Linh Vũ Cửu Thiên

Chương 134: Liệp sát Lôi Báo

/482


Đó là một con Truy Điện Lôi Báo vừa tới tam giai, thân thể nó không thể tính là lớn, ngoại hình cũng không khác một con báo bình thường bao nhiêu. Bộ lông màu đen sáng bóng dưới mặt trời, con mắt có những lấm chấm màu tím, hai cái lỗ tai dựng thẳng lên trời.

Nhưng Truy Điện Lôi Báo nhìn qua rất bình thường này lại là một trong những linh thú nguy hiểm nhất trong các linh thú tam giai. Nó có tốc độ như thiểm điện, cùng ý nghĩ vô cùng giảo hoạt, nanh vuốt sắc bén có thể thoải mái xé rách một áo giáp bằng sắt dày chừng một ngón tay. Thiên phú thiểm điện của nó thoải mái làm tê liệt đối thủ, cho dù là đại địa võ sĩ tứ giai đi nữa khi đối mặt với nó luôn phải cẩn thận vô cùng.

Hàn Phi vừa bước vào trong rừng rậm, thì đầu Truy Điện Lôi Báo này đang hưởng dụng bữa cơm trưa của nó là một đầu lợn rừng khá lớn, toàn bộ phần bụng của lợn rừng đã bị mổ ra trông vô cùng thê thảm.

Cho dù là lúc ăn trưa đi nữa, Truy Điện Lôi Báo vẫn duy trì cảnh giác cao độ. Nó lập tức nhìn thấy Hàn Phi xuất hiện, đôi mắt nguy hiểm từ trong bụng con lợn rừng nhô lên, trong mắt nó bắn ra những quang mang đầy máu.

Vô luận là dã thú hay linh thú, tất cả đều không thích bị người khác quấy rối lúc ăn cơm, đối mặt với Hàn Phi, Truy Điện Lôi Báo quay đầu lại lủi nhanh về một bên, vô thanh vô tức rất nhanh biến mất ở giữa rừng cây.

Nhưng mà Hàn Phi phi thường rõ ràng, Truy Điện Lôi Báo này cũng không phải sợ mình mà chạy trốn. Tối thiểu thì nó cũng phải ăn xong mới chạy, đại bộ phận linh thú đều chủ động công kích vật có thể uy hiếp tới địa bàn của mình.

Chính diện công kích hiển nhiên không phải là chiến thuật công kích của Truy Điện Lôi Báo. Lông mao màu đen trên người nó có tác dụng yểm hộ rất tốt, bằng vào tốc độ nhanh chóng không gì sánh được, nó tuyệt đối có thể thong dong trong địa bàn của mình, tuyển chọn cơ hội tốt nhất mà phát động một kích trí mạng với địch nhân.

Mặc dù với thực lực hiện giờ của Hàn Phi, không chỉ nói linh thú tam giai, dù tứ giai hắn cũng không sợ. Nhưng mà cũng không thể khinh địch, dù sao đây cũng là sân nhà của Truy Điện Lôi Báo. Mà hắn với đối thủ của mình cũng chỉ hiểu biết qua vài tấm tranh ảnh trong linh thú sách tranh mà thôi.

Cho nên lúc Truy Điện Lôi Báo vừa biến mất, Hàn Phi đã gia trì cho mình đấu khí hộ giáp, đấu giáp tỏa ra quang mang không thể nghi ngờ làm cho hắn càng thêm bắt mắt.

Tuy rằng không thấy được Truy Điện Lôi Báo đang ẩn giấu bên trong rừng cây, thế nhưng Hàn Phi đã khuếch trương thần thức của mình tới khoảng cách cực hạn, phạm vi mấy trăm mét không gì có thể qua được mắt của hắn.

Trọng kiếm nguyên được cắm trong vỏ nay đã cầm trên tay, Hàn Phi không chút hoang mang từng bước một thâm nhập vào trong rừng cây. Dụ dỗ đối thủ chủ động công kích ---- đây là sách lược hắn thường dùng, đương nhiên điều kiện đầu tiên là hắn phải có lòng tin và đủ lực lượng cho mình.

Lúc Hàn Phi tiếp cận gần tới thi thể con lợn rừng, Truy Điện Lôi Báo ẩn núp từ một nơi bí mật gần đó rốt cuộc cũng không nhẫn nại nổi nữa. Nó yên lặng không một chút tiếng động từ trong lùm cây lao ra, cái miệng báo mở ra một đoàn lôi cầu to bằng nắm tay bắn ra, bất ngờ đánh úp về phía Hàn Phi từ phía sau tầm 20m.

Lôi cầu này mang theo quang mang màu tím, tốc độ bay nhanh tới mức quỷ dị. Nhưng mà quỷ dị hơn chính là từ khi nó thoát khỏi miệng con báo cho tới khi trúng mục tiêu là Hàn Phi toàn bộ quá trình không phát ra một chút âm hưởng nào cả, quả thực là tuyệt chiêu đánh lén đỉnh cấp.

Lôi cầu vừa đụng tới đấu khí hộ giáp chợt tạc nứt ra, phóng xuất ra vô số đạo lôi điện trong nháy mắt đã bó buộc bao vây lấy toàn bộ thân thể Hàn Phi. Lôi điện lực lượng cùng hộ giáp va chạm kịch liệt vào nhau phát ra những thanh âm “Ba ba” liên tục.

Đây là Lôi Mang Chi Cầu mà Truy Điện Lôi Báo sở trường nhất, nó dùng lôi hệ kỹ năng thiên phú này mà làm cho không biết bao nhiêu con mồi phải thúc thủ chịu trói, chiếm được tiên cơ trong giao đấu với địch nhân.

Thế nhưng Hàn Phi cũng không phải là con mồi mà là thợ săn!

Tuy rằng uy lực của lôi cầu khá mạnh, thế nhưng đối với thổ hệ đấu khí hộ giáp của Hàn Phi mà nói hoàn toàn không đáng kể chút nào. Nếu như lôi điện có thể xuyên thấu được phòng ngự của đấu giáp thì đại địa võ sĩ thật không đáng giá rồi.

Đồng thời vời việc Truy Điện Lôi Báo thoát khỏi nơi ẩn thân, Hàn Phi cảm thấy được sự xuất hiện của nó. Hắn không chút do dự lập tức xoay người, hai tay cầm trọng kiếm chém xuống, phát ra một đoàn đấu khí màu xanh mờ ảo.

Tốc độ của đoàn đấu khí này cũng chậm hơn lôi mang chi cầu của Truy Điện Lôi Báo một chút. Nhưng mà song phương đang tiếp cận nhau, Truy Điện Lôi Báo cũng đang lao thẳng tới cho nên phản ứng nhạy cảm của nó cũng không thể tránh kịp, vừa vặn bị đấu khí đánh lên người!

Đoàn đấu khí màu xanh mờ ảo nổ tung trên đầu Truy Điện Lôi Báo tạo thành những dòng khí lưu to bằng ngón tay cái. Sau đó nó nhanh chóng hình thành một cái võng bằng đấu khí bao phủ Truy Điện Lôi Báo ở bên trong, rất có vị đạo gậy ông đập lưng ông.

Đây là mộc hệ đấu kỹ Khí Đằng Quấn, lúc Hàn Phi tấn chức tứ giai cũng không có buông tha cao cấp đấu kỹ này, dưới sự duy trì của ngũ hành đấu khí, uy lực của nó được đề thăng không ít, năng lực kéo dài cùng ràng buộc càng mạnh hơn không ít!

Truy Điện Lôi Báo nhất thời thất kinh, lập tức liều mạng giãy dụa, thế nhưng nó càng tránh mạnh tới đây, thì đấu khí dây quấn to bằng ngón tay cái này lại càng gắt gao vây chặt lấy nó.

Sau đó, đầu tam giai linh thú giảo hoạt lấy tốc độ nổi tiếng mở trừng trừng hai mắt mà nhìn Hàn Phi nhe răng cười lần thứ hai giơ trọng kiếm đang rảnh rang trong tay lên cao. Thân kiếm lóng lánh phát ra quang mang đấu khí màu vàng.

Kim Sát Trảm!

Đấu khí màu hoàng kim ngưng kết thành khí nhận hình cung trong nháy mắt vượt qua cự ly mười thước, gào thét xẹt qua cổ của Truy Điện Lôi Báo. Đấu khí trực tiếp bay ra từ lưng của nó, cuối cùng biến mất trong rừng cây tối đen.

Đấu khí dây quấn quanh người Truy Điện Lôi Báo cũng nứt ra, mà thân thể của nó chợt chia làm hai nữa, máu cùng nội tạng chảy xuôi ra bên ngoài, mùi tanh hôi tràn ngập không khí.

Xong! Hàn Phi mỉm cười, lúc tiến nhập vào tứ giai không thể nghi ngờ là chiến lực của hắn được đề thăng rất nhiều. Lúc còn tam giai, muốn đối phó của linh thú hung mãnh như thế này tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.

Giải trừ phòng ngự của đấu khí hộ giáp, Hàn Phi đi tới bên cạnh thi thể của Truy Điện Lôi Báo huy kiếm bổ lấy cái sọ cứng rắn của nó. Lấy ra từ bên trong một khối linh tinh màu tím, đồng thời cũng lấy răng báo xuống, phóng vào trong túi da thú đặc chế.

Túi da thú là được làm bằng một loại da của linh thú tứ giai, có thể bảo trì không làm tỏa ra một chút linh lực của linh tinh khi đặt trong đó.

Linh tinh của tam giai linh thú thế nhưng không ít tiền à, nghe nói sau khi cuộc thi đấu săn bắn này kết thúc, những chiến lợi phẩm vẫn như cũ thuộc về bản thân mình. Mà khu vực săn bắn của vương gia cấm người mạo hiểm cùng dong binh tiến vào, tuy rằng nói không thể hoàn toàn ngăn chặn được những tình huống săn trộm này, thế nhưng linh thú bên trong nhiều vẫn là chuyện thực.

Thu thập xong chiến lợi phẩm, Hàn Phi đứng dậy nhàn nhạt nói rằng:

-Vị bằng hữu xem đủ chưa, không cần ở nơi đó nữa!

Trong phiến rừng cây này, không chỉ có hắn cùng Truy Điện Lôi Báo, còn có một người ẩn núp bên trái, nhìn trộm chiến đấu giữa Hàn Phi cùng Truy Điện Lôi Báo.

Tình huống như vậy xuất hiện cũng không tính là ly kỳ, hơn bốn trăm danh võ sĩ ở trong rừng rậm tìm tòi một hồi thì tao ngộ nhau là chuyện rất bình thường. Trước khi thi đấu thu thú bắt đầu, đám đạo sư võ đường đã nhắc nhở các đệ tử phải cảnh giác với người cạnh tranh khác. Bởi vì trong quá trình săn bắn con mồi thường bị đoạt đi, hoặc lọt vào ám toán của đối thủ cạnh tranh, … những tình huống này không phải không có, dù sao nhân tính là tham lam thường vượt qua lý trí.

Người nọ vừa mới tới đã bị Hàn Phi phát hiện ra, nhưng mà hắn chuyên tâm đối phó với Truy Điện Lôi Báo nên không thèm để ý tới. Hiện giờ đối phương còn không chịu rời đi, vậy thì đơn giản nói một câu đi.

Trong rừng cây cách đó không xa, một võ sĩ áo xám từ bên trong đi ra, sắc mặt có chút ngượng ngùng:

-Vị học trưởng này, ngươi không nên hiểu nhầm, ta cũng vừa đi ngang qua đây, sợ quấy rầy ngươi giết đầu Truy Điện Lôi Báo kia.

Hàn Phi vừa nhìn, phát hiện đối phương chính là người ngồi cùng một con sư thứu với hắn khi tới đây, phỏng chừng cũng tuyển chọn tìm tòi ở phương hướng này, vừa vặn gặp nhau ở đây.

-Học trưởng ngươi thực sự quá lợi hại rồi, Truy Điện Lôi Báo không phải dễ dàng đối phó à!

Thiếu niên áo xám dùng khẩu khí lấy lòng nói vài câu, trên mặt lộ ra vài phần khẩn trương.

-Ngươi chuẩn bị đi phương hướng nào?

Hàn Phi không có nói linh tinh nhiều mất thời gian, trực tiếp hỏi trọng tâm câu chuyện.

Thiếu niên áo xám ngây người ra một lúc, mang theo cánh tay do dự chỉ về một phương hướng nói rằng:

-Ta đi theo hướng này…

-Được! ~ Hàn Phi cực kỳ thẳng thắn nói một tiếng rồi xoay người đi ngược với phương hướng đối phương vừa chỉ, hắn không thích dông dài.

Nhìn bóng lưng Hàn Phi biến mất giữa rừng cây, thiếu niên áo xám thở dài một hơi, rất nhanh cũng rời đi.

Lúc rời khỏi rừng cây, Hàn Phi tiếp tục đi trong rừng rậm.

Dựa theo kinh nghiệm săn bắn ở trong rừng rậm Hô Khiếu trước đây, trung giai linh thú thường lui tới trong phạm vi vài km, cho nên không thể có linh thú khác xuất hiện trong này. Hắn buông tha tìm tòi chung quanh trực tiếp dùng kinh công gia tốc rời khỏi đây.

Địa thế dần dần dốc về phía trước, rừng rậm cũng dần trở nên thưa thớt, một tòa sơn lĩnh cao chừng vài trăm mét chắn ngang đường của Hàn Phi.

Ngọn núi bất ngờ xuất hiện tuyệt đối không phải là rãnh trời gì với Hàn Phi, cho nên Hàn Phi không có đi vòng qua sơn lĩnh mà trực tiếp hướng lên phía trước. Hắn giống như vượn khỉ vậy, xê dịch trên những mỏm đá lởm chởm, không cần tốn bao nhiêu thời gian đã đứng lên trên đỉnh núi cao.

Gió núi lạnh thấu xương, đứng ở trên đỉnh núi quan sát phía trước, thu hết cả một vùng rừng núi rộng lớn vào trong tầm mắt, lòng tự nhiên cảm thấy vui vẻ.

Thú vị chính là, Hàn Phi phát hiện ra vài dặm phía đông năm, có một ngọn núi lửa màu đỏ đang không ngừng phun khói đen, trên đỉnh núi còn có vòng tròn màu lửa lóng lánh, rõ ràng là một ngọn núi lửa đang hoạt động.

Chung quanh nó, đồng thời có co ba ngọn núi cao thấp không đồng nhất đứng sừng sững, hình thành một thế bảo vệ ở giữa, tất cả đều có màu sắc không khác nhau là mấy, nhưng mà trên đỉnh núi không thấy hơi nước mà thôi. Đây hẳn là ba toàn núi lửa đã chết.

Cảnh tượng kỳ lạ như vậy không thể nghi ngờ sẽ khắc sâu ấn tượng cho người khác nhìn thấy lần đầu tiên. Thế nhưng mấy ngọn núi này lại làm cho Hàn Phi có cảm giác rất là quen thuộc.

Tại sao có thể như vậy? lẽ nào trước đây mình đã tới đây rồi nhưng lại quên? Hàn Phi nhíu mày, cảm giác này quá mức sai lầm, phải biết rằng ở đây linh thú rất nhiều, là vườn săn bắn của vương gia à, chính mình làm sao có thể tới đây mà không nhớ?

Trong đầu hắn chợt hiện lên linh quang, sắc mặt nhất thời thay đổi!


/482

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status