Long Phượng Tình Trường

Chương 3

/119


Lần này Cửu Ly bị hổ tinh hù tới hết hồn, cuối cùng phải ở nhà an dưỡng hai ngày. Tôi kêu thỏ tinh nấu một ít chim trĩ, nướng chút thịt nai để nó bồi bổ. Ngày hôm đó, lúc đang bưng một nồi canh gà nấu nấm lên bàn, ngoài cửa có tiếng ồn ào. Thỏ tinh từ khe cửa nhìn ra ngoài sợ tới nổi mặt như màu đất, run rẩy nói “Đại vương…”

Cửu Ly đang cúi đầu vào bát ăn canh, bị thỏ tinh này làm giật mình, đầu cắm cả vào chén canh. Tôi vội vàng xách nó ra, quay đầu kêu thỏ tinh lấy khăn lau đầu cho nó, đâu ngờ hai mắt thỏ tinh đã trắng dã, hai móng nắm lấy khung cửa, nhìn muốn ngất đi.

Trong lòng tôi cảm thấy buồn cười, thấy tụi nó bị hổ tinh hù tội nghiệp như vậy, không biết làm sao, đành phải tìm khăn lau nước trên đầu Cửu Ly, đặt nó ở trên giường, niệm chú hóa ra hai cái chăn, đắp cho chúng nó xong xuôi mới đẩy cửa ra ngoài.

Bên ngoài hàng rào vốn có đặt kết giới, yêu tinh có tu vi kém sẽ nhìn không ra. Nhưng lúc này hổ tinh đang đứng trước cửa, sau lưng hắn còn có vài yêu quái, có sói có báo, mặc dù đã hóa thành hình người nhưng sự hung tàn không thay đổi. Tử Hồ nhút nhát đứng ở một bên, chỉ đưa mắt trộm nhìn tôi vài lần.

Hổ tinh thấy tôi bước ra, trên mặt bỗng hiện ý cười, quay đầu lại trừng mắt với mấy người sau lưng một cái.

Tôi nhìn theo ánh mắt hổ tinh, phía sau hắn, bên trái có một thiếu niên đang lẳng lặng đứng, toàn thân mặc tơ giao tiêu, không vướng một hạt bụi, trong mắt xanh có chứa tia cười, như tuyết đọng tan ra, vạn vật hồi sinh, không có chút khúc mắc nào.

Chính là người làm lòng tôi hối hận dày vò hai ngày nay, người bị tôi giận chó đánh mèo, Ly Quang.

Trong lòng tôi cảm kích hắn đã không ghi thù hiềm khích lúc trước, lại săn sóc vô cùng cẩn thận, bèn chạy vài bước về phía hắn, trốn sau lưng. Khóe mắt nhìn thấy hổ tinh lộ ra vẻ mừng như điên, cảm thấy kỳ lạ : hổ tinh này trước nay không thấy bóng dáng, hôm nay lại dẫn một đội yêu tinh đứng trước cửa nhà tôi, chẳng lẽ sáng sớm tinh mơ nhà tôi có bảo vật sao?

Có lẽ hai hôm trước tôi có hơi nặng lời, hôm nay sắc mặt Ly Quang thật lạ, kéo tôi ra nhìn, cẩn thận nói “Thanh Nhi, hôm nay ta đến là có chút việc phiền đến nàng.”

Từ sau khi hắn đi, cuộc sống của tôi ngày càng dày vò, trong lòng hối hận, muốn tìm cơ hội bù lại, khổ sở nhưng không thể rời nơi công tác, rời khỏi nơi hoang dại này, hắn đã tự mình tới cửa. Nghe được ý đồ của Ly Quang, hợp với ý muốn bù đắp của tôi, vội vàng gật đầu bảo “Chỉ cần Ly Quang mở miệng, việc gì Thanh Loan cũng đồng ý!”

Ly Quang kéo dây thừng trong tay, chỉ nghe thấy một tiếng la nhỏ, từ đằng sau thân cây một con hổ xuất hiện, thân thể to lớn, màu lông trắng hiếm thấy.

Tôi kinh ngạc há to miệng, không hiểu nỗi tại sao một giao nhân ở biển sau nuôi vật cưng không nuôi cá nuôi cua, lại nuôi một con thú trên mặt đất, sao kỳ cục vậy?

Tình cảnh này thật là thú vị, không kiềm lòng nỗi bèn cười một tiếng. Tôi nói “Ly Quang, ta chỉ mới thấy qua ở trần gian nuôi chó, ở trên cổ mang theo dây xích, chưa từng thấy ai nuôi hổ cũng cần có dây xích nha!” thấy sắc mặt của hắn thẹn thùng, tôi lại càng cười tợn, khoát tay nói “Chỉ là việc này cũng không thể trách ngài. Ngài vốn là giao nhân trong nước, không hiểu những thứ này, chưa từng thấy người khác nuôi Vua của muôn loài.”

Hổ tinh kia lạnh lùng bước tới, có thể thấy là con hổ trắng này thật bất lực, một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, chỉ vào Ly Quang mà nói “Ngươi là đồ giao nhân không biết chuyện, lại có thể vũ nhục hổ tộc, chán sống rồi hả?”

Trong đôi mắt màu xanh của Ly Quang bỗng nhiên nổi lên băng tuyết, lạnh lùng cười mà lại buốt giá vô cùng, hổ tinh kia vô ý lui một bước.

Quen biết bạn được mấy ngàn năm, chưa bao giờ tôi thấy hắn có vẻ mặt chán ghét lạnh lùng như vậy. Thái tử điện hạ tôn quý của giao tộc tuy tức giận, nhưng vẫn mang theo ý cười, có thể là hổ tinh này ganh tị quá mới làm hắn không vui.

Tôi đưa tay kéo áo hắn, hắn mỉm cười ấm áp với tôi, băng tuyết tan hết, dịu dàng nói “Ta đi ngang qua núi Ngũ Dân, thấy gia hỏa này bị thương, không ai chăm sóc, ta phải vội về nhà, đương nhiên không thể dẫn nó xuống Đông Hải, có thể gửi nuôi ở chỗ của nàng không?”

Tôi với hắn quen biết đã lâu, trước nay đều là tôi nhờ hắn, thật chưa lần nào thấy hắn mở miệng nhờ vả, hôm nay lại nói ra một tâm nguyện, nhận đây thừng trong tay hắn, đầu ngón tay chợt lạnh lẽo, tôi biết nhiệt độ cơ thể của hắn quanh năm như băng, có thể dông lạnh được sắt, vừa đụng liền buông ra. Cởi dây thừng dùm con hổ trắng này, phát hiện là dùng tơ giao tiêu tết thành, thở dài nói “Ngài làm hư thứ tốt”. Thấy vẻ mặt hắn khó hiểu, biết là thân phận hắn cao quý, là giao nhân điện hạ, coi trọng tình nghĩa, tài vật chỉ là chuyện thường, đem cái dây thừng kia bỏ vào áo, định một ngày náo đó dùng để trói tiểu Yêu nào không nghe lời, coi như cũng đáng giá.

Ly Quang có chút khó hiểu “Nếu Thanh Nhi thích tơ giao tiêu này, ngày sau ta sai người mang tới một ít nhé!”

Tôi chỉ chỉ tấm áo xanh đầy bụi của mình, nói “Cái áo này mặc một hai vạn năm nữa vẫn được, đừng lãng phí.” Lại chỉ vào đầu bạch hổ nói “Này cũng có một thiếu sót. Nghe nói trên thiên đình có một vị Bạch Hổ thần quân, coi như cũng là người thân của nó. Vua của muôn loài, sao có thể dùng dây thừng trói được?”

Ly Quang cười xin lỗi, lại biến thành điện hạ giao tộc, xinh đẹp nho nhã.

Con hổ kia cọ cọ đầu vào dùi tôi, tôi thấy sau lưng nó bị tróc một mảng da lông lớn, lộ ra thịt, ánh mắt nó lại ngoan ngoãn, chỉ cọ lên người tôi, cảm thấy kỳ lạ : đây lẽ là một con hổ tinh,

Lập tức đưa mắt dò xét, lại không thấy chút yêu khí nào, chẳng qua chỉ là một con hổ bình thường trong núi thôi.

Thấy nó bám người như vậy, rờ rờ đầu nó mấy cái. Ly Quang thấy chúng tôi, một tiên một hổ có chút thân thiết, lại cười khổ. Tôi thấy hắn lưu luyến con hổ già này, ánh mắt giống như tiểu nương tử bị phu quân vứt bỏ, lại thấy hắn phen này ăn dấm chua không có lý chút nào, chỉ vào mặt hắn cười ha ha nói “Này! Đem gương mặt tiểu nương tử ăn dấm bậy bạ kia thu vào nhanh lên. Không biết còn tưởng ta đoạt phu quân nhà ngài! Chẳng qua chỉ là một con hổ bình thường thôi, đi theo ngài làm được gì chứ? Chẳng lẽ tới Đông Hải học bơi? Đi theo tôi thì vài ngàn năm nữa là có thể luyện thành người, cũng coi như tiền đồ rộng mở.”

Lão hổ than lên một tiếng, giống như nghe hiểu ý của tôi, chỉ vây quanh người tôi, không rời một bước. Tôi cũng rờ đầu nó, để cằm xuống, lại phát hiện là trên người con hổ già này không có mùi da lông, lại có một mùi thơm ngát nhàn nhạt, giống như mùi của hoa thạch quỳnh dưới đáy biển.

Tôi vốn tưởng rằng những thứ dưới biển không có mùi, đâu biết chỉ là do mình ít hiểu biết. Sau này mới được Nhạc Kha chỉ rằng dưới đáy biển ĐÔng Hải có loài hoa thạch quỳnh, rời khỏi nước sẽ có mùi hương kỳ lạ, nhiều ngư dân đi tìm mà không thấy, những nữ nhân trong cung tôn sùng hoa thạch quỳnh này, vô cùng quý giá.

“Trên người con hổ này có mùi giống Nhạc Kha… chẳng lẽ ta bị váng đầu?”

Con hổ kia thấy tôi chán ghét đẩy nó ra, nấc lên một tiếng, lại nhích lại gần.

Ly Quang cười có chút chua chát “Thanh Nhi, mũi của nàng thật lợi hại. Trên người của con hổ này có phấn hoa thạch quỳnh, là do ta rắc lên, con hổ này ở chung với nàng, sao có thể để cho nó hôi thối được?”

Tôi cảm kích hắn nghĩ chu toàn, tiến tới cầm tay hắn “Con thỏ tinh kia có nấu một chút thịt nai, còn chưa ăn hết, vừa hay đang nướng thịt nai, hay ngài ăn một chút với ta?”

Trong mắt Ly Quang tràn đầy ý cười “Cung kính không bằng tuân mệnh!”

Hổ tinh bị bỏ qua nãy giờ giận dữ nói “Tiên tử đã nhận chim nhạn của tại hạ, vậy là có hôn ước với tại hạ, sao còn dây dưa với giao nhân này?” Đám yêu tinh phía sau hắn tám miệng tám lưỡi, chỉ trích tôi bội bạc.

Trong lòng tôi buồn cười, nghiêng đầu suy nghĩ một chút, có mấy phần vô lại, nói “Nhận chim nhạn của ngươi thì sao? Đã ăn vào bụng rồi chẳng lẽ bắt bổn tiên ói ra hả?”

Ly QUang vốn biết tôi xấu tính, thấy tôi tỏ ra vô lại như vậy, biết tôi đã từ chối chuyện này, khóe môi mang ý cười không nhịn được, sẵn giọng “Thanh Nhi!”

Tôi nói cách hợp tình hợp lý “Chỉ tặng ta con chim nhạn đã nói có hôn ước với ta, Ly Quang tặng ta một con hổ, không lẽ ta phải lập tức kết làm vợ chồng với huynh ấy sao?”

Hổ tinh kia trừng mắt há mồm.

Ly quang cúi đầu, tôi nhìn thấy hai tai hắn đỏ như tôm luộc, cười thầm mắng hắn da mặt mỏng, đã quen biết tôi mấy ngàn năm, lại vẫn vụng về như lúc mới quen, hơi nói quá một chút là hắn đã đỏ mặt.

Tôi cãi với hổ tinh, dương dương đắc ý nói “Tổng cộng chỉ có mấy miếng thịt chim nhạn, vậy mà cũng đem tặng, xem thường bổn tiên chưa thấy hả?”

Đám yêu tinh sau lưng hổ tinh bàn tán xì xào.

Sói tinh dài mặt kia thấp giọng nói “Không sai đâu, ta coi phong tục ở trần gian, dân chúng cưới vợ, nếu như nhận chim nhạn là đã đồng ý việc hôn nhân.”

Hổ tinh quay đầu thấp giọng hỏi “Thật không?”

“Thật!” Sói tinh kia quả quyết.

Hổ tinh xanh mặt, chỉ vào Ly Quang “Tiên tử từ hôn, chẳng lẽ vì giao nhân này?”

Tôi nhìn đám yêu quái trong sân, thấy mình đấu với đám này có sáu phần thắng, đứng thẳng lưng, cười hì hì nói “Không liên quan tới LY Quang. Thuộc hạ của Hổ vương cũng nói, đưa chim nhạn là cách người thường hỏi cưới nhau, tiểu tiên xin hỏi Hổ Vương, ta với ngươi, không biết ai là người?”

Hổ tinh nghẹn họng, sói tinh trả lời dùm hắn “Không ai là người!”

Tôi vỗ trán, làm bộ như chưa từng nghe những lời này, dẫn Ly Quang và Bạch Hổ vào cửa, để một đám yêu tinh ở ngoài.

Lúc ấy hổ tinh chạy theo, giữ Tử Hồ lại, đứng ở kết giới nói “Nếu tiên tử đã nói vậy, là do tại hạ keo kiệt lễ vật, xin tiên tử đừng từ chối hôn sự của hai chúng ta, tiên tử ở núi Nữ Sàn còn dài, tại hạ tin chắc tiên tử sẽ thay đổi ý định.”

Lúc đó tôi đang sứt đầu mẻ trán, đâu quan tâm gì tới hắn.

Nghĩ lại, Bạch Hổ này trên người không có chút yêu khí nào, chẳng qua chỉ là một con hổ bình thường bị thương, vừa vào cửa phòng, Cửu Ly liền quắc mắt trừng trừng, nhào vào lòng tôi, nhe răng với nó.

Ly Quang có chút xấu hổ, rờ rờ đầu Cửu Ly, trấn an nó một lúc cũng không có kết quả.

Bạch Hổ kia được tôi mở dây thừng, nhắm mắt theo đuôi, chỉ đảo quanh chân tôi, tôi nhìn hai con thú này đứng sóng đôi, vô cùng buồn rầu. Nhà cửa này cùng lắm chỉ có thể che gió tránh mưa, nếu như hai con thú này mỗi đứa một phòng, tuyệt đối không đủ. Cửu Ly tức giận như vậy, cho tới bây giờ thì chỉ khi thấy Nhạc Kha nó mới thế, đôi mắt màu đỏ giống như muốn phun ra lửa, chỉ hận không thể kéo con hổ này cách xa tôi trăm trượng.

Ly Quang bất đắc dĩ nói “Thanh Nhi, hay là… ta mang con hổ này đi?”

Hắn rất ít khi nhờ tôi, đương nhiên không thể chối từ. Cúi đầu nghĩ một lúc, bèn nở nụ cười “Ta nghĩ là Cửu Ly ghét con hổ này là vì bị hổ tinh hù dọa. Bây giờ nghĩ lại thì không phải. Cửu Ly có cái mũi rất thính, bởi vì trên người con hổ này có mùi hoa thạch quỳnh, Cửu Ly mới ghét cay ghét đắng.”

Ly Quang gật nhẹ “Thanh nhi nói có lý.”

Tôi đang muốn dạy dỗ Cửu Ly, bực bội nó mấy ngày nay không ngoan, nếu không bị hổ tinh kia hù dọa thì chẳng thấy bóng dáng. Chỉ vào con hổ mà hỏi Ly Quang “Nó có tên không?”

Ly Quang bối rối nói “Có… đương nhiên không. Ta vội vàng dẫn nó tới, chưa kịp đặt tên.”

Tôi cười hắc hắc cảm thấy rất vui, chỉ vào đầu nó “Về sau kêu nó là Nhạc Kha đi.”

Lần này không chỉ có Ly Quang mà Cửu Ly cũng tỏ ra khiếp sợ, con hổ kia cũng sợ tới mức lùi một bước, cảnh giác giữ khoảng cách với tôi.

Tôi thấy nó thông minh như vậy, chỉ cảm thấy con hổ này sẽ tiến bộ trên đường tu tiên, tương lai tươi sáng, không nén được vui mừng, cũng không để ý tới Cửu Ly đang tức giận, bước lên hai bước, ngồi xổm xuống, vuốt ve lông lá của nó, thở dài nói “Nhạc Kha ơi Nhạc Kha, từ nay về sau học tập cho tốt, siêng năng tu hành, đừng có mà tầm hoa vấn liễu.”

Con hổ Nhạc Kha kia phản ứng có chút kỳ lạ, nó quay đầu đi, tôi đưa tay quay đầu nó lại. Mắt nó nheo lại, há miệng ngậm ngón tay của tôi.

Tôi sợ nó nổi cơn, cắn tay tôi, không ngờ nó chỉ lấy răng gặm gặp, không đau chút nào. Dường như tôi cũng có mấy lần thấy Long tử Nhạc Kha ngậm ngón tay của mấy tiên tử, cắn nhẹ vô cùng thân thiết, làm bọn họ kêu um sùm, cũng đâu đau đớn gì.

Thì ra, kêu la cũng là một thú vui.

Trong đầu tôi kêu lên một tiếng, toàn thân không thoải mái, té ngược về sau, chỉ vào con hổ đó mà lắp bắp, giống như nói không nên lời

“Ly Quang, con hổ này… con hổ này là do Nhạc Kha biến thành sao?”

/119

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status