Chà!
Quyền phân phối của nhà phân phối cấp 3 có giá khởi điểm là một triệu nguyên thạch cực phẩm, cái giá này khiến không ít người phải hết hồn.
Đương nhiên cũng chỉ hết hồn thôi.
Biển Vô Ngần có nghìn tỉ tu sĩ, chỉ cần một khu vực lớn cũng đủ cho bọn họ kiếm bộn tiền.
“1 triệu 10 nghìn!”
“1 triệu 100 nghìn… 1 triệu 300 nghìn!”
Qua mấy lần báo giá, giá đã tăng lên 3 triệu nguyên thạch cực phẩm.
Cuối cùng nhà phân phối cấp 3 đầu tiên đã được bán ra với giá 5,8 triệu nguyên thạch cực phẩm.
Nhìn có vẻ không nhiều, nhưng có 500 nhà phân phối cấp 3, các tông môn, thương hội lớn thì khinh thường, nhưng các môn phái nhỏ có thực lực yếu thì lại không nghĩ như vậy.
Hơn nữa, càng về sau thì khu vực càng phát triển.
Giá cũng tăng dần lên.
Sau 3 canh giờ, 500 nhà phân phối cấp 3 đã đấu giá thành công, bình quân mỗi nhà phân phối bán được khoảng 7 triệu, cũng tức là lần này Nạp Hải Tông thu được 3,5 tỉ nguyên thạch cực phẩm!
Số nguyên thạch cực phẩm này đủ để Nạp Hải Tông tiêu thoải mái trong vòng trăm năm.
Hơn nữa các thế lực môn phái giành được quyền phân phối đều đòi trả tiền tại chỗ, Trần Dương còn bảo bọn họ luyện chế một loạt trận cấp phép nhà phân phối, trên đó có số năm ủy quyền.
Đúng vậy, bạn không nhìn nhầm đâu, việc ủy quyền có thời hạn là 10 năm.
Trong 10 năm này, nếu anh không phạm lỗi gì thì chỉ cần nộp phí gia hạn nhất định.
Trần Dương đã trở thành một gian thương chính hiệu.
Nghỉ ngơi tại chỗ một lát, Hỏa Quang và Khuê Xà cảm thấy không khí mình hít thở cũng ngập tràn hạnh phúc.
3,5 tỷ nguyên thạch cực phẩm, đây là tài sản khổng lồ đến mức nào chứ, bán bọn họ đi cũng không kiếm được nhiều nguyên thạch như vậy.
Đây chính là nguồn tài nguyên tu luyện.
Tiếp theo còn có các nhà phân phối cấp 2 và cấp 1, nghe nói Trần Dương còn chuẩn bị một bất ngờ lớn hơn, có thể dấy lên một làn sóng thay đổi trong giới tu hành.
Bất ngờ đó là gì thì Trần Dương không nói, bọn họ cũng không hỏi.
Mặc kệ đi, dù sao bọn họ cũng chắc chắn là bên được lợi, chỉ cần đi theo Trần Dương là được.
Nghỉ ngơi xong, Trần Dương lại bước lên bục, e hèm: “Được rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu đợt đấu giá thứ ba, đấu giá quyền phân phối cấp 2, giá khởi điểm là 10 triệu nguyên thạch cực phẩm, mỗi lần thêm giá không được ít hơn 1 triệu, bắt đầu!”
Lúc mọi người vào, Nạp Hải Tông đã phát cho mỗi người một cuốn sổ tay hướng dẫn.
Đương nhiên là chỉ hạn chế ở cấp cao doanh nghiệp, nghĩa là chỉ những nhân vật hàng đầu của các tông môn mới được xem.
Trong cuốn sổ tay nói rất rõ ràng, nhà phân phối cấp 1 cung cấp hàng cho nhà phân phối cấp 2, nhà phân phối cấp 2 cung cấp hàng cho nhà phân phối cấp 3, các tuyến đường thủy nhà phân phối cấp 1 quản lý, họ có trách nhiệm và nghĩa vụ bảo vệ các nhà phân phối cấp dưới, đồng thời Nạp Hải Tông cũng sẽ hỗ trợ thêm.
Điều này đã ràng buộc tất cả các tông môn với nhau.
Điều quan trọng nhất là, sau khi thương đạo được thông suốt, Nạp Hải Tông sẽ dẫn đầu thành lập một hiệp hội bảo vệ, ngoài việc bảo vệ các nhà phân phối thì còn cung cấp dịch vụ và giúp đỡ cho người tiêu dùng.
Điều này vô cùng mới mẻ, cũng thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Thực ra ở biển Vô Ngần, các môn phái nhỏ không hề có cảm giác an toàn, năm nào cũng phải bỏ rất nhiều tâm huyết và nguyên thạch để xin sự giúp đỡ của các phái lớn, tài nguyên phải bỏ ra mỗi năm cũng vô cùng lớn.
Nhưng bây giờ có chính sách Nạp Hải Tông đưa ra, bình quân mỗi năm chỉ phải bỏ ra mấy trăm nghìn nguyên thạch cực phẩm, chưa kể còn cung cấp một thứ chỉ lời không lỗ như máy truyền ảnh, thằng ngu mới không tranh cướp.
Sao cơ? Anh bảo máy truyền ảnh sẽ bị làm lậu?
Tỉnh táo lại đi, nếu thực sự bị làm lậu thì Tam Đại Thánh Tông còn cử người đến sao?
Bọn họ chả tự lén sản xuất rồi ấy chứ.
Không ai ngốc cả.
“12 triệu!”
Thiên Cương Tông giơ bảng trong tay lên.
“13 triệu!”
Lại là đối thủ cũ, Thất Bảo Lưu Ly Tông không chịu nhường!
Phong Lôi Các: Các người cũng chỉ là đệ thôi, 15 triệu!
“…”
Mười tông môn hàng đầu đã đứng vững ở biển Vô Ngần cả mấy chục nghìn năm, sản nghiệp khổng lồ, mấy chục triệu nguyên thạch chẳng là gì cả, mỗi năm bọn họ cũng thu hơn tỷ phí bảo vệ, họ còn quan tâm chút tiền này sao?
“50 triệu!”
Hoàng Tuyền Ma Tông ra tay.
Trần Dương thấy hơi bất ngờ, đây mới là nhà phân phối cấp 2 mà bọn họ đã ra tay rồi sao?
Nhưng nghĩ lại thì anh cũng hiểu ra, chỉ có 100 nhà phân phối cấp 2, đối với Thập Đại Tông Môn thì đây giống việc chia chác và cạnh tranh khu vực hơn, là cơ hội tốt để các thế lực xâm nhập lẫn nhau, đương nhiên họ sẽ không bỏ lỡ rồi.
Không chỉ Thập Đại Tông Môn mà các tông môn hạng 1 cũng tham gia, thêm cả các thương hội hạng 1, khiến cuộc cạnh tranh càng khốc liệt hơn.
“60 triệu, Phố Tế Tự tôi muốn nhà phân phối cấp 2 đầu tiên này!”
“Lão lừa trọc vô liêm sỉ, Tinh Thần Điện tôi bỏ 65 triệu!”
Thất Thần Tông bị bơ nãy giờ lên tiếng: “70 triệu nguyên thạch cực phẩm!”
Thập Đại Tông Môn tranh nhau vỡ đầu, thấy giá đã lên đến 70 triệu nguyên thạch cực phẩm, đại trưởng lão của tông môn hạng 1 là Thái Nhất Thần Giáo giơ tấm bảng trong tay lên: “71 triệu nguyên thạch cực phẩm!”
Người của Thập Đại Tông Môn lập tức dồn mắt nhìn, vẻ mặt đại trưởng lão Thái Nhất Thần Giáo vẫn ung dung, nhưng trong lòng vô cùng thấp thỏm.
“71 triệu nguyên thạch cực phẩm, còn ai ra giá cao hơn giá này không?”
Trần Dương lướt mắt nhìn mọi người một cái.
Thập Đại Tông Môn cũng không ngốc, có 100 nhà phân phối cấp 2, cái đầu tiên đã có giá cao như vậy, về sau sẽ đấu giá kiểu gì đây?
Thôi cứ nhường đi, dù sao cũng không phải chỗ phát triển lắm.
Bọn họ chỉ cần nắm được nơi nào phát triển nhất là được.
“71 triệu nguyên thạch cực phẩm lần thứ nhất, lần thứ hai… lần thứ ba, chúc mừng Thái Nhất Thần Giáo giành được quyền phân phối cấp 2 đầu tiên, chúng tôi sẽ cung cấp dịch vụ quản lý tông môn đặc biệt cho Thái Nhất Thần Giáo!”
Sao cơ?
Dịch vụ quản lý tông môn đặc biệt?
Tất cả mọi người đều sững sờ, khó hiểu nhìn Trần Dương.
Đại trưởng lão của Thái Nhất Thần Giáo cũng vô cùng bất ngờ, người đầu tiên đấu giá được quyền phân phối còn có lợi ích này sao?
“Xin hỏi đạo hữu, dịch vụ quản lý tông môn đặc biệt là dịch vụ gì?”
Đại trưởng lão lên tiếng hỏi.
Trần Dương mỉm cười: “Tạm thời giữ bí mật, dịch vụ quản lý tông môn mà Nạp Hải Tông chúng tôi cung cấp có giá trị lên đến triệu nguyên thạch cực phẩm, có thể giúp tông môn có sức ngưng tụ cao hơn, để mọi người quản lý tông môn tiện lợi hơn!”
Đại trưởng lão cười hi hi, dịch vụ có giá trị triệu nguyên thạch cực phẩm, vừa nghe đã thấy rất cao cấp!
Mấy tông môn không cạnh tranh được nghe thấy vậy lập tức có cảm giác như tổn thất mất mấy triệu.
“Biết thế tôi đã thêm 1 triệu nữa rồi!”
Các trưởng lão Thập Đại Tông Môn đều thầm nghĩ trong lòng.
“Được rồi, chúng ta tiếp tục đấu giá!”
Bọn họ càng điên cuồng, Trần Dương càng vui mừng.
Bởi vì người được lợi cuối cùng là Nạp Hải Tông.
Thời gian nhanh như chớp, chẳng mấy chốc 100 quyền phân phối cấp hai đã được đấu giá hết, đến lúc đấu giá 10 quyền phân phối cuối cùng, giá đã vượt quá 200 triệu nguyên thạch cực phẩm.
Thập Đại Tông Môn sắp đánh nhau sứt đầu mẻ trán.
Cũng không thể để đối phương đến tận cửa nhà mình làm ăn được chứ?
Thế thì bọn họ còn mặt mũi gì nữa?
Cuối cùng, sau một trận cạnh tranh giá cả khốc liệt, 100 quyền phân phối cấp 2 đã đấu giá hết, thu được hơn 10 tỷ nguyên thạch cực phẩm.
Thập Đại Tông Môn chiếm được một nửa quyền phân phối cấp 2, số còn lại bị các tông môn hạng 1, hạng 2 và các thương hội hạng 1, hạng 2 cướp mất.
Sau đây sẽ là tâm điểm của buổi đấu giá lần này.
Quyền phân phối cấp 1!
Chỉ cần có thể nắm được chi nhánh là có thể nắm được một trong số các thương đạo.
Không chỉ là máy truyền ảnh, mà quan trọng nhất là kênh làm ăn.
Tông môn lớn thì cũng phải ăn, ai mà chẳng muốn tông môn của mình ngày càng mạnh lên.
Tam Đại Thánh Tông, Thất Bảo Trai, Vạn Bảo Các vốn chỉ ngồi xem kịch cũng xốc lại tinh thần.
Năm nhà chia đều 10 tuyến đường thủy, quá là công bằng, nhưng Tam Đại Thánh Tông đâu dễ thỏa hiệp như vậy?
Tuy Thất Bảo Trai và Vạn Bảo Các có thực lực mạnh, nhưng ở biển Vô Ngần thì Tam Đại Thánh Tông vẫn có tiếng nói quyết định.
Vì vậy mục tiêu của Thất Bảo Trai và Vạn Bảo Các là giữ 1 tranh 2, hơn nữa tầm nhìn của bọn họ còn xa hơn Tam Đại Thánh Tông nhiều.
Biển Vô Ngần đủ cho bọn họ tiêu hóa rất nhiều năm, nhưng đất liền thì sao?
Đó mới là sân chơi thực sự của bọn họ.
Bọn họ không tin Trần Dương là người có tầm nhìn hạn hẹp như vậy, biển Vô Ngần chỉ là bàn đạp, sớm muộn gì anh cũng sẽ đưa việc làm ăn lên đất liền.
Đó là tài sản khổng lồ đến nhường nào chứ? Trần Dương có thể bỏ qua sao?
Sau khi nghĩ thông suốt điều này, Thẩm Tự Phương và Hồ Tuyết Đường cũng vô cùng tự tin.
Nghỉ ngơi tại chỗ một lúc, Trần Dương cũng khôi phục được chút sức lực. Công việc của nhà đấu giá thực sự rất mệt, xem ra phải bồi dưỡng một nhóm đệ tử có thiên phú kinh doanh mới được, sau này mấy chuyện nhỏ này cứ giao cho bọn họ là được.
Làm gì có môn phái nào mà đại trưởng lão phải đích thân làm việc chứ?
“Sau đây chính là tâm điểm của cuộc đấu giá lần này, 10 nhà phân phối cấp 1!”
Trần Dương quét mắt nhìn mọi người: “Giá khởi điểm của nhà phân phối cấp 1 là 100 triệu nguyên thạch cực phẩm, mỗi lần tăng giá không được dưới 10 triệu. Hơn nữa nhà phân phối nào đấu giá được quyền phân phối đầu tiên sẽ có bất ngờ bí mật nhé!”
Anh vừa dứt lời, tất cả mọi người đều vô cùng mong đợi.
Thái Nhất Thần Giáo đã giành được “dịch vụ quản lý tông môn đặc biệt”, không biết nhà phân phối cấp 1 sẽ có bất ngờ gì nhỉ? Tất cả đều rất tò mò!
Một câu nói của Trần Dương đã khơi dậy lòng tò mò của mọi người.
Dương Quảng Tài tán thưởng: “Đúng là kỳ tài thương nghiệp, vài ba câu đã nắm được lòng người trong lòng bàn tay!”
Thẩm Tự Phương cũng gật đầu: “Nếu cậu ta không phải đại trưởng lão của Nạp Hải Tông, tôi thậm chí còn muốn mời cậu ta về làm thập chưởng quầy.
Chưởng quầy cửa hàng chính của Thất Bảo Trai có uy quyền rất lớn, thậm chí còn ngang với chưởng giáo của các tông môn hàng đầu, tiền tài qua tay vô số.
“Được rồi, không nói nhiều nữa, bây giờ bắt đầu đấu giá!”
“Vạn Bảo Các 200 triệu nguyên thạch cực phẩm!”
“Thất Bảo Trai 300 triệu!”
“Thuần Dương Tông 400 triệu!”
…
Bọn họ mỗi lần ra giá là thêm cả trăm triệu vào, sau mấy lần ra giá, giá đã tăng vọt lên 600 triệu nguyên thạch cực phẩm.
Đúng là quá mức điên cuồng!
Tất cả mọi người đều hết hồn với cái giá này.
Thập Đại Tông Môn cũng gia nhập cuộc đấu giá điên cuồng.
Ai nấy đều biết rõ lợi ích đằng sau nhà phân phối, thực ra đến cấp bậc như bọn họ thì nguyên thạch chỉ là một con số chứ không thể gia tăng quyền bính của bọn họ.
Nhưng trở thành nhà phân phối cấp 1 thì được!
“Hoàng Tuyền Ma Cung, 1 tỷ nguyên thạch cực phẩm!”
Nhị trưởng lão của Hoàng Tuyền Ma Cung hai mắt đỏ ngầu, ma khí cuồn cuộn, đấu giá đỏ mắt là chuyện rất bình thường, nhưng ông nổi giận làm quái gì?
“Tiểu Quang Minh Thánh Địa, 1 tỷ 50 triệu nguyên thạch cực phẩm!”
“Thuần Dương Tông, 1,1 tỷ nguyên thạch cực phẩm!”
Giá liên tục nâng lên, lúc này đã vượt quá 1,5 tỷ nguyên thạch cực phẩm.
Lúc này thì Tam Đại Thánh Tông cũng gia nhập cuộc chiến.
Quyền phân phối của nhà phân phối cấp 3 có giá khởi điểm là một triệu nguyên thạch cực phẩm, cái giá này khiến không ít người phải hết hồn.
Đương nhiên cũng chỉ hết hồn thôi.
Biển Vô Ngần có nghìn tỉ tu sĩ, chỉ cần một khu vực lớn cũng đủ cho bọn họ kiếm bộn tiền.
“1 triệu 10 nghìn!”
“1 triệu 100 nghìn… 1 triệu 300 nghìn!”
Qua mấy lần báo giá, giá đã tăng lên 3 triệu nguyên thạch cực phẩm.
Cuối cùng nhà phân phối cấp 3 đầu tiên đã được bán ra với giá 5,8 triệu nguyên thạch cực phẩm.
Nhìn có vẻ không nhiều, nhưng có 500 nhà phân phối cấp 3, các tông môn, thương hội lớn thì khinh thường, nhưng các môn phái nhỏ có thực lực yếu thì lại không nghĩ như vậy.
Hơn nữa, càng về sau thì khu vực càng phát triển.
Giá cũng tăng dần lên.
Sau 3 canh giờ, 500 nhà phân phối cấp 3 đã đấu giá thành công, bình quân mỗi nhà phân phối bán được khoảng 7 triệu, cũng tức là lần này Nạp Hải Tông thu được 3,5 tỉ nguyên thạch cực phẩm!
Số nguyên thạch cực phẩm này đủ để Nạp Hải Tông tiêu thoải mái trong vòng trăm năm.
Hơn nữa các thế lực môn phái giành được quyền phân phối đều đòi trả tiền tại chỗ, Trần Dương còn bảo bọn họ luyện chế một loạt trận cấp phép nhà phân phối, trên đó có số năm ủy quyền.
Đúng vậy, bạn không nhìn nhầm đâu, việc ủy quyền có thời hạn là 10 năm.
Trong 10 năm này, nếu anh không phạm lỗi gì thì chỉ cần nộp phí gia hạn nhất định.
Trần Dương đã trở thành một gian thương chính hiệu.
Nghỉ ngơi tại chỗ một lát, Hỏa Quang và Khuê Xà cảm thấy không khí mình hít thở cũng ngập tràn hạnh phúc.
3,5 tỷ nguyên thạch cực phẩm, đây là tài sản khổng lồ đến mức nào chứ, bán bọn họ đi cũng không kiếm được nhiều nguyên thạch như vậy.
Đây chính là nguồn tài nguyên tu luyện.
Tiếp theo còn có các nhà phân phối cấp 2 và cấp 1, nghe nói Trần Dương còn chuẩn bị một bất ngờ lớn hơn, có thể dấy lên một làn sóng thay đổi trong giới tu hành.
Bất ngờ đó là gì thì Trần Dương không nói, bọn họ cũng không hỏi.
Mặc kệ đi, dù sao bọn họ cũng chắc chắn là bên được lợi, chỉ cần đi theo Trần Dương là được.
Nghỉ ngơi xong, Trần Dương lại bước lên bục, e hèm: “Được rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu đợt đấu giá thứ ba, đấu giá quyền phân phối cấp 2, giá khởi điểm là 10 triệu nguyên thạch cực phẩm, mỗi lần thêm giá không được ít hơn 1 triệu, bắt đầu!”
Lúc mọi người vào, Nạp Hải Tông đã phát cho mỗi người một cuốn sổ tay hướng dẫn.
Đương nhiên là chỉ hạn chế ở cấp cao doanh nghiệp, nghĩa là chỉ những nhân vật hàng đầu của các tông môn mới được xem.
Trong cuốn sổ tay nói rất rõ ràng, nhà phân phối cấp 1 cung cấp hàng cho nhà phân phối cấp 2, nhà phân phối cấp 2 cung cấp hàng cho nhà phân phối cấp 3, các tuyến đường thủy nhà phân phối cấp 1 quản lý, họ có trách nhiệm và nghĩa vụ bảo vệ các nhà phân phối cấp dưới, đồng thời Nạp Hải Tông cũng sẽ hỗ trợ thêm.
Điều này đã ràng buộc tất cả các tông môn với nhau.
Điều quan trọng nhất là, sau khi thương đạo được thông suốt, Nạp Hải Tông sẽ dẫn đầu thành lập một hiệp hội bảo vệ, ngoài việc bảo vệ các nhà phân phối thì còn cung cấp dịch vụ và giúp đỡ cho người tiêu dùng.
Điều này vô cùng mới mẻ, cũng thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Thực ra ở biển Vô Ngần, các môn phái nhỏ không hề có cảm giác an toàn, năm nào cũng phải bỏ rất nhiều tâm huyết và nguyên thạch để xin sự giúp đỡ của các phái lớn, tài nguyên phải bỏ ra mỗi năm cũng vô cùng lớn.
Nhưng bây giờ có chính sách Nạp Hải Tông đưa ra, bình quân mỗi năm chỉ phải bỏ ra mấy trăm nghìn nguyên thạch cực phẩm, chưa kể còn cung cấp một thứ chỉ lời không lỗ như máy truyền ảnh, thằng ngu mới không tranh cướp.
Sao cơ? Anh bảo máy truyền ảnh sẽ bị làm lậu?
Tỉnh táo lại đi, nếu thực sự bị làm lậu thì Tam Đại Thánh Tông còn cử người đến sao?
Bọn họ chả tự lén sản xuất rồi ấy chứ.
Không ai ngốc cả.
“12 triệu!”
Thiên Cương Tông giơ bảng trong tay lên.
“13 triệu!”
Lại là đối thủ cũ, Thất Bảo Lưu Ly Tông không chịu nhường!
Phong Lôi Các: Các người cũng chỉ là đệ thôi, 15 triệu!
“…”
Mười tông môn hàng đầu đã đứng vững ở biển Vô Ngần cả mấy chục nghìn năm, sản nghiệp khổng lồ, mấy chục triệu nguyên thạch chẳng là gì cả, mỗi năm bọn họ cũng thu hơn tỷ phí bảo vệ, họ còn quan tâm chút tiền này sao?
“50 triệu!”
Hoàng Tuyền Ma Tông ra tay.
Trần Dương thấy hơi bất ngờ, đây mới là nhà phân phối cấp 2 mà bọn họ đã ra tay rồi sao?
Nhưng nghĩ lại thì anh cũng hiểu ra, chỉ có 100 nhà phân phối cấp 2, đối với Thập Đại Tông Môn thì đây giống việc chia chác và cạnh tranh khu vực hơn, là cơ hội tốt để các thế lực xâm nhập lẫn nhau, đương nhiên họ sẽ không bỏ lỡ rồi.
Không chỉ Thập Đại Tông Môn mà các tông môn hạng 1 cũng tham gia, thêm cả các thương hội hạng 1, khiến cuộc cạnh tranh càng khốc liệt hơn.
“60 triệu, Phố Tế Tự tôi muốn nhà phân phối cấp 2 đầu tiên này!”
“Lão lừa trọc vô liêm sỉ, Tinh Thần Điện tôi bỏ 65 triệu!”
Thất Thần Tông bị bơ nãy giờ lên tiếng: “70 triệu nguyên thạch cực phẩm!”
Thập Đại Tông Môn tranh nhau vỡ đầu, thấy giá đã lên đến 70 triệu nguyên thạch cực phẩm, đại trưởng lão của tông môn hạng 1 là Thái Nhất Thần Giáo giơ tấm bảng trong tay lên: “71 triệu nguyên thạch cực phẩm!”
Người của Thập Đại Tông Môn lập tức dồn mắt nhìn, vẻ mặt đại trưởng lão Thái Nhất Thần Giáo vẫn ung dung, nhưng trong lòng vô cùng thấp thỏm.
“71 triệu nguyên thạch cực phẩm, còn ai ra giá cao hơn giá này không?”
Trần Dương lướt mắt nhìn mọi người một cái.
Thập Đại Tông Môn cũng không ngốc, có 100 nhà phân phối cấp 2, cái đầu tiên đã có giá cao như vậy, về sau sẽ đấu giá kiểu gì đây?
Thôi cứ nhường đi, dù sao cũng không phải chỗ phát triển lắm.
Bọn họ chỉ cần nắm được nơi nào phát triển nhất là được.
“71 triệu nguyên thạch cực phẩm lần thứ nhất, lần thứ hai… lần thứ ba, chúc mừng Thái Nhất Thần Giáo giành được quyền phân phối cấp 2 đầu tiên, chúng tôi sẽ cung cấp dịch vụ quản lý tông môn đặc biệt cho Thái Nhất Thần Giáo!”
Sao cơ?
Dịch vụ quản lý tông môn đặc biệt?
Tất cả mọi người đều sững sờ, khó hiểu nhìn Trần Dương.
Đại trưởng lão của Thái Nhất Thần Giáo cũng vô cùng bất ngờ, người đầu tiên đấu giá được quyền phân phối còn có lợi ích này sao?
“Xin hỏi đạo hữu, dịch vụ quản lý tông môn đặc biệt là dịch vụ gì?”
Đại trưởng lão lên tiếng hỏi.
Trần Dương mỉm cười: “Tạm thời giữ bí mật, dịch vụ quản lý tông môn mà Nạp Hải Tông chúng tôi cung cấp có giá trị lên đến triệu nguyên thạch cực phẩm, có thể giúp tông môn có sức ngưng tụ cao hơn, để mọi người quản lý tông môn tiện lợi hơn!”
Đại trưởng lão cười hi hi, dịch vụ có giá trị triệu nguyên thạch cực phẩm, vừa nghe đã thấy rất cao cấp!
Mấy tông môn không cạnh tranh được nghe thấy vậy lập tức có cảm giác như tổn thất mất mấy triệu.
“Biết thế tôi đã thêm 1 triệu nữa rồi!”
Các trưởng lão Thập Đại Tông Môn đều thầm nghĩ trong lòng.
“Được rồi, chúng ta tiếp tục đấu giá!”
Bọn họ càng điên cuồng, Trần Dương càng vui mừng.
Bởi vì người được lợi cuối cùng là Nạp Hải Tông.
Thời gian nhanh như chớp, chẳng mấy chốc 100 quyền phân phối cấp hai đã được đấu giá hết, đến lúc đấu giá 10 quyền phân phối cuối cùng, giá đã vượt quá 200 triệu nguyên thạch cực phẩm.
Thập Đại Tông Môn sắp đánh nhau sứt đầu mẻ trán.
Cũng không thể để đối phương đến tận cửa nhà mình làm ăn được chứ?
Thế thì bọn họ còn mặt mũi gì nữa?
Cuối cùng, sau một trận cạnh tranh giá cả khốc liệt, 100 quyền phân phối cấp 2 đã đấu giá hết, thu được hơn 10 tỷ nguyên thạch cực phẩm.
Thập Đại Tông Môn chiếm được một nửa quyền phân phối cấp 2, số còn lại bị các tông môn hạng 1, hạng 2 và các thương hội hạng 1, hạng 2 cướp mất.
Sau đây sẽ là tâm điểm của buổi đấu giá lần này.
Quyền phân phối cấp 1!
Chỉ cần có thể nắm được chi nhánh là có thể nắm được một trong số các thương đạo.
Không chỉ là máy truyền ảnh, mà quan trọng nhất là kênh làm ăn.
Tông môn lớn thì cũng phải ăn, ai mà chẳng muốn tông môn của mình ngày càng mạnh lên.
Tam Đại Thánh Tông, Thất Bảo Trai, Vạn Bảo Các vốn chỉ ngồi xem kịch cũng xốc lại tinh thần.
Năm nhà chia đều 10 tuyến đường thủy, quá là công bằng, nhưng Tam Đại Thánh Tông đâu dễ thỏa hiệp như vậy?
Tuy Thất Bảo Trai và Vạn Bảo Các có thực lực mạnh, nhưng ở biển Vô Ngần thì Tam Đại Thánh Tông vẫn có tiếng nói quyết định.
Vì vậy mục tiêu của Thất Bảo Trai và Vạn Bảo Các là giữ 1 tranh 2, hơn nữa tầm nhìn của bọn họ còn xa hơn Tam Đại Thánh Tông nhiều.
Biển Vô Ngần đủ cho bọn họ tiêu hóa rất nhiều năm, nhưng đất liền thì sao?
Đó mới là sân chơi thực sự của bọn họ.
Bọn họ không tin Trần Dương là người có tầm nhìn hạn hẹp như vậy, biển Vô Ngần chỉ là bàn đạp, sớm muộn gì anh cũng sẽ đưa việc làm ăn lên đất liền.
Đó là tài sản khổng lồ đến nhường nào chứ? Trần Dương có thể bỏ qua sao?
Sau khi nghĩ thông suốt điều này, Thẩm Tự Phương và Hồ Tuyết Đường cũng vô cùng tự tin.
Nghỉ ngơi tại chỗ một lúc, Trần Dương cũng khôi phục được chút sức lực. Công việc của nhà đấu giá thực sự rất mệt, xem ra phải bồi dưỡng một nhóm đệ tử có thiên phú kinh doanh mới được, sau này mấy chuyện nhỏ này cứ giao cho bọn họ là được.
Làm gì có môn phái nào mà đại trưởng lão phải đích thân làm việc chứ?
“Sau đây chính là tâm điểm của cuộc đấu giá lần này, 10 nhà phân phối cấp 1!”
Trần Dương quét mắt nhìn mọi người: “Giá khởi điểm của nhà phân phối cấp 1 là 100 triệu nguyên thạch cực phẩm, mỗi lần tăng giá không được dưới 10 triệu. Hơn nữa nhà phân phối nào đấu giá được quyền phân phối đầu tiên sẽ có bất ngờ bí mật nhé!”
Anh vừa dứt lời, tất cả mọi người đều vô cùng mong đợi.
Thái Nhất Thần Giáo đã giành được “dịch vụ quản lý tông môn đặc biệt”, không biết nhà phân phối cấp 1 sẽ có bất ngờ gì nhỉ? Tất cả đều rất tò mò!
Một câu nói của Trần Dương đã khơi dậy lòng tò mò của mọi người.
Dương Quảng Tài tán thưởng: “Đúng là kỳ tài thương nghiệp, vài ba câu đã nắm được lòng người trong lòng bàn tay!”
Thẩm Tự Phương cũng gật đầu: “Nếu cậu ta không phải đại trưởng lão của Nạp Hải Tông, tôi thậm chí còn muốn mời cậu ta về làm thập chưởng quầy.
Chưởng quầy cửa hàng chính của Thất Bảo Trai có uy quyền rất lớn, thậm chí còn ngang với chưởng giáo của các tông môn hàng đầu, tiền tài qua tay vô số.
“Được rồi, không nói nhiều nữa, bây giờ bắt đầu đấu giá!”
“Vạn Bảo Các 200 triệu nguyên thạch cực phẩm!”
“Thất Bảo Trai 300 triệu!”
“Thuần Dương Tông 400 triệu!”
…
Bọn họ mỗi lần ra giá là thêm cả trăm triệu vào, sau mấy lần ra giá, giá đã tăng vọt lên 600 triệu nguyên thạch cực phẩm.
Đúng là quá mức điên cuồng!
Tất cả mọi người đều hết hồn với cái giá này.
Thập Đại Tông Môn cũng gia nhập cuộc đấu giá điên cuồng.
Ai nấy đều biết rõ lợi ích đằng sau nhà phân phối, thực ra đến cấp bậc như bọn họ thì nguyên thạch chỉ là một con số chứ không thể gia tăng quyền bính của bọn họ.
Nhưng trở thành nhà phân phối cấp 1 thì được!
“Hoàng Tuyền Ma Cung, 1 tỷ nguyên thạch cực phẩm!”
Nhị trưởng lão của Hoàng Tuyền Ma Cung hai mắt đỏ ngầu, ma khí cuồn cuộn, đấu giá đỏ mắt là chuyện rất bình thường, nhưng ông nổi giận làm quái gì?
“Tiểu Quang Minh Thánh Địa, 1 tỷ 50 triệu nguyên thạch cực phẩm!”
“Thuần Dương Tông, 1,1 tỷ nguyên thạch cực phẩm!”
Giá liên tục nâng lên, lúc này đã vượt quá 1,5 tỷ nguyên thạch cực phẩm.
Lúc này thì Tam Đại Thánh Tông cũng gia nhập cuộc chiến.
/836
|