Lộng Triều

Chương 19

/1736


Theo sự phát triển nhanh chóng của Ninh Lăng khiến cho danh tiếng của Ninh Lăng ở trong nước không ngừng tăng lên, số công ty đầu tư vào Ninh Lăng cũng càng lúc càng nhiều.

Ví dụ như ngành công nghiệp thực phẩm ở Thổ Thành, Hoa Lâm; như ngành thiết bị điện, tài liệu mới, năng lượng mới, bảo vệ môi trường, sản xuất ô tô và các thiết bị liên quan ở Khu khai phát, khu công nghiệp Tây Giang, Đông Giang; ví dụ như ngành vật liệu xây dựng, điện, nguồn năng lượng ở Vân Lĩnh, Khuê Dương; ví dụ như vật liệu bảo vệ môi trường ở Phong Đình cùng Thương Hóa; ví dụ như sản phẩm du lịch ở Tây Giang, Vân Lĩnh, Thổ Thành cùng Hoa Lâm… tất cả cũng dần hình thành quy mô.

Sản nghiệp thứ hai phát triển nhanh cũng kéo theo sản nghiệp thứ ba phát triển, khiến Ninh Lăng bày ra cảnh tượng vinh quang nhưng cũng mang lại không ít vấn đề.

Do hai năm qua có nhiều công ty tiến vào và nhiều hạng mục hoàn thành khiến nhu cầu sức lao động tăng mạnh. Mặc dù trước đó thị xã Ninh Lăng đã có cảm giác, cũng sớm làm không ít công tác chuẩn bị nhưng gặp phải xu thế phát triển nhanh như vậy nên nhu cầu công nhân lành nghề vẫn là chướng ngại rất lớn.

Cục lao động Ninh Lăng đã chủ động liên lạc với các trường dạy nghề ở các thành phố, thị xã trong tỉnh như An Đô, Miên Châu, Kiến Dương, Hoài Khánh, muốn bọn họ cung cấp học viên sang Ninh Lăng. Chẳng qua đối phương vẫn luôn đề phòng Ninh Lăng như phòng cướp, không quá nhiệt tình phối hợp. Vì thế cục Lao động Ninh Lăng chỉ có thể thường xuyên chạy sang các thành phố, thị xã của các tỉnh lân cận.

Bây giờ các công ty không chỉ thiếu công nhân lành nghề mà còn rất cần nhân viên kỹ thuật, nhân viên quản lý. Mặc dù các công ty cũng có biện pháp của mình để giải quyết mấy vấn đề này nhưng Ninh Lăng một lòng muốn tạo dựng hệ thống phục vụ đầy đủ nhất, chất lượng phục vụ tốt nhất mà ngay cả điểm này cũng không làm được thì nói gì nữa. Vì thế thị xã không ngừng gây áp lực cho cục Lao động, cục Giáo dục, yêu cầu bọn họ cần tìm mọi cách giải quyết vấn đề thiếu hụt nhân tài của các công ty.

Triệu Quốc Đống khá tán thành công việc của cục lao động thị xã. Hội chợ việc làm lần này mặc dù do Ủy ban thị xã dẫn đầu nhưng người phụ trách chính lại là bên cục Lao động. Bọn họ chia binh vài đường, bắt đầu từ hai tháng trước đã chạy quanh mấy tỉnh như Xuyên, Du, Thiểm, Ngạc, Tương, Quế, Kiềm, thậm chí xa hơn như Dự, Hoàn, Cống, cùng lúc muốn giới thiệu tình hình phát triển kinh tế của Ninh Lăng với các trường đại học, cao đẳng, dạy nghề của các tỉnh, đồng thời cũng muốn giới thiệu Ninh Lăng đang chào đón nhân viên kỹ thuật, nhân viên quản lý, cũng giới thiệu các chính sách hỗ trợ….

Cùng lúc đó chính quyền thị xã cũng giao một công việc quan trọng cho trụ sở chi nhánh trên Bắc Kinh, Thượng Hải, yêu cầu bọn họ hỗ trợ cục Lao động tuyển nhân tài ở Bắc Kinh, Thượng Hải, nhất là phải hiểu rõ nhu cầu nhân tài của Ninh Lăng, đồng thời chịu trách nhiệm tuyên truyền với các trường đại học, cao đẳng, dạy nghề ở biến hoá, Thượng Hải. Điều này làm người của hai trụ sở không ngừng kêu khổ nhưng không dám làm qua loa. Đây là công việc do Bí thư thị ủy và Thị trưởng nhìn chằm chằm, ai dám sơ sẩy.

Gần như mỗi tuần Văn phòng ủy ban đều gọi tới hỏi làm hai chi nhánh vắt hết sức làm việc này.

Hội chợ việc làm lần này cũng là công việc quan trọng nhất của Ủy ban thị xã trong tháng 10. Trong ba ngày diễn ra hội chợ chẳng những có Triệu Quốc Đống, Chung Dược Quân tham gia, Ninh Lăng còn mời Phó chủ tịch thường trực tỉnh Nhâm Vi Phong cùng Phó chủ tịch tỉnh Trần Anh Lộc tham gia. Đến lúc ấy người phụ trách các công ty lớn ở Ninh Lăng cũng tới tham gia. Mặc dù ngay cả Triệu Quốc Đống cũng không xác định được hội chợ việc làm này có thể làm Ninh Lăng có hiệu quả ngay ở việc thu hút nhân tài hay không, nhưng ít nhất cũng tạo được hiệu ứng hấp dẫn ánh mắt mọi người.



Khi Trúc Văn Khôi vào văn phòng Triệu Quốc Đống, Triệu Quốc Đống vẫn còn đang suy nghĩ.

Ngưu Bách Bình rất tích cực làm hắn cả thấy mình làm thường vụ tỉnh ủy đúng là giúp Ninh Lăng tranh thủ được vài thứ. Ít nhất nếu là nơi khác tổ chức hội chợ việc làm thì có được ngành chức năng trên tỉnh ủng hộ nhiệt tình như vậy cũng khó nói.

Hắn cũng không thấy có gì không ổn. Nếu mình đã là thường vụ tỉnh ủy, có thể lợi dụng một vài tài nguyên trên tỉnh thì đương nhiên không việc gì không làm. Có ngành chức năng trên tỉnh giúp đỡ sẽ tạo sức ảnh hưởng của hội chợ việc làm đến mức lớn nhất, đồng thời cũng dễ đạt hiệu quả hơn.

- Ngồi đi Văn Khôi.

Triệu Quốc Đống mời Trúc Văn Khôi ngồi.

- Bí thư Triệu, hôm nay ngài đột nhiên gọi tôi không biết có phải liên quan đến hội chợ việc làm không?

Trúc Văn Khôi trước mặt Triệu Quốc Đống nói chuyện khá thẳng, nhất là khi có hai người càng như vậy.

- Cũng có chút quan hệ, chẳng qua cũng còn có việc khác.

Triệu Quốc Đống nói thẳng:

- Hội chợ việc làm thì anh không phụ trách nhưng anh cũng thấy được điểm yếu của Ninh Lăng chúng ta. Khi nhiều công ty đầu tư vào Ninh Lăng sẽ khiến việc thiếu hụt lao động, nhân tài trở nên nghiêm trọng, vì thế tôi vẫn suy nghĩ làm như thế nào tăng thêm sức hấp dẫn nhân lực cho Ninh Lăng chúng ta.

Trúc Văn Khôi gật đầu, y hiểu Triệu Quốc Đống có thể sẽ có vài động tác quan trọng, hơn nữa có liên quan đến công việc mình phụ trách.

- thực ra các công ty cũng đã tiến hành việc này. Cục Xây dựng và cục tài nguyên môi trường cũng cố gắng ủng hộ bọn họ. Ví dụ như cổ vũ bọn họ xây dựng nhà tập thể cho nhân viên…

Trúc Văn Khôi giới thiệu:

- Việc xây dựng nhà dành cho chuyên gia vẫn đang tiếp tục, chẳng qua bây giờ theo số công ty tiến vào càng lúc càng nhiều nên tôi cảm thấy cần phải tăng cường việc này hơn nữa.

- Vậy còn chưa đủ.

Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói:

- Tôi đã xem qua vài tài liệu nói sự thích hợp của một đô thị là nhân tố trực tiếp quyết định sức hấp dẫn của đô thị đó. Mà sự thích hợp là gì? Đó là tình hình an ninh trật tự tốt đẹp, giao thông, giáo dục, y tế, giải trí, giá nhà …

Trúc Văn Khôi ý thức được vấn đề mà Triệu Quốc Đống muốn nói, giá nhà hợp lý Triệu Quốc Đống vừa nói làm y chỉ biết hôm nay Triệu Quốc Đống nói chuyện gì với mình.

Giá nhà không phải vấn đề của riêng Ninh Lăng mà là của cả nước. Trúc Văn Khôi không tin Triệu Quốc Đống không rõ việc này. Từ hấp dẫn nhân tài tới vấn đề giá nhà, Trúc Văn Khôi cảm thấy lý do Triệu Quốc Đống đưa ra hơi gượng ép. Nếu như thật sự là nhân tài thì dù giá nhà Ninh Lăng có tăng lên như thế nào thì Ninh Lăng vẫn phải cung cấp nhà ở cho bọn họ.

Thấy Trúc Văn Khôi cười, Triệu Quốc Đống không khỏi cười cười một tiếng. Người này luôn có thể nhìn thấu vài thứ mà mình đưa ra. Đương nhiên hắn cũng không định giấu đối phương.

- Anh không cần có vẻ mặt như vậy. Hôm nay tôi muốn nói chuyện với anh chính là giá nhà Ninh Lăng chúng ta.

Triệu Quốc Đống cười nói.

- Bí thư Triệu, bây giờ giá nhà đăng tăng lên, đây là điều không phải một cá nhân, thậm chí một chính quyền có thể áp chế. Tôi không được, ngài cũng không được. Nếu quốc gia muốn cải cách nhà ở, thực hiện nhà thương mại, mà bây giờ quá trình đô thị hóa được đẩy mạnh thì giá nhà tăng lên là không thể tránh khỏi.

Trúc Văn Khôi nhún vai nói.

Triệu Quốc Đống đương nhiên biết vấn đề này Trúc Văn Khôi có quyền lên tiếng lớn. Trúc Văn Khôi làm Phó thị trưởng phụ trách quản lý đất, giao thông, xây dựng đô thị, Trúc Văn Khôi có thể nói nắm rõ quá trình đô thị hóa của Ninh Lăng như lòng bàn tay. Ở Ninh Lăng chỗ nào xây dựng cơ sở vật chất dùng chung, chỗ nào dùng để xây dựng nhà ở, chỗ nào để xây dựng các khu giải trí thì Trúc Văn Khôi đều nắm rõ. Vì thế làm như thế nào giảm thiểu tác động của giá nhà tăng cao này, Triệu Quốc Đống rất cần nghe ý kiến của Trúc Văn Khôi.

Mặc dù Trúc Văn Khôi mới mở đầu đã rội một gáo nước lạnh nhưng Triệu Quốc Đống không quá để ý. Đây không phải chuyện dễ, nếu dễ hắn cũng không cần mời Trúc Văn Khôi tới đây để thương lượng, nghiên cứu.

- Điều anh nói thì tôi biết, trên thực tế chính quyền chúng ta có lợi từ giá nhà đất tăng cao, phải không?

Triệu Quốc Đống nở nụ cười khá quái dị làm Trúc Văn Khôi run lên. Mỗi khi hắn có vẻ mặt như vậy, Trúc Văn Khôi biết vị Bí thư Triệu này sẽ có quyết định rất quan trọng chuẩn bị được đưa ra, hơn nữa đó là quyết định không thể thay đổi. Nhưng muốn đánh cờ với giá nhà thì Trúc Văn Khôi cho rằng ngay cả Bí thư tỉnh ủy cũng không đủ sức. Điểm này Bí thư Triệu rất thông minh chẳng lẽ không biết sao?

- Bí thư Triệu, đây là điều không thể phủ nhận. Thực ra bắt đầu khi Trung ương đưa ra chính sách phân bổ lại nguồn thu từ thuế khiến tài chính của địa phương rơi vào khó khăn. Trung ương lấy hết thuế tốt, còn lại chỉ là thứ lặt vặt, nhưng nghĩa vụ đảm bảo an sinh xã hội lại đẩy cho địa phương, địa phương cũng cần phát triển. Mà muốn phát triển sẽ cần tài chính, mà tài chính thiếu thì sao có thể làm được gì? Vì thế mảng bất động sản, nhà cửa chính là nguồn sống cho địa phương.

Trúc Văn Khôi cẩn thận nói. Y hy vọng nhắc nhở và cảnh báo cho Triệu Quốc Đống biết không nên đánh giá lực lượng của mình quá cao.

Ninh Lăng có thể phát triển đến bước này thì là do kinh tế công nghiệp tăng tốc cao kéo theo ngành thứ ba phát triển. vị trí địa lý đặc thù cũng khiến Ninh Lăng trở thành một đô thị chỉ kém hơn mỗi An Đô trong địa phận tỉnh An Nguyên, thậm chí còn có tiềm lực phát triển giao thông tốt hơn An Đô. Quá trình đô thị hóa cũng đẩy mạnh khiến dân cư bên ngoài vào nhiều cùng với dân cư nông thôn thành dân cư thành thị, tất cả khiến cho nhu cầu nhà ở của Ninh Lăng tăng nhanh. Qua đó cũng khiến giá đất của Ninh Lăng tăng vọt, đây là điều không thể tránh khỏi, không ai có thể ngăn cản xu thế này.

- Tiền thu từ đất chính là khoản tài chính rất quan trọng đối với địa phương, nhưng nếu như cứ dựa vào cái này thì sẽ có vấn đề.

Triệu Quốc Đống lạnh nhạt nói:

- Không thể duy trì một thứ mà mọi người coi đó là vĩnh hằng thì nhất định sẽ xảy ra chuyện.

- Hắc hắc, Bí thư Triệu, nhưng mà ngài có nghĩ đối với Đảng ủy, chính quyền một khóa mà nói thì chỉ có nhiệm kỳ vài năm, theo đuổi hiệu quả ngắn hạn mới là sáng suốt nhất. Ai có thể ở một nơi làm cả đời được cho nên mặc dù trong lòng mọi người biết rõ nhưng đều không thể làm theo ý mình.

Trúc Văn Khôi có chút buồn cười, ai có thể thay đổi phương thức khảo sát, đánh giá cán bộ hiện nay. Chỉ cần anh làm tốt thì anh sẽ có không gian phát triển, còn về phần sau này thì ai nhớ đó là công lao, trách nhiệm của ai?

Triệu Quốc Đống im lặng không nói. Trúc Văn Khôi nói đúng, trong hội nghị thường ủy Lý Đại Phú đã đưa ra đề nghị đẩy mạnh các nguồn thu thuế, muốn giảm bớt việc thu tài chính từ đất đai, điểm này ai cũng tỏ vẻ đồng tình nhưng lại không ai để ở trong lòng. Bạc trắng hiện ngay trước mặt, anh chỉ cần quy hoạch lại quỹ đất và bán ra là có bao tiền vào túi một cách công khai, ai có thể từ chối?

Nhưng Triệu Quốc Đống không thể. Nếu hắn chỉ nghĩ mình ở Ninh Lăng vài năm, đạt thành tích để lên chức thì đương nhiên có thể như vậy. Nhưng nếu muốn để Ninh Lăng phát triển thành một đô thị hoàn mỹ thì hắn nhất định phải đi ngược dòng nước.

- Tôi hy vọng giá nhà đất ở Ninh Lăng sẽ có thể khống chế được, duy trì xu thế tăng trưởng một cách liên tục mà hợp lý, mà không phải là tăng vọt quá mức. Nếu như người dân bình thường không thể mua nổi nhà, không có nhà để ở thì đó là sự thất trách của chính quyền địa phương. Các nơi khác chúng ta không quản được nhưng ở Ninh Lăng thì chúng ta phải làm việc của mình.

Một lúc sau Triệu Quốc Đống rất kiên quyết nói.

Trúc Văn Khôi nghe ra sự quyết tâm của Triệu Quốc Đống nhưng y cho rằng việc này không thể làm được.

- Bí thư Triệu, thị trường bất động sản không thể nào một nơi khác được. Tỉnh tăng, cả nước tăng, như vậy Ninh Lăng, Miên Châu cũng phải tăng theo.

- Anh không thử thì sao biết được hay không? Anh không phải nói với tôi là chính quyền đối mặt xu thế này chỉ có thể mắt nhắm mắt mở hưởng thụ lợi ích từ việc đất đai tăng vọt đó chứ?

Triệu Quốc Đống đột nhiên nói chuyện có vẻ dễ dàng hơn, mang theo sự châm chọc:

- Làm như vậy thì lương tâm ở đâu?

Bị Triệu Quốc Đống nói với giọng như vậy làm Trúc Văn Khôi có chút nóng mặt.

- Bí thư Triệu, biện pháp không phải không có nhưng thứ nhất nỗ lực của chính quyền là quá lớn, thứ hai hiệu quả chưa chắc đã tốt, ba là cũng có thể gặp nhiều chê trách.

- Chê trách theo anh nói là gì? Là ai chê trách? Là những nhà đầu cơ đất đai, nhà kinh doanh muốn nhờ đất kiếm tiền, ừ, có lẽ còn có không ít cán bộ, quan chức nhận lợi từ đây?

Triệu Quốc Đống cười lạnh nói.

Câu nói đầy sắc bén của Triệu Quốc Đống làm cho Trúc Văn Khôi lần đầu cảm nhận sự quyết tâm đã lâu Triệu Quốc Đống không lộ ra.

- Bí thư Triệu, không chỉ là như vậy, trên tỉnh và các thành phố, thị xã khác cũng sẽ công kích, khiển trách cách làm của chúng ta.

Trúc Văn Khôi khó khăn lắm mới nói được một câu.

- Chuyện này động một là động tòn thân. Tuy chỉ là động tác ở riêng Ninh Lăng chúng ta nhưng nhất định sẽ ảnh hưởng rất lớn đến các thành phố xung quanh. Bên trong, bên ngoài đều mang tới tác động rất lớn, nó cùng bộc phát sẽ mang tới nhiều điều mà chúng ta không thể dự đoán được.

Trúc Văn Khôi là người thông minh. Y hiểu ngay ra Triệu Quốc Đống muốn dùng biện pháp nào đó để khống chế giá nhà. Vừa nãy y nói chính quyền không có năng lực đánh cờ với nền kinh tế thị trường, thị trường bất động sản, đó là ở trình độ nhất định mà thôi. Chính quyền nắm giữ tài nguyên đất sao có thể không có năng lực này? Ở chế độ nhà nước quản lý đất đai tại Trung Quốc, chính quyền có quyền lên tiếng nhất đối với giá đất. Chẳng qua do nhiều quan hệ lợi ích đan xen khiến cho quyết tâm khống chế giá nhà không thể thực hiện, bị nhiều nhân tố tác động.

- Tôi đã chuẩn bị tư tưởng, bị mắng cũng tốt, công kích cũng tốt, tôi biết đối phương là quần thể lợi ích khổng lồ. Chẳng qua bọn họ dù sao cũng là số ít, tôi cũng không phải đấu sống đấu chết với bọn họ. Tôi chỉ hy vọng Ninh Lăng duy trì một không gian và hoàn cảnh phát triển tương đối tốt, dân chúng có hoàn cảnh sống tương đối tốt. Làm thường vụ tỉnh ủy nếu ngay cả điềm dám chịu trách nhiệm cũng không làm thì đâu có xứng chức?

Lời Triệu Quốc Đống nói mặc dù hời hợt nhưng lại làm Trúc Văn Khôi phải suy nghĩ. Đây mới là phong cách của chính trị gia hay chỉ ra vẻ cho có?

- Anh cũng gần 50 rồi phải không? Theo thông lệ anh chỉ lên một bậc vào thường vụ là hết, sau này sang bên Đại hội đại biểu nhân dân thị xã lầm Phó chủ nhiệm chờ đến tuổi về hưu. Nếu như vậy tại sao chúng ta không làm chuyện theo lương tâm mình?

Triệu Quốc Đống từ tốn nói.

- Bí thư Triệu, ngài muốn làm như thế nào?

Trúc Văn Khôi bị khí thế của đối phương làm cho run lên, hơn nữa lời đối phương nói chính là nỗi đau trong lòng y, làm mắt y đột nhiên sáng lên.

- Ha ha, không nên ra vẻ thấy chết không sợ như vậy, không ai bắt anh đứng trước họng súng cả. Trời sụp không phải còn có tôi chống sao?

Triệu Quốc Đống nói:

- Làm việc mà chúng ta nên làm, đương nhiên chúng ta chỉ là thích hợp dẫn hướng.



Sau đó Ninh Lăng đưa ra quyết định công khai đấu giá mọi khu đất. Việc này khiến cho một ít lời dị nghị, chê trách nhưng Phó thị trưởng phụ trách quản lý đất đai – Trúc Văn Khôi hoàn toàn ủng hộ Triệu Quốc Đống, còn Thị trưởng Chung Dược Quân lại đứng ngoài xem không tỏ ý kiến nên ở Ninh Lăng không ai có thể chống lại Triệu Quốc Đống. Chế độ công khai đấu giá đất đai cứ như vậy thuận lợi được áp dụng.

Khi Nhật báo Ninh Lăng) cùng (Nhật báo An Nguyên xuất bản về việc Thị xã Ninh Lăng chấp nhận đấu giá một số khu đất trung tâm thuộc khu vực Giang Đông khiến cho một loạt công ty, tập đoàn bất động sản có tiếng của tỉnh An Nguyên, thậm chí cả nước chú ý.

Ninh Lăng mặc dù chỉ là thị xã cấp hai nhưng từ năm trước đứng đầu về tốc độ tăng trưởng của cả nước nên nhanh chóng lọt vào mắt các công ty bất động sản lớn. Một nơi phát triển kinh tế nhanh cũng có nghĩa quá trình đô thị hóa diễn ra nhanh hơn.

Nhất là tốc độ tăng trưởng năm nay của Ninh Lăng không hề bị chính sách khống chế vĩ mô của quốc gia ảnh hưởng, tốc độ tăng trưởng vẫn duy trì không giả, một loạt hạng mục lớn được thông qua khiến nó trở thành viên minh châu sáng chói ở cả tỉnh An Nguyên, thậm chí khu vực trung tây.


/1736

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status