Lễ khai giảng diễn ra hết sức là xuôn xẻ, đúng là trường mẫu mực nha. Thứ tự trước sau được sắp xếp, đầu tiên là giới thiệu chung về lịch sử hào hùng của trường Minh Dương, rồi đến thành phần giáo viên chuẩn mực, những quy định chung dành cho học sinh mới lẫn cũ. Thầy hiệu trưởng với gương mặt nghiêm nghị, nhìn thầy đẹp lão gớm. Thầy cất tiếng nói cùnh lời dặn dò lũ học sinh quậy phá, chỗ thì lên giọng chỗ thì xuống giọng, nghe thì rất cuốn hút nhưng bên dưới lại hiếm có người lắng nghe, cụ thể là:
· Song Tử nhìn Nhân Mã
· Nhân Mã bàn chuyện với Song Ngư
· Sư Tử và Bạch tán gái
· Ma Kết ngồi đọc sách
· Thiên Yết nhìn đâu đó
· Bảo Bình và Thiên Bình đang chơi game
Còn góc bên này:
· Xử Nữ ngồi nhăn nhó cằn nhằn Kim Ngưu
· Cự Giải tám chuyện với Xử Nữ
· Kim Ngưu thì đang… Ngủ.
Học sinh kiểu gì, mỗi người 1 chuyện, hết nam nhìn nữ rồi nữ nhìn nam. Chẳng ra làm sao, chỉ tội cho hiệu trưởng già nói mà chẳng ai nghe..
Kết thúc buổi lễ, tất cả học sinh như trút được gánh nặng, ai nấy trở về lớp học đã được thông báo trước đó và đợi giáo viên chủ nhiệm đến nhận lớp. Mỗi lớp gồm 12 thành viên, mỗi khối có 8 lớp.
– Bạch Dương, cậu học lớp nào vậy?- Song Ngư hỏi, đôi mắt long lanh nhòn cậu. Bạch Dương thật là lúng túng dưới ánh nhìn này nha!
– À… Tớ học A1 đấy, cả bọn này nữa này, còn cậu?
– A1 sao? Hay quá vậy là tụi mình được học chung lớp rồi
– Vậy thì tốt quá, mỗi lớp bao nhiêu người ấy nhỉ?- Bạch Dương cười trừ
– 12 đấy!- Bảo Bình nói
– Vậy ở đây có 1.. 2.. 3.. 7.. 8.. Á sao chỉ mới có 8 người thôi vậy?- Sư Tử chỉ tới chỉ lui, lẩm nha lẩm nhẩm.
– Cái đầu ngốc của cậu ấy chứ 8, sao cậu không đếm luôn cả cậu hả?- Bảo Bình bất mãn nói, đúng là ngốc mà.
Sư Tử nhìn Bảo Bình muốn xém mặt, Bảo Bình lườm Sư Tử suýt cháy mặt.
– Thôi mà, còn 3 người nữa lên lớp làm quen nào! – Tiểu Ngư vừa nói, tay phải nắm Bảo Bảo, tay trái nắm Dương Dương chạy về lớp, rồi cả đám cùng đi theo, cùng cười nói vui vẻ, thế mà có 2 con người không nói không cười mặt đen như than đi phía sau. Thiên Bình hồ hở kéo tay Thiên Yết
– Đi nào!- Thiên Bình nói,Thiên Yết quăng cho cậu ánh mắt cảnh cáo, cậu liền buông tay ra chạy biến, nói vọng lại
– Tớ không biết gì hết! Không biết gì hết!
– Tôi đi đây- Thiên Yết lạnh lùng nói với Nhân Mã đứng gần đó, chưa kịp để cô nàng hỏi han, cậu đã quay lưng bỏ đi.
– Tôi cũng đi đây!- Giờ thì tới lượt Ma Kết, 2 cái con người này đúng là trời sinh 1 đôi, Mã Mã cô đây chịu đựng hết nổi hà, Song Tử đến gần:
– Kệ họ, đi tiếp đi!
– Ừm- cô nói rồi 7 người kéo nhau đi tiếp
tttttt———————-
– Ngưu Ngưu, dậy- Cự Giải lay lay con sâu ngủ này dậy, Kim Ngưu vẫn ngủ
Zzzz..Zzz…Zz…Z….z…
– Đùi gà đây! Đùi gà thơm ngon, ai không ăn tôi ăn hết ráng chịu..- Xử Nữ kề sát tai Kim Ngưu thì thầm.
– Đùi gà! Tớ ăn, cho tớ này, cho….- Ngưu Ngưu ngây thơ bật dậy. Đùi gà đâu? Cô có thấy đâu, chỉ nhìn thấy gương mặt như muốn ăn tươi nuốt sống cô của Xử Nữ. Bên cạnh là Cự Giải đứng cười che miệng,” được lắm Cự Giải đáng ghét, lát nữa cậu xem tớ xử cậu thế nào”
– Kim Ngưu…- Xử Nữ bước tới gần- Cậu muốn ăn đùi gà?
– Không- Kim Ngưu lùi lại- Tớ…Tớ không ăn, có đánh chết tớ cũng không ăn a…..- Kim Ngưu quay đầu bỏ chạy về phía trước.
– Ngưu lớp bên này mà- Cự Giải gọi với theo, nhưng Ngưu nào có hay, Giải Nhi nhìn Tiểu Xử:
– Mặc kệ con Trâu ấy! Thế nào cậu ấy cũng lên lớp được thôi! Đi nào.
Ờ… Được..- Cự Giải nhìn về hướng Kim Ngưu, bất ngờ giật mình, bóng người đó, cái dáng cao ngạo đó, cô bất giác đỏ mặt.
– Sao thế? – Xử Nữ quay lại hỏi
– À.. Không có gì.- Giải Nhi nắm tay Xử Nữ kéo đi, không muốn để cô nàng nhìn thấy, nhưng nếu là Kim Ngưu lơ tơ mơ thì còn có thể, còn cô là ai, làm sao có thể giấu cô với cái mặt đỏ bừng ấy chứ. Xử Nữ bước đi cùng Cự Giải rồi khẽ quay đầu, cô thì thầm:
– Thiên Yết sao…?
tttttt———————-
– Xử Nữ thật đáng sợ ..Hộc.. Hộc.. mà..- Kim Ngưu lầm bầm, cô sợ Tiểu Xử lắm, Ngưu bước đi rồi chợt khựng lại” thế đây là đâu?” Không phải chứ, cô lạc rồi, huhu… Đến đường đi cô cũng không biết, lớp ở đâu cô cũng không biết thì phải làm sao. Giải Nhi vô tình thật, có ai kia là bỏ mặc cô.
Trong trường này ngoài 2 người bạn ấy cô không quen ai, lại không biết bắt chuyện với người lạ. Người ta mà biết cô bị lạc TRONG TRƯỜNG thì sẽ cười cô đến chết mất. Đang nghĩ cách thì Ngưu nhìn thấy ” người ấy” là cái người đọ mắt với cô lúc nảy, nhìn kĩ mới thấy cậu ta thật đẹp trai, tường đường nét đều hoàn hảo nha, hèn chi nữ sinh đi ngang cứ ngoái đầu nhìn cậu. Đứng gần Ngưu có anh chàng đang nhìn cậu ta đắm đuối. Ngưu không nhìn lầm chứ, con trai mà! Cái người con trai ấy đỏ mặt khi Thiên Yết lướt qua, con quơ tay cười hì hì với mấy cô bạn gần đó
– Chọc người ta hoài, đã nói là không thích mà chọc hoài à…
Nghe cái giọng đó mà cô mắc ói ghê, tên này đúng là mầm móng tai họa mà.Kim Ngưu bước đến gần Yết cười tươi lấy lòng, đành hỏi cậu ta vậy.
– Chuyện gì?- Thiên Yết nhướng mày hỏi. Chuyện gì đây lúc nảy còn trừng mắt nhìn cậu như cậu thiếu nợ cô vậy, giờ lại đứng trước mặt cô cười tươi rói, cô gái này đúng là lạ thật. Cậu rất tò mò, vì nụ cười ấy… Rất giống…
– À… Cậu…. Tớ…- Kim Ngưu áp úng, gì thế, nhìn cô như vậy làm sao cô dám hỏi, hay là thôi đi. Mà thôi thì làm sao cô về lớp được. Kim Ngưu ngước lên nhìn gương mặt đẹp trai đang thiếu kiên nhẫn. Cậu ta lướt qua cô và đi thẳng. Cái con người không biết galant gì hết a. Kim Ngưu tức giận đến đỏ cả mặt, 2 má phúng phính đáng yêu chết được! Không giúp thì cô sẽ tự thân vận động vậy.
Kim Ngưu ngó nghiêng khắp nơi, chạy qua chỗ này, chạy tới chỗ kia. Đến lúc chạy lên hành lang thì ” BỐP …”
Cả 2 nạn nhân ngã xuống, trên hành lang xảy ra 1 tai nạn sức đầu mẻ tráng mà người gây ra chính là cái người lơ tơ mơ đấy:
– Xin lỗi, xin lỗi cậu… Tớ không.. cố ý..- Kim Ngưu đến ngẩn đầu nhìn người đối diện cũng không dám
– Tôi không sao! – Là giọng nam nha- Tôi đáng sợ lắm à.
Kim Ngưu bị làm cho hoảng, vội ngẩn đầu lên, đập vào mắt cô là khuôn mặt đẹp trai chẳng kém tên yêu nghiệt lúc nảy a. Là may mắn hay xui xẻo đây? Cậu ta thấy cô không nói gì thì bước đi, cô vội xoay người chạy theo.
– Cậu… Đẹ…. Á ..Cậu gì đó ơi..- Mém xíu gọi thành cậu Đẹp trai rồi! Phù…
– Chuyện gì.. – Cậu ta không có ý định dừng lại nghe cô nói, không lẽ ai đẹp trai cũng mắc bệnh khinh người à.
– Cậu biết 10A1.. À ở đâu không… ừm… tớ bị lạc- cô khó khăn lắm mới nói ra được, lạc sao? Cô đúng là đồ ngốc mà. Nhưng cũng đâu cần biểu cảm thái quá vậy chứ. Cậu ta bật cười như tên điên trốn trại, Kim Ngưu chu mỏ khinh bỉ rồi đi thẳng, cô đúng là xui xẻo. Ma Kết sau khi cười xong lại tự thấy mình vô duyên, cậu có bao giờ nói chuyện với người lạ chứ, sao lại bật cười như thằng ngốc thế. Mà nãy cậu ấy nói là 10A1 thì phải, ra là bạn cùng lớp. Cậu đuổi theo Kim Ngưu
– Ừm… Tôi xin lỗi! Tôi dẫn cậu đến lớp- Ma Kết đi song song với Ngưu
– Thật hả? Cảm ơn- Kim Ngưu cười tươi nhìn cậu, lúc nãy còn chu mỏ khinh bỉ cậu giờ cười tươi vậy sao? Nhưng cậu thích nụ cười ấy, nó tự nhiên không giả tạo và còn có chiếc răng khểnh vô cùng dễ thương.
· Song Tử nhìn Nhân Mã
· Nhân Mã bàn chuyện với Song Ngư
· Sư Tử và Bạch tán gái
· Ma Kết ngồi đọc sách
· Thiên Yết nhìn đâu đó
· Bảo Bình và Thiên Bình đang chơi game
Còn góc bên này:
· Xử Nữ ngồi nhăn nhó cằn nhằn Kim Ngưu
· Cự Giải tám chuyện với Xử Nữ
· Kim Ngưu thì đang… Ngủ.
Học sinh kiểu gì, mỗi người 1 chuyện, hết nam nhìn nữ rồi nữ nhìn nam. Chẳng ra làm sao, chỉ tội cho hiệu trưởng già nói mà chẳng ai nghe..
Kết thúc buổi lễ, tất cả học sinh như trút được gánh nặng, ai nấy trở về lớp học đã được thông báo trước đó và đợi giáo viên chủ nhiệm đến nhận lớp. Mỗi lớp gồm 12 thành viên, mỗi khối có 8 lớp.
– Bạch Dương, cậu học lớp nào vậy?- Song Ngư hỏi, đôi mắt long lanh nhòn cậu. Bạch Dương thật là lúng túng dưới ánh nhìn này nha!
– À… Tớ học A1 đấy, cả bọn này nữa này, còn cậu?
– A1 sao? Hay quá vậy là tụi mình được học chung lớp rồi
– Vậy thì tốt quá, mỗi lớp bao nhiêu người ấy nhỉ?- Bạch Dương cười trừ
– 12 đấy!- Bảo Bình nói
– Vậy ở đây có 1.. 2.. 3.. 7.. 8.. Á sao chỉ mới có 8 người thôi vậy?- Sư Tử chỉ tới chỉ lui, lẩm nha lẩm nhẩm.
– Cái đầu ngốc của cậu ấy chứ 8, sao cậu không đếm luôn cả cậu hả?- Bảo Bình bất mãn nói, đúng là ngốc mà.
Sư Tử nhìn Bảo Bình muốn xém mặt, Bảo Bình lườm Sư Tử suýt cháy mặt.
– Thôi mà, còn 3 người nữa lên lớp làm quen nào! – Tiểu Ngư vừa nói, tay phải nắm Bảo Bảo, tay trái nắm Dương Dương chạy về lớp, rồi cả đám cùng đi theo, cùng cười nói vui vẻ, thế mà có 2 con người không nói không cười mặt đen như than đi phía sau. Thiên Bình hồ hở kéo tay Thiên Yết
– Đi nào!- Thiên Bình nói,Thiên Yết quăng cho cậu ánh mắt cảnh cáo, cậu liền buông tay ra chạy biến, nói vọng lại
– Tớ không biết gì hết! Không biết gì hết!
– Tôi đi đây- Thiên Yết lạnh lùng nói với Nhân Mã đứng gần đó, chưa kịp để cô nàng hỏi han, cậu đã quay lưng bỏ đi.
– Tôi cũng đi đây!- Giờ thì tới lượt Ma Kết, 2 cái con người này đúng là trời sinh 1 đôi, Mã Mã cô đây chịu đựng hết nổi hà, Song Tử đến gần:
– Kệ họ, đi tiếp đi!
– Ừm- cô nói rồi 7 người kéo nhau đi tiếp
tttttt———————-
– Ngưu Ngưu, dậy- Cự Giải lay lay con sâu ngủ này dậy, Kim Ngưu vẫn ngủ
Zzzz..Zzz…Zz…Z….z…
– Đùi gà đây! Đùi gà thơm ngon, ai không ăn tôi ăn hết ráng chịu..- Xử Nữ kề sát tai Kim Ngưu thì thầm.
– Đùi gà! Tớ ăn, cho tớ này, cho….- Ngưu Ngưu ngây thơ bật dậy. Đùi gà đâu? Cô có thấy đâu, chỉ nhìn thấy gương mặt như muốn ăn tươi nuốt sống cô của Xử Nữ. Bên cạnh là Cự Giải đứng cười che miệng,” được lắm Cự Giải đáng ghét, lát nữa cậu xem tớ xử cậu thế nào”
– Kim Ngưu…- Xử Nữ bước tới gần- Cậu muốn ăn đùi gà?
– Không- Kim Ngưu lùi lại- Tớ…Tớ không ăn, có đánh chết tớ cũng không ăn a…..- Kim Ngưu quay đầu bỏ chạy về phía trước.
– Ngưu lớp bên này mà- Cự Giải gọi với theo, nhưng Ngưu nào có hay, Giải Nhi nhìn Tiểu Xử:
– Mặc kệ con Trâu ấy! Thế nào cậu ấy cũng lên lớp được thôi! Đi nào.
Ờ… Được..- Cự Giải nhìn về hướng Kim Ngưu, bất ngờ giật mình, bóng người đó, cái dáng cao ngạo đó, cô bất giác đỏ mặt.
– Sao thế? – Xử Nữ quay lại hỏi
– À.. Không có gì.- Giải Nhi nắm tay Xử Nữ kéo đi, không muốn để cô nàng nhìn thấy, nhưng nếu là Kim Ngưu lơ tơ mơ thì còn có thể, còn cô là ai, làm sao có thể giấu cô với cái mặt đỏ bừng ấy chứ. Xử Nữ bước đi cùng Cự Giải rồi khẽ quay đầu, cô thì thầm:
– Thiên Yết sao…?
tttttt———————-
– Xử Nữ thật đáng sợ ..Hộc.. Hộc.. mà..- Kim Ngưu lầm bầm, cô sợ Tiểu Xử lắm, Ngưu bước đi rồi chợt khựng lại” thế đây là đâu?” Không phải chứ, cô lạc rồi, huhu… Đến đường đi cô cũng không biết, lớp ở đâu cô cũng không biết thì phải làm sao. Giải Nhi vô tình thật, có ai kia là bỏ mặc cô.
Trong trường này ngoài 2 người bạn ấy cô không quen ai, lại không biết bắt chuyện với người lạ. Người ta mà biết cô bị lạc TRONG TRƯỜNG thì sẽ cười cô đến chết mất. Đang nghĩ cách thì Ngưu nhìn thấy ” người ấy” là cái người đọ mắt với cô lúc nảy, nhìn kĩ mới thấy cậu ta thật đẹp trai, tường đường nét đều hoàn hảo nha, hèn chi nữ sinh đi ngang cứ ngoái đầu nhìn cậu. Đứng gần Ngưu có anh chàng đang nhìn cậu ta đắm đuối. Ngưu không nhìn lầm chứ, con trai mà! Cái người con trai ấy đỏ mặt khi Thiên Yết lướt qua, con quơ tay cười hì hì với mấy cô bạn gần đó
– Chọc người ta hoài, đã nói là không thích mà chọc hoài à…
Nghe cái giọng đó mà cô mắc ói ghê, tên này đúng là mầm móng tai họa mà.Kim Ngưu bước đến gần Yết cười tươi lấy lòng, đành hỏi cậu ta vậy.
– Chuyện gì?- Thiên Yết nhướng mày hỏi. Chuyện gì đây lúc nảy còn trừng mắt nhìn cậu như cậu thiếu nợ cô vậy, giờ lại đứng trước mặt cô cười tươi rói, cô gái này đúng là lạ thật. Cậu rất tò mò, vì nụ cười ấy… Rất giống…
– À… Cậu…. Tớ…- Kim Ngưu áp úng, gì thế, nhìn cô như vậy làm sao cô dám hỏi, hay là thôi đi. Mà thôi thì làm sao cô về lớp được. Kim Ngưu ngước lên nhìn gương mặt đẹp trai đang thiếu kiên nhẫn. Cậu ta lướt qua cô và đi thẳng. Cái con người không biết galant gì hết a. Kim Ngưu tức giận đến đỏ cả mặt, 2 má phúng phính đáng yêu chết được! Không giúp thì cô sẽ tự thân vận động vậy.
Kim Ngưu ngó nghiêng khắp nơi, chạy qua chỗ này, chạy tới chỗ kia. Đến lúc chạy lên hành lang thì ” BỐP …”
Cả 2 nạn nhân ngã xuống, trên hành lang xảy ra 1 tai nạn sức đầu mẻ tráng mà người gây ra chính là cái người lơ tơ mơ đấy:
– Xin lỗi, xin lỗi cậu… Tớ không.. cố ý..- Kim Ngưu đến ngẩn đầu nhìn người đối diện cũng không dám
– Tôi không sao! – Là giọng nam nha- Tôi đáng sợ lắm à.
Kim Ngưu bị làm cho hoảng, vội ngẩn đầu lên, đập vào mắt cô là khuôn mặt đẹp trai chẳng kém tên yêu nghiệt lúc nảy a. Là may mắn hay xui xẻo đây? Cậu ta thấy cô không nói gì thì bước đi, cô vội xoay người chạy theo.
– Cậu… Đẹ…. Á ..Cậu gì đó ơi..- Mém xíu gọi thành cậu Đẹp trai rồi! Phù…
– Chuyện gì.. – Cậu ta không có ý định dừng lại nghe cô nói, không lẽ ai đẹp trai cũng mắc bệnh khinh người à.
– Cậu biết 10A1.. À ở đâu không… ừm… tớ bị lạc- cô khó khăn lắm mới nói ra được, lạc sao? Cô đúng là đồ ngốc mà. Nhưng cũng đâu cần biểu cảm thái quá vậy chứ. Cậu ta bật cười như tên điên trốn trại, Kim Ngưu chu mỏ khinh bỉ rồi đi thẳng, cô đúng là xui xẻo. Ma Kết sau khi cười xong lại tự thấy mình vô duyên, cậu có bao giờ nói chuyện với người lạ chứ, sao lại bật cười như thằng ngốc thế. Mà nãy cậu ấy nói là 10A1 thì phải, ra là bạn cùng lớp. Cậu đuổi theo Kim Ngưu
– Ừm… Tôi xin lỗi! Tôi dẫn cậu đến lớp- Ma Kết đi song song với Ngưu
– Thật hả? Cảm ơn- Kim Ngưu cười tươi nhìn cậu, lúc nãy còn chu mỏ khinh bỉ cậu giờ cười tươi vậy sao? Nhưng cậu thích nụ cười ấy, nó tự nhiên không giả tạo và còn có chiếc răng khểnh vô cùng dễ thương.
/44
|