Tơ hồng nối duyên
" Cô… còn nhớ tôi chứ?"
" Không…"
Thiên Bảo nhìn cô, anh chợt mỉm cười, gương mặt của anh đâu phải loại dễ quên khó nhớ chứ, vậy mà nó lại không hề nhớ.
" Tại sao lại giúp tôi? Chúng ta đâu quen biết"
" Vì có một người con trai nhờ tôi đưa cô thoát khỏi Bà Giám Đốc đó, và cũng vì tôi có một chút chuyện muốn giải quyết với cô, ngưng rất tiếc là giờ cô không nhớ tôi nên thôi"
" Ai?"
" Tôi không nói được. Cậu ta không muốn cho cô biết, cậu ta sợ mẹ nuôi của cô sẽ làm hại cô khi cô để lộ gương mặt thật"
" Anh........ làm sao mà....."
" Biết được chứ gì? Sau này cô sẽ biết. Đến nơi rồi, cô nhìn xem, nó đẹp không"
" Có thấy gì đâu?"
" Đừng nhìn tôi cô nhìn lên Trời đi"
" Anh nói tôi nhìn anh?"
" Không nhìn tôi chứ cô nhìn gì mà không thấy Bầu Trời chứ"
" Tại anh không nói rõ là nhìn gì mà. Anh cứ làm như tôi thích nhìn anh lắm vậy"
" Tất nhiên rồi tôi đẹp mà"
" À...... Đúng rồi, tôi nhìn anh để về kêu người ta phác hoạ lại á"
" Ủa chi vậy?"
" Để lên bàn thờ nhà tui, thờ chung với ông Thổ địa luôn"
" Cô...... cô đúng là người đó rồi, cách nói chuyện không có gì khác cả"
" Tôi không biết là anh đang nói ai, nhưng mà đừng có thấy người sang rồi bắt quàng làm họ"
" Tôi thèm"
" Cô… còn nhớ tôi chứ?"
" Không…"
Thiên Bảo nhìn cô, anh chợt mỉm cười, gương mặt của anh đâu phải loại dễ quên khó nhớ chứ, vậy mà nó lại không hề nhớ.
" Tại sao lại giúp tôi? Chúng ta đâu quen biết"
" Vì có một người con trai nhờ tôi đưa cô thoát khỏi Bà Giám Đốc đó, và cũng vì tôi có một chút chuyện muốn giải quyết với cô, ngưng rất tiếc là giờ cô không nhớ tôi nên thôi"
" Ai?"
" Tôi không nói được. Cậu ta không muốn cho cô biết, cậu ta sợ mẹ nuôi của cô sẽ làm hại cô khi cô để lộ gương mặt thật"
" Anh........ làm sao mà....."
" Biết được chứ gì? Sau này cô sẽ biết. Đến nơi rồi, cô nhìn xem, nó đẹp không"
" Có thấy gì đâu?"
" Đừng nhìn tôi cô nhìn lên Trời đi"
" Anh nói tôi nhìn anh?"
" Không nhìn tôi chứ cô nhìn gì mà không thấy Bầu Trời chứ"
" Tại anh không nói rõ là nhìn gì mà. Anh cứ làm như tôi thích nhìn anh lắm vậy"
" Tất nhiên rồi tôi đẹp mà"
" À...... Đúng rồi, tôi nhìn anh để về kêu người ta phác hoạ lại á"
" Ủa chi vậy?"
" Để lên bàn thờ nhà tui, thờ chung với ông Thổ địa luôn"
" Cô...... cô đúng là người đó rồi, cách nói chuyện không có gì khác cả"
" Tôi không biết là anh đang nói ai, nhưng mà đừng có thấy người sang rồi bắt quàng làm họ"
" Tôi thèm"
/44
|