Lộng Triều

Chương 81

/1736


Chẳng qua cuộc sống tốt đẹp luôn bị nhiều việc ảnh hưởng. Đúng 3h đêm, Cổ Tiểu Âu nhận được điện của Đồng Úc nói Kiều San bị sốt.

Một phen vất vả mới đưa được Kiều San không muốn vào bệnh viện đến Bệnh viện nhân dân số một.

Viện trưởng Bệnh viện đang giao lưu học tập ở Thượng Hải cũng phải gọi điện về cho lãnh đạo phụ trách, bố trí phòng bệnh. Có lễ sáng nay Kiều San mặc ít, gặp gió lạnh nên sốt.

Triệu Quốc Đống cũng không yên, hắn vốn tưởng có một đêm thoải mái mà chỉ có thể bỏ giở nửa chừng. Chờ đến khi đưa Kiều San lên giường bệnh truyền dịch đã là 5h sáng.

Ngủ nướng là điều các cô gái thích nhất, Cổ Tiểu Âu và Đồng Úc cũng không ngoại lệ.

Căn phòng bệnh này ở tầng cao nhất bệnh viện, điều kiện thiết bị tốt, rộng rãi, có điều hòa, Tv, WX. Cả bệnh viện cũng chỉ có mấy căn phòng như thế này. Chỉ có các ông chủ lớn bỏ tiền ra hoặc là cho lãnh đạo với cấp bậc nhất định mới có thể vào được.

Cổ Tiểu Âu và Đồng Úc chen nhau nằm trên giường dành cho người nhà ngủ. Nơi này đã không có chuyện gì của Triệu Quốc Đống. Cũng may Kiều San không bị nặng, chỉ bị sốt cao nên truyền vài chai dịch là dần ổn định lại.

Triệu Quốc Đống cũng biết mình không nên ở đây. Mình ở đây, mấy lãnh đạo bệnh viện cũng thấy, ba cô gái xinh đẹp tuy nói Cổ Tiểu Âu vẫn gọi hắn là anh nhưng người khác nghĩ như thế nào cũng khó biết. Vì thế hắn dặn Kiều San nghỉ ngơi cho tốt, bảo Cổ Tiểu Âu và Đồng Úc ở đây, hắn đi trước.

Triệu Quốc Đống không muốn làm lớn chuyện cho nên cũng không nói với ai. Ngay cả Vương Lệ Mai gọi điện hỏi hôm nay bố trí như thế nào thì hắn cũng từ chối, nói là mấy người Cổ Tiểu Âu có chuyện khác.

Triệu Quốc Đống đến bệnh viện lần sau đã là hơn 1h chiều. Thời tiết hôm nay khá ấm áp, Triệu Quốc Đống một mình đến bệnh viện, thậm chí còn đeo kính râm để tránh người nhận ra.

- Ồ?

Triệu Quốc Đống đẩy cửa vào thì thấy chỉ có mình Kiều San nằm trên giường, giường bên đã không còn ai.

Ánh nắng xuyên qua cửa kính chiếu vào làm căn phòng trông rất yên bình.

Triệu Quốc Đống đóng cửa lại, đi vào. Kiều San ngủ rất ngon. Tất nhiên tối qua cô ngủ không ngon nên giờ mới ngủ say như vậy. Hai má cô vẫn đỏ thể hiện rõ cô vẫn còn sốt. Tiếng thở nhè nhẹ vang lên trong tai Triệu Quốc Đống.

Nhìn môi Kiều San hơi khô, Triệu Quốc Đống cầm chén nước rót thêm nước nóng và đặt lên đầu giường.

Có lẽ là cảm nhận được gì đó nên Kiều San thoáng tỉnh lại. Đập đầu tiên vào mắt cô là Triệu Quốc Đống đứng ở cạnh giường.

- A, anh đến bao giờ thế?

Kiều San vui mừng nói.

- Vừa đến, nhìn em ngủ rất ngon là biết tối qua em mất ngủ.

Triệu Quốc Đống nhẹ nhàng nói, sau đó đưa tay đặt lên trán cô thì thấy vẫn hơi nóng.

Động tác thân mật này của hắn làm cho Kiều San đỏ mặt thêm nữa, tình ý trong mắt càng đậm rồi lặng lẽ nhìn hắn.

Triệu Quốc Đống không nói gì mà chỉ cầm chén nước lên:

- Em uống đi, anh thấy môi em khô hết rồi đó.

Kiều San hơi nghiêng người ngồi dậy để hắn đặt chén nước lên môi mình chứ không đưa tay ra cầm. Triệu Quốc Đống lắc đầu để cô uống vài ngụm sau đó bỏ chén, ngồi xuống bên cạnh.

- Anh không sợ người khác nhìn thấy anh là Bí thư thị ủy lại chăm cho một cô gái như thế này sao?

Kiều San nằm xuống nở nụ cười trêu chọc.

- Em không sợ thì anh sợ gì.

Triệu Quốc Đống cũng không yếu thế.

- Hừ, em sợ gì? Em là người tự do, có gì phải sợ.

Kiều San chu miệng lên nói:

- Cùng lắm là người khác nói em quyến rũ anh, muốn làm vợ bé thôi.

Triệu Quốc Đống cười cười không đáp, câu này không dễ trả lời, càng nói càng phức tạp.

- Không đúng, em nếu muốn làm cũng không phải vợ ba phải không? Là vợ bốn hay vợ năm?

Kiều San đột nhiên ngồi dậy trừng mắt nhìn hắn.

Triệu Quốc Đống có chút xấu hổ thở dài một tiếng:

- San San, sao lại phải khổ như vậy?

- Hừ, em cũng muốn hỏi một câu sao khổ như vậy, nhưng nó đâu có dựa vào em. Ai bảo anh để lại ấn tượng rất sâu cho bọn em. Ai bảo anh ưu tú như vậy, ai bảo anh lại cùng Tiểu Âu có chuyện kia?

Kiều San nhìn chằm chằm vào Triệu Quốc Đống, mặt đỏ bừng lên.

- Tiểu Âu và Đồng Úc đi đâu rồi?

Triệu Quốc Đống đánh trống lảng.

- Anh đừng có chuyển đề tài. Lệ Mai tỷ đưa bọn họ đến Lý trang xem rồi, phải vài tiếng nữa mới về.

Tâm trạng Kiều San lúc này khá kích động, bộ ngực phập phồng làm người ta một khi chạm vào khó có thể rời đi.

- Em khác Tiểu Úc chỉ biết nhịn, anh nói bọn em nên làm như thế nào bây giờ?

Triệu Quốc Đống rất hối hận vì sao lại đến đây rồi quấn vào đề tài này. Dù nói như thế nào cũng tự chuốc họa vào thân, nhất là nghĩ đến chuyện hôm qua mình làm trên xe thì hắn càng thấy phiền phức.

Nhưng cuộc sống là như vậy, không có phiền toái sao tìm được niềm vui. Tất cả đều thuận lợi, bình thản thì không phải quá nhàm chán sao?

Thấy Triệu Quốc Đống im lặng không nói, Kiều San càng lấn tới:

- Nếu anh không hề thích gì bọn em, bọn em sẽ ẩn sâu suy nghĩ này vào trong lòng. Nhưng tại sao anh lại tốt với bọn em như vậy? Là cố ý muốn bọn em không thể quên anh sao?

Triệu Quốc Đống cười khổ một tiếng, mình cố ý như vậy sao?

Nói thật, lúc đầu hắn không có tâm tư gì với mấy cô, đương nhiên nếu nói hắn không bị các cô hấp dẫn là nói dối. Lúc trước bốn cô như hoa như ngọc, bây giờ đã là quả chín mọng. Sau vài năm thi thoảng gặp mặt thì càng làm cho người ta có tình ý.

Chuyện tình cảm Triệu Quốc Đống tự nhận mình không phải người thu được, bỏ được, không phải người tàn nhẫn trong chuyện tình cảm. Vì thế hắn thường lấy mấy câu chân anh hùng để tự an ủi mình. Nhưng nếu như có nhiều quá quan hệ ngoài luồng sẽ rất nguy hiểm, xác suất xảy ra chuyện là rất lớn. Cho nên lúc đầu Triệu Quốc Đống cũng không muốn có qua lại kia với Cổ Tiểu Âu, chẳng qua nhiều chuyện không phải do hắn, có đôi khi là tự chui đầu vào lưới rồi cuối cùng không thể rút ra và mãi chìm trong con suối hạnh phúc nhưng lại là nghiệt duyên đó.

Hai hàng lệ khẽ lăn trên má của Kiều San, cô run lên. Tay cô đặt bên ngoài chăn, hai điểm xanh trên cổ tay thấy rất rõ càng làm người ta thêm thương xót.

Triệu Quốc Đống có chút hoảng hốt, lúc này chỉ có hai người thì tâm trạng khó có thể khống chế được. Mặc dù có cánh cửa bên ngoài nhưng nếu bác sĩ, y tá vào kiểm tra thì sao?

Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng chuyển ghế lại gần giường một chút, nhẹ nhàng cầm tay của Kiều San mà vuốt ve. Hắn muốn an ủi cô.

Bàn tay lạnh được hắn cầm giống như tìm được chỗ dựa, Kiều San nhẹ nhàng nhích vào lòng Triệu Quốc Đống. Mái tóc đen dài buông xuống cổ trắng, đôi mắt rưng rưng, đôi môi đỏ, má đỏ như lửa, hơi thở nhẹ nhàng. Vẻ quyến rũ như vậy làm Triệu Quốc Đống không chỉ có thương tiếc còn bị hấp dẫn.

Cảnh này sao có thể chịu nổi?

Triệu Quốc Đống không thể từ chối, ngoài việc ôm lấy eo cô vào lòng, cúi đầu hôn lên đôi môi kia thì có thể làm gì.

Cánh tay giữ cổ cô, Triệu Quốc Đống khẽ thở dài một tiếng nhưng không hề do dự hôn xuống. Gần như là đang đợi giây phút này khi môi chạm nhau, Kiều San hoàn toàn mở lòng ra, mở miệng để lưỡi hắn tiến vào.

Kiều San hoàn toàn quên mình ở đâu, lúc này cô chỉ muốn tận tình hưởng thụ sự vui sướng, dù là ai vào cũng không thể quấy rầy cảm giác ngọt ngào của cô lúc này.

Mới đầu Triệu Quốc Đống còn có chút lo lắng, run sợ nhưng rất nhanh hắn đã bị tình cảm của Kiều San ảnh hưởng. Tay chui vào trong áo, dọc theo vùng bụng phẳng tiến lên trên cởi khuy áo lót đằng trước của cô.

Không biết qua bao lâu khi có tiếng bước chân ngoài hành lang truyền tới mới làm đôi nam nữ đang chìm đắm trong bể dục bừng tỉnh lại. Kiều San hốt hoảng phát hiện tay đối phương đã sớm đặt ở nơi bí ẩn, quý giá nhất của người con gái, mà bộ ngực cô cũng đã lộ ra dưới ánh nắng.

Vội vàng thu dọn, cũng may tiếng bước chân bên ngoài là đến phòng khác nhưng đủ để làm cả hai biết nơi này không thích hợp.

Kiều San như khỏe hơn nhiều, má cũng bớt đỏ vì sốt, vẻ mặt càng thêm quyến rũ. Cô chỉ nhìn chằm chằm Triệu Quốc Đống mà không nói gì.

Triệu Quốc Đống sau cơn xúc động lại có nhiều vấn đề cần cân nhắc. Cũng may Kiều San không phải cô gái không hiểu chuyện, bây giờ đã làm sáng tỏ thì hắn tự nghĩ đi sẽ có đường.


/1736

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status