Linh La Giới

Chương 493: Hạ lưu đến đến cực điểm

/1062


- Đó chính là Thánh Sơn Đại Lục Long Chi, đa số thời gian Thánh Hoàng đại nhân đều ở trong Điện Hoàng Giả trên Thánh sơn. Người bình thường, sẽ không được đi lên Thánh Sơn.
 
Hạ Ngôn gật đầu, giải thích đơn giản cho Tô Cầm. Tuy rằng Thánh sơn không cao lắm, thế nhưng chắc chắn là nổi danh nhất cả Đại Lục Long Chi, cũng là nơi quan trọng nhất.
 
- Hạ Ngôn, có phải huynh thường gặp được Thánh Hoàng hay không?
 
Tô Cầm chớp đôi mắt đẹp, như cười như không nhìn Hạ Ngôn.
 
- Ừ, thường thường có thể gặp được.
 
Hạ Ngôn gật đầu tự nhiên.
 
- Vậy huynh nói xem rốt cuộc Thánh Hoàng có bộ dạng gì vậy?
 
Tô Cầm hiếu kỳ.
 
- Theo lời đồn, Thánh Hoàng cũng đã hơn hai trăm tuổi rồi, muội chưa bao giờ thấy qua người có thể sống cao tuổi như thế.
 
Người bình thường, đương nhiên không thấy ai có thể sống đến hai trăm tuổi, cho dù là Linh Tông đỉnh thì thọ hạn cũng khoảng hai trăm năm mà thôi. Thế nhưng cường giả Linh Tông, người bình thường sao có thể thấy được?
 
Đại lục có năm mươi bốn chủ thành, mỗi chủ thành, ít thì có hai mươi quận thành, nhiều thì có bốn mươi quận thành. Mà cả Đại Lục Long Chi, người cảnh giới Linh Tông, tính cả ẩn cư không ra, nhiều nhất cũng chỉ khoảng sáu bảy trăm.
 
Mà trong sáu bảy trăm này, người Thiên Cung Thánh sơn đã chiếm hơn một trăm, trong Thánh thành có lẽ cũng vượt quá một trăm cường giả Linh Tông tụ tập. Nói cách khác, năm mươi bốn chủ thành, trong khu vực một chủ thành cũng chỉ có khoảng mười cường giả Linh Tông. Người bình thường nếu muốn nhìn thấy Linh Tông, có thể thấy được cực khó.
 
- Tuy rằng Thánh Hoàng đã hơn hai trăm tuổi, thế nhưng nhìn bề ngoài rất trẻ tuổi, không khác gì huynh lắm.
 
Lúc này Hạ Ngôn cười nói.
 
Những người chưa bao giờ nhìn tận mắt diện mạo Thánh Hoàng, khẳng định trong lòng sẽ tưởng tượng bộ dạng Thánh Hoàng là một lão nhân. Thế nhưng trên thực tế, bề ngoài Thánh Hoàng cũng chỉ giống như hai mươi tuổi.
 
- Làm sao có thể chứ?
 
Tô Cầm tròn mắt, khó có thể tin.
 
- Là thật!
 
Hạ Ngôn gật đầu:
 
- Khi chúng ta bước vào cảnh giới Linh Hoàng, liền có thể đúc lại thân thể, nghịch thiên sửa mệnh, thọ mệnh kéo dài đến vạn năm. Cho nên, bề ngoài thoạt nhìn Thánh Hoàng cũng không khác gì ta. Tuy nhiên, người bình thường nhìn thấy Thánh Hoàng, sợ rằng cũng không dám ngẩng đẩu nhìn mặt ngài ấy.
 
- Cảnh giới Linh Hoàng.
 
Tô Cầm nghe đến cảnh giới Linh Hoàng, ánh mắt lập tức sáng lên.
 
- Hạ Ngôn, lúc nào huynh có thể tới cảnh giới Linh Hoàng?
 
- Nhanh thôi!
 
Hạ Ngôn suy nghĩ một lát, cười nói.
 
- Ba hoa.
 
Tô Cầm lập tức trợn trắng mắt, hiển nhiên không quá tin lời Hạ Ngôn.
 
Trong lúc hai người vừa nói chuyện, đã đến bầu trời thành Tử Nguyệt, Hạ Ngôn cùng Tô Cầm giảm chậm tốc độ bay, từ từ đến trước trạch viện Hạ gia.
 
- Đây là trạch viện Hạ gia thành Tử Nguyệt, chúng ta xuống dưới thôi!
 
Hạ Ngôn nói rồi, thân người liền rơi xuống dưới, nơi Hạ Ngôn rơi xuống chính là biệt viện chỗ Tiểu Thanh cùng Viên San ở. Hai người mới hạ xuống từ không trung, Thổ cẩu liền xông ra ngay, đôi mắt xanh lục nhìn chăm chăm bóng người rơi từ không trung xuống. Nhìn thấy là Hạ Ngôn, còn có một nữ nhân, Thổ cẩu lập tức vẫy đuôi há mồm. Tiểu Thanh cùng Viên San cũng đi ra từ trong phòng, thấy là Hạ Ngôn đều nở nụ cười mê người.
 
- Mỹ nữ, lại là mỹ nữ!
 
Thổ Cẩu thấy rõ diện mạo Tô Cầm, lập tức rít gào rống to. Tô Cầm vừa xuống mặt đất, chợt nghe bên tai một tiếng quát to, liền hoảng sợ, hoảng loạn nhìn xung quanh.
 
Trong viện có một con chó, hai cô gái, đều được đôi mắt đẹp của Tô Cầm nhìn thấy, thế nhưng không nhìn thấy người vừa rống to.
 
- Mỹ nữ, đừng tìm nữa, chính là ta! Là ta đang nói chuyện đó!
 
Thổ Cẩu thấy ánh mắt Tô Cầm chỉ quét qua mình, liền nhìn chỗ khác, lập tức vội kêu to.
 
Lúc này Tô Cầm càng nhăn mày, nàng phán đoán ra tiếng nói này hình như truyền từ rất gần, thế nhưng căn bản không thấy bóng người.
 
- Mỹ nữ, là ta nói chuyện với cô, xem này.
 
Thổ Cẩu lập tức bày một tư thế, phối hợp với lời nói của mình. Tô Cầm nghe vậy, sắc mặt lập tức trắng bệch, hoảng sợ nhìn Thổ cẩu.
 
Lúc này Hạ Ngôn mới cười nói:
 
- Tô Cầm, Thổ Cẩu không phải loại chó bình thường, nó là là linh thú, hơn nữa có thể nghe hiểu tiếng người, biết nói được tiếng người.
 
- Nó. nó.
 
Tô Cầm hé môi nhỏ, trong thời gian ngắn không cách thích ứng được.
 
- Hạ Ngôn ca.
 
Tiểu Thanh cùng Viên San cũng xoay vòng eo thon đi tới, tuy rằng hai nàng gọi Hạ Ngôn, chẳng qua hai đôi mắt đẹp lại nhìn Tô Cầm vừa xuất hiện. Ba cô gái đều có dung mạo chim sa cá lặn, hiện tại tụ một chỗ, trong lòng đương nhiên có ý muốn tranh diễm. Hơn nữa, hiện tại ba nàng đều là Linh Tông, tự nhiên tỏa ra một loại khí chất khó nói, càng thêm mê người.
 
- Này.
 
Hạ Ngôn ho khan:
 
- Đây là Tiểu Thanh, Viên San!
 
Hạ Ngôn giới thiệu Tiểu Thanh cùng Viên San cho Tô Cầm trước, lại giới thiệu Tô Cầm cho hai nàng:
 
- Đây là Tô Cầm, mới đến từ thành Tử Diệp. Sau này các nàng ở chung một chỗ, náo nhiệt hơn một chút.
 
- Cứ vậy trước, huynh còn có chuyện, buổi tối cùng dùng bữa.
 
Hạ Ngôn nói xong, thân người chợt lóe, liền ra khỏi biệt viện.
 
*****
 
Ầm
 
Một chiếc bàn tốt bị một chưởng đánh vỡ, hóa thành một đống vụn gỗ, phát ra một tiếng nổ lớn.
 
- Ác ôn, vô sỉ khốn nạn.
 
Trong một gian tửu lâu thành Tử Nguyệt. Bạch Nhị vẻ mặt giận dữ, mặt phấn đầy sát khí, hung hăng trừng mắt hai nam tử trẻ tuổi đối diện. Hai người kia nghe một tiếng nổ lớn, thấy Bạch Nhị một chưởng đánh nát bàn, đều khẽ giật mình, sau đó lại khôi phục vẻ mặt tươi cười giả tạo.
 
Vừa nãy, hai người này đang đùa giỡn một nữ thị ứng tửu lâu, cô gái kia thoạt nhìn chỉ mới mười tám tuổi. Hai người thanh niên này cũng là thực khách nơi đây, vừa uống chút ruợu, liền sờ soạng mấy cái trên mông nữ thị ứng trẻ tuổi xinh đẹp này, miệng không ngừng lời nói bậy bạ. Nữ thị ứng kia nước mắt đảo quanh viền mắt, thế nhưng không dám hét to, chỉ có thể chịu đựng.
 
Mà trùng hợp Bạch Nhị đang ăn ở chiếc bàn không xa, nhìn thấy cảnh này Bạch Nhị liền không nhịn được, nổi giận đùng đùng vỗ nát bàn, lớn tiếng quát hai người kia.
 
Hai người nhìn thấy Bạch Nhị, ánh mắt liền sáng ngời, Bạch Nhị rõ ràng xinh đẹp hơn nữ thị ứng này nhiều. Nữ thị ứng kia hiển nhiên thiếu trượng nghĩa, thừa dịp cơ hội này vội vã chạy về phía sau tửu lâu. Bạch Nhị ra mặt cho nàng, nàng ta lại tìm cơ hội len lén trốn đi.
 
- Hắc hắc, tiểu nương tử, làm sao lại nóng giận như vậy!
 
Người thanh niên ngôi bên trái, liên tục cười dâm, tay vuốt cằm, tròng mắt đảo loạn nói.
 
- Nhìn thấy loại khốn kiếp như các ngươi, ta liền tức giận.
 
Bạch Nhị cắn răng ngọc, hung ác nói.
 
- Mau cút nhanh, nếu không chém ngón tay các ngươi.
 
- Ha ha ha.
 
Hai người nghe vậy, lập tức cười to.
 
- Cô nàng này, thật là thú vị mà.
 
Người thanh niên ngôi bên phải chậc chậc hai tiếng, liền lắc lắc đầu, giống như đang thưởng thức mỹ vị gì đó, không nhanh không chậm nói.
 
- Không sai, thật không tệ!
 
Người thanh niên bên trái vỗ tay.
 
- Phong huynh, huynh thích loại chua ngoa, không bằng huynh mang về nhà dạy dỗ một trận, chờ huynh dạy dỗ xong, biết nghe lời, để cho huynh đệ ta cùng thưởng thức đi. Của huynh đệ, ta cũng không chán ghét đâu.
 
Người thanh niên bên trái quả thật hạ lưu tới cảnh giới người thường không cách nào đạt đến, hắn ở trong hàng ngũ hạ lưu tạo nghệ đã đến cực điểm, có thể so sánh với cường giả Linh Tông, người bình thường chỉ có thể ngước nhìn trên cao.
 
Bạch Nhị nghe vậy, nao nao, sau đó càng thêm tức giận, nghiến chặt răng ngọc, thân thể mềm mại không ngừng run run, hít sâu mấy hơi.
 
- Ta giết hai tên vô sỉ các ngươi!
 
Bạch Nhị khẽ quát, trường kiếm trong tay liền rời vỏ, bước chân vừa chuyển, mũi kiếm đâm về phía người thanh niên bên trái.
 
- Cô nàng này không chỉ chua ngoa, hơn nữa thân thủ cũng không tệ. Phong huynh, ta dám đánh cá là bản lãnh trên giường của nàng khẳng định cũng làm người ta tiêu hồn đó. Ai nha nha, chỉ là tưởng tượng cũng làm ta tâm huyết dâng trào rồi!
 
Người thanh niên bên trái vừa nói, vừa nhanh chóng lui về sau ba bước, tránh khỏi một kiếm hùng hổ của Bạch Nhị.
 
- Hoa huynh, xem ta tới thu thập cô nàng này!
 
Người thanh niên bên phải mắt chợt lóe lên, nắm tay phát ra một cỗ nội lực, nhanh chóng đánh tới sau lưng Bạch Nhị.
 
Bạch Nhị cảm giác được phía sau có một cỗ kình phong kéo tới, vội vàng xoay người, chân lướt ngang, khó khăn lắm tránh khỏi một trảo này. Giao thủ ngắn ngủi, Bạch Nhị liền biết hai người trẻ tuổi này đều là cường giả Hậu Thiên đỉnh, thực lực người nào cũng đều mạnh hơn mình một chút, đối phó một người đã khó, hiện tại có đến hai người. Bạch Nhị lập tức đặt trường kiếm ngang trước ngực, bày tư thế phòng thủ, hung ác trừng hai người.
 
- Phong huynh, không bằng chúng ta hợp lực, lập tức bắt lấy nàng. Thế nào?
 
Người thanh niên họ Hoa nhìn về phía người thanh niên họ Phong đề nghị.
 
- Được, chúng ta cùng ra tay.
 
Người thanh niên họ Phong kia lần này dưới chân vừa động, thân ảnh chớp động đã tới truớc người Bạch Nhị, tay trái co thành trảo, lướt qua trường kiếm Bạch Nhị, muốn bắt lên ngực nàng.
 
Bạch Nhị cảm giác được bàn tay đối phương tránh qua trường kiếm, bắt tới ngực mình, vội vã lui về sau. Thế nhưng người thanh niên họ Hoa kia cũng đã áp sát cạnh nàng.
 
- Dừng tay!
 
Nhưng vào lúc này, đột nhiên vang lên một tiếng quát to.
 
Cùng lúc tiếng quát này truyền vào tai mọi người, một bóng người màu đen đã lập tức ngăn cản hai người thanh niên công kích. Hai thanh niên kia chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng vô cùng hùng hồn đột nhiên dũng mãnh tràn tới từ bên cạnh, sau đó liền không tự chủ bị bức lui lại.
 
Chờ hai người chuyển mắt nhìn lại, thấy rõ người ngăn cản mình, vốn vẻ mặt giận dữ liền nhanh chóng tiêu tán.
 
- Thiếu gia!
 
Hai người đồng thời chắp tay với người vừa tới, nói.
 
- Hai người các ngươi đang làm gì?
 
Ngăn cản hai người này, cũng là một thanh niên, mặc trường bào xám cao quý, vẻ mặt mang theo một tia giận dữ nhìn hai người này.
 
- Ha ha, tiểu cô nương này không nghe lời, không hiểu quy củ, chỉ là giáo huấn một chút mà thôi!
 
Người thanh niên họ Hoa kia chỉ Bạch Nhị, cười nói.
 
- Hai tên phế vật không biết sống chết. Bạch Nhị tiểu thư là người các ngươi có thể giáo huấn hay sao?
 
Thiếu gia kia cười lạnh, ánh mắt lạnh băng nhìn hai người này. Thiếu gia này, là công tử tộc trưởng một gia tộc hạng hai ở thành Tử Nguyệt. Còn hai người trẻ tuổi họ Phong cùng họ Hoa kia, đều là tân khách gia tộc này mới chiêu mộ.
 

/1062

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status