Đấy nhanh thật, hôm nay rằm trung thu rồi . Tối cả hội động vật 4 đứa chúng tớ hẹn nhau với cả lớp đi xem sư tử. Úi giời hào hứng ra phết, còn xin cả cô Hải cho nghỉ tiếng anh học thêm để về sắm sửa đi chơi. Rõ ràng là bảo hẹn nhau chỗ ngã tư bãi rác gần trường mà bọn con trai dám đánh lẻ đi trước, bọn tớ tức lắm cạch mặt luôn. Thế mà con Thỏ không đi dược, con Mèo thì lười ở nhà chơi. Mịa nó bạn bè gì mà như cục..... Thôi mình tớ với Nhím đi , lăn lê bò càn đầu đường xó chợ, cuối cùng đi theo một đội tên là Ma làng. Thôi nói thật thì mỏi chân quá nên mói nghỉ tạm mà cái đội nó múa chẳng ra cái chết tiệt gì.Nhưng cái đáng nói ở đây không phải là múa đẹp hay xấu mà là tớ tia được 1 anh hoàng tráng lắm nhá.Úi giời phong độ ngời ngời luôn, mặc áo sơ mi trắng, quần sóc xanh dương đến đầu gối, chân dài tít tắp, tóc để bồng bềnh có mái, trông lúc cười thì thôi rồi, tớ chỉ nhìn nghiêng thôi mà đã thấy đẹp lắm rồi ấy. Này đọc đến đây mà có bạn nào không tin thì tớ xin đảm bảo tớ xin thề, tớ mà nói sai nửa chữ thì tớ không phải fan anh BYUN BAEKHYUN. ÔI trồi ôi người đâu mà trằng dã man, lại còn cao nữa, tớ cứ đứng nhích dần nhích dần vào gần anh í, anh í không biết gì đâu. Êu ơi người đâu mà cao sợ, tớ đứng có đến trên vai tí tẹo, mà tớ mét 64. Ô mô, chẳng lẽ lại mét 8. Chậc chậc sao mà số má đỏ như đít khỉ thế không biết.
Tớ lại chỗ con Nhím chỉ anh í, sao 1 hồi 2s nó ngắm, bỗng nó hét toáng lên:
- Ảnh..ảnh à không chụp đi nhanh lên, à mà nhầm điện thoại đâu.
Khiếp nó cuống hết cả lên làm tớ cũng cuống, lấy điện thoại ra, dơ lên mà mãi nó ứ chụp, nó bảo ngại lắm. Không biết anh í có nghe thấy không mà sao tớ thấy anh í quay lại, thế là làm tớ cũng ngại lắm cơ, ứ dám chụp nữa.
Hôm sau chúng tớ đến rủ rỉ với nhau, tớ là cái đứa nói trước:
- Mày ạ, hôm qua tao mất ngủ, sáng ra tao cũng cẳng nuốt được miếng nào vào bụng.
Tớ nói thật đấy, thế mà con Nhím nó dám cuwoif tớ:
-Sao mày giống tao thế, tao cũng không ngủ được, sáng ra ăn dđược nửa bát cơm.
- Sao chúng mình giống nhau thế Nhím nhỉ?????
- Tai vì Sóc với Nhím hôm qua đã nhìn thấy những thứ không nên nhìn, đúng không Sóc????
- Ừ đúng là không nên nhìn. Mà tức mày lắm ấy nhá, quả đấy nhấn cái là chụp được rồi lại còn ngại cái con khỉ.
Chúng tớ ngồi chí chóe nhau vì 1 thằng con trai không rõ lai lịch nhưng để lại rất nhiều thương nhớ cho 2 đứa mê sắc như chúng tớ.
Đấy có phí không cơ chứ, làm gì còn thằng thứ 2 nào được như thế ở đây nữa, buồn đời thế chứ lại. Chúng tớ ngồi nói rất nhiều về anh í mà không hề biết thằng Sơn cháy bên cạnh từ nãy tới giờ, tớ quay ngoắt sang hỏi:
- Mày ngồi đây từ khi nào???Làm gì mà ra đây????Mày ra đây với mục đích gì???
Tớ hỏi dồn dập mà quên mất rằng tớ đang ngồi chỗ nó, thế chứ lại ngại quá cơ, tự nhiên hỏi cái câu ngu vãi.
Nó thì chỉ dững dưng nói:
- Tao biết thằng đấy, nó ở gần nhà tao..
Sao nghe bán tín bán nghi thế nhỉ, con Nhím hỏi lại :
-Thế anh í hôm qua đeo vòng tay màu gì.
- À anh í đeo vòng màu xanh.
- Thôi mày cút ngay và lập tức, anh í đeo đồng hồ.
Thằng Sơn cháy bây giờ trông còn hơn than, nó vẫn cố chém:
- Cái đấy tao nhầm nhưng cái này là thật này, anh í đi giày mày đen đúng chưa, hôm qua đi xem sư tử tao tháy nah í đi ngay trước tao.
Thằng nay nghe muốn vả cho cái...
Tớ lại chỗ con Nhím chỉ anh í, sao 1 hồi 2s nó ngắm, bỗng nó hét toáng lên:
- Ảnh..ảnh à không chụp đi nhanh lên, à mà nhầm điện thoại đâu.
Khiếp nó cuống hết cả lên làm tớ cũng cuống, lấy điện thoại ra, dơ lên mà mãi nó ứ chụp, nó bảo ngại lắm. Không biết anh í có nghe thấy không mà sao tớ thấy anh í quay lại, thế là làm tớ cũng ngại lắm cơ, ứ dám chụp nữa.
Hôm sau chúng tớ đến rủ rỉ với nhau, tớ là cái đứa nói trước:
- Mày ạ, hôm qua tao mất ngủ, sáng ra tao cũng cẳng nuốt được miếng nào vào bụng.
Tớ nói thật đấy, thế mà con Nhím nó dám cuwoif tớ:
-Sao mày giống tao thế, tao cũng không ngủ được, sáng ra ăn dđược nửa bát cơm.
- Sao chúng mình giống nhau thế Nhím nhỉ?????
- Tai vì Sóc với Nhím hôm qua đã nhìn thấy những thứ không nên nhìn, đúng không Sóc????
- Ừ đúng là không nên nhìn. Mà tức mày lắm ấy nhá, quả đấy nhấn cái là chụp được rồi lại còn ngại cái con khỉ.
Chúng tớ ngồi chí chóe nhau vì 1 thằng con trai không rõ lai lịch nhưng để lại rất nhiều thương nhớ cho 2 đứa mê sắc như chúng tớ.
Đấy có phí không cơ chứ, làm gì còn thằng thứ 2 nào được như thế ở đây nữa, buồn đời thế chứ lại. Chúng tớ ngồi nói rất nhiều về anh í mà không hề biết thằng Sơn cháy bên cạnh từ nãy tới giờ, tớ quay ngoắt sang hỏi:
- Mày ngồi đây từ khi nào???Làm gì mà ra đây????Mày ra đây với mục đích gì???
Tớ hỏi dồn dập mà quên mất rằng tớ đang ngồi chỗ nó, thế chứ lại ngại quá cơ, tự nhiên hỏi cái câu ngu vãi.
Nó thì chỉ dững dưng nói:
- Tao biết thằng đấy, nó ở gần nhà tao..
Sao nghe bán tín bán nghi thế nhỉ, con Nhím hỏi lại :
-Thế anh í hôm qua đeo vòng tay màu gì.
- À anh í đeo vòng màu xanh.
- Thôi mày cút ngay và lập tức, anh í đeo đồng hồ.
Thằng Sơn cháy bây giờ trông còn hơn than, nó vẫn cố chém:
- Cái đấy tao nhầm nhưng cái này là thật này, anh í đi giày mày đen đúng chưa, hôm qua đi xem sư tử tao tháy nah í đi ngay trước tao.
Thằng nay nghe muốn vả cho cái...
/28
|