra gian giảng đường này chác là của bọn Hạ Ngôn.
 
Vừa tiến vào giảng đường, Hạ Ngôn đã nghe thấy các đệ tử sơ cấp đang đàm luận một ít sự tình mới phát sinh của hắn.
 
Những đệ tử này đều đến từ những thành thị khác nhau, hoàn cảnh của bọn họ cũng có sự khác biệt. Có người sinh ra trong một gia tộc nào đó, có người lớn lên trong một gia đình giàu có. Cũng có một bộ phận nhỏ thiếu niên có thiên phú rất cao xuất thân từ những gia đình bình thường. Những người có thiên phú rất cao nhưng lại xuất thân trong những gia đình bình thường này đều là được các thành trấn đề cử tới tham gia khảo hạch của học viện.
 
" Hạ Ngôn ngươi tới từ thành thị nào?" Một tên đệ tử có tướng mạo to béo ngồi cạnh Hạ Ngôn tò mò hỏi.
 
Hắn vừa hỏi xong, các đệ tử khác xung quanh cũng mang theo ánh mắt tò mò nhìn lại.
 
Hạ Ngôn cười cười nói:" Ta đến từ Ngọc Thủy thành!"
 
" Ngọc Thủy thành?" Tên đệ tử này trợn to mắt thở ra một hơi, chuyển ánh mắt nhìn qua mọi người, nói thêm, " Ngọc Thủy thành là thành trấn liền kề với Tội Ác Sâm Lâm, khi trước ta cùng mấy vị đại ca trong gia tộc của ta theo một đoàn dong binh tiến vào Tội Ác Sâm Lâm cũng đã đi qua Ngọc Thủy thành. "
 
Trong lúc nói chuyện, trên khuôn mặt béo núc mang theo một chút tự hào.
 
" Hạ Ngôn, ngươi từng tiến vào Tội Ác Sâm Lâm phải không?" Sau đó hắn lại hỏi Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn gật đầu, " Uh, đã đi qua một lần!"
 
Đi qua Tội Ác Sâm Lâm, làm như vậy thì có mấy người chứ? Đại đa số mọi người khi nghe đến cái tên Tội Ác Sâm Lâm trong ánh mắt đều mang vẻ kính sợ nhìn tên béo kia và Hạ Ngôn. Có thể tiến vào Tội Ác Sâm Lâm trong mắt đại đa số mọi người đều không phải là người tầm thường.
 
"Hắc hắc, Tội Ác Sâm Lâm, là một địa phương phi thường kinh khủng. Ở trong đó không chỉ có dã thú hung mãnh, thậm chí còn có rất nhiều cường đạo, nếu vận khí không tốt còn có thể gặp được linh thú và người của Ám Dạ đại lục!" Tên đệ tử béo này cao giọng nói, ánh mắt lóe sáng, nói một hơi dài.
 
Chợt hắn lại cười gượng vài tiếng rồi nói:" Bất quá ta chỉ dám thâm nhập vào Tội Ác Sâm Lâm có mười dặm thôi. Vậy mà đã gặp không ít dã thú hung mãnh, trong đó có "Độc giác sơn trư", loại sơn trư này da của nó rất dày, một hai kiếm không thể giết được nó. Ta đã tận mắt chứng kiến một tên dong binh bị nó gặm một cái đứt tới tận đùi, máu tươi chảy ròng ròng!"
 
" Im lặng!"
 
Đang khi hăn nói hăng hái tới mức nước miếng bắn tung tóe thì lúc này giáo sư Đái Kỳ tiến vào. Liếc mắt nhìn tên đệ tử kia một chút thanh âm ôn hoà nói.
 
Tất cả mọi người đều trở về chỗ ngồi, ánh mắt chăm chú nhìn nàng.
 
"Căn phòng này sau này sẽ là giảng đường của chúng ta! Mỗi ngày phải tới nơi này để tập trung!" Đái Kỳ nói với tất cả đệ tử trong phòng.
 
" Sau khi các ngươi trở thành đệ tử trung cấp, có thể tiến lên giảng đường ở tầng thứ hai. " Đái Kỳ vừa nói vừa đưa ánh mắt qua nhìn Hạ Ngôn một chút!
 
"Những gì sơ cấp đệ tử cần học tập. Chính là làm thế nào để để khống chế nội lực của chính mình. Làm thế nào để nội lực có thể phối hợp thật tốt với vũ kỹ! Lát nữa, mọi người sẽ ra quảng trường, ta sẽ làm mẫu cho mọi người lĩnh ngộ! Chỉ cần cố gắng một chút các ngươi sẽ thành công!" Đái Kỳ ánh mắt thản nhiên nhìn xuống phía dưới, rồi lãnh đạm nói.
 
"Sử dụng nội lực?" Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, " Ta đối với việc sử dụng lực lượng sợ rằng giáo sư Đái Kỳ không chắc đã bằng ta, vậy ta còn học làm gì?"
 
Bởi vì hắn tu luyện Linh La tâm pháp, hơn nữa những quang điểm màu trắng trong cơ thể và kinh mạch vẫn không ngừng cải tạo thân thể hắn, mỗi một bộ vị trên cơ thể Hạ Ngôn đều được hắn khống chế một cách chuẩn xác. Đối với lực lượng toàn thân, Hạ Ngôn đều có thể phát huy. Cho nên những gì đệ tử sơ cấp phải học đối với hắn là hoàn toàn vô dụng.
 
"Các ngươi đừng cho rằng vấn đề này không phải là quan trọng!?" Đái Kỳ đột nhiên nâng cao thanh âm lên một chút.
 
"Một năm sau, sẽ tới kỳ khảo hạch của các ngươi, chỉ có thông qua khảo hạch mới có thể thăng cấp lên đệ tử trung cấp tiến hành học tập tu luyện ở mức cao thâm hơn. Nếu không thể vượt qua khảo hạch thì sẽ tiếp tục học tập với những đệ tử sơ cấp khác. Có nhiều đệ tử vì không chịu tiếp thu cho nên mất hai năm thời gian mới có thể vượt qua khảo hạch này! Thậm chí có người mất nhiều hơn hai năm mới hoàn thành khảo hạch này. Các ngươi thử nghĩ xem. Người ta mất một năm để vượt qua mà các ngươi mất những ba năm, vậy chẳng phải là lãng phí mất hai năm thời gian sao? Các ngươi liệu có được bao nhiêu cái hai năm để lãng phí?" Thanh âm của Đái Kỳ tuy vẫn ôn nhu, nhưng sắc mặt lại có chút nghiêm nghị!
 
Chúng đệ tử nghe Đái Kỳ nói, đều thở dài một hơi, thật sự cảm thấy lo lắng.
 
"Tốt lắm, mọi người. Chúng ta tới tập trung tại quảng trường. " Đái Kỳ cánh tay trắng noãn vung lên dẫn đầu đi ra bên ngoài.
 
Các giáo sư khác cũng tương tự như vậy. Đám người Hạ Ngôn ra khỏi giảng đường cũng thấy không ít đệ tử cùng các giáo sư phụ trách của mình cũng đang đi ra từ các phòng khác!
 
Trên quảng trường rộng lớn này, cho dù chứa hai ngàn người thì vẫn rộng rãi thoải mái. Mà hôm nay chỉ có hơn hai trăm người, vậy thì diện tích thừa thãi quả là rất lớn.
 
Hai mươi người bọn Hạ Ngôn sau khi tập trung đầy đủ trên quảng trường. Giáo sư Đái Kỳ liền xuất ra một thanh nhuyễn kiếm. Thanh nhuyễn kiếm này được rút ra từ trên thắt lưng của nàng, bình thường luôn dắt bên người, chỉ khi sử dụng đến mới rút ra.
 
Thanh nhuyễn kiếm trong tay Đái Kỳ trong nháy mắt trở nên thẳng tắp!
 
"Những tu luyện giả chúng ta, sử dụng vũ kỹ tuy phần lớn đều dựa vào vũ khí của mình, nhưng để có thể phát huy toàn bộ uy lực thì liên quan rất lớn tới sự phối hợp nhịp nhàng từ các bộ vị trên toàn thân. " Đái Kỳ ánh mắt nhìn mọi người chậm rãi nói.
 
Dáng người mềm mại diễn luyện vài động tác võ kỹ.
 
Rất nhiều đệ tử hai mắt trừng lớn chăm chú theo dõi. Nhưng cái bọn ho chăm chú không phải là những động tác võ kỹ đang được diễn luyện mà thân thể mềm mại tuyệt đẹp của giáo sư.
 
"Ngón tay, cổ tay, cánh tay, vai. Sau đó đến thắt lưng, bắp chân, bàn chân! Tất cả những bộ vị này tạo thành một tuyến liên hệ chặt chẽ với nhau. Vũ kỹ được thi triển ra mạnh tới đâu phần lớn do trình độ phối hợp giữa các bộ vị này với nhau. Nếu phối hợp tốt vũ kỹ chém ra sẽ có uy lực lớn hơn." Đái Kỳ vừa diễn luyện vừa nói.
 
"Còn việc tránh né công kích của đối phương. Thì quan trọng nhất là nhanh mắt, thính giác nhạy bén và tư duy phải thật nhanh nhạy. Bất quá chỉ có vậy thôi thì cũng chưa đủ. Quan trọng nhất chính là cơ thể của các ngươi." Đái Kỳ đột nhiên dừng lại, xoay người lại nhìn vào hai mươi tên đệ tử do mình phụ trách, rồi nói.
 
"Các ngươi hãy nhớ kỹ những gì ta vừa nói!" Nhuyễn kiếm trong tay Đái Kỳ phất mạnh một cái " Báp" một âm thanh bạo khí rất lớn vang lên.
 
" Vâng! Giáo sư!" Tất cả mọi người hăng hái cùng lên tiếng.
 
" Hạ Ngôn, ngươi nhắc lại một lần những gì ta vừa nói. " Đái Kỳ hướng mắt về phía Hạ Ngôn, nàng thấy Hạ Ngôn dường như không để tâm vào những gì nàng nói.
 
" Hả?" Hạ Ngôn sửng sốt!
 
Hạ Ngôn vừa thấy một cường giả hậu thiên đỉnh phong, có khuôn mặt như cái đầu heo đang đi tới quảng trường, trong lòng không khỏi cười thầm, thật sự là cũng không nghe lọt được mấy câu giáo sư Đái Kỳ vừa nói. Nếu không dựa vào thiên tư của hắn thì cho dù Đái Kỳ có nói dài hơn nữa thì hắn cũng có thể ngay lập tức ghi nhớ.
 
" Thưa giáo sư, những gì giáo sư vừa nói quá mức thâm ảo, ta cũng không nhớ rõ. Xin giáo sư hãy nhắc lại một lần nữa!" Hạ Ngôn đứng thẳng người thanh âm sang sảng nói.
 
" Hừ!" Đái Kỳ hừ lạnh một tiếng nhỏ.
 
Các đệ tử khác cũng không nhịn được khẽ liếc nhìn Hạ Ngôn một chút.
 
Rõ ràng không chú ý nghe, vậy mà còn muốn giáo sư nhắc lại một lần. Quả thật không hổ là đệ tử của viện trưởng a! Chúng đệ tử trong lòng âm thầm bội phục Hạ Ngôn!
 
"Những người luyện võ chúng ta. "
 
Đái Kỳ quả nhiên nhắc lại một lần những gì nàng vừa giảng giải.
 
" Yêu tinh!"
 
Cách bọn họ năm mươi thước. Những đệ tử do Thái Kim Hoa phụ trách cũng đã tập trung đầy đủ. Thái Kim Hoa lúc này biểu tình trên mặt làm cho người khác nhìn thấy muốn ăn không ngon ngủ không yên nhìn về hướng đám người Hạ Ngôn, trong miệng miệt thị một câu.
 
Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của Đái Kỳ khẽ nhăn, cai miệng nhỏ nhắn đang nói đột nhiên dừng lại, bất quá nàng cũng không nói thêm điều gì.
 
"Hừ, đám đệ tử của yêu tinh cũng đều là lũ đầu heo! Những thứ đơn giản như vậy mà cũng không nhớ được lại còn phải nói tới lần thứ hai!" Thái Kim Hoa nhìn Hạ Ngôn một chút, mở miệng châm chọc.
 
Thái Kim Hoa này dường như đã quên mất thân phận của Hạ Ngôn, Hạ Ngôn là đệ tử của viện trưởng!
 
Hạ Ngôn không khỏi cau mày nhìn về phía Thái Kim Hoa, nữ nhân này, thật là làm kẻ khác phải chán ghét a!
 
"Hạ Ngôn, hôm qua ta nghe một tên cao cấp đệ tử nói có người muốn tìm ngươi gây chuyện!" Tên đệ tử béo tốt bên cạnh Hạ Ngôn thấp giọng nói, "Giáo sư trong học viện thì cũng từng là đệ tử tấn thăng lên. Nữ nhân Thái Kim Hoa này không tốt, lòng dạ hẹp hỏi tính tình ngang ngược, các giáo sư trong học viện chẳng có ai nguyện làm bằng hữu với nàng ta cả. "
 
"Chỉ có một người là ngoại lệ, đó là giáo sư Đái Kỳ." Tên đệ tử kia lại thấp giọng nói.
 
"Yêu tinh, ngươi tiếp tục giảng đi! Sao lại không nói?" Thái Kim Hoa vẫn không ngừng mồm mép.
 
"Ơ!? " Hạ Ngôn có chút ngẩn người ra, " Nói như vậy thì Thái Kim Hoa này và Đái Kỳ là bằng hữu?"
 
Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn tới rồi lại nhìn lui, lắc lắc đầu, nhìn thế nào cũng không thấy giống.
 
"Hắc hắc, đó là chuyện của hai tháng trước. Giáo sư Đái Kỳ tính tình rất tốt có thể chịu đựng được Thái Kim Hoa cho nên Thái Kim Hoa mới có một bằng hữu trong học viện. Bất quá, hiện tại hai người đã trở mặt thành cừu!" Tên đệ tử béo tốt ánh mắt mụ mị nhìn nhìn về phía giáo sư Đái Kỳ. "Hai tháng trước là kỳ khảo hạch tấn chức giáo sư của học viện, khi đó cả giáo sư Đái Kỳ và Thái Kim Hoa đều tham gia khảo hạch. "
 

/1062

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status