Khách quý đột nhiên tới nhà, hạ nhân trong Hàn phủ rõ ràng có chút lộn xộn, tôi tớ chạy tới chạy lui trong sân. Một vú già bưng mâm đựng trái cây trong tay vội vội vàng vàng thiếu chút nữa thì va vào Hàn Phi vừa bước vào cửa, làm cho thị xanh hết cả mặt. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Hàn Phi không nhịn được lắc đầu, Hàn gia dù sao chỉ là một quý tộc nho nhỏ ở một địa phương xa xôi, cùng với quý tộc thế gia chân chính đúng là kém quá xa đi. Nhìn vào tố chất chuyên nghiệp của những vú già tôi tớ ở đây thì rõ.
Hắn trực tiếp đi vào trong phòng khách, lão quản gia Philipp đang đứng canh ở ngoài cửa, vừa nhìn thấy Hàn Phi thì nhẹ nhàng nhắc nhở hắn rằng:
-Thiếu gia bên trong có ba khách quý, lão gia dặn ngài phải thận trọng từ lời ăn tiếng nói, ngàn vạn lần không được đắc tội với trưởng bối bên trong tộc.
Theo tuổi tác cùng thực lực một mực đề thăng nhanh chóng, Hàn Phi hiện giờ không điệu thấp nhẫn nại như hồi mới đoạt xá nữa rồi. Phong mang của võ sĩ thiếu niên từ từ hiển lộ trên người hắn, hơn nữa qua một lần đi du lịch rừng rậm Hô Khiếu trở về, nói tới sát nhân mặt không đổi sắc…. Những biến hóa này Hàn Mộc Thiên đều nhìn thấy trong mắt cả, hắn vừa mừng rỡ vừa lo lắng vô cùng, cho nên mới cho Phiilipp đi nhắc nhở Hàn Phi một tiếng.
-Ta hiểu rồi!
Hàn Phi gật đầu, nếu như chút điểm đúng mực vậy mà không làm được, hắn quá uổng ba kiếp làm người rồi/
Trong phòng khách không lớn của Hàn gia lúc này có bảy tám người đang ngồi. Ngồi trên sô pha bên trái là Hàn Mộc Thiên, Carlene cùng Dentiny, khách nhân bên phải còn có hai nam một nữ, không thể nghi ngờ đây chính là tuần duyệt sứ tới từ gia tộc Vương Đô.
Thấy Hàn Phi tiến vào, Hàn Mộc Thiên lập tức đứng dậy đưa hắn tới trước mặt khách nhân giới thiệu nói:
-Giới thiệu cho mọi người, đây là nhi tử Hàn Phi của ta, năm nay 16 tuổi, nhị giai võ giả, cấp thấp sang sư!
Đối mặt với các nhân vật thượng tầng tới từ Vương Đô, ngữ khí Hàn Mộc Thiên không thể không mang theo một chút kiêu ngạo, hắn đích xác có lý do để kiêu ngạo.
Vẻ mặt của ba người hoàn toàn khác nhau, trung niên khuôn mặt hung ác nham hiểm ngồi ở giữa không chút thay đổi liếc mắt nhìn Hàn Phi, không đứng dậy cũng không trả lời, chỉ hơi gật đầu, vẻ cực kỳ cao ngạo.
Thiếu phụ quần trắng ngồi ở phía bên phải hắn mỉm cười đứng lên, thân thiết kéo tay Hàn Phi nói rằng:
-Thật không ngờ Phi nhi hiện giờ đã lớn như vậy, lần trước ta tới thăm hắn đã mười năm rồi nha, thời gian trôi qua thật là nhanh!
Thiếu phụ này khoảng chừng hơn ba mươi tuổi, dưới lớp quần dài là vóc người gợi cảm đẫy đà, tóc đen cùng da thịt trắng nõn, nụ cười tràn ngập phong vị thành thục, ánh mắt nàng nhìn về phía Hàn Phi mang theo vui vẻ tự đáy lòng.
-Đây là tộc cô Hàn Kỳ Ti của ngươi, cũng là một trong những nghi trượng trưởng lão, mười năm trước có tới Tập Thủy thành một lần, khi đó con còn nhỏ chắc đã quên rồi.
Hàn Mộc Thiên cười cười giới thiệu.
-Chào cô cô, thật vui mừng khi cô cô quay lại Tập Thủy lần thứ hai.
Hàn Phi thi lễ cung kính nói rằng.
Thấy vị cô cô này tuổi tác không lớn, thân phận lại không thấp, nói vậy chính là một nhân vật có thực lực cùng bối cảnh cực kỳ thâm hậu, rõ ràng nhà mình nên phải thân cận, kính cẩn lễ phép một chút tóm lại không có gì sai cả. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên " Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
-Được, được…
Hàn Phi khéo léo trả lời làm Hàn Kỳ Ti càng vui vẻ hắn, ánh mắt toát ra một tia tán thưởng.
Hàn Mộc Thiên tiếp tục giới thiệu hai người khác với Hàn Phi. Người đàn ông trung niên khuôn mặt nham hiểm hung ác kia là Hàn Thần, cũng là một trong nghi trượng trưởng lão. Hắn cùng Hàn Kỳ Ti chính là hai tuần duyệt sứ mà gia tộc phái tới lần này, nhiệm vụ thẩm tra xem tình hình bồi dưỡng tinh anh đệ tử của các gia tộc nhỏ có đúng như trên tư liệu gửi về không.
Mà một người cuối cùng là khách khanh trưởng lão của Hàn thị Warnock, lão có hai danh hiệu đại địa võ sĩ tứ giai cùng cao cấp sang sư.
Hàn Phi không khỏi để tâm hơn một chút tới vị khách khanh trưởng lão mới hơn 50 tuổi này. Warnock nhìn qua hoàn toàn là một lão đầu hiền lành, đối với việc Hàn Phi hành lễ ân cần hỏi thăm cũng là tủm tỉm cười mà trả lời, không có chút uy thế của người cao giai nào cả.
Hàn Kỳ Ti chỉ lo ôn chuyện nhưng Hàn Thần thì khác, nhìn vẻ mặt của hắn thì như không muốn ở lại chỗ này lâu vậy. Hắn mở một quyển trục trong tay ra nhìn nói rằng:
-Hàn Mộc Thiên, ngươi trình báo điểm cống hiến gia tộc có nói qua, trưởng tử Hàn Phi của ngươi là nhị giai võ giả cùng sơ cấp sang sư phải không?
Mặc dù biết rõ nhưng còn cố hỏi, tuy nhiên đứng trước mặt vị nghi trượng trưởng lão nắm giữ tiền đồ của nhà mình, Hàn Mộc Thiên không chút nào dám chậm trễ, vội vã đáp:
-Đúng vậy!
-Chúng ta đã đi Thánh Đường xác nhận qua, thân phận nhị giai võ giả của con trai ngươi không có vấn đề gì.
Hàn Thần dùng thanh âm nghiêm khắc cẩn thận từng ly từng tí một nói rằng:
-Nhưng mà thân phận của sang sư sơ cấp cần phải chứng thực. Chúng ta biết cũng không dễ dàng, cho nên mời trưởng lão Warnock cùng đồng hành, mong muốn ngươi cùng Hàn Phi có thể phối hợp với khảo hạch điều tra của chúng ta.
-Đó là đương nhiên!
Hàn Mộc Thiên không chút do dự đáp, hắn đương nhiên không chút lo lắng về khảo hạch của đối phương. Hàn Phi luyện chế tới bảy tám kiện linh vũ khí rồi, đó không thể nào là giả được.
Hàn Thần nhìn về phía Warnock gật đầu ý bảo kiểm tra một chút, lão đầu chà tay cười hỏi:
-Hàn Phi, ngươi thôi phát linh hỏa cho ta xem sao?
Thôi phát linh hỏa? đơn giản! Hàn Phi không nói hai lời vươn tay phải ra, một đoàn hỏa diễm màu hồng đột nhiên xuất hiện ở giữa lòng bàn tay hắn, đồng thời nhan sắc rất nhanh từ màu hồng biến thành màu cam.
Warnock khuôn mặt vốn đang mỉm cười đột nhiên cứng đờ lại, ánh mắt nhìn Hàn Phi lộ ra vẻ kinh hãi.
Linh hỏa trong lòng bàn tay Hàn Phi thiêu đốt liên tục hơn mười giây, mà vẻ mặt kinh ngạc của Warnock làm cho Hàn Phi có chút khó hiểu, không biết đối phương có ý tứ gì.
-Trưởng lão, có chuyện gì sao?
-Warnock tiên sinh như thế nào?
Hàn Kỳ Ti cùng Hàn Thần đồng thời mở miệng hỏi nói, tuy rằng đưa ra cùng một nghi vấn, thế nhưng trong giọng nói của Hàn Kỳ Ti rõ ràng có hơn vài phần thân thiết.
Warnock hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần lắc đầu nói rằng:
-Không có vấn đề, tốt, Hàn Phi ngươi có thể tản mác linh hỏa được rồi!
Trưởng lão khách khanh mặc dù hồi phục thần sắc bình thường, thế nhưng trong lòng sóng gợn cũng không chút ngừng lại.
Linh thuật sư với linh hỏa cũng tương đương võ sĩ có đấu khí vậy, đều là năng lực cơ sở trọng yếu nhất, từ linh hỏa có thể cho thấy được thực lực của một sang sư.
Hàn Phi thôi phát ra linh hỏa thật ra cũng không có chỗ gì thần kỳ cả, hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn của một sang sư cấp thấp. Thế nhưng tốc độ thôi phát của hắn quá nhanh rồi, hoàn toàn không cần chuẩn bị chút nào, thủ pháp lại cực kỳ thành thạo.
Thủ đoạn như vậy, cũng chỉ có trung cấp thậm chí cao cấp sang sư mới làm được. Warnock còn chưa thấy bất kỳ một sang sư cấp thấp nào có năng lực như vậy.
Warnock cũng không biết, Hàn Phi thôi phát linh hỏa là vận dụng tiên thiên chân khí tồn tại giữa kinh mạch, căn bản không cần thuyên chuyển nguyên khí từ đan điền, tốc độ tự nhiên mau lẹ không gì sánh được.
Nghe được từ “tốt” của Warnock, Hàn Mộc Thiên cùng Hàn Kỳ Ti đều thở dài một hơi, nếu có vấn đề gì, trên mặt hai người sẽ rất khó coi rồi.
-Warnock tiên sinh, như vậy có thể xác nhận thân phận sang sư cấp thấp của Hàn Phi không?
Hàn Thần hỏi.
Mặc kệ tốt hay xấu, thanh âm của hắn vĩnh viễn cứng ngắc bình tĩnh, không mang theo một chút cảm tình nào.
Nhưng mà Hàn Phi ngược lại cho rằng, Hàn Thần làm tuần duyệt sứ gia tộc so với Hàn Kỳ Ti xứng đáng hơn nhiều. Trong khảo hạch liên quan tới số phận tiền đồ của những gia tộc nhỏ ở địa phương như vậy, một người công chính nghiêm minh, hành sự không mang theo bất kỳ tình cảm nào mới chính là người trọng tài tốt nhất.
Đương nhiên, đây cũng không phải là trở ngại việc hắn có tình cảm tốt với Hàn Kỳ Ti hòa ái dễ gần.
Warnock do dự một chút nói rằng:
-Nếu như chỉ nhìn linh hỏa, như vậy Hàn Phi hoàn toàn là một sang sư hợp cách. Ta thật sự cao hứng khi nhìn thấy trong gia tộc có một thiếu niên anh tài. Nhưng mà muốn hoàn toàn xác nhận, tốt nhất là nhìn thấy hắn tự tay mình luyện chế.
Những lời này còn bao hàm một chút tâm tư nho nhỏ của Warnock. Hắn kỳ thực đã có thể xác nhận thân phận sang sư của Hàn Phi không có vấn đề gì, nhưng lại muốn nhìn xem Hàn Phi tới tột cùng đạt được tiêu chuẩn như thế nào.
Ánh mắt mọi người đồng thời nhìn vào Hàn Phi. Hàn Phi mỉm cười nói rằng:
-Vậy vừa lúc ta mới luyện xong được một kiện chiến phủ song nhận, nguyên chuẩn bị đưa tới cho khách hàng, bây giờ còn thỉnh Warnock trưởng lão chỉ điểm một chút.
Nói xong, Hàn Phi đi tới cửa phòng khách mang theo cái rương vừa mới đặt ở đó đi vào, sau đó tới trước mặt Warnock trưởng lão mở ra.
Bên trong lộ ra song nhận chiến phủ màu vàng lóng lánh.
Warnock đầu tiên là sửng sốt, lập tức giật mình, lão kéo chiến phủ từ trong rương ra ngoài, thoải mái cầm như cầm một con dao nhỏ.
Lật trái lật phải xem qua một lúc, vị khách khanh trưởng lão này tán thưởng nói:
-Không tồi, phi thường không tồi, cái chuôi song nhận chiến phủ này bản thân chế tạo vô cùng tốt, phủ trên còn có bốn trương linh văn đồ nữa, thực sự là khó có được. Tuy rằng là linh vũ khí cấp thanh đồng, thế nhưng đã không thể kém so với một số ít linh vũ khí cấp bạch ngân rồi!
-Hàn Phi ngươi hoàn toàn có năng lực tấn chức sang sư trung cấp rồi, không biết đạo sư của ngươi là vị nào, ta rất mong muốn trông thấy hắn.
-Thực xin lỗi, Warnock trưởng lão…
Hàn Phi lắc đầu nói:
-Đạo sư của ta hai năm trước đã rời khỏi Tập Thủy thành, ta hiện giờ cũng không biết hắn đang ở nơi nào?
Lời này vừa ra, ngay cả Hàn Thần trên mặt cũng lộ ra một tia kinh ngạc, Warnock càng trợn mắt ngây ngốc nói:
-Lẽ nào ngươi dưới tình huống không có đạo sư chỉ điểm, tự học trở thành một sang sư sao?
Hàn Phi cười cười không đáp, nhưng mà vẻ tự tin trên mặt hắn đủ nói rõ tất cả rồi.
Nhi tử của ta là một thiên tài a! Hàn Mộc Thiên bên cạnh cố nén không cho nét mặt mình biểu lộ ra đắc ý quá mức, cảm giác này rõ ràng là thời khắc vinh quang nhất đời hắn.
Hàn Thần thu hồi quyển trục, đứng dậy nhàn nhạt nói rằng:
-Được rồi, nếu Warnock tiên sinh đã xác nhận, như vậy tư liệu trình báo về ngươi không có vấn đề rồi.
-Chúng ta còn muốn đi tới rất nhiều nơi, đi trước thôi.
Tiếng nói vừa dứt, hắn trực tiếp đi ra ngoài cửa, một chút tình cảm cũng không lưu.
Hàn Kỳ Ti hướng về phía Hàn Mộc Thiên áy náy cười:
-Tộc huynh, ngươi không dùng cơm trưa rồi, an tâm chờ tin tức đi!
Nàng lôi kéo tay Hàn Phi nói rằng:
-Phi nhi, cô cô có việc phải đi trước rồi, lễ thành niên ta nhất định sẽ qua chúc mừng ngươi.
Hàn Phi gật đầu, cùng Hàn Mộc Thiên có chút kinh ngạc cùng tạm biệt mọi người, Warnock trước khi rời đi còn định nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng buông tha.
Tuần Duyệt Sứ gia tộc Hàn thị đi tới đi lui như một cơn gió thoảng qua vậy, làm nhấc lên một trận sóng gió nho nhỏ
Hàn Phi không nhịn được lắc đầu, Hàn gia dù sao chỉ là một quý tộc nho nhỏ ở một địa phương xa xôi, cùng với quý tộc thế gia chân chính đúng là kém quá xa đi. Nhìn vào tố chất chuyên nghiệp của những vú già tôi tớ ở đây thì rõ.
Hắn trực tiếp đi vào trong phòng khách, lão quản gia Philipp đang đứng canh ở ngoài cửa, vừa nhìn thấy Hàn Phi thì nhẹ nhàng nhắc nhở hắn rằng:
-Thiếu gia bên trong có ba khách quý, lão gia dặn ngài phải thận trọng từ lời ăn tiếng nói, ngàn vạn lần không được đắc tội với trưởng bối bên trong tộc.
Theo tuổi tác cùng thực lực một mực đề thăng nhanh chóng, Hàn Phi hiện giờ không điệu thấp nhẫn nại như hồi mới đoạt xá nữa rồi. Phong mang của võ sĩ thiếu niên từ từ hiển lộ trên người hắn, hơn nữa qua một lần đi du lịch rừng rậm Hô Khiếu trở về, nói tới sát nhân mặt không đổi sắc…. Những biến hóa này Hàn Mộc Thiên đều nhìn thấy trong mắt cả, hắn vừa mừng rỡ vừa lo lắng vô cùng, cho nên mới cho Phiilipp đi nhắc nhở Hàn Phi một tiếng.
-Ta hiểu rồi!
Hàn Phi gật đầu, nếu như chút điểm đúng mực vậy mà không làm được, hắn quá uổng ba kiếp làm người rồi/
Trong phòng khách không lớn của Hàn gia lúc này có bảy tám người đang ngồi. Ngồi trên sô pha bên trái là Hàn Mộc Thiên, Carlene cùng Dentiny, khách nhân bên phải còn có hai nam một nữ, không thể nghi ngờ đây chính là tuần duyệt sứ tới từ gia tộc Vương Đô.
Thấy Hàn Phi tiến vào, Hàn Mộc Thiên lập tức đứng dậy đưa hắn tới trước mặt khách nhân giới thiệu nói:
-Giới thiệu cho mọi người, đây là nhi tử Hàn Phi của ta, năm nay 16 tuổi, nhị giai võ giả, cấp thấp sang sư!
Đối mặt với các nhân vật thượng tầng tới từ Vương Đô, ngữ khí Hàn Mộc Thiên không thể không mang theo một chút kiêu ngạo, hắn đích xác có lý do để kiêu ngạo.
Vẻ mặt của ba người hoàn toàn khác nhau, trung niên khuôn mặt hung ác nham hiểm ngồi ở giữa không chút thay đổi liếc mắt nhìn Hàn Phi, không đứng dậy cũng không trả lời, chỉ hơi gật đầu, vẻ cực kỳ cao ngạo.
Thiếu phụ quần trắng ngồi ở phía bên phải hắn mỉm cười đứng lên, thân thiết kéo tay Hàn Phi nói rằng:
-Thật không ngờ Phi nhi hiện giờ đã lớn như vậy, lần trước ta tới thăm hắn đã mười năm rồi nha, thời gian trôi qua thật là nhanh!
Thiếu phụ này khoảng chừng hơn ba mươi tuổi, dưới lớp quần dài là vóc người gợi cảm đẫy đà, tóc đen cùng da thịt trắng nõn, nụ cười tràn ngập phong vị thành thục, ánh mắt nàng nhìn về phía Hàn Phi mang theo vui vẻ tự đáy lòng.
-Đây là tộc cô Hàn Kỳ Ti của ngươi, cũng là một trong những nghi trượng trưởng lão, mười năm trước có tới Tập Thủy thành một lần, khi đó con còn nhỏ chắc đã quên rồi.
Hàn Mộc Thiên cười cười giới thiệu.
-Chào cô cô, thật vui mừng khi cô cô quay lại Tập Thủy lần thứ hai.
Hàn Phi thi lễ cung kính nói rằng.
Thấy vị cô cô này tuổi tác không lớn, thân phận lại không thấp, nói vậy chính là một nhân vật có thực lực cùng bối cảnh cực kỳ thâm hậu, rõ ràng nhà mình nên phải thân cận, kính cẩn lễ phép một chút tóm lại không có gì sai cả. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên " Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
-Được, được…
Hàn Phi khéo léo trả lời làm Hàn Kỳ Ti càng vui vẻ hắn, ánh mắt toát ra một tia tán thưởng.
Hàn Mộc Thiên tiếp tục giới thiệu hai người khác với Hàn Phi. Người đàn ông trung niên khuôn mặt nham hiểm hung ác kia là Hàn Thần, cũng là một trong nghi trượng trưởng lão. Hắn cùng Hàn Kỳ Ti chính là hai tuần duyệt sứ mà gia tộc phái tới lần này, nhiệm vụ thẩm tra xem tình hình bồi dưỡng tinh anh đệ tử của các gia tộc nhỏ có đúng như trên tư liệu gửi về không.
Mà một người cuối cùng là khách khanh trưởng lão của Hàn thị Warnock, lão có hai danh hiệu đại địa võ sĩ tứ giai cùng cao cấp sang sư.
Hàn Phi không khỏi để tâm hơn một chút tới vị khách khanh trưởng lão mới hơn 50 tuổi này. Warnock nhìn qua hoàn toàn là một lão đầu hiền lành, đối với việc Hàn Phi hành lễ ân cần hỏi thăm cũng là tủm tỉm cười mà trả lời, không có chút uy thế của người cao giai nào cả.
Hàn Kỳ Ti chỉ lo ôn chuyện nhưng Hàn Thần thì khác, nhìn vẻ mặt của hắn thì như không muốn ở lại chỗ này lâu vậy. Hắn mở một quyển trục trong tay ra nhìn nói rằng:
-Hàn Mộc Thiên, ngươi trình báo điểm cống hiến gia tộc có nói qua, trưởng tử Hàn Phi của ngươi là nhị giai võ giả cùng sơ cấp sang sư phải không?
Mặc dù biết rõ nhưng còn cố hỏi, tuy nhiên đứng trước mặt vị nghi trượng trưởng lão nắm giữ tiền đồ của nhà mình, Hàn Mộc Thiên không chút nào dám chậm trễ, vội vã đáp:
-Đúng vậy!
-Chúng ta đã đi Thánh Đường xác nhận qua, thân phận nhị giai võ giả của con trai ngươi không có vấn đề gì.
Hàn Thần dùng thanh âm nghiêm khắc cẩn thận từng ly từng tí một nói rằng:
-Nhưng mà thân phận của sang sư sơ cấp cần phải chứng thực. Chúng ta biết cũng không dễ dàng, cho nên mời trưởng lão Warnock cùng đồng hành, mong muốn ngươi cùng Hàn Phi có thể phối hợp với khảo hạch điều tra của chúng ta.
-Đó là đương nhiên!
Hàn Mộc Thiên không chút do dự đáp, hắn đương nhiên không chút lo lắng về khảo hạch của đối phương. Hàn Phi luyện chế tới bảy tám kiện linh vũ khí rồi, đó không thể nào là giả được.
Hàn Thần nhìn về phía Warnock gật đầu ý bảo kiểm tra một chút, lão đầu chà tay cười hỏi:
-Hàn Phi, ngươi thôi phát linh hỏa cho ta xem sao?
Thôi phát linh hỏa? đơn giản! Hàn Phi không nói hai lời vươn tay phải ra, một đoàn hỏa diễm màu hồng đột nhiên xuất hiện ở giữa lòng bàn tay hắn, đồng thời nhan sắc rất nhanh từ màu hồng biến thành màu cam.
Warnock khuôn mặt vốn đang mỉm cười đột nhiên cứng đờ lại, ánh mắt nhìn Hàn Phi lộ ra vẻ kinh hãi.
Linh hỏa trong lòng bàn tay Hàn Phi thiêu đốt liên tục hơn mười giây, mà vẻ mặt kinh ngạc của Warnock làm cho Hàn Phi có chút khó hiểu, không biết đối phương có ý tứ gì.
-Trưởng lão, có chuyện gì sao?
-Warnock tiên sinh như thế nào?
Hàn Kỳ Ti cùng Hàn Thần đồng thời mở miệng hỏi nói, tuy rằng đưa ra cùng một nghi vấn, thế nhưng trong giọng nói của Hàn Kỳ Ti rõ ràng có hơn vài phần thân thiết.
Warnock hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần lắc đầu nói rằng:
-Không có vấn đề, tốt, Hàn Phi ngươi có thể tản mác linh hỏa được rồi!
Trưởng lão khách khanh mặc dù hồi phục thần sắc bình thường, thế nhưng trong lòng sóng gợn cũng không chút ngừng lại.
Linh thuật sư với linh hỏa cũng tương đương võ sĩ có đấu khí vậy, đều là năng lực cơ sở trọng yếu nhất, từ linh hỏa có thể cho thấy được thực lực của một sang sư.
Hàn Phi thôi phát ra linh hỏa thật ra cũng không có chỗ gì thần kỳ cả, hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn của một sang sư cấp thấp. Thế nhưng tốc độ thôi phát của hắn quá nhanh rồi, hoàn toàn không cần chuẩn bị chút nào, thủ pháp lại cực kỳ thành thạo.
Thủ đoạn như vậy, cũng chỉ có trung cấp thậm chí cao cấp sang sư mới làm được. Warnock còn chưa thấy bất kỳ một sang sư cấp thấp nào có năng lực như vậy.
Warnock cũng không biết, Hàn Phi thôi phát linh hỏa là vận dụng tiên thiên chân khí tồn tại giữa kinh mạch, căn bản không cần thuyên chuyển nguyên khí từ đan điền, tốc độ tự nhiên mau lẹ không gì sánh được.
Nghe được từ “tốt” của Warnock, Hàn Mộc Thiên cùng Hàn Kỳ Ti đều thở dài một hơi, nếu có vấn đề gì, trên mặt hai người sẽ rất khó coi rồi.
-Warnock tiên sinh, như vậy có thể xác nhận thân phận sang sư cấp thấp của Hàn Phi không?
Hàn Thần hỏi.
Mặc kệ tốt hay xấu, thanh âm của hắn vĩnh viễn cứng ngắc bình tĩnh, không mang theo một chút cảm tình nào.
Nhưng mà Hàn Phi ngược lại cho rằng, Hàn Thần làm tuần duyệt sứ gia tộc so với Hàn Kỳ Ti xứng đáng hơn nhiều. Trong khảo hạch liên quan tới số phận tiền đồ của những gia tộc nhỏ ở địa phương như vậy, một người công chính nghiêm minh, hành sự không mang theo bất kỳ tình cảm nào mới chính là người trọng tài tốt nhất.
Đương nhiên, đây cũng không phải là trở ngại việc hắn có tình cảm tốt với Hàn Kỳ Ti hòa ái dễ gần.
Warnock do dự một chút nói rằng:
-Nếu như chỉ nhìn linh hỏa, như vậy Hàn Phi hoàn toàn là một sang sư hợp cách. Ta thật sự cao hứng khi nhìn thấy trong gia tộc có một thiếu niên anh tài. Nhưng mà muốn hoàn toàn xác nhận, tốt nhất là nhìn thấy hắn tự tay mình luyện chế.
Những lời này còn bao hàm một chút tâm tư nho nhỏ của Warnock. Hắn kỳ thực đã có thể xác nhận thân phận sang sư của Hàn Phi không có vấn đề gì, nhưng lại muốn nhìn xem Hàn Phi tới tột cùng đạt được tiêu chuẩn như thế nào.
Ánh mắt mọi người đồng thời nhìn vào Hàn Phi. Hàn Phi mỉm cười nói rằng:
-Vậy vừa lúc ta mới luyện xong được một kiện chiến phủ song nhận, nguyên chuẩn bị đưa tới cho khách hàng, bây giờ còn thỉnh Warnock trưởng lão chỉ điểm một chút.
Nói xong, Hàn Phi đi tới cửa phòng khách mang theo cái rương vừa mới đặt ở đó đi vào, sau đó tới trước mặt Warnock trưởng lão mở ra.
Bên trong lộ ra song nhận chiến phủ màu vàng lóng lánh.
Warnock đầu tiên là sửng sốt, lập tức giật mình, lão kéo chiến phủ từ trong rương ra ngoài, thoải mái cầm như cầm một con dao nhỏ.
Lật trái lật phải xem qua một lúc, vị khách khanh trưởng lão này tán thưởng nói:
-Không tồi, phi thường không tồi, cái chuôi song nhận chiến phủ này bản thân chế tạo vô cùng tốt, phủ trên còn có bốn trương linh văn đồ nữa, thực sự là khó có được. Tuy rằng là linh vũ khí cấp thanh đồng, thế nhưng đã không thể kém so với một số ít linh vũ khí cấp bạch ngân rồi!
-Hàn Phi ngươi hoàn toàn có năng lực tấn chức sang sư trung cấp rồi, không biết đạo sư của ngươi là vị nào, ta rất mong muốn trông thấy hắn.
-Thực xin lỗi, Warnock trưởng lão…
Hàn Phi lắc đầu nói:
-Đạo sư của ta hai năm trước đã rời khỏi Tập Thủy thành, ta hiện giờ cũng không biết hắn đang ở nơi nào?
Lời này vừa ra, ngay cả Hàn Thần trên mặt cũng lộ ra một tia kinh ngạc, Warnock càng trợn mắt ngây ngốc nói:
-Lẽ nào ngươi dưới tình huống không có đạo sư chỉ điểm, tự học trở thành một sang sư sao?
Hàn Phi cười cười không đáp, nhưng mà vẻ tự tin trên mặt hắn đủ nói rõ tất cả rồi.
Nhi tử của ta là một thiên tài a! Hàn Mộc Thiên bên cạnh cố nén không cho nét mặt mình biểu lộ ra đắc ý quá mức, cảm giác này rõ ràng là thời khắc vinh quang nhất đời hắn.
Hàn Thần thu hồi quyển trục, đứng dậy nhàn nhạt nói rằng:
-Được rồi, nếu Warnock tiên sinh đã xác nhận, như vậy tư liệu trình báo về ngươi không có vấn đề rồi.
-Chúng ta còn muốn đi tới rất nhiều nơi, đi trước thôi.
Tiếng nói vừa dứt, hắn trực tiếp đi ra ngoài cửa, một chút tình cảm cũng không lưu.
Hàn Kỳ Ti hướng về phía Hàn Mộc Thiên áy náy cười:
-Tộc huynh, ngươi không dùng cơm trưa rồi, an tâm chờ tin tức đi!
Nàng lôi kéo tay Hàn Phi nói rằng:
-Phi nhi, cô cô có việc phải đi trước rồi, lễ thành niên ta nhất định sẽ qua chúc mừng ngươi.
Hàn Phi gật đầu, cùng Hàn Mộc Thiên có chút kinh ngạc cùng tạm biệt mọi người, Warnock trước khi rời đi còn định nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng buông tha.
Tuần Duyệt Sứ gia tộc Hàn thị đi tới đi lui như một cơn gió thoảng qua vậy, làm nhấc lên một trận sóng gió nho nhỏ
/482
|