Nếu Hàn Phi thật sự muốn phóng lớn chuyện thậm chí bẩm báo tới trước mặt hoàng đế bệ hạ, cửa hàng Thái Đức có chống lưng, không sợ gì. Nhưng nếu thật sự đi tới bước đó thì danh tiếng của cửa hàng Thái Đức sẽ bị đả kích, kẻ thù của tiệm sẽ mượn cơ hội sinh sự. Nói không chừng cửa hàng Thái Đức phải trả giá rất đắt mới bình ổn được.
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức không muốn thấy chuyện đó xảy ra, lão thà rằng ở trước mắt bao người cúi đầu với Hàn Phi, chỉ mong giải quyết vụ việc trong thầm lặng.
- Nơi này đã xảy ra chuyện gì? Hàn Phi đại ca, ta đã trở về!
Chính lúc này, Lôi tam thiếu gia, Lôi Trọng đã trở lại. Lôi tam thiếu gia, Lôi Trọng không biết mình bỏ lỡ một màn kịch hay, mờ mịt nhìn đám người Hàn Phi, Hàn Bích Tuyền, Hàn Vi Nhi.
- Ta đã lấy được tư cách tham gia đấu gia ở cửa hàng Nặc Đặc.
- Thì ra là Lôi tam thiếu gia . . .
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức cười nói:
- Thật là đã lâu không gặp , Lôi tam thiếu gia và lĩnh chủ đại nhân là bằng hữu sao?
- Khắc La Y Đức trưởng lão, sao ngươi cũng ở đây?
Lôi tam thiếu gia, Lôi Trọng kinh ngạc hỏi:
- Ai nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì được không?
- Chỉ là việc nhỏ, ta đang chuẩn bị mời lĩnh chủ các hạ đến cửa hàng của ta ngồi chơi, tin tuonwgr lĩnh chu các hạ sẽ có thu hoạch vừa lòng.
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức cười nói:
- Nơi này không tiện, chúng ta đi qua đó rồi nói.
Tuy tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức nói chuyện với Lôi tam thiếu gia, Lôi Trọng nhưng mắt thì nhìn Hàn Phi.
Hàn Phi mặt không biểu tình gật đầu, nói:
- Cũng tốt.
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức dẫn đường, đám người Hàn Phi, Hàn Bích Tuyền, Hàn Vi Nhi, Lôi tam thiếu gia, Lôi Trọng cất bước rời đi. Nam nhân trung niên quản sự của cửa hàng Thái Đức run cầm cầm nằm trên mặt đất bị một Võ Sĩ thô lỗ xách đi, để lại đám người người xem xì xầm.
Cửa hàng Thái Đức cách không xa, đi chưa tới trăm thước là đến nơi. Một rào chắn lớn, một cái lều màu lam đứng sừng sững, chính giữa có một lều to đỉnh bạch kim bắt mắt.
Lều nóc vàng là nơi cửa hàng Thái Đức tiếp đãi khách quý nên trang sức cực kỳ xa hoa, trên mặt đất trải thảm nhung thuần bạch dương làm người ta không nỡ đạp lên, ghế dài, bàn trà, quầy rượu vân vân, các phương tiện đầy đủ.
Sau khi ngồi xuống, hai bên dựa theo lễ tiết quý tộc giới thiệu lại cho nhau. Hàn Phi thế mới biết tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức là trưởng lão của gia tộc Thái Đức, cũng có danh hiệu tử tước của đế quốc. Hàn Phi nhìn ra được thực lực của tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức không tầm thường.
Sau khi tìm hiểu sự việc trải qua, tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức nói thẳng:
- Hàn Phi các hạ, chuyện này tuy là thuộc hạ của ta bị người xúi giục tự hành động nhưng cửa hàng chúng ta không thể né tránh trách nhiệm. Sai là sai, làm sai thì nên bị trừng phạt, trừ nghiêm trị quản sự kia ra, các hạ có yêu cầu gì xin cứ nêu ra, chỉ cần hợp lý thì chúng ta đều đồng ý.
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức thẳng thắn thành khẩn khiến Hàn Phi có hảo cảm. Làm dám chịu tuyệt không thôi đẩy trách nhiệm là khí chất nên có của người cầm quyền. Nhưng kêu Hàn Phi nêu điều kiện thì hắn không nói nên lời.
Đền tiền? Sẽ chỉ làm người ta cười chê. Bồi lễ? Thật vô nghĩa. Truy cứu người đứng sau lưng? Sợ là cuối cùng sẽ chẳng đâu vào đâu. Hàn Phi do dự.
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức mỉm cười nói:
- Không bằng như vậy đi, Hàn Phi các hạ, người mang người nhà tới còn khiến Lôi tam thiếu gia lấy tư cách tham gia đấu gia của cửa hàng Nặc Đặc chắc muốn mua một số tôi tớ, nô lệ.
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức kiêu ngạo thản nhiên nói:
- Đúng vậy. Cửa hàng Nặc Đặc đúng là cửa hàng nô lệ lớn nhất chỗ này, quy mô của cửa hàng Thái Đức chúng ta không bằng cửa hàng Nặc Đặc. Nhưng cửa hàng Thái Đức chúng ta phục vụ chu đáo nhất. Các hạ muốn loại người gì, chỉ cần không xúc phạm quy tắc cấm kỵ thì chúng ta sẽ tìm mọi cách tìm được cho các hạ.
- Nếu các hạ có cần thì cửa hàng Thái Đức chúng ta nguyện ý cung cấp phục vụ tốt nhất cho các hạ!
Cáo già!
Hàn Phi cười thầm, nói một hơi xong tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức chẳng nhưng gác chuyện vừa nãy sang một bên còn thừa cơ kéo Hàn Phi bàn chuyện làm ăn, không uổng là người quảnl ý cửa hàng lớn.
Tuy nhiên, Hàn Phi không quá để ý, vì hắn biết rõ thủ phạm thật sự là ai. Nếu trở mặt với cửa hàng Thái Đức thì kẻ địch của Hàn Phi sẽ rất đắc ý.
Hàn Phi trầm ngâm nói:
- Khắc La Y Đức trưởng lão, ta vừa mới đi tới đế đô không lâu, cũng vừa tiếp quản lãnh địa, thành bảo của mình . . .
- Hàn thị gia tộc chúng ta ở Thánh Kinh sắp chuyển hết vào thành bảo cư ngụ, bây giờ cần sửa chữa hoàn toàn thành bảo nên ta cần nhiều tùy tùng, thị nữ, cũng cần đủ loại nhân tài, có thể nói người nào cũng cần.
- Ta hiểu rồi.
Hiển nhiên tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức có biết chuyện Hàn thị gia tộc và Úc Kim Hương thành bảo.
- Hàn Phi các hạ, chắc ngươi biết tin đồn liên quan đến Úc Kim Hương thành bảo, không lẽ ngươi không sợ . . . ?
Tuy Xuất Vân vệ thành cách Thánh Kinh rất gần nhưng chuyện Úc Kim Hương thành bảo chưa truyền tới đây. Hàn Phi cười cười đơn giản kể lại chuyện xảy ra mấy ngày hôm trước cho tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức nghe.
Nghe Hàn Phi kể xong, mắt tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức thay đổi, khen thật lòng:
- Hàn Phi các hạ, người thật là có nữ thần may mắn bảo hộ, lực lượng tà ác dây dưa Úc Kim Hương thành bảo hai trăm năm bị ngươi tiêu diệt, lãnh địa này tha hồ phát triển.
- Cửa hàng Thái Đức chúng ta tuyệt đối nguyện ý trở thành bằng hữu tốt nhất của người, sau này có chuyện gì cần nhân lực thì cứ đến tìm ta.
- Còn về yêu cầu hiện tại của các hạ . . .
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức trầm ngâm một lúc, nói:
- Cửa hàng chúng chúng ta mới chuyển đến một đám nô lệ có lẽ thích hợp yêu cầu của người.
Đám nô lệ của cửa hàng Thái Đức đến từ Mịch La vương quốc cách mấy ngàn dặm. Mịch La vương quốc nằm ở trung nam bộ Cửu Thiên đại lục, quanh năm chiến tranh với mấy vương quốc xung quanh. Tuy nhiên, thực lực của Mịch La vương quốc mạnh mẽ, có rất nhiều Võ Sĩ, một đấu mấy phe luôn chiếm ưu thế, thường xâm nhập nước láng giềng bắt người, buôn bán nô lệ là thu nhập quan trọng của Mịch La vương quốc này.
Nô lệ chuyến này là do quân đội Mịch La vương quốc công phá một tòa thành thị của nước láng giềng bắt đến. Đào thải một đám lão ấu và người vô dụng xong qua tay bán cho cửa hàng Thái Đức, ngàn dặm xa xôi chuyển đến Xuất Vân vệ thành, mấy ngày trước vừa tới nơi.
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức không muốn thấy chuyện đó xảy ra, lão thà rằng ở trước mắt bao người cúi đầu với Hàn Phi, chỉ mong giải quyết vụ việc trong thầm lặng.
- Nơi này đã xảy ra chuyện gì? Hàn Phi đại ca, ta đã trở về!
Chính lúc này, Lôi tam thiếu gia, Lôi Trọng đã trở lại. Lôi tam thiếu gia, Lôi Trọng không biết mình bỏ lỡ một màn kịch hay, mờ mịt nhìn đám người Hàn Phi, Hàn Bích Tuyền, Hàn Vi Nhi.
- Ta đã lấy được tư cách tham gia đấu gia ở cửa hàng Nặc Đặc.
- Thì ra là Lôi tam thiếu gia . . .
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức cười nói:
- Thật là đã lâu không gặp , Lôi tam thiếu gia và lĩnh chủ đại nhân là bằng hữu sao?
- Khắc La Y Đức trưởng lão, sao ngươi cũng ở đây?
Lôi tam thiếu gia, Lôi Trọng kinh ngạc hỏi:
- Ai nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì được không?
- Chỉ là việc nhỏ, ta đang chuẩn bị mời lĩnh chủ các hạ đến cửa hàng của ta ngồi chơi, tin tuonwgr lĩnh chu các hạ sẽ có thu hoạch vừa lòng.
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức cười nói:
- Nơi này không tiện, chúng ta đi qua đó rồi nói.
Tuy tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức nói chuyện với Lôi tam thiếu gia, Lôi Trọng nhưng mắt thì nhìn Hàn Phi.
Hàn Phi mặt không biểu tình gật đầu, nói:
- Cũng tốt.
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức dẫn đường, đám người Hàn Phi, Hàn Bích Tuyền, Hàn Vi Nhi, Lôi tam thiếu gia, Lôi Trọng cất bước rời đi. Nam nhân trung niên quản sự của cửa hàng Thái Đức run cầm cầm nằm trên mặt đất bị một Võ Sĩ thô lỗ xách đi, để lại đám người người xem xì xầm.
Cửa hàng Thái Đức cách không xa, đi chưa tới trăm thước là đến nơi. Một rào chắn lớn, một cái lều màu lam đứng sừng sững, chính giữa có một lều to đỉnh bạch kim bắt mắt.
Lều nóc vàng là nơi cửa hàng Thái Đức tiếp đãi khách quý nên trang sức cực kỳ xa hoa, trên mặt đất trải thảm nhung thuần bạch dương làm người ta không nỡ đạp lên, ghế dài, bàn trà, quầy rượu vân vân, các phương tiện đầy đủ.
Sau khi ngồi xuống, hai bên dựa theo lễ tiết quý tộc giới thiệu lại cho nhau. Hàn Phi thế mới biết tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức là trưởng lão của gia tộc Thái Đức, cũng có danh hiệu tử tước của đế quốc. Hàn Phi nhìn ra được thực lực của tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức không tầm thường.
Sau khi tìm hiểu sự việc trải qua, tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức nói thẳng:
- Hàn Phi các hạ, chuyện này tuy là thuộc hạ của ta bị người xúi giục tự hành động nhưng cửa hàng chúng ta không thể né tránh trách nhiệm. Sai là sai, làm sai thì nên bị trừng phạt, trừ nghiêm trị quản sự kia ra, các hạ có yêu cầu gì xin cứ nêu ra, chỉ cần hợp lý thì chúng ta đều đồng ý.
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức thẳng thắn thành khẩn khiến Hàn Phi có hảo cảm. Làm dám chịu tuyệt không thôi đẩy trách nhiệm là khí chất nên có của người cầm quyền. Nhưng kêu Hàn Phi nêu điều kiện thì hắn không nói nên lời.
Đền tiền? Sẽ chỉ làm người ta cười chê. Bồi lễ? Thật vô nghĩa. Truy cứu người đứng sau lưng? Sợ là cuối cùng sẽ chẳng đâu vào đâu. Hàn Phi do dự.
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức mỉm cười nói:
- Không bằng như vậy đi, Hàn Phi các hạ, người mang người nhà tới còn khiến Lôi tam thiếu gia lấy tư cách tham gia đấu gia của cửa hàng Nặc Đặc chắc muốn mua một số tôi tớ, nô lệ.
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức kiêu ngạo thản nhiên nói:
- Đúng vậy. Cửa hàng Nặc Đặc đúng là cửa hàng nô lệ lớn nhất chỗ này, quy mô của cửa hàng Thái Đức chúng ta không bằng cửa hàng Nặc Đặc. Nhưng cửa hàng Thái Đức chúng ta phục vụ chu đáo nhất. Các hạ muốn loại người gì, chỉ cần không xúc phạm quy tắc cấm kỵ thì chúng ta sẽ tìm mọi cách tìm được cho các hạ.
- Nếu các hạ có cần thì cửa hàng Thái Đức chúng ta nguyện ý cung cấp phục vụ tốt nhất cho các hạ!
Cáo già!
Hàn Phi cười thầm, nói một hơi xong tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức chẳng nhưng gác chuyện vừa nãy sang một bên còn thừa cơ kéo Hàn Phi bàn chuyện làm ăn, không uổng là người quảnl ý cửa hàng lớn.
Tuy nhiên, Hàn Phi không quá để ý, vì hắn biết rõ thủ phạm thật sự là ai. Nếu trở mặt với cửa hàng Thái Đức thì kẻ địch của Hàn Phi sẽ rất đắc ý.
Hàn Phi trầm ngâm nói:
- Khắc La Y Đức trưởng lão, ta vừa mới đi tới đế đô không lâu, cũng vừa tiếp quản lãnh địa, thành bảo của mình . . .
- Hàn thị gia tộc chúng ta ở Thánh Kinh sắp chuyển hết vào thành bảo cư ngụ, bây giờ cần sửa chữa hoàn toàn thành bảo nên ta cần nhiều tùy tùng, thị nữ, cũng cần đủ loại nhân tài, có thể nói người nào cũng cần.
- Ta hiểu rồi.
Hiển nhiên tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức có biết chuyện Hàn thị gia tộc và Úc Kim Hương thành bảo.
- Hàn Phi các hạ, chắc ngươi biết tin đồn liên quan đến Úc Kim Hương thành bảo, không lẽ ngươi không sợ . . . ?
Tuy Xuất Vân vệ thành cách Thánh Kinh rất gần nhưng chuyện Úc Kim Hương thành bảo chưa truyền tới đây. Hàn Phi cười cười đơn giản kể lại chuyện xảy ra mấy ngày hôm trước cho tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức nghe.
Nghe Hàn Phi kể xong, mắt tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức thay đổi, khen thật lòng:
- Hàn Phi các hạ, người thật là có nữ thần may mắn bảo hộ, lực lượng tà ác dây dưa Úc Kim Hương thành bảo hai trăm năm bị ngươi tiêu diệt, lãnh địa này tha hồ phát triển.
- Cửa hàng Thái Đức chúng ta tuyệt đối nguyện ý trở thành bằng hữu tốt nhất của người, sau này có chuyện gì cần nhân lực thì cứ đến tìm ta.
- Còn về yêu cầu hiện tại của các hạ . . .
Tổng chấp sự của cửa hàng Thái Đức, Khắc La Y Đức trầm ngâm một lúc, nói:
- Cửa hàng chúng chúng ta mới chuyển đến một đám nô lệ có lẽ thích hợp yêu cầu của người.
Đám nô lệ của cửa hàng Thái Đức đến từ Mịch La vương quốc cách mấy ngàn dặm. Mịch La vương quốc nằm ở trung nam bộ Cửu Thiên đại lục, quanh năm chiến tranh với mấy vương quốc xung quanh. Tuy nhiên, thực lực của Mịch La vương quốc mạnh mẽ, có rất nhiều Võ Sĩ, một đấu mấy phe luôn chiếm ưu thế, thường xâm nhập nước láng giềng bắt người, buôn bán nô lệ là thu nhập quan trọng của Mịch La vương quốc này.
Nô lệ chuyến này là do quân đội Mịch La vương quốc công phá một tòa thành thị của nước láng giềng bắt đến. Đào thải một đám lão ấu và người vô dụng xong qua tay bán cho cửa hàng Thái Đức, ngàn dặm xa xôi chuyển đến Xuất Vân vệ thành, mấy ngày trước vừa tới nơi.
/482
|