Tuyết lớn bên ngoài không có dấu hiệu ngừng lại, tuyết bay khắp trời như lông ngỗng phá vỡ sự yên lặng trong Tắc Ân thành vào đêm. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Mà trong phòng ngủ của Hàn Phi, một hồi triền miên vừa mới kết thúc. Hàn Phi khuôn mặt ửng đỏ nhắm mắt lại nằm trên người Hàn Phi. Da thịt nàng vẫn màu tuyết trắng có thêm một chút màu phấn hồng như cũ, mồ hôi tinh mịn chảy từ thân thể mềm mại của nàng ra.
Hàn Phi vẫn còn dùng đôi bàn tay tham lam của mình vuốt ve thân thể nàng. Mỗi khi tới một nơi mẫn cảm luôn làm cho thân thể mềm mại của Hàn Bích Tuyền không tự chủ được mà rung động liên hồi.
-Được rồi, ngươi còn chưa đủ sao?
Hàn Bích Tuyền nghe trái tim của Hàn Phi đập mạnh, khẽ sẵng giọng nói:
-Ta hiện giờ cũng không chạy đi đâu mà!
Hàn Phi cười hắc hắc, rốt cuộc cũng ngừng mờ ám, trong lòng đột nhiên suy nghĩ lúc này mà có một điếu thuốc lá thì thật tốt à!
Một đời xử nam rốt cuộc cũng bị phá, sung sướng khi nam nữ hoan ái sợ rằng chỉ có đột phá cảnh giới mới cảnh giác sánh bằng thôi. Nhưng là vừa mới được ăn ngon ngọt thì Hàn Bích Tuyền đã phải đi vào trong võ hồn tháp tu luyện rồi.
-Nàng không thể không đi sao? Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Tuy rằng biết rõ đáp án nhưng hắn vẫn không nhịn được mà hỏi một câu.
Hàn Bích Tuyền thay đổi tư thế ở trên người hắn, lung lay đầu nói nhẹ một câu:
-Ta đã quyết định rồi, hơn nữa cũng được trưởng lão hội đồng ý.
-Ta chưa bao giờ biết thì ra chuyện nam nữ lại tuyệt với tới như vậy. Nếu như sau này mỗi ngày đều cùng một chỗ với ngươi sợ rằng cả đời này cũng không thể đột phá được bình cảnh tứ giai rồi! Nhưng mà ta có thể đáp ứng với ngươi, sau ba năm, mặc kệ có tấn chức ngũ giai hay không, ta đều từ trong võ hồn tháp đi ra, làm thê tử của ngươi!
Hàn Phi gật đầu, hắn biết tính tình của Hàn Bích Tuyền là ngoài nhu trong kiên quyết. Một khi nàng ra quyết định sẽ không đơn giản thay đổi, hơn nữa nàng nói cũng rất có đạo lý.
-Ừ, nàng chờ một chút, ta có kiện đồ vật muốn tặng cho nàng!
Đặt nàng nhẹ nhàng lên trên giường, Hàn Phi chạy vào trong phòng, chỉ một chốc lát đã trở lại.
Hàn Bích Tuyền ngồi ở bên cạnh, Hàn Phi cầm lấy tay phải của nàng, đặt một chiếc nhẫn màu bạch ngân lên ngón áp út của nàng.
-Đây là? ~ Hàn Bích Tuyền đứng dậy, bất chấp cảnh xuân đại tiết, nhìn chiếc nhẫn đang tỏa ra quang hoa nhàn nhạt nói rằng:
-Chiếc nhẫn rất đặc biệt nha!
Nam nữ tặng nhẫn cho nhau đại biểu cho lời hứa hẹn cả đời. Hàn Phi tặng cho nàng một chiếc nhẫn bình thường thì Hàn Bích Tuyền cũng cảm thấy lòng ngọt như đường. Huống chi chiếc nhẫn này làm cho nàng có cảm giác rất kỳ lạ.
-Đương nhiên đặc biệt rồi, đây là một chiếc nhẫn nạp vật!
Hàn Phi cười nói, giảng giải cho nàng cách sử dụng chiếc nhẫn nạp vật một chút.
-Quá quý trọng rồi!
Lời tuy là nói như vậy, nhưng mà Hàn Bích Tuyền trong lòng vui rạo rực, với sự thông minh của nàng thì rất dễ dàng nắm giữ bí quyết sử dụng.
Chỉ là lúc nàng mở chiếc nhẫn nạp vật ra nhìn những gì ký gửi trong đó lập tức chết lặng người.
-Không thể nào.
Thấy dáng vẻ trợn mắt xinh đẹp khả ái của nàng, Hàn Phi cười ha hả nói:
-Những tiền này là trước đây ta mạo hiểm tích góp từng chút một được. Ta nghĩ đối với việc phá tan bình cảnh của nàng nhất định sẽ có bang trợ lớn!
Trong võ hồn tháp, có tâm pháp đấu kỹ cực mạnh, cùng với linh dược cùng đạo sư tốt nhất. Những võ sĩ đi vào trong đó tiềm tu không có khả năng dùng tay không mà lấy được. Quy củ trong đó không khác võ đường là mấy.
Trong chiếc nhẫn nạp vật này Hàn Phi để vào tròn hai vạn mai linh tinh tệ. Tin tưởng có lượng tiền này chống đỡ, Hàn Bích Tuyền có thể tu luyện ở trong võ hồn tháp thuận lợi hơn không nhỏ.
-Thì ra là ngươi có tiền như vậy!
Hàn Bích Tuyền nhỏ giọng nói rằng:
-Thực sự là nhiều lắm, ngươi tự mình giữ lại đi, ngươi cũng cần phải mua đấu kỹ mà.
-Đã quên nói cho nàng rồi. Ta hiện giờ có thể chế luyện được linh vũ khí cấp bạch ngân rồi!
Hàn Phi hôn nàng một cái nói rằng:
-Muốn kiếm tiền còn không dễ dàng sao, nàng cứ yên tâm đi!
Tuy rằng Hàn Phi nói làm cho Hàn Bích Tuyền yên tâm một chút, thế nhưng cầm nhiều tiền cũng có chút cảm giác phỏng tay. Nàng đang muốn nói gì nữa thì bất thình lình bị Hàn Phi đè xuống dưới thân.
Cảm thấy Hàn Phi một lần nữa bốc lên, Hàn Bích Tuyền nhất thời hoa dung thất sắc, vội vàng cầu xin tha thứ:
-Không được!
Lời còn chưa có nói xong, cảm giác tuyệt vời lần thứ hai lan tràn khắp toàn thân nàng, làm nàng không khỏi mê mẩn trong đó!
Ba hôm sau, Hàn thị võ đường, võ hồn tháp.
Không chút kiêng kỵ sự có mặt của Hàn Kỳ Ti, Hàn Phi ôm Hàn Bích Tuyền thật chặt, cuối cùng Hàn Bích Tuyền còn mang theo nước mắt đi vào trong cấm địa.
Nhìn bóng lưng Hàn Bích Tuyền biến mất bên trong võ hồn tháp to lớn, khóe miệng Hàn Phi không khỏi nổi lên vị đắng.
Đây không phải là lần đầu tiên, mỗi khi hắn rơi vào trong ái tình ngọt ngào thì y như rằng đối mặt với chia lìa. Đằng Thủy Tú là như vậy, Hàn Bích Tuyền cũng vậy nốt.
Duy nhất khác nhau chính là, Đằng Thủy Tú hành tung vô định, nói không chừng kiếp này không nhất định sẽ gặp lại. Mà Hàn Bích Tuyền chỉ là li biệt trong thời gian ngắn, ba ngày triền miên như hình với bóng cũng đủ cho một hồi ức đẹp rồi.
Nhưng mà Hàn Phi hiện giờ phải đối mắt với hiện thực, trước mặt Hàn Kỳ Ti đang vẻ mặt phức tạp, hắn không khỏi xấu hổ nói:
-Cô cô, ta …
Tình cảm lưu luyến của hai người cũng đã đã phá vỡ tầng giấy mỏng cách đây vài ngày rồi. Hàn Kỳ Ti đưa tay lên gõ đầu hắn mấy cái:
-Ài, hai đứa nhỏ này, thực sự là…
Nàng cũng không nói được nặng lời, Hàn Kỳ Ti đối với Hàn Phi yêu quý không thua gì nữ nhi của mình cả. Trong tông phủ võ đường, nàng thân cận nhất cũng chỉ có Hàn Bích Tuyền cùng Hàn Phi, nếu như không phải có chút nhân tố ở bên trong, nàng rất vừa ý khi thấy hai người có thể kết hợp cùng nhau.
-Đi thôi, theo ta tới tông phủ, Thiên Quân nguyên lão triệu kiến ngươi!
-Thiên Quân nguyên lão đại nhân tìm ta? Cô cô người có biết chuyện gì không?
Hàn Phi có chút nghi hoặc hỏi thăm.
Hàn Kỳ Ti lắc đầu:
-Cụ thể việc gì ta cũng không rõ, nhưng mà hẳn không phải việc nhỏ, huynh trưởng Thiên Lệ cũng đã có ở đó, còn có vài trưởng lão khác.
Hàn Phi gật đầu, đi theo Hàn Kỳ Ti tới trước tông phủ, chỉ một lát sau đã tới phòng nghị sự bên trong tông phủ rồi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Phòng nghị sự nhỏ bên trong tông phủ chuyên để cho nguyên lão cùng trưởng lão trong tộc bàn bạc, Hàn Phi lần đầu tiên tiến vào trong nơi này.
Phòng nghị sự nhỏ này cũng không lớn, trang trí cũng phi thường giản đơn. Trong cái phòng khách này từ lâu đã có bảy tám người ngồi ở đó rồi. Ngoại trừ hai người Hàn Phi quen thuộc là Hàn Thiên Quân và Hàn Thiên Lệ, năm người còn lại hắn chỉ nhận ra ba trưởng lão trong tông tộc, còn hai người khác khí độ nghiễm nhiên, hẳn có thân phận cũng không kém lắm.
Nhưng mà bầu không khí trong phòng nghị sự có chút thoải mái, nhìn Hàn Kỳ Ti mang theo Hàn Phi tới, Hàn Thiên Lệ trên mặt lộ ra dáng tươi cười.
Mà trận thế như vậy cũng làm cho Hàn Phi không dám có chút chậm trễ. Hắn bước lên trước vài bước thi lễ bái kiến. Hàn Thiên Lệ phân biệt giới thiệu cho hắn thân phận của năm người còn lại, quả nhiên đều là trưởng lão trong trưởng lão hội tông tộc.
Nhìn Hàn Phi trấn định tự nhiên trước mặt đông đảo trưởng lão, không kiêu ngạo không siểm nịnh trên mặt Hàn Thiên Quân toát ra vài phần thỏa mãn.
-Hàn Phi, nghe ngói ngươi là đệ tử Hàn gia tở Tập Thủy thành.
Hắn mở miệng hỏi nói:
-Đứng hàng thứ mấy?
-Nguyên lão đại nhân, ta là trưởng tử.
Hàn Phi trả lời.
Đối với gia tộc khổng lồ như Hàn thị gia tộc mà nói, đệ tử chi thứ như Hàn Phi có không biết bao nhiêu mà kể. Nếu luận thân phận địa vị trong tộc, không nói tới Hàn Thiên Quân, chỉ so sánh với tiểu mập mạp Hàn Thiên Kình cũng đã kém xa vạn dặm rồi. Trong mắt của nguyên lão trong tộc, hắn là con trai trưởng hay con của vợ kế thì có bao nhiêu khác biệt chứ.
Nhưng mà Hàn Thiên Quân lại gật đầu nói rằng:
-Không tồi, địa phương nhỏ bé như Tập Thủy thành khó có thể có được một người như ngươi. Đại địa võ sĩ mười sáu tuổi, tước vị huân tước của vương quốc, không sai biệt lắm, được rồi!
Cái gì mà không sai biệt lắm, được rồi? Hàn Phi không rõ tới cùng vị nguyên lão này đang định nói cái gì. Hắn mang theo thanh âm buồn bực cung kính nói:
-Cảm tạ nguyên lão đại nhân khích lệ!
Hàn Thiên Quân khoát tay, đột nhiên chuyển câu chuyện:
-Mười sáu tuổi cũng thành niên rồi, ngươi đã đính hôn rồi chưa?
Đính hôn? Hàn Phi trong lòng nhất thời sửng sốt, trong lòng mơ hồ có cảm giác không ổn thế nhưng vấn đề này hắn không dám lừa gạt đối phương, bởi vì rất dễ lộ ra à.
-Còn chưa có!
Hàn Phi chỉ có thể kiên trì trả lời.
-Được! ~ Hàn Thiên Quân chậm rãi nói rằng:
-Cháu gái của ta, Hàn Tâm Giao, năm nay cũng vừa tròn mười sáu tuổi, xinh đẹp tuyệt trần, ta chuẩn bị gả nàng cho ngươi.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều thất kinh, không ai ngờ được dĩ nhiên Thiên Quân lại gả chắt gái của mình cho Hàn Phi!
Lấy thân phận của địa vị của Hàn Thiên Quân ở trong dòng họ, nếu như dựa theo quy tắc môn đăng hộ đối, thì chắt gái của hắn ít nhất cũng phải được gả cho đệ tử trọng yếu trực hệ trong tộc hoặc ngoài tộc. Lấy thân phận của Hàn Phi thực sự không với tới được.
Nhưng mà chính như Hàn Thiên Quân nói, Hàn Phi bằng thân phận đại địa võ sĩ cùng huân tước của vương quốc miễn cưỡng chấp nhận được rồi. Mặc dù như vậy, nếu Hàn Phi lấy chắt gái của Hàn Thiên Quân, thì trong gia tộc Hàn thị này tuyệt đối nhất phi trùng thiên trở thành một thành viên trực hệ. Sau này sẽ được hưởng không biết bao nhiêu chỗ tốt, chỉ cần võ gia của hắn có thể đột phá lần nữa, ba mươi tuổi nhập vào trưởng lão hội cũng không phải mộng tưởng.
Vài tên trưởng lão dùng ánh mắt đố kị nhìn sang Hàn Phi, bọn họ sao không muốn để cho đệ tử của mình kết thân mật với hàn Thiên Quân. Nhưng thật không ngờ cơ hội tốt như vậy lại bị một đệ tử ở nông thôn tới là Hàn Phi chiếm mất.
Hàn Kỳ Ti trong lòng thở dài một hơi, chỉ có nàng mới hiểu được dụng ý của Hàn Thiên Quân khi an bài như vậy. Nhưng mà đối với Hàn Phi mà nói, đây đúng là cơ hội cải biến nhân sinh khó mà có được.
Hàn Phi đột nhiên hướng về phía Hàn Thiên Quân thi lễ. Vị nguyên lão dòng họ này cho rằng Hàn Phi đáp ứng rồi, trên mặt nụ cười càng rạng rỡ.
-Nguyên lão đại nhân, thực không dám dấu, ta có người mình thích rồi!
Hàn Phi nhỏ giọng nói rằng:
-Thực sự không dám trèo cao tiểu thư.
Dáng cười của Hàn Thiên Quân nhất thời ngưng lại trên mặt, những trưởng lão khác đều khiếp sợ trừng mắt nhìn. Nhãn thần nhìn Hàn Phi đều là không thể tin được.
Không ngờ lại cự tuyệt rồi! trước mặt nhiều người như vậy, Hàn Phi dĩ nhiên cự tuyệt yêu cầu đám hỏi làm cho hắn một bước lên trời của Nguyên lão trong gia tộc
Mà trong phòng ngủ của Hàn Phi, một hồi triền miên vừa mới kết thúc. Hàn Phi khuôn mặt ửng đỏ nhắm mắt lại nằm trên người Hàn Phi. Da thịt nàng vẫn màu tuyết trắng có thêm một chút màu phấn hồng như cũ, mồ hôi tinh mịn chảy từ thân thể mềm mại của nàng ra.
Hàn Phi vẫn còn dùng đôi bàn tay tham lam của mình vuốt ve thân thể nàng. Mỗi khi tới một nơi mẫn cảm luôn làm cho thân thể mềm mại của Hàn Bích Tuyền không tự chủ được mà rung động liên hồi.
-Được rồi, ngươi còn chưa đủ sao?
Hàn Bích Tuyền nghe trái tim của Hàn Phi đập mạnh, khẽ sẵng giọng nói:
-Ta hiện giờ cũng không chạy đi đâu mà!
Hàn Phi cười hắc hắc, rốt cuộc cũng ngừng mờ ám, trong lòng đột nhiên suy nghĩ lúc này mà có một điếu thuốc lá thì thật tốt à!
Một đời xử nam rốt cuộc cũng bị phá, sung sướng khi nam nữ hoan ái sợ rằng chỉ có đột phá cảnh giới mới cảnh giác sánh bằng thôi. Nhưng là vừa mới được ăn ngon ngọt thì Hàn Bích Tuyền đã phải đi vào trong võ hồn tháp tu luyện rồi.
-Nàng không thể không đi sao? Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Tuy rằng biết rõ đáp án nhưng hắn vẫn không nhịn được mà hỏi một câu.
Hàn Bích Tuyền thay đổi tư thế ở trên người hắn, lung lay đầu nói nhẹ một câu:
-Ta đã quyết định rồi, hơn nữa cũng được trưởng lão hội đồng ý.
-Ta chưa bao giờ biết thì ra chuyện nam nữ lại tuyệt với tới như vậy. Nếu như sau này mỗi ngày đều cùng một chỗ với ngươi sợ rằng cả đời này cũng không thể đột phá được bình cảnh tứ giai rồi! Nhưng mà ta có thể đáp ứng với ngươi, sau ba năm, mặc kệ có tấn chức ngũ giai hay không, ta đều từ trong võ hồn tháp đi ra, làm thê tử của ngươi!
Hàn Phi gật đầu, hắn biết tính tình của Hàn Bích Tuyền là ngoài nhu trong kiên quyết. Một khi nàng ra quyết định sẽ không đơn giản thay đổi, hơn nữa nàng nói cũng rất có đạo lý.
-Ừ, nàng chờ một chút, ta có kiện đồ vật muốn tặng cho nàng!
Đặt nàng nhẹ nhàng lên trên giường, Hàn Phi chạy vào trong phòng, chỉ một chốc lát đã trở lại.
Hàn Bích Tuyền ngồi ở bên cạnh, Hàn Phi cầm lấy tay phải của nàng, đặt một chiếc nhẫn màu bạch ngân lên ngón áp út của nàng.
-Đây là? ~ Hàn Bích Tuyền đứng dậy, bất chấp cảnh xuân đại tiết, nhìn chiếc nhẫn đang tỏa ra quang hoa nhàn nhạt nói rằng:
-Chiếc nhẫn rất đặc biệt nha!
Nam nữ tặng nhẫn cho nhau đại biểu cho lời hứa hẹn cả đời. Hàn Phi tặng cho nàng một chiếc nhẫn bình thường thì Hàn Bích Tuyền cũng cảm thấy lòng ngọt như đường. Huống chi chiếc nhẫn này làm cho nàng có cảm giác rất kỳ lạ.
-Đương nhiên đặc biệt rồi, đây là một chiếc nhẫn nạp vật!
Hàn Phi cười nói, giảng giải cho nàng cách sử dụng chiếc nhẫn nạp vật một chút.
-Quá quý trọng rồi!
Lời tuy là nói như vậy, nhưng mà Hàn Bích Tuyền trong lòng vui rạo rực, với sự thông minh của nàng thì rất dễ dàng nắm giữ bí quyết sử dụng.
Chỉ là lúc nàng mở chiếc nhẫn nạp vật ra nhìn những gì ký gửi trong đó lập tức chết lặng người.
-Không thể nào.
Thấy dáng vẻ trợn mắt xinh đẹp khả ái của nàng, Hàn Phi cười ha hả nói:
-Những tiền này là trước đây ta mạo hiểm tích góp từng chút một được. Ta nghĩ đối với việc phá tan bình cảnh của nàng nhất định sẽ có bang trợ lớn!
Trong võ hồn tháp, có tâm pháp đấu kỹ cực mạnh, cùng với linh dược cùng đạo sư tốt nhất. Những võ sĩ đi vào trong đó tiềm tu không có khả năng dùng tay không mà lấy được. Quy củ trong đó không khác võ đường là mấy.
Trong chiếc nhẫn nạp vật này Hàn Phi để vào tròn hai vạn mai linh tinh tệ. Tin tưởng có lượng tiền này chống đỡ, Hàn Bích Tuyền có thể tu luyện ở trong võ hồn tháp thuận lợi hơn không nhỏ.
-Thì ra là ngươi có tiền như vậy!
Hàn Bích Tuyền nhỏ giọng nói rằng:
-Thực sự là nhiều lắm, ngươi tự mình giữ lại đi, ngươi cũng cần phải mua đấu kỹ mà.
-Đã quên nói cho nàng rồi. Ta hiện giờ có thể chế luyện được linh vũ khí cấp bạch ngân rồi!
Hàn Phi hôn nàng một cái nói rằng:
-Muốn kiếm tiền còn không dễ dàng sao, nàng cứ yên tâm đi!
Tuy rằng Hàn Phi nói làm cho Hàn Bích Tuyền yên tâm một chút, thế nhưng cầm nhiều tiền cũng có chút cảm giác phỏng tay. Nàng đang muốn nói gì nữa thì bất thình lình bị Hàn Phi đè xuống dưới thân.
Cảm thấy Hàn Phi một lần nữa bốc lên, Hàn Bích Tuyền nhất thời hoa dung thất sắc, vội vàng cầu xin tha thứ:
-Không được!
Lời còn chưa có nói xong, cảm giác tuyệt vời lần thứ hai lan tràn khắp toàn thân nàng, làm nàng không khỏi mê mẩn trong đó!
Ba hôm sau, Hàn thị võ đường, võ hồn tháp.
Không chút kiêng kỵ sự có mặt của Hàn Kỳ Ti, Hàn Phi ôm Hàn Bích Tuyền thật chặt, cuối cùng Hàn Bích Tuyền còn mang theo nước mắt đi vào trong cấm địa.
Nhìn bóng lưng Hàn Bích Tuyền biến mất bên trong võ hồn tháp to lớn, khóe miệng Hàn Phi không khỏi nổi lên vị đắng.
Đây không phải là lần đầu tiên, mỗi khi hắn rơi vào trong ái tình ngọt ngào thì y như rằng đối mặt với chia lìa. Đằng Thủy Tú là như vậy, Hàn Bích Tuyền cũng vậy nốt.
Duy nhất khác nhau chính là, Đằng Thủy Tú hành tung vô định, nói không chừng kiếp này không nhất định sẽ gặp lại. Mà Hàn Bích Tuyền chỉ là li biệt trong thời gian ngắn, ba ngày triền miên như hình với bóng cũng đủ cho một hồi ức đẹp rồi.
Nhưng mà Hàn Phi hiện giờ phải đối mắt với hiện thực, trước mặt Hàn Kỳ Ti đang vẻ mặt phức tạp, hắn không khỏi xấu hổ nói:
-Cô cô, ta …
Tình cảm lưu luyến của hai người cũng đã đã phá vỡ tầng giấy mỏng cách đây vài ngày rồi. Hàn Kỳ Ti đưa tay lên gõ đầu hắn mấy cái:
-Ài, hai đứa nhỏ này, thực sự là…
Nàng cũng không nói được nặng lời, Hàn Kỳ Ti đối với Hàn Phi yêu quý không thua gì nữ nhi của mình cả. Trong tông phủ võ đường, nàng thân cận nhất cũng chỉ có Hàn Bích Tuyền cùng Hàn Phi, nếu như không phải có chút nhân tố ở bên trong, nàng rất vừa ý khi thấy hai người có thể kết hợp cùng nhau.
-Đi thôi, theo ta tới tông phủ, Thiên Quân nguyên lão triệu kiến ngươi!
-Thiên Quân nguyên lão đại nhân tìm ta? Cô cô người có biết chuyện gì không?
Hàn Phi có chút nghi hoặc hỏi thăm.
Hàn Kỳ Ti lắc đầu:
-Cụ thể việc gì ta cũng không rõ, nhưng mà hẳn không phải việc nhỏ, huynh trưởng Thiên Lệ cũng đã có ở đó, còn có vài trưởng lão khác.
Hàn Phi gật đầu, đi theo Hàn Kỳ Ti tới trước tông phủ, chỉ một lát sau đã tới phòng nghị sự bên trong tông phủ rồi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Phòng nghị sự nhỏ bên trong tông phủ chuyên để cho nguyên lão cùng trưởng lão trong tộc bàn bạc, Hàn Phi lần đầu tiên tiến vào trong nơi này.
Phòng nghị sự nhỏ này cũng không lớn, trang trí cũng phi thường giản đơn. Trong cái phòng khách này từ lâu đã có bảy tám người ngồi ở đó rồi. Ngoại trừ hai người Hàn Phi quen thuộc là Hàn Thiên Quân và Hàn Thiên Lệ, năm người còn lại hắn chỉ nhận ra ba trưởng lão trong tông tộc, còn hai người khác khí độ nghiễm nhiên, hẳn có thân phận cũng không kém lắm.
Nhưng mà bầu không khí trong phòng nghị sự có chút thoải mái, nhìn Hàn Kỳ Ti mang theo Hàn Phi tới, Hàn Thiên Lệ trên mặt lộ ra dáng tươi cười.
Mà trận thế như vậy cũng làm cho Hàn Phi không dám có chút chậm trễ. Hắn bước lên trước vài bước thi lễ bái kiến. Hàn Thiên Lệ phân biệt giới thiệu cho hắn thân phận của năm người còn lại, quả nhiên đều là trưởng lão trong trưởng lão hội tông tộc.
Nhìn Hàn Phi trấn định tự nhiên trước mặt đông đảo trưởng lão, không kiêu ngạo không siểm nịnh trên mặt Hàn Thiên Quân toát ra vài phần thỏa mãn.
-Hàn Phi, nghe ngói ngươi là đệ tử Hàn gia tở Tập Thủy thành.
Hắn mở miệng hỏi nói:
-Đứng hàng thứ mấy?
-Nguyên lão đại nhân, ta là trưởng tử.
Hàn Phi trả lời.
Đối với gia tộc khổng lồ như Hàn thị gia tộc mà nói, đệ tử chi thứ như Hàn Phi có không biết bao nhiêu mà kể. Nếu luận thân phận địa vị trong tộc, không nói tới Hàn Thiên Quân, chỉ so sánh với tiểu mập mạp Hàn Thiên Kình cũng đã kém xa vạn dặm rồi. Trong mắt của nguyên lão trong tộc, hắn là con trai trưởng hay con của vợ kế thì có bao nhiêu khác biệt chứ.
Nhưng mà Hàn Thiên Quân lại gật đầu nói rằng:
-Không tồi, địa phương nhỏ bé như Tập Thủy thành khó có thể có được một người như ngươi. Đại địa võ sĩ mười sáu tuổi, tước vị huân tước của vương quốc, không sai biệt lắm, được rồi!
Cái gì mà không sai biệt lắm, được rồi? Hàn Phi không rõ tới cùng vị nguyên lão này đang định nói cái gì. Hắn mang theo thanh âm buồn bực cung kính nói:
-Cảm tạ nguyên lão đại nhân khích lệ!
Hàn Thiên Quân khoát tay, đột nhiên chuyển câu chuyện:
-Mười sáu tuổi cũng thành niên rồi, ngươi đã đính hôn rồi chưa?
Đính hôn? Hàn Phi trong lòng nhất thời sửng sốt, trong lòng mơ hồ có cảm giác không ổn thế nhưng vấn đề này hắn không dám lừa gạt đối phương, bởi vì rất dễ lộ ra à.
-Còn chưa có!
Hàn Phi chỉ có thể kiên trì trả lời.
-Được! ~ Hàn Thiên Quân chậm rãi nói rằng:
-Cháu gái của ta, Hàn Tâm Giao, năm nay cũng vừa tròn mười sáu tuổi, xinh đẹp tuyệt trần, ta chuẩn bị gả nàng cho ngươi.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều thất kinh, không ai ngờ được dĩ nhiên Thiên Quân lại gả chắt gái của mình cho Hàn Phi!
Lấy thân phận của địa vị của Hàn Thiên Quân ở trong dòng họ, nếu như dựa theo quy tắc môn đăng hộ đối, thì chắt gái của hắn ít nhất cũng phải được gả cho đệ tử trọng yếu trực hệ trong tộc hoặc ngoài tộc. Lấy thân phận của Hàn Phi thực sự không với tới được.
Nhưng mà chính như Hàn Thiên Quân nói, Hàn Phi bằng thân phận đại địa võ sĩ cùng huân tước của vương quốc miễn cưỡng chấp nhận được rồi. Mặc dù như vậy, nếu Hàn Phi lấy chắt gái của Hàn Thiên Quân, thì trong gia tộc Hàn thị này tuyệt đối nhất phi trùng thiên trở thành một thành viên trực hệ. Sau này sẽ được hưởng không biết bao nhiêu chỗ tốt, chỉ cần võ gia của hắn có thể đột phá lần nữa, ba mươi tuổi nhập vào trưởng lão hội cũng không phải mộng tưởng.
Vài tên trưởng lão dùng ánh mắt đố kị nhìn sang Hàn Phi, bọn họ sao không muốn để cho đệ tử của mình kết thân mật với hàn Thiên Quân. Nhưng thật không ngờ cơ hội tốt như vậy lại bị một đệ tử ở nông thôn tới là Hàn Phi chiếm mất.
Hàn Kỳ Ti trong lòng thở dài một hơi, chỉ có nàng mới hiểu được dụng ý của Hàn Thiên Quân khi an bài như vậy. Nhưng mà đối với Hàn Phi mà nói, đây đúng là cơ hội cải biến nhân sinh khó mà có được.
Hàn Phi đột nhiên hướng về phía Hàn Thiên Quân thi lễ. Vị nguyên lão dòng họ này cho rằng Hàn Phi đáp ứng rồi, trên mặt nụ cười càng rạng rỡ.
-Nguyên lão đại nhân, thực không dám dấu, ta có người mình thích rồi!
Hàn Phi nhỏ giọng nói rằng:
-Thực sự không dám trèo cao tiểu thư.
Dáng cười của Hàn Thiên Quân nhất thời ngưng lại trên mặt, những trưởng lão khác đều khiếp sợ trừng mắt nhìn. Nhãn thần nhìn Hàn Phi đều là không thể tin được.
Không ngờ lại cự tuyệt rồi! trước mặt nhiều người như vậy, Hàn Phi dĩ nhiên cự tuyệt yêu cầu đám hỏi làm cho hắn một bước lên trời của Nguyên lão trong gia tộc
/482
|