Lộng Triều

Chương 49

/1736


- Lệ Quyên, chị hỏi cái này làm gì?

Triệu Quốc Đống cười cười nhìn đối phương:

- Chị nên hỏi Lữ Thu Thần mới đúng chứ? Sao lại hỏi tôi.

- Trưởng ban Lữ là cái cửa sắt, muốn tìm được thông tin là rất khó khăn.

Vương Lệ Quyên không giấu giếm:

- Tôi tới hỏi ngài chính là do chúng ta có quan hệ kia mà.

- Lệ Quyên, nói chuyện thì phải chú ý một chút, rất dễ làm người ta hiểu lầm đó. Tôi và chị không có quan hệ gì, câu kia đúng là làm tôi muốn ngất đó.

Triệu Quốc Đống đứng lên trừng mắt nhìn Vương Lệ Quyên.

- Thị trưởng Triệu, đây là do ngài suy nghĩ miên man, tôi nói là ngài và em gái tôi …

Vương Lệ Quyên chưa nói xong đã bị Triệu Quốc Đống cắt ngang:

- Lệ Quyên, tôi và em gái chị là trong sạch, không có quan hệ gì.

Vương Lệ Quyên vừa tức vừa vội, mặt đỏ ửng lên, mũi cũng bắt đầu lấm tấm mồ hôi.

- Thị trưởng Triệu, tôi nói là ngài từng là lãnh đạo của Lệ Mai, có quan hệ này thì cũng không nên giống người bình thường mà.

- Ừ, Lệ Quyên, quan hệ và sâu xa là sự giải thích khác hẳn nhau, phải dùng cẩn thận.

Triệu Quốc Đống lúc này mới cười nói:

- Theo tôi biết việc này vẫn chưa xác định. Mặc dù Thị xã cũng đã bàn về việc của lão Mã nhưng ai làm Phó chủ tịch thường trực quận chị thì chưa có ý tưởng, có lẽ Ban Tổ chức cán bộ đang khảo sát, tôi cũng không quá quan tâm. Chẳng qua tạm thời còn chưa có dấu hiện thảo luận trong Hội nghị thường ủy.

- Thị trưởng Triệu, Thị xã chưa có ý tưởng hay là đã chọn người chỉ là chưa xác định?

Vương Lệ Quyên vội vàng nói.

- Lệ Quyên, chị sao thế? Sao lại quan tâm việc này? Chị sợ gì, chẳng lẽ một Phó chủ tịch thường trực lại có đánh ngã chị là Chủ tịch quận sao?

Triệu Quốc Đống có chút ngạc nhiên bỏ văn bản xuống.

- Thị trưởng Triệu, lời này có vấn đề. Tôi thật ra nghe nói ngài là Phó thị trưởng thường trực còn lợi hại hơn Thị trưởng Hà. Mỗi lần ngài xuống làm các Bí thư, Chủ tịch đều sợ, sợ ngài tìm ra vấn đề của bọn họ.

Vương Lệ Quyên tránh câu hỏi của Triệu Quốc Đống.

- Ha ha, tôi vốn là người ác mà, Bí thư Trần cùng Thị trưởng Hà làm mặt đỏ, tôi chỉ có thể làm mặt đen.

Triệu Quốc Đống đã sớm nghe đồn về việc này, có lời còn nói hắn áp đảo Bí thư và Thị trưởng. Đối với lời này Triệu Quốc Đống chỉ cười cười một tiếng và bỏ qua. Nếu nói hắn bá đạo thì đúng, nhưng việc phó mà áp đảo trưởng đúng là vô căn cứ.

- Sao, chị và Bí thư Khuông cũng thấy tôi như vậy?

- Bí thư Khuông thấy sao thì tôi không rõ, tôi thật ra không sợ việc này. Chỉ ra vấn đề thì chúng tôi sửa lại, điểm nào còn thiếu lập tức đền bù, đó là việc tốt.

Vương Lệ Quyên đây là nói thật.

Sự bá đạo của Triệu Quốc Đống đã truyền khắp Hoài Khánh. Từ công tác thu hồi nợ đã cho thấy vấn đề này, có không ít người tự xưng có mặt mày trong Thị xã đã thua trong tay hắn. Sau đó Mã Cam Xương, Khổng Kính Nguyên, thậm chí là An Nhiên cùng Lưu Liên Xương đều mất mặt với hắn.

Người như vậy thì Bí thư và Chủ tịch quận, huyện dám ra vẻ với hắn? Đương nhiên Triệu Quốc Đống không phải tự nhiên gây hấn mà là chỉ ra điểm còn tồn tại trong công việc của quận, huyện, của các phòng ban, hơn nữa luôn đưa ra được ý kiến cải tiến. Vì như vậy nên Triệu Quốc Đống mới tạo thành hình tượng mâu thuẫn trong mắt lãnh đạo quận, huyện.

Cô có thể không ngại không phải vì có quan hệ đặc biệt từ trước với Triệu Quốc Đống sao? Ngay cả Khuông Dương cũng phục cô dám nói chuyện không ngại ngần trước mặt Triệu Quốc Đống. Nguyên nhân chính là đối phương không biết mình có quan hệ riêng với Triệu Quốc Đống.

Triệu Quốc Đống không để ý tới lời khen của Vương Lệ Quyên. Phó bí thư Quận ủy Hoài Châu, Phó chủ tịch thường trực quận Mã Phương sắp lên làm Cục trưởng cục Lao động Thị xã, như vậy sẽ có không ít người nhìn vào chức này.

Bí thư Quận ủy Khuông Dương cùng Chủ tịch quận Vương Lệ Quyên đều có người lựa chọn, mà Thị xã cũng có quan điểm của mình. ít nhất Triệu Quốc Đống biết Phó bí thư Thị ủy Đàm Lập Phong và Trưởng ban tổ chức cán bộ Lữ Thu Thần có quan điểm khác nhau.

Mà ở vấn đề này Trần Anh Lộc lại chưa tỏ thái độ rõ ràng. Về phần Hà Chiếu Thành thì theo Triệu Quốc Đống biết quyền lên tiếng của Hà Chiếu Thành còn không bằng Đàm Lập Phong và Lữ Thu Thần.

Một Thị trưởng là Phó bí thư Thị ủy thứ nhất mà ở vấn đề nhân sự có lẽ không có quyền quyết định nhưng anh tuyệt đối không thể không có quyền lên tiếng và sức ảnh hưởng thì anh lấy đâu ra năng lực để được lãnh đạo quận, huyện tôn trọng.

Anh dù có ba đầu sáu tay nhưng nếu không có cán bộ bán mạng làm việc theo ý đồ của anh thì sẽ không làm được gì.

Mà anh muốn có người bán mạng cho anh thì anh phải suy nghĩ cho tiền đồ chính trị của nhân viên. Nếu anh không làm được việc này thì sớm muộn sẽ không có người giúp anh nữa.

Hà Chiếu Thành không có sức ảnh hưởng quá lớn trong vấn đề nhân sự, nói cách khác điều này cần Trần Anh Lộc quyết định.

- Nếu chị có lựa chọn thích hợp thì tôi đề nghị chị tốt nhất đến tìm Bí thư Trần, nói ra quan điểm của mình, mong được Bí thư Trần ủng hộ.

Triệu Quốc Đống dừng một chút.

- Vị trí này có nhiều người nhìn chằm chằm vào đó, theo tôi biết Bí thư Đàm và Trưởng ban Lữ có ý kiến khác nhau về vấn đề này, cho nên quyền quyết định chính là trong tay Bí thư Trần. Về phần người khác thì chị cũng biết chỉ giơ tay trong Hội nghị thường ủy mà thôi, trừ khi dính tới vấn đề của bọn họ.

Vương Lệ Quyên biết Triệu Quốc Đống đây là nói thật nhưng cô cũng có khó xử của mình. Nếu cô mạo muội đến tìm Trần Anh Lộc, thứ nhất Trần Anh Lộc có nghe hay không là một chuyện, nghe xong có cái nhìn gì hay không mới là quan trọng nhất.

Ở vấn đề nhân sự thì Bí thư và Chủ tịch quận luôn có ý kiến khác nhau. Nhưng không thể nghi ngờ Bí thư mới là người có tiếng nói hơn cả, như vậy cô sẽ dễ khiến Bí thư Trần có ấn tượng không tốt.

Vương Lệ Quyên do dự thì Triệu Quốc Đống có thể nhận ra. Một Chủ tịch quận đúng là không có bao quyền lên tiếng khi chọn Phó chủ tịch, về phần Phó chủ tịch thường trực thì càng yếu hơn nữa.

Bí thư Quận ủy trong việc này có quyền lên tiếng rất lớn, đồng thời còn phải xem sức ảnh hưởng của Bí thư Quận ủy ở trên Thị xã. Giống lúc trước hắn ở Tây Giang không phải cũng rất tự tin sao, nhưng ai làm Phó chủ tịch thường trực lại không thể theo ý của hắn.

- Sao, sợ làm Bí thư Trần không hài lòng?

Triệu Quốc Đống cười nói.

Vương Lệ Quyên có chút xấu hổ gật đầu.

- Như vậy đi, mai tôi mời mấy công ty sản xuất thiết bị ô tô Chiết Giang tới khảo sát hoàn cảnh đầu tư ở Khu Khai Phát, tối sẽ mời bọn họ, Thị trưởng Hà tối mai bận nên Bí thư Trần sẽ tham gia. Chị nếu có thời gian thì tới, đến lúc đó tôi sẽ tìm cơ hội nhắc tới, còn đâu xem biểu hiện của chị với Bí thư Trần.

- Hả? Vậy thì tốt quá, nhưng tôi tùy tiện vào có tiện không?

- Không có gì, mấy người bạn đó đều do tôi dùng quan hệ cá nhân mời tới, không nhất định có mục đích điều tra, đầu tiên chỉ là xem có được hay không thôi. Vương Lệ Quyên chị có giỏi thì kéo người từ Khu Khai Phát sang Hoài Châu, tôi rất vui vẻ.

Triệu Quốc Đống cười ha hả nói.

- Vậy Mai Dã Bình không nuốt sống tôi mới là lạ.

Vương Lệ Quyên nói:

- Thị trưởng Triệu, tôi sẽ tìm cơ hội nói là có công việc báo cáo với ngài, như vậy sẽ tự nhiên hơn.

- Được đó, chị tính toán rất chu đáo.

Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói:

- Chị có phải muốn để lão Tang lên?

Tàng Khắc Minh là Thường vụ quận ủy, Phó chủ tịch quận nhiều năm ở Hoài Châu, có quan hệ tốt với Vương Lệ Quyên. Rất nhiều công việc Tàng Khắc Minh đều ủng hộ Vương Lệ Quyên, lúc này Mã Phương lên Thị xã, Khuông Dương muốn Trưởng ban tổ chức cán bộ Địch Huy lên thay. Vương Lệ Quyên cũng không phải ngại đối phương nhưng mà lo ở nhiều vấn đề không hòa hợp với mình, như vậy sẽ khiến công việc Hoài Châu bị kéo xuống.

Triệu Quốc Đống nghe Vương Lệ Quyên giới thiệu và cũng biết việc có chút khó xử.

Địch Huy cùng Tàng Khắc Minh thì hắn đều biết. Nhưng Tàng Khắc Minh thì quen hơn vì ở bên chính quyền, làm việc cũng chăm chỉ và có năng lực.

Tính cách Địch Huy rất cứng rắn, nếu làm Phó chủ tịch thường trực quận thì chỉ sợ cũng sẽ là người hay gây sự như hắn ở chức Phó thị trưởng thường trực này. Vương Lệ Quyên tất nhiên không muốn có người như vậy sang bên giúp mình.

- Như vậy đi, chị và tôi bàn ở đây cũng vô dụng, tối mai tìm cơ hội hỏi Bí thư Trần đi.

Triệu Quốc Đống cũng không muốn suy nghĩ nhiều. Vương Lệ Quyên nếu tới tìm hắn, hắn không thể từ chối. Triệu Quốc Đống biết việc này chính là để Vương Lệ Quyên tạo uy tín ở Hoài Châu, đồng thời cũng là lúc để hắn tạo uy tín với Vương Lệ Quyên cùng Tàng Khắc Minh.


/1736

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status