Phía sau, chiếc du thuyền xa hoa bắt đầu ngược dòng, gió sông phất vào mặt, nhìn đâu cũng thấy những dải ánh sáng muôn màu muôn vẽ. Chỉ thấy hai bên bờ sông khắp nơi đều hắc sáng đèn neon nhấp nháy, những chiếc xe sang trọng đến rồi lại đi. khách của quán bar đi lên cầu nhảy nhót hoan hô, mà cái cầu bắt qua sông kia nhìn càng lúc càng xa.
Đại Lận dời ánh mắt đang đặt trên người Duệ Triết, nhìn xe của Tiêu Tử vẫn còn đỗ ở bờ sông, bóng dáng cao to của anh đứng đó, phía sau là đèn đuốt sáng rực của hàng vạn ngôi nhà, xa hoa truỵ lạc, anh đứng tựa vào lan can, trước mặt là một du thuyền xa hoa.
Anh phất tay với cô, cười chỉnh tề ý bảo tan tầm hãy gọi cho anh.
“Đại Lận, quản lí bảo cô đi chuẩn bị phòng, lát nữa một vị khách quý sẽ ở chung với bạn gái.” Kim Hoàn Hoàn kéo góc áo của cô, ý bảo cô tập trung lại, chỉ chỉ về hướng giám đốc Cố, nhỏ giọng nhắc nhở: “Chị Cố đang nhìn cô đấy, chị ấy không thích người mới chậm chạp thụ động, phải thông minh một chút. Hơn nữa hình như chị ấy có thành kiến với cô, phải tận lực lấy lòng chị ấy.”
Đại Lận liếc mắt nhìn, quả nhiên Cố Hồng đang lườm cô, trong mắt lộ ra rất nhiều thành kiến.
Lòng của cô khẽ run lên.
Đằng Duệ Triết đang cùng mĩ nữ uống rượu cũng nhìn cô, mày kiếm thản nhiên nhíu lại, ánh mắt quét lên toàn thân cô, sau đó dừng lại ở khuôn mặt.
Bởi vì phải thật xinh đẹp nên tóc của cô được búi lên gọn gàng, lộ ra cái trán trơn bóng và hàng lông mi xinh đẹp, khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn, miệng no đủ căng mọng, quần áo bó sát như muốn dụ hoặc đàn ông. Váy ngắn đẻ lộ đôi chân tinh tế thon dài, vòng eo nhỏ nhắn, ước chừng nếu anh vòng tay ôm sẽ dư cả một gang tay; đôi vai gầy yếu, tôn lên bộ ngực no tròn trắng mịn như sữa, dưới lớp áo như ẩn như hiện thấp thoáng thẹn thùng, quả thật hấp dẫn đàn ông không thể rời mắt, nhiệt huyết sôi trào.
Anh nhanh chóng đảo mắt một vòng, nhận ra quan chính phủ ngồi cùng bàn cũng luôn dõi mắt theo Đại Lận. Tô Đại Lận kia trẻ trung quá mức xinh đẹp, thoạt nhìn như một học sinh trung học, ngây ngô non nớt, bởi vậy có thể dễ dàng thu hút người khác, trở thành tiêu điểm của đám đông.
Nhưng hình như ánh mắt của cô chẳng còn xinh đẹp như ngày xưa, ánh mắt mang chút hèn mọn phân biệt trắng đen rõ ràng, lông mi uyển chuyển, mi tâm khẽ nhíu lại, thản nhiên sầu bi, khuôn mặt ấy không hề phù hợp với tuổi trẻ nhiệt huyết.
Cô vẫn thản nhiên im lặng. Ai cũng không thể khiến cho cô chú ý hay di chuyển ánh mắt được, con ngươi đánh giá đàn ông của cô cực kì trong suốt, khiến người có lòng không khỏi cảnh giác..
Anh thu lại ánh mắt đang nhìn cô, nhớ tới lúc cô mặc máy hồng ngọt ngào, váy ngắn đáng yêu, ngực nhỏ gọn, theo sau là con chó lớn chạy từ trên lầu xuống, một cước suýt thẳng vào mặt anh đôi dép lê màu hồng.
Cô có một làn da rất trắng mịn, tay chân thon dài tinh tế, lúc đó bộ ngực vẫn chưa hoàn toàn phát triển, thường xuyên tràn đầy tinh lực mà phóng đến nhà anh.
Bây giờ cơ thể cô lộ rõ những đường cong thiếu nữ, dáng người mê hoặc, chân ngọc ngà thẳng tắp. Nhưng lại toát lên một loại khí chất non nớt mà tao nhã, một thân hèn mọn như đang hồn xiêu phách lạc, lại làm cho người ta không thể rời mắt, sẵn sàn lao vào cưng chiều.
Anh bỗng nhiên phát hiện, tối hôm nay cô thật sự rất quyến rũ.
Đại Lận dời ánh mắt đang đặt trên người Duệ Triết, nhìn xe của Tiêu Tử vẫn còn đỗ ở bờ sông, bóng dáng cao to của anh đứng đó, phía sau là đèn đuốt sáng rực của hàng vạn ngôi nhà, xa hoa truỵ lạc, anh đứng tựa vào lan can, trước mặt là một du thuyền xa hoa.
Anh phất tay với cô, cười chỉnh tề ý bảo tan tầm hãy gọi cho anh.
“Đại Lận, quản lí bảo cô đi chuẩn bị phòng, lát nữa một vị khách quý sẽ ở chung với bạn gái.” Kim Hoàn Hoàn kéo góc áo của cô, ý bảo cô tập trung lại, chỉ chỉ về hướng giám đốc Cố, nhỏ giọng nhắc nhở: “Chị Cố đang nhìn cô đấy, chị ấy không thích người mới chậm chạp thụ động, phải thông minh một chút. Hơn nữa hình như chị ấy có thành kiến với cô, phải tận lực lấy lòng chị ấy.”
Đại Lận liếc mắt nhìn, quả nhiên Cố Hồng đang lườm cô, trong mắt lộ ra rất nhiều thành kiến.
Lòng của cô khẽ run lên.
Đằng Duệ Triết đang cùng mĩ nữ uống rượu cũng nhìn cô, mày kiếm thản nhiên nhíu lại, ánh mắt quét lên toàn thân cô, sau đó dừng lại ở khuôn mặt.
Bởi vì phải thật xinh đẹp nên tóc của cô được búi lên gọn gàng, lộ ra cái trán trơn bóng và hàng lông mi xinh đẹp, khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn, miệng no đủ căng mọng, quần áo bó sát như muốn dụ hoặc đàn ông. Váy ngắn đẻ lộ đôi chân tinh tế thon dài, vòng eo nhỏ nhắn, ước chừng nếu anh vòng tay ôm sẽ dư cả một gang tay; đôi vai gầy yếu, tôn lên bộ ngực no tròn trắng mịn như sữa, dưới lớp áo như ẩn như hiện thấp thoáng thẹn thùng, quả thật hấp dẫn đàn ông không thể rời mắt, nhiệt huyết sôi trào.
Anh nhanh chóng đảo mắt một vòng, nhận ra quan chính phủ ngồi cùng bàn cũng luôn dõi mắt theo Đại Lận. Tô Đại Lận kia trẻ trung quá mức xinh đẹp, thoạt nhìn như một học sinh trung học, ngây ngô non nớt, bởi vậy có thể dễ dàng thu hút người khác, trở thành tiêu điểm của đám đông.
Nhưng hình như ánh mắt của cô chẳng còn xinh đẹp như ngày xưa, ánh mắt mang chút hèn mọn phân biệt trắng đen rõ ràng, lông mi uyển chuyển, mi tâm khẽ nhíu lại, thản nhiên sầu bi, khuôn mặt ấy không hề phù hợp với tuổi trẻ nhiệt huyết.
Cô vẫn thản nhiên im lặng. Ai cũng không thể khiến cho cô chú ý hay di chuyển ánh mắt được, con ngươi đánh giá đàn ông của cô cực kì trong suốt, khiến người có lòng không khỏi cảnh giác..
Anh thu lại ánh mắt đang nhìn cô, nhớ tới lúc cô mặc máy hồng ngọt ngào, váy ngắn đáng yêu, ngực nhỏ gọn, theo sau là con chó lớn chạy từ trên lầu xuống, một cước suýt thẳng vào mặt anh đôi dép lê màu hồng.
Cô có một làn da rất trắng mịn, tay chân thon dài tinh tế, lúc đó bộ ngực vẫn chưa hoàn toàn phát triển, thường xuyên tràn đầy tinh lực mà phóng đến nhà anh.
Bây giờ cơ thể cô lộ rõ những đường cong thiếu nữ, dáng người mê hoặc, chân ngọc ngà thẳng tắp. Nhưng lại toát lên một loại khí chất non nớt mà tao nhã, một thân hèn mọn như đang hồn xiêu phách lạc, lại làm cho người ta không thể rời mắt, sẵn sàn lao vào cưng chiều.
Anh bỗng nhiên phát hiện, tối hôm nay cô thật sự rất quyến rũ.
/138
|