Pháp Sư áo đen dò hỏi:
- Đại nhân, nơi này là cảng Mã Lạp Ni, không phải Thánh Kinh của Huy Quang đế quốc, không bằng chúng ta . . .
- Ngươi có nắm chắc không?
Mục Sư gầy gò lắc đầu, nói:
- Nếu không nắm chắc tất thắng thì chúng ta đừng nên lộ chính mình.tuy rằng đại chủ giáo các hạ tuyên bố phần thưởng khiến người động tâm nhưng chúng ta không thể giẫm lên vết xe đổ của giáo hội ở Thánh Kinh.
- Tuy nhiên, theo tin tức ta có được thì vị lĩnh chủ đại nhân trẻ tuổi này bị xếp vào sổ đen bên liên minh, hay là ngươi lộ tin tức Hàn Phi đến cảng Mã Lạp Ni cho đối phương biết đi? Nếu không ra ngoài ý muốn có lẽ tối nay bọn họ sẽ hành động.
Khuôn mặt già nua xấu xí cứng ngắn nở nụ cười đắc ý:
- Nếu như bọn họ thành công thì chúng ta có thể chai chút công lao, nếu thất bại thì vừa lúc làm cho đám cuồng vọng hay vung tay múa chân với chúng ta ăn đau khổ.
Pháp Sư áo đen hỏi ngay:
- Lực lượng của liên minh tại đây đủ đối phó với lĩnh chu đó không? Hắn chính là thiên không Võ Sĩ!
- Vậy thì phải xem bọn họ, nếu như họ sợ thì vừa lúc ta mượn đó khiếu nại với đại chủ giáo, hơn nữa . . .
Mục Sư khô gầy âm trầm nói:
- Lần này Hàn Phi đi theo đội tàu chắc muốn vào biển, chúng ta có thể phái người báo cho bên hải tộc.
- Muốn đối phó một kẻ thù, mạo hiểm tự mình ra tay là thủ đoạn hạ đẳng nhất. Loại dụng tay người khác và vũ khí để hoàn thành mục đích mới là thượng sách. Chúng ta hoàn toàn không tốn chút sức nào, ngồi nhìn trò hay.
Pháp Sư áo đen khâm phục khom người hành lễ nói:
- Trí tuệ của người chiếu sáng cả trời đêm.
Mục Sư khô gầy phất tay nói:
- Đi đi, nếu mọi chuyện như chúng ta mong muốn thì ngươi sẽ có được thứ mình muốn.
Đèn linh tinh trên bàn chợt tắt, thư phòng chìm trong bóng đêm tĩnh lặng.
Chỉ nghe tiếng hít thở nặng nề của Mục Sư áo đen.
….. …. …. …. …..
Khi âm ảnh lại tái hiện trong hắc ám thì ở trung tâm cảng Mã Lạp Ni, quán rượu Hắc Yêu Tinh kín chỗ ngồi, đang trong giai đoạn không khí náo nhiệt nhất trong một ngày.
Không khí tràn ngập hơi thở khiến người điên cuồng, trăm ngàn tên thủy thủ, Dong Binh, Mạo Hiểm Giả, thương nhân, người lang thang tốp năm tốp ba tụ tập bên cạnh từng chiếc bàn gỗ, nốc ừng ừng bia bọt, thịt khô, cá khô là thực phẩm nhắm rượu ngon nhất.
Trên vũ đài giữa quán rượu Hắc Yêu Tinh có một vũ nữ cực kỳ khiêu gợi đang nhảy múa theo tiếng nhạc dâm dục. Vũ đạo khao trượng mà tràn ngập dụ hoặc hấp dẫn đám khách nhậu reo hò hoan hô.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni tỉnh táo lại, đổi loại rượu rum càng nặng đô hơn tiếp tục nhậu với Hàn Phi, có vẻ như không say không về, tất nhiên chỉ có gã là say.
Hàn Phi từ miệng thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni biết được Tắc Tây Lỵ Á tiểu thư đánh cược với hắn là công chúa của hải tộc.
Đương nhiên danh hiệu công chúa này không tôn quý như nhân tộc trong quốc gia. Hải tộc là tên gọi chung chủng tộc trí tuệ sinh hoạt giữa biển và trên đảo biển, chủ yếu chia làm hải tê hải tộc và lục tê hải tộc, bao gồm ngư nhân tộc, sa nhân tộc, cự kình tộc và hải dực tộc. Trong đó nhân số của ngư nhân tộc nhiều nhất, chia mấy chục chi nhánh chủng tộc, ngàn vạn bộ lạc, quan hệ giữa các bên rắc rối phức tạp đến nỗi chính hải tộc cũng không rõ ràng.
Mỗi khu hải vực có thế lực hải tộc tồn tại, thương nhân đại lục sinh hoạt dựa vào biển, buôn bán nhờ biển, sống ven biển đầu tiên phải có quan hệ tốt với hải tộc mới sống được. Đặc biệt dưới tình huống quan hệ giữa nhân tộc và hải tộc đang căng thẳng, thái độ của hải tộc rất quan trọng với họ.
Ngàn năm trước, đệ nất cg dưới tinh không, Dạ Võ Đế sáng lập ra đế quốc đại lục cực kỳ cường thịnh. Vì tránh cho đế quốc này vươn xúc tua đầy dã tâm hướng biển cả, tất cả hải tộc liên hợp lại, cùng bốn chủng tộc khác ký minh ước vĩnh hằng. Đội tàu bốn chủng tộc có thể tự do thông hành trong phạm vi cách bờ biển một trăm hải lý, nhưng dưới tình huống không được phép thì không được vượt qua giới hạn này, nếu không thì hải tộc có quyền lực công kích.
Minh ước vĩnh hằng này sẽ không mất đi theo đé quốc đại lục tan vỡ. Ngàn năm qua hải tộc luôn tuân theo minh ước này, các tộc trên đại lục và hải tộc tường buôn bán qua lại, không xâm phạm lẫn nhau cũng xem như tường an vô sự, nhưng vì mấy trăm năm qua thế lực nhân tộc bành trướng, đội bắt nô hung dữ ngang ngược khiến quan hệ giữa nhân tộc và hải tộc trở nên ác liệt. Hải tộc thường vượt qua lằn ranh minh ước tập kích thương thuyền.
Nhưng hải tộc cũng có cần buôn bán với nhân tộc, cộng với hoàn cảnh sinh tồn khác biệt nhiều khiến quan hệ hai bên không đi hướng chiến tranh, thế lực hải tộc khác nhau đối xử với nhân tộc cũng khác.
Thế lực hải tộc Tắc Tây Lỵ Á tiểu thư ở cách cảng Mã Lạp Ni hơn một trăm hải lý, thống trị một quần đảo. Bọn họ khống chế hải vực vài chục vạn dặm, thái độ của họ quyết định vận mệnh của cảng Mã Lạp Ni.
Thân phận của Tắc Tây Lỵ Á tiểu thư là con gái của tộc trưởng một bộ lạc dưới tay thế lực hải tộc, được phái đến cảng Mã Lạp Ni làm đại biểu quanh năm. Tắc Tây Lỵ Á tiểu thư không phải người thích cô đơn nên mở quán rượu Hắc Yêu Tinh, không chỉ vì kiếm tiền cho bộ tộc mà cũng thông qua những nữ nhân bán rượu hỏi thăm tin tức đại lục.
Bởi vì thân phận của Tắc Tây Lỵ Á tiểu thư đặc biệt nên được bảo vệ nghiêm ngặt trên cảng Mã Lạp Ni, không ai có gan chọc vào nàng, tạo nên địa vị siêu nhiên hiện tại của nàng.
Hàn Phi gật gù tán thán nói:
- Ghê gớm thật.
Một nữ nhân dị tộc trẻ tuổi, xinh đẹp có thể mở ra một mảnh thiên địa tại đây, tuy thân phận của nàng là điểm mấu chốt nhưng không thể phủ nhận năng lực của nàng.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni say lờ đờ nói:
- Tắc Tây Lỵ Á tiểu thư không thích người khác gọi nàng là công chúa, nàng là người biết chuyện, nếu không thì dù ngươi là Võ Sĩ thiên không nhưng chưa chắc hôm nay bước ra khỏi cửa này được.
Giáo chủ của Quang Minh giáo hội, đại Mục Sư La Y La Lan một hơi rót hai bình rượu nặng, giờ thì không chống được nữa, mắt đỏ ngầu, líu lưỡi, thân hình to lớn lắc lư.
Bùm một tiếng trầm đục, vị thuyền trưởng râu xồm xoàm gục xuống bàn rượu.
Hàn Phi kiềm không được lắc đầu, ngẫm nghĩ, kêu hai . . . Xinh đẹp tới.
Hai nữ nhân bán rượu thấy Hàn Phi kêu mình thì măt sáng lên, vội chạy tới.
- Anh Võ Sĩ đẹp trai, có gì sai bảo?
Hàn Phi nhét hai linh tinh tệ vào tay hai nữ nhân bán rượu, nói:
- Nếu tối nay hai vị có thể làm bạn với bằng hữu của ta thì ta sẽ rất cảm kích.
Linh tinh tệ màu sắc mê người khiến hai nữ nhân bán rượu mặt mày hớn hở, hấp tấp đồng ý:
- Không thành vấn đề!
Số tiền này bằng tiền boa nhiều ngày của họ.
Hàn Phi cười cười, đứng dậy rời khỏi quán rượu Hắc Yêu Tinh.
Gió thổi mùi tanh của biển đến thành thị gần cảng. Bóng đêm bao phủ cảng Mã Lạp Ni, phong cảnh hấp dẫn.
- Đại nhân, nơi này là cảng Mã Lạp Ni, không phải Thánh Kinh của Huy Quang đế quốc, không bằng chúng ta . . .
- Ngươi có nắm chắc không?
Mục Sư gầy gò lắc đầu, nói:
- Nếu không nắm chắc tất thắng thì chúng ta đừng nên lộ chính mình.tuy rằng đại chủ giáo các hạ tuyên bố phần thưởng khiến người động tâm nhưng chúng ta không thể giẫm lên vết xe đổ của giáo hội ở Thánh Kinh.
- Tuy nhiên, theo tin tức ta có được thì vị lĩnh chủ đại nhân trẻ tuổi này bị xếp vào sổ đen bên liên minh, hay là ngươi lộ tin tức Hàn Phi đến cảng Mã Lạp Ni cho đối phương biết đi? Nếu không ra ngoài ý muốn có lẽ tối nay bọn họ sẽ hành động.
Khuôn mặt già nua xấu xí cứng ngắn nở nụ cười đắc ý:
- Nếu như bọn họ thành công thì chúng ta có thể chai chút công lao, nếu thất bại thì vừa lúc làm cho đám cuồng vọng hay vung tay múa chân với chúng ta ăn đau khổ.
Pháp Sư áo đen hỏi ngay:
- Lực lượng của liên minh tại đây đủ đối phó với lĩnh chu đó không? Hắn chính là thiên không Võ Sĩ!
- Vậy thì phải xem bọn họ, nếu như họ sợ thì vừa lúc ta mượn đó khiếu nại với đại chủ giáo, hơn nữa . . .
Mục Sư khô gầy âm trầm nói:
- Lần này Hàn Phi đi theo đội tàu chắc muốn vào biển, chúng ta có thể phái người báo cho bên hải tộc.
- Muốn đối phó một kẻ thù, mạo hiểm tự mình ra tay là thủ đoạn hạ đẳng nhất. Loại dụng tay người khác và vũ khí để hoàn thành mục đích mới là thượng sách. Chúng ta hoàn toàn không tốn chút sức nào, ngồi nhìn trò hay.
Pháp Sư áo đen khâm phục khom người hành lễ nói:
- Trí tuệ của người chiếu sáng cả trời đêm.
Mục Sư khô gầy phất tay nói:
- Đi đi, nếu mọi chuyện như chúng ta mong muốn thì ngươi sẽ có được thứ mình muốn.
Đèn linh tinh trên bàn chợt tắt, thư phòng chìm trong bóng đêm tĩnh lặng.
Chỉ nghe tiếng hít thở nặng nề của Mục Sư áo đen.
….. …. …. …. …..
Khi âm ảnh lại tái hiện trong hắc ám thì ở trung tâm cảng Mã Lạp Ni, quán rượu Hắc Yêu Tinh kín chỗ ngồi, đang trong giai đoạn không khí náo nhiệt nhất trong một ngày.
Không khí tràn ngập hơi thở khiến người điên cuồng, trăm ngàn tên thủy thủ, Dong Binh, Mạo Hiểm Giả, thương nhân, người lang thang tốp năm tốp ba tụ tập bên cạnh từng chiếc bàn gỗ, nốc ừng ừng bia bọt, thịt khô, cá khô là thực phẩm nhắm rượu ngon nhất.
Trên vũ đài giữa quán rượu Hắc Yêu Tinh có một vũ nữ cực kỳ khiêu gợi đang nhảy múa theo tiếng nhạc dâm dục. Vũ đạo khao trượng mà tràn ngập dụ hoặc hấp dẫn đám khách nhậu reo hò hoan hô.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni tỉnh táo lại, đổi loại rượu rum càng nặng đô hơn tiếp tục nhậu với Hàn Phi, có vẻ như không say không về, tất nhiên chỉ có gã là say.
Hàn Phi từ miệng thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni biết được Tắc Tây Lỵ Á tiểu thư đánh cược với hắn là công chúa của hải tộc.
Đương nhiên danh hiệu công chúa này không tôn quý như nhân tộc trong quốc gia. Hải tộc là tên gọi chung chủng tộc trí tuệ sinh hoạt giữa biển và trên đảo biển, chủ yếu chia làm hải tê hải tộc và lục tê hải tộc, bao gồm ngư nhân tộc, sa nhân tộc, cự kình tộc và hải dực tộc. Trong đó nhân số của ngư nhân tộc nhiều nhất, chia mấy chục chi nhánh chủng tộc, ngàn vạn bộ lạc, quan hệ giữa các bên rắc rối phức tạp đến nỗi chính hải tộc cũng không rõ ràng.
Mỗi khu hải vực có thế lực hải tộc tồn tại, thương nhân đại lục sinh hoạt dựa vào biển, buôn bán nhờ biển, sống ven biển đầu tiên phải có quan hệ tốt với hải tộc mới sống được. Đặc biệt dưới tình huống quan hệ giữa nhân tộc và hải tộc đang căng thẳng, thái độ của hải tộc rất quan trọng với họ.
Ngàn năm trước, đệ nất cg dưới tinh không, Dạ Võ Đế sáng lập ra đế quốc đại lục cực kỳ cường thịnh. Vì tránh cho đế quốc này vươn xúc tua đầy dã tâm hướng biển cả, tất cả hải tộc liên hợp lại, cùng bốn chủng tộc khác ký minh ước vĩnh hằng. Đội tàu bốn chủng tộc có thể tự do thông hành trong phạm vi cách bờ biển một trăm hải lý, nhưng dưới tình huống không được phép thì không được vượt qua giới hạn này, nếu không thì hải tộc có quyền lực công kích.
Minh ước vĩnh hằng này sẽ không mất đi theo đé quốc đại lục tan vỡ. Ngàn năm qua hải tộc luôn tuân theo minh ước này, các tộc trên đại lục và hải tộc tường buôn bán qua lại, không xâm phạm lẫn nhau cũng xem như tường an vô sự, nhưng vì mấy trăm năm qua thế lực nhân tộc bành trướng, đội bắt nô hung dữ ngang ngược khiến quan hệ giữa nhân tộc và hải tộc trở nên ác liệt. Hải tộc thường vượt qua lằn ranh minh ước tập kích thương thuyền.
Nhưng hải tộc cũng có cần buôn bán với nhân tộc, cộng với hoàn cảnh sinh tồn khác biệt nhiều khiến quan hệ hai bên không đi hướng chiến tranh, thế lực hải tộc khác nhau đối xử với nhân tộc cũng khác.
Thế lực hải tộc Tắc Tây Lỵ Á tiểu thư ở cách cảng Mã Lạp Ni hơn một trăm hải lý, thống trị một quần đảo. Bọn họ khống chế hải vực vài chục vạn dặm, thái độ của họ quyết định vận mệnh của cảng Mã Lạp Ni.
Thân phận của Tắc Tây Lỵ Á tiểu thư là con gái của tộc trưởng một bộ lạc dưới tay thế lực hải tộc, được phái đến cảng Mã Lạp Ni làm đại biểu quanh năm. Tắc Tây Lỵ Á tiểu thư không phải người thích cô đơn nên mở quán rượu Hắc Yêu Tinh, không chỉ vì kiếm tiền cho bộ tộc mà cũng thông qua những nữ nhân bán rượu hỏi thăm tin tức đại lục.
Bởi vì thân phận của Tắc Tây Lỵ Á tiểu thư đặc biệt nên được bảo vệ nghiêm ngặt trên cảng Mã Lạp Ni, không ai có gan chọc vào nàng, tạo nên địa vị siêu nhiên hiện tại của nàng.
Hàn Phi gật gù tán thán nói:
- Ghê gớm thật.
Một nữ nhân dị tộc trẻ tuổi, xinh đẹp có thể mở ra một mảnh thiên địa tại đây, tuy thân phận của nàng là điểm mấu chốt nhưng không thể phủ nhận năng lực của nàng.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni say lờ đờ nói:
- Tắc Tây Lỵ Á tiểu thư không thích người khác gọi nàng là công chúa, nàng là người biết chuyện, nếu không thì dù ngươi là Võ Sĩ thiên không nhưng chưa chắc hôm nay bước ra khỏi cửa này được.
Giáo chủ của Quang Minh giáo hội, đại Mục Sư La Y La Lan một hơi rót hai bình rượu nặng, giờ thì không chống được nữa, mắt đỏ ngầu, líu lưỡi, thân hình to lớn lắc lư.
Bùm một tiếng trầm đục, vị thuyền trưởng râu xồm xoàm gục xuống bàn rượu.
Hàn Phi kiềm không được lắc đầu, ngẫm nghĩ, kêu hai . . . Xinh đẹp tới.
Hai nữ nhân bán rượu thấy Hàn Phi kêu mình thì măt sáng lên, vội chạy tới.
- Anh Võ Sĩ đẹp trai, có gì sai bảo?
Hàn Phi nhét hai linh tinh tệ vào tay hai nữ nhân bán rượu, nói:
- Nếu tối nay hai vị có thể làm bạn với bằng hữu của ta thì ta sẽ rất cảm kích.
Linh tinh tệ màu sắc mê người khiến hai nữ nhân bán rượu mặt mày hớn hở, hấp tấp đồng ý:
- Không thành vấn đề!
Số tiền này bằng tiền boa nhiều ngày của họ.
Hàn Phi cười cười, đứng dậy rời khỏi quán rượu Hắc Yêu Tinh.
Gió thổi mùi tanh của biển đến thành thị gần cảng. Bóng đêm bao phủ cảng Mã Lạp Ni, phong cảnh hấp dẫn.
/482
|