– Bác sĩ, có nguy hiểm lắm không?- Quân chạy tới hỏi khi bác sĩ vừa bước ra khỏi phòng cấp cứu.
– Không sao, đã qua cơn nguy hiểm, tất cả không sao!- Vị bác sĩ già sau 1 phút ngạc nhiên thì cười hiền hậu nói.
– Cảm ơn bác sĩ!- Thiên Yết thở phào ngồi xuống ghế.
– Họ ở đâu vậy bác sĩ, cháu vào được không?- Bảo Bình kéo tay bác sĩ.
– Bốn người ở phòng cấp cứu lát sau sẽ được chuyển sang phòng hồi sức, sáu người còn lại cùng nằm ở phòng hồi sức chờ người thân đến chuyển phòng.- Bác sĩ nói xong thì bước đi. Bảo Bình, Thiên Yết và Quân ngồi ngay hành lang chờ đợi.
– Bảo Bình, cậu đi băng bó vết thương lại đi! Chảy cả máu ra rồi kìa!- Thiên Yết nói với Bảo Bình khi nhìn thấy máu cô chảy khá nhiều.
– Cậu còn nói tớ, chúng ta cùng đi, anh cũng bị thương rồi, đi mau.- Bảo Bình quay sang Yết, rồi lại quay sang Quân ra lệnh cho 2 chàng.
Cả 3 người dìu dắt nhau đi, ai cũng bị thương, họ cũng không ngoại lệ, nhưng 3 người bọn họ không bị thương nặng như những người khác, vậy là ở ngoài phòng cấp cứu chờ đợi. Bốn người là Kim Ngưu, Thiên Bình, Sư Tử, Song Tử vừa đưa vào viện là đã ghé thăm thẳng phòng cấp cứu ngay, người thì bị mất máu quá nhiều, người thì bị chấn thương ở đầu, tình trạng rất nguy hiểm. Còn 6 người Xử Nữ, Cự Giải, Ma Kết, Bạch Dương, Song Ngư, Nhân Mã do bị thương nhẹ và mất sức nên được băng bó lại và đưa vào phòng hồi sức. Ba người Thiên Yết, Bảo Bình, Quân cũng được đưa vào phòng hồi sức để chữa trị, cả 13 người cùng nhập viện dưỡng thương.
Sau đó, 12 chòm sao được đưa đến phòng VIP theo lời dặn dò của cậu chủ Bạch Dương. Nhưng do những phòng VIP khác cũng có khá nhiều cậu ấm cô chiêu ghé thăm nên họ đành 2 người 1 phòng để vừa đủ phòng vừa dễ dàng chăm sóc nhau.
Cô Minh Anh và thầy Phong chạy đến bệnh viện, vì không có người nhà đến nên thầy cô đành phải làm ” ba mẹ ” của cả 13 đứa con. Làm thủ tục nhập viện xong, cô Anh và thầy Phong chạy ngay lên phòng bệnh, nhưng điều đáng nói ở đây là…
– Phòng nào trước đây?- Cô Anh đứng trên hành lang hỏi thầy Phong.
– 208, phòng Xử Nữ, Cự Giải trước đi.- Thầy Phong đẩy ngay cửa phòng đầu tiên bước vào.
Xử Nữ đã tỉnh, đang được y tá kiểm tra, Cự Giải vẫn còn ngủ say, trên cổ cô bé quấn 1 dải băng trắng, sắc mặt cả 2 vẫn còn tái nhợt.
– Xử Nữ…- Cô Anh dịu dàng đi đến bên cạnh Xử Nữ.
– Cô, thầy!- Xử Nữ mỉm cười.
– Cự Giải vẫn chưa tỉnh à?- Thầy Phong hỏi.
– Dạ, cậu ấy không sao rồi, các bạn khác thì sao thầy?
– Phòng em là phòng đầu tiên thầy cô đến thăm đấy!
– Nghĩ ngơi đi, cô sang phòng bên cạnh.
Nói rồi cô Anh và thầy phòng bước sang phòng bên cạnh, rồi lại phòng bên cạnh, liên tiếp cả 6 căn phòng VIP của bệnh viện Aries. Học trò của cô sao mà lại nhập viện cả vậy chứ.
– Xin chào!
– Xin chào, em là…?!- Cô Anh nhìn người con trai trước mặt. Khoảng 20 tuổi. Gương mặt anh tuấn, ngũ quan như tinh tú sáng ngời.
– Chào thầy cô, em là Xử Quân.
– Em là… anh trai Xử Nữ?!
– Đúng, nhờ thầy cô chăm sóc Xử Nhi giúp em, em có việc nên không thể ở lại.- Quân cúi đầu thay lời cảm ơn.
– Đó là trách nhiệm của chúng tôi!- Thầy Phong mỉm cười.
Phòng 210
– Ma Kết, cậu mở mắt ra đi, cứ nhắm như vậy mãi thế hả?- Yết ngồi trên giường nói.
– Ngủ rồi!- Kết nói, mắt vẫn nhắm nghiền.
– Cậu có tin tớ bay sang đánh cho cậu mấy cái không?- Thiên Yết đe dọa.
– Có giỏi thì sang đây, đi sang đây!!- Kết mở to đôi mắt trừng trừng nhìn Yết khiêu khích.
Yết nhìn lại mình, bản thân bây giờ đi không được, dây sợi cắm búa xua trên tay, làm sao mà đi. Cậu đành phải thở dài nhìn tên Kết nhởn nhơ bên giường bên cách khoảng 5 bước chân.
– Sao cậu lại vào đây?!- Thiên Yết hỏi.
– Bị đánh, thế còn cậu?- Kết quay đầu nhìn Yết.
– Ai dám đánh cậu thế, tớ phải nói tên đó là can đảm hay ngu ngốc đây! Hahaha… cậu mà cũng có ngày hôm nay cơ đấy!!!- Yết cười hà hà, mặt Kết bắt đầu chuyển màu.
– Cậu nói nhiều quá rồi đấy! Tớ hỏi cậu làm sao lại vào đây?
– Bị đánh, như nhau cả thôi!- Yết nhún vai, nhớ đến thân hình nhỏ nhắn che chắn trước mặt mình. Không biết bây giờ cậu ấy sao rồi?!
– Cậu á?! Tên nào vậy? Tớ phải tìm tên ấy tặng huân chương mới được!!!- Bây giờ tới lượt mặt Thiên Yết chuyển màu.
– Không phải mình tớ, cả lớp!- Thiên Yết nói làm Ma Kết xém té giường, nói vậy phải tặng cho cái tên kia bao nhiêu huân chương đây? Can đảm, quá can đảm!!
– Cậu nói… cả lớp! Tên nào dám..??- Ma Kết lắp bắp.
– Phải, là cả lớp, tên đầu xỏ là…- Thiên Yết gật gù nói.- Là cậu đấy!
Ma Kết sửng sờ, chỉ vào mình..
– Tớ sao?
– Đúng, là cậu!
Phòng 209
Song Tử đầu quấn băng trắng nằm cùng phòng với Thiên Bình băng trắng quấn đầu. Cả 2 chàng trai vẫn chưa tỉnh dậy, nước trên dây truyền nhỏ từng giọt từng giọt. Cả căn phòng yên tỉnh đến lạ thường.
Phòng 211
– Kim Ngưu, cậu vẫn chưa chịu tỉnh dậy à?
– Kim Ngưu, sao cậu ngủ lâu thế!!!
– Kim Ngưu, cậu mở mắt ra nói chuyện với tớ đi nào.
– Kim Ngưu, tớ có đồ ăn ngon này, cậu tỉnh dậy đi!
Bảo Bình một mình độc thoại trong phòng. Tay trái quấn băng trắng bóc, tay phải được dẫn dây truyền. Kim Ngưu nằm giường bên cạnh không nhúc nhích, gương mặt vẫn còn xanh xao nhợt nhạt.
Phòng 212
Nhân Mã đang ngồi trên giường nghịch dây truyền nước biển. Song Ngư thấy ngứa mắt nên mở miệng nói
– Mã, cậu ngồi im đi, kim tiêm mà đâm vào tay thì làm sao?
– Hả? Nó đâm được á?!- Nhân Mã hốt hoảng buông tay ra.
– Cậu đúng là khờ thật mà! Lúc đó không phải có Song Tử ngồi cạnh che chở cho cậu chắc cậu đã thăng sớm rồi!!!- Song Ngư trề môi.
– Song Tử thì làm sao? Song Tử che chở cho tớ thì sao? Cậu ấy là bạn trai tớ đấy! Bạch Dương không che chở cho cậu nên cậu ghen ăn tức ở à?!- Nhân Mã cười hắc hắc nhìn Song Ngư. May mà lúc đó có Song Tử, Song Tử dang tay che cho đầu cô không đập vào kính, nói đến đây làm cô cảm động đến muốn khóc luôn..
Song Ngư sờ sờ lớp băng trắng dày cộm trên đầu, đúng là xui xẻo mà, khi không lại đập đầu vào băng ghế phía trước. Mà không biết Bạch Dương có làm sao không nữa?
Cả 2 cô gái rơi vào trầm tư, cùng nhau nhớ về người ấy…
Phòng 213
Bạch Dương nằm trong phòng la oai oái, tay trái bị thương, tay phải bị thương, chân trái bị thương, chân phải bị thương, cả người bị thương, duy chủ có gương mặt đẹp trai này của cậu là không có bị gì hết, may mắn, may mắn!!
– Sư Tử, cậu tỉnh rồi sao?- Bạch Dương lòm còm bò dậy khi thấy giường bên cạnh động đậy.
– Đây là đâu? Thiên đường à?! A.. Đau quá!- Sư Tử nhăn nhó động đậy, cả người như xác ướp bị quấn trắng bóc.
– Tốt quá, cậu tỉnh rồi, tớ có người để nói chuyện rồi! Hahaha…- Bạch Dương cười như trẻ con, Sư Tử lơ mơ vẫn chưa hiểu chuyện gì.
Phòng 208
– Xử Nữ!
– Anh!
Quân đi đến giường Xử Nữ, đưa tay vuốt ve gương mặt xinh đẹp của cô.
– Xử Nữ, xin lỗi em, anh không thể chăm sóc tốt cho em.- Quân dịu dàng nhìn em gái, người mà cậu thương yêu nhất.
– Anh, anh phải đi sao? Anh không ở lại được à?- Xử Nữ nói vội.
– Không, em gái ngốc, không phải ở đây có người bao bọc rồi à? Còn cần người anh này nữa sao?- Quân trêu chọc.
– Anh… đừng nhắc tới cậu ta! Em ghét cậu ta!- Xử Nữ nhăn nhó.
– Em gái ngốc này, Xử Nghi thì sao rồi?- Quân thấy em gái khó chịu nên chuyển đề tài.
– Chị ta á hả? Nếu không phải cậu bảo em cho chị ta ở đấy thì em đã sớm tống chị ta về nhà chị ta rồi! Em chưa thấy người chị họ nào phiền phức như chị ta!- Xử Nữ phụng phịu, cái hành động đáng yêu chỉ có Xử Quân mới có phúc được nhìn thấy.
– Xử Nữ, nghỉ ngơi đi, anh phải đi đây, sau này sẽ về thăm em.- Quân mỉm cười đứng dậy.
– Anh, anh sẽ về chứ?- Xử Nữ lo lắng, cái lo lắng ấy cô đã từng nếm trải, người cô yêu thương nhất cũng là người yêu thương cô nhất thế mà lại bỏ đi mấy năm trời không tin tức, làm cô vừa lo vừa giận.
– Anh sẽ về!- Quân nói, sau đó khẽ hôn lên trán Xử Nữ, rồi quay lưng bước ra khỏi phòng bệnh.
– Xử Nữ…- Cự Giải khẽ gọi.
– Cậu tỉnh rồi à?!- Xử Nữ mỉm cười duyên dáng.
– Đó là…?!
– Anh trai tớ.
Quân bước ra khỏi phòng, do dự 1 lát rồi bước chân đi thẳng đến cửa phòng 210.
– Xin chào!
Yết nhìn ra cửa, Kết cũng nhìn ra cửa, sau khi nhìn thấy người đứng trước cửa thì Ma Kết lại y hệt trẻ con quay đầu úp mặt xuống gối.
– Có chuyện gì vậy?- Yết khẽ cười hỏi.
– Tôi muốn gặp Ma Kết, tôi có chuyện muốn nói với cậu ấy!- Quân nói, Kết ngỡ ngàng, tìm cậu sao? Không phải đến cười cậu thua cuộc đó chứ?
– Anh tìm tôi làm gì?
– Để nói chuyện của Xử Nữ!- Quân cười, Kết nhăn mặt. Không phải cậu đoán trúng rồi ấy chứ?
– Hai người tự nhiên, tôi đi ngủ!- Thiên Yết rất biết điều mà nhắm mắt lại ngủ ngon lành.
– Anh nói đi!- Kết trầm giọng.
– Cậu phải chăm sóc tốt cho Xử Nữ!- Quân nói, Ma Kết đưa ánh mắt đầy khó hiểu nhìn cậu.
– Anh làm vậy là sao?
– Cậu có thích Xử Nữ không?
– Không phải là chuyện của anh!- Ma Kết lạnh nhạt, nếu như anh ta đến đây để nói mấy cái lời nhảm nhí này thì cậu không tiếp.
– Nếu cậu thích Xử Nữ thì hãy giúp tôi chăm sóc tốt cho em ấy, vì em ấy rất quan trọng với tôi!- Quân mỉm cười.
– Tại sao lại là tôi? Sao anh không tự mà chăm sóc đi!- Ma Kết bắt đầu nổi cáu.
– Bởi vì..- Quân quay đầu ra cửa, Kết không nhìn thấy gương mặt cậu, nhưng giọng nói thì nghe rất rõ..- Em gái tôi thích cậu.
Quân đi rồi mà Ma Kết vẫn đơ người như tượng, cậu vẫn chưa tiêu hóa được câu nói vừa rồi của Quân.
– Cậu bị bệnh cuồng ghen nha! Ghen với cả anh trai người ta, bội phục bội phục!- Yết cười hắc hắc.
– Tớ…- Kết cứng họng..- Tớ đi ngủ đây!- Ma Kết lại lần nữa úp mặt xuống gối.
Hôm sau.
Xử Nữ, Cự Giải, Bạch Dương, Ma Kết, Nhân Mã, Song Ngư, Thiên Yết, Bảo Bình đã không có chuyện gì, tuy chưa khỏe hẳn nhưng đã có thể vận động chân tay, chỉ là có chút khó khăn thôi.
Thiên Bình, Song Tử, Kim Ngưu vẫn chưa tỉnh dậy, Sư Tử may mắn đã tỉnh nhưng lại không động đậy được chứ đừng nói tới đi.
Một bóng người chậm rãi đi đến phòng 211, cậu đẩy cửa bước vào, người con gái đầu tiên cậu thấy là..
– Bảo Bình?!
– Thiên Yết, sao cậu lại ở đây?!- Bảo Bình nghiêng đầu hỏi.
– À… Tớ.. Sư Tử tìm cậu đấy!- Yết gãi đầu, chỉ chỉ ra ngoài.
– Vậy cậu ở đây với Kim Ngưu nhé, tớ đi 1 lát!- Bảo Bình gật đầu rồi đi ra ngoài, Thiên Yết đóng cửa phòng rồi thì thầm.
– Đi luôn càng tốt!
Yết bước tới bên giường cầm tay Kim Ngưu, cậu cảm thấy có lỗi, như cậu đã gây ra 1 lỗi lầm rất lớn, rất lớn. Lớn đến nổi cậu không dám nghĩ tới. Nhìn gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu nằm trên gường bệnh ngủ say như thiên thần, khóe miệng Yết nâng lên thành nụ cười, trong lòng thầm đưa ra 1 quyết định.
– Kim Ngưu, cậu tỉnh dậy đi chứ! Cậu mà cứ ngủ hoài như vậy thì tớ biết làm sao?!
Bảo Bình chạy sang phòng Sư Tử, mở bật cửa ra, điều đầu tiên của cô là hét toán lên rồi chạy ra ngoài thở hổn hển.
– Bảo Bình!- Sư Tử ú ớ gọi.
– Hê hê, xem ra tớ phải đi rồi! Cậu tự mà làm đi!- Bạch Dương đứng dậy định bước đi.
– Này, làm sao tớ làm được, cậu phải cài hết cúc áo đã chứ?!- Sư Tử gầm lên, cái tên đáng chết này hôm nay bày đặc để tớ đút sữa cho cậu uống, báo hại áo cậu dính đầy sữa, kết quả là đang thay áo lại thấy Bảo Bình chạy vào, bây giờ vẫn chưa đâu vào đâu Bạch Dương lại muốn chạy đi. Thật là tức chết cậu mà.
– Đây đây, tớ gọi Bảo Bình vào giúp cậu!- Bạch Dương cười nham hiểm, sau đó tự nhiên quay đầu lại- Mà khoan đã, để như vậy này.. cho nó quyến rũ.
Bạch Dương gỡ luôn 2 cái cúc áo vừa cài lại ra, để lộ cả vòm ngực rắn chắc của Sư Tử thiếu gia, sau đó hớn hở đi ra ngoài mặc cho Sư Tử la oái oái.
– Bảo Bình, Sư Tử cần cậu giúp đấy, tớ đi tìm Song Ngư đây!!- Bạch Dương nháy mắt rồi bỏ đi, Bảo Bình đỏ mặt nhẹ nhàng mở cửa phòng bước vào. Nhưng 1 tiếng hét nữa lại vang lên. Bảo Bình lấy tay che mặt la lớn.
– Sư Tử?! Cậu làm cái trò quái quỷ gì vậy?!
Sư Tử phì cười khi thấy hành động của Bảo Bình. Cậu mở miệng giọng cún con..
– Cũng đâu phải là chưa thấy?! Giúp tớ đi, tớ bị cảm lạnh mất!
– Không, cậu tự mà đi làm!- Bảo Bình cự tuyệt, mắt vẫn nhắm.
– Cậu muốn tớ bị lạnh chết a? Tớ là bệnh nhân đấy!- Sư Tử nói làm Bảo Bình do dự, cô vừa bỏ tay xuống thì lại đưa tay lên che mặt. Lần mò đi đến giường Sư Tử giúp cậu chàng.
– Haha… Nhột quá, cậu không định mở mắt ra mà lần mò đến bao giờ hả?!- Sư Tử cười ha ha làm Bảo Bình đỏ mặt, cô nàng hé 1 mắt ra nhìn gương mặt đang cười của Sư Tử, sau đó nhìn xuống tấm thân trần trụi chưa cài áo của Sư Tử, mặt đỏ như trái cà chua nhanh tay cài cho xong mấy cái cúc.
– Đừng nhìn nữa, nhìn chăm chú như vậy tớ sẽ nghĩ cậu có ý với tớ đấy?!- Sư Tử trêu chọc.
– Này nhé! Không nhìn cậu cũng nói, nhìn rồi cậu cũng nói, bây giờ cậu muốn gì đây hả???- Bảo Bình nổi giận rồi nha.
– Tớ muốn…
Bạch Dương đi sang phòng Song Ngư, vừa bước vào phòng cậu đã không thấy ai ngoài Song Ngư, vậy càng tốt. Song Ngư đang ngủ, gương mặt thiên thần bình yên lạ thường.
– Song Ngư, bị thương nặng thế sao?!- Bạch Dương thì thầm sợ đánh thức cô, tay cậu sờ nhẹ lên vòng băng trắng bóc trên trán cô.
– Bạch Dương?- Song Ngư giật mình tỉnh dậy.
– Tớ nhớ cậu chết mất.- Bạch Dương tươi cười choàng tay ôm Song Ngư.
– Dương, cậu có bị thương không?!- Song Ngư lo lắng.
– Không! Tớ vẫn khỏe mạnh, vẫn có thể che chở cho cậu cả đời!- Bạch Dương cười nguy hiểm.
– Cậu nói cái gì vậy?- Song Ngư bĩu môi.
– Trước sau gì thì vẫn gả cho tớ? Không phải sao?- Bạch Dương xoa đầu Song Ngư.
– Tớ không nói với cậu nữa? Tớ đi ngủ đây?!- Song Ngư phụng phịu nhắm mắt lại.
– Này, mở mắt ra xem. Cậu mà không mở mắt ra là tớ hôn cho đấy!- Bạch Dương đe dọa.
– Thôi nhé, tớ không ngủ, không ngủ nữa…
– Xử Nữ, tớ sang thăm Thiên Bình nhé!- Cự Giải chậm rãi xuống giường.
– Tớ đi với cậu!- Xử Nữ đỡ Cự Giải, cả 2 cùng ra khỏi phòng.
– Xử Nữ…
Ma Kết đứng đối diện phòng cô, cả người dựa vào tường, không biết đã đứng bao lâu nữa.
Xử Nữ nhíu mày, quay đầu không thèm nhìn mặt cậu, nhưng vẫn để ý cái băng trắng trên đầu cậu, Ma Kết cũng bị thương sao?
– Xử Nữ!!!- Ma Kết níu tay Xử Nữ.
– Tớ tự đi được, tớ đi trước nhé!- Cự Giải cười le lưỡi rồi chùn đi trước, để cho Xử Nữ ú ớ ở lại.
– Xử Nữ..- Ma Kết gọi tên cô lần thứ 3.
Xử Nữ vẫn im lặng không nói gì, đầu cúi thật thấp, Ma Kết không nhìn thấy vẻ mặt của cô, nhưng lại thấy những giọt nước mắt long lanh rơi xuống.
– Xử Nữ..
– Đừng có gọi nữa!- Xử Nữ hét lên. Ma Kết nâng mặt Xử Nữ, khẽ lau vài giọt nước mắt trên gương mặt thanh tú, nhẹ nhàng như sợ làm cô đau.
– Tớ không biết, là tớ sai, tớ xin lỗi cậu!- Ma Kết nói.
Xử Nữ im lặng, Ma Kết lại nói tiếp.
– Là tớ sai, tớ không nên nói với cậu như vậy? Tớ không nên hiểu lầm cậu với anh trai cậu?
– Quân? Sao cậu biết…
– Anh ấy đến tìm tớ, anh ấy nói: Cậu giúp tôi chăm sóc tốt cho Xử Nữ, bởi vì… em gái tôi thích cậu.- Ma Kết tốt bụng thuật lại.
– Tớ không có!- Xử Nữ lắc đầu lia lịa, mặt đỏ ửng cả lên.
– Tha lỗi cho tớ nhé? Tớ không nên không tin tưởng cậu như vậy? Tớ không nên hiểu lầm cậu!- Ma Kết chân thành.
– Cậu… ghen với anh trai tớ?- Xử Nữ dò hỏi, thấy cái gật đầu của Ma Kết thì cô cười phì.
– Cậu tha lỗi cho tớ nhé?
– Không!- Xử Nữ quay đầu định bước vào phòng, nói là không nhưng miệng đã cười không khép lại được rồi.
Ma Kết bất ngờ kéo ngược Xử Nữ lại, cô ngã ngay vào lòng Kết, gương mặt đỏ ửng đấm vào người Ma Kết.
– Bỏ ra đi.
– Trời ơi, nhìn kìa, sao lại có anh chàng đẹp trai như vậy chứ?
– Tôi ước gì anh ấy là bạn trai tôi. Ôi anh đẹp trai.
– Cô gái đó là ai mà sướng vậy? Anh ơi, em còn độc thân này..
Mấy cô y tá đi ngang qua cảm thán làm Xử Nữ cảm thấy xấu hổ, vội đẩy mạnh Ma Kết ra.
Ma Kết nhăn mặt, Xử Nữ hốt hoảng vội vàng chạy lại.
– Cậu bị đau à? Sao lại không nói cho tớ biết chứ?- Vậy mà còn để cho cô đánh cậu nữa chứ?
Ma Kết cầm tay Xử Nữ, bế bổng cô lên rồi mỉm cười nói..
– Ở đây nhiều người quá, vào phòng rồi cậu muốn đánh bao nhiêu, đánh thế nào cũng được.
Xử Nữ không nói gì cũng không vùng vẫy vì sợ cậu bị đau, cô nằm ngoa ngoãn trong lòng Ma Kết để mặc cậu đi.
Cự Giải mỉm cười lắc đầu, cô vừa mới làm 1 chuyện tốt đấy. Cô bước tới trước cửa thì thấy Nhân Mã từ trong đi ra.
– Cự Giải?! Cậu tìm Thiên Bình phải không?- Nhân Mã cười nham hiểm. Chưa để Cự Giải nói thì cô nàng đã kéo cô vào trong phòng nơi 2 chàng ” công chúa ” đang ngủ say.
– Các cậu ấy chưa tỉnh sao?- Cự Giải hỏi.
– Chưa! Tớ ở đây nãy giờ mà chưa thấy ai nhúc nhích cả? Hay là phải có hoàng tử hôn họ mới tỉnh nhỉ?- Nhân Mã nói lên suy nghĩ làm Cự Giải bật cười. Không biết Song Tử nghe được câu này thì có tức chết không nhỉ?
Cự Giải đến cạnh giường Thiên Bình ngồi xuống, người con trai này đã xông đến ôm chặt lấy cô, che chở bảo vệ cho cô.
– Song Tử, cậu tỉnh rồi. Tớ đi gọi bác sĩ..- Nhân Mã vui mừng hét toán lên.
– Nhân Mã…- Song Tử gọi với theo.
– Hả? Chuyện gì, ấy cậu đừng ngồi dậy, tớ lại ngay đây!- Nhân Mã lon ton chạy lại chỗ Song Tử, đưa tai kề sát vào Song Tử để nghe.
– Tớ.. – Song Tử thì thào.
– Hả? Cậu nói cái gì?- Nhân Mã ngoái ngoái tai nhăn nhó.
– Đưa mặt cậu xuống đây!- Song Tử thì thào nói.
Nhân Mã kề sát mặt xuống, khó hiểu nhìn Song Tử, 1 nụ hôn bất ngờ lên má làm cô nàng choáng váng. Song Tử cười hề hề nằm im nhắm mắt lại trốn tội, Nhân Mã đỏ mặt nhìn quanh, rất may là Cự Giải không có nhìn thấy a! Nếu không thì cô xấu hổ chết mất thôi.
– Song Tử, cậu đáng chết!- Nhân Mã chu mỏ giận dữ.
– Yên nào, tớ đang là bệnh nhân đấy!- Song Tử thừa cơ hội nắm tay Nhân Mã không chịu buông, còn cười đầy nguy hiểm nữa chứ.
– Thiên Bình, Thiên Bình tỉnh lại rồi!- Cự Giải vui mừng hét lên.
– Thiên Bình tỉnh rồi sao?- Nhân Mã, Song Tử cũng quay sang nhìn bên giường Thiên Bình, Cự Giải đang ngồi ngay bên cạnh.
Hàng mi run run, đôi mắt Thiên Bình từ từ mở ra, Cự Giải mỉm cười đầy vui vẻ. Nhưng câu nói đầu tiên của cậu làm mọi người sững sờ, nụ cười trên môi Cự Giải cũng cứng đờ khi cậu nhìn cô..
– Cậu là ai?
– Không sao, đã qua cơn nguy hiểm, tất cả không sao!- Vị bác sĩ già sau 1 phút ngạc nhiên thì cười hiền hậu nói.
– Cảm ơn bác sĩ!- Thiên Yết thở phào ngồi xuống ghế.
– Họ ở đâu vậy bác sĩ, cháu vào được không?- Bảo Bình kéo tay bác sĩ.
– Bốn người ở phòng cấp cứu lát sau sẽ được chuyển sang phòng hồi sức, sáu người còn lại cùng nằm ở phòng hồi sức chờ người thân đến chuyển phòng.- Bác sĩ nói xong thì bước đi. Bảo Bình, Thiên Yết và Quân ngồi ngay hành lang chờ đợi.
– Bảo Bình, cậu đi băng bó vết thương lại đi! Chảy cả máu ra rồi kìa!- Thiên Yết nói với Bảo Bình khi nhìn thấy máu cô chảy khá nhiều.
– Cậu còn nói tớ, chúng ta cùng đi, anh cũng bị thương rồi, đi mau.- Bảo Bình quay sang Yết, rồi lại quay sang Quân ra lệnh cho 2 chàng.
Cả 3 người dìu dắt nhau đi, ai cũng bị thương, họ cũng không ngoại lệ, nhưng 3 người bọn họ không bị thương nặng như những người khác, vậy là ở ngoài phòng cấp cứu chờ đợi. Bốn người là Kim Ngưu, Thiên Bình, Sư Tử, Song Tử vừa đưa vào viện là đã ghé thăm thẳng phòng cấp cứu ngay, người thì bị mất máu quá nhiều, người thì bị chấn thương ở đầu, tình trạng rất nguy hiểm. Còn 6 người Xử Nữ, Cự Giải, Ma Kết, Bạch Dương, Song Ngư, Nhân Mã do bị thương nhẹ và mất sức nên được băng bó lại và đưa vào phòng hồi sức. Ba người Thiên Yết, Bảo Bình, Quân cũng được đưa vào phòng hồi sức để chữa trị, cả 13 người cùng nhập viện dưỡng thương.
Sau đó, 12 chòm sao được đưa đến phòng VIP theo lời dặn dò của cậu chủ Bạch Dương. Nhưng do những phòng VIP khác cũng có khá nhiều cậu ấm cô chiêu ghé thăm nên họ đành 2 người 1 phòng để vừa đủ phòng vừa dễ dàng chăm sóc nhau.
Cô Minh Anh và thầy Phong chạy đến bệnh viện, vì không có người nhà đến nên thầy cô đành phải làm ” ba mẹ ” của cả 13 đứa con. Làm thủ tục nhập viện xong, cô Anh và thầy Phong chạy ngay lên phòng bệnh, nhưng điều đáng nói ở đây là…
– Phòng nào trước đây?- Cô Anh đứng trên hành lang hỏi thầy Phong.
– 208, phòng Xử Nữ, Cự Giải trước đi.- Thầy Phong đẩy ngay cửa phòng đầu tiên bước vào.
Xử Nữ đã tỉnh, đang được y tá kiểm tra, Cự Giải vẫn còn ngủ say, trên cổ cô bé quấn 1 dải băng trắng, sắc mặt cả 2 vẫn còn tái nhợt.
– Xử Nữ…- Cô Anh dịu dàng đi đến bên cạnh Xử Nữ.
– Cô, thầy!- Xử Nữ mỉm cười.
– Cự Giải vẫn chưa tỉnh à?- Thầy Phong hỏi.
– Dạ, cậu ấy không sao rồi, các bạn khác thì sao thầy?
– Phòng em là phòng đầu tiên thầy cô đến thăm đấy!
– Nghĩ ngơi đi, cô sang phòng bên cạnh.
Nói rồi cô Anh và thầy phòng bước sang phòng bên cạnh, rồi lại phòng bên cạnh, liên tiếp cả 6 căn phòng VIP của bệnh viện Aries. Học trò của cô sao mà lại nhập viện cả vậy chứ.
– Xin chào!
– Xin chào, em là…?!- Cô Anh nhìn người con trai trước mặt. Khoảng 20 tuổi. Gương mặt anh tuấn, ngũ quan như tinh tú sáng ngời.
– Chào thầy cô, em là Xử Quân.
– Em là… anh trai Xử Nữ?!
– Đúng, nhờ thầy cô chăm sóc Xử Nhi giúp em, em có việc nên không thể ở lại.- Quân cúi đầu thay lời cảm ơn.
– Đó là trách nhiệm của chúng tôi!- Thầy Phong mỉm cười.
Phòng 210
– Ma Kết, cậu mở mắt ra đi, cứ nhắm như vậy mãi thế hả?- Yết ngồi trên giường nói.
– Ngủ rồi!- Kết nói, mắt vẫn nhắm nghiền.
– Cậu có tin tớ bay sang đánh cho cậu mấy cái không?- Thiên Yết đe dọa.
– Có giỏi thì sang đây, đi sang đây!!- Kết mở to đôi mắt trừng trừng nhìn Yết khiêu khích.
Yết nhìn lại mình, bản thân bây giờ đi không được, dây sợi cắm búa xua trên tay, làm sao mà đi. Cậu đành phải thở dài nhìn tên Kết nhởn nhơ bên giường bên cách khoảng 5 bước chân.
– Sao cậu lại vào đây?!- Thiên Yết hỏi.
– Bị đánh, thế còn cậu?- Kết quay đầu nhìn Yết.
– Ai dám đánh cậu thế, tớ phải nói tên đó là can đảm hay ngu ngốc đây! Hahaha… cậu mà cũng có ngày hôm nay cơ đấy!!!- Yết cười hà hà, mặt Kết bắt đầu chuyển màu.
– Cậu nói nhiều quá rồi đấy! Tớ hỏi cậu làm sao lại vào đây?
– Bị đánh, như nhau cả thôi!- Yết nhún vai, nhớ đến thân hình nhỏ nhắn che chắn trước mặt mình. Không biết bây giờ cậu ấy sao rồi?!
– Cậu á?! Tên nào vậy? Tớ phải tìm tên ấy tặng huân chương mới được!!!- Bây giờ tới lượt mặt Thiên Yết chuyển màu.
– Không phải mình tớ, cả lớp!- Thiên Yết nói làm Ma Kết xém té giường, nói vậy phải tặng cho cái tên kia bao nhiêu huân chương đây? Can đảm, quá can đảm!!
– Cậu nói… cả lớp! Tên nào dám..??- Ma Kết lắp bắp.
– Phải, là cả lớp, tên đầu xỏ là…- Thiên Yết gật gù nói.- Là cậu đấy!
Ma Kết sửng sờ, chỉ vào mình..
– Tớ sao?
– Đúng, là cậu!
Phòng 209
Song Tử đầu quấn băng trắng nằm cùng phòng với Thiên Bình băng trắng quấn đầu. Cả 2 chàng trai vẫn chưa tỉnh dậy, nước trên dây truyền nhỏ từng giọt từng giọt. Cả căn phòng yên tỉnh đến lạ thường.
Phòng 211
– Kim Ngưu, cậu vẫn chưa chịu tỉnh dậy à?
– Kim Ngưu, sao cậu ngủ lâu thế!!!
– Kim Ngưu, cậu mở mắt ra nói chuyện với tớ đi nào.
– Kim Ngưu, tớ có đồ ăn ngon này, cậu tỉnh dậy đi!
Bảo Bình một mình độc thoại trong phòng. Tay trái quấn băng trắng bóc, tay phải được dẫn dây truyền. Kim Ngưu nằm giường bên cạnh không nhúc nhích, gương mặt vẫn còn xanh xao nhợt nhạt.
Phòng 212
Nhân Mã đang ngồi trên giường nghịch dây truyền nước biển. Song Ngư thấy ngứa mắt nên mở miệng nói
– Mã, cậu ngồi im đi, kim tiêm mà đâm vào tay thì làm sao?
– Hả? Nó đâm được á?!- Nhân Mã hốt hoảng buông tay ra.
– Cậu đúng là khờ thật mà! Lúc đó không phải có Song Tử ngồi cạnh che chở cho cậu chắc cậu đã thăng sớm rồi!!!- Song Ngư trề môi.
– Song Tử thì làm sao? Song Tử che chở cho tớ thì sao? Cậu ấy là bạn trai tớ đấy! Bạch Dương không che chở cho cậu nên cậu ghen ăn tức ở à?!- Nhân Mã cười hắc hắc nhìn Song Ngư. May mà lúc đó có Song Tử, Song Tử dang tay che cho đầu cô không đập vào kính, nói đến đây làm cô cảm động đến muốn khóc luôn..
Song Ngư sờ sờ lớp băng trắng dày cộm trên đầu, đúng là xui xẻo mà, khi không lại đập đầu vào băng ghế phía trước. Mà không biết Bạch Dương có làm sao không nữa?
Cả 2 cô gái rơi vào trầm tư, cùng nhau nhớ về người ấy…
Phòng 213
Bạch Dương nằm trong phòng la oai oái, tay trái bị thương, tay phải bị thương, chân trái bị thương, chân phải bị thương, cả người bị thương, duy chủ có gương mặt đẹp trai này của cậu là không có bị gì hết, may mắn, may mắn!!
– Sư Tử, cậu tỉnh rồi sao?- Bạch Dương lòm còm bò dậy khi thấy giường bên cạnh động đậy.
– Đây là đâu? Thiên đường à?! A.. Đau quá!- Sư Tử nhăn nhó động đậy, cả người như xác ướp bị quấn trắng bóc.
– Tốt quá, cậu tỉnh rồi, tớ có người để nói chuyện rồi! Hahaha…- Bạch Dương cười như trẻ con, Sư Tử lơ mơ vẫn chưa hiểu chuyện gì.
Phòng 208
– Xử Nữ!
– Anh!
Quân đi đến giường Xử Nữ, đưa tay vuốt ve gương mặt xinh đẹp của cô.
– Xử Nữ, xin lỗi em, anh không thể chăm sóc tốt cho em.- Quân dịu dàng nhìn em gái, người mà cậu thương yêu nhất.
– Anh, anh phải đi sao? Anh không ở lại được à?- Xử Nữ nói vội.
– Không, em gái ngốc, không phải ở đây có người bao bọc rồi à? Còn cần người anh này nữa sao?- Quân trêu chọc.
– Anh… đừng nhắc tới cậu ta! Em ghét cậu ta!- Xử Nữ nhăn nhó.
– Em gái ngốc này, Xử Nghi thì sao rồi?- Quân thấy em gái khó chịu nên chuyển đề tài.
– Chị ta á hả? Nếu không phải cậu bảo em cho chị ta ở đấy thì em đã sớm tống chị ta về nhà chị ta rồi! Em chưa thấy người chị họ nào phiền phức như chị ta!- Xử Nữ phụng phịu, cái hành động đáng yêu chỉ có Xử Quân mới có phúc được nhìn thấy.
– Xử Nữ, nghỉ ngơi đi, anh phải đi đây, sau này sẽ về thăm em.- Quân mỉm cười đứng dậy.
– Anh, anh sẽ về chứ?- Xử Nữ lo lắng, cái lo lắng ấy cô đã từng nếm trải, người cô yêu thương nhất cũng là người yêu thương cô nhất thế mà lại bỏ đi mấy năm trời không tin tức, làm cô vừa lo vừa giận.
– Anh sẽ về!- Quân nói, sau đó khẽ hôn lên trán Xử Nữ, rồi quay lưng bước ra khỏi phòng bệnh.
– Xử Nữ…- Cự Giải khẽ gọi.
– Cậu tỉnh rồi à?!- Xử Nữ mỉm cười duyên dáng.
– Đó là…?!
– Anh trai tớ.
Quân bước ra khỏi phòng, do dự 1 lát rồi bước chân đi thẳng đến cửa phòng 210.
– Xin chào!
Yết nhìn ra cửa, Kết cũng nhìn ra cửa, sau khi nhìn thấy người đứng trước cửa thì Ma Kết lại y hệt trẻ con quay đầu úp mặt xuống gối.
– Có chuyện gì vậy?- Yết khẽ cười hỏi.
– Tôi muốn gặp Ma Kết, tôi có chuyện muốn nói với cậu ấy!- Quân nói, Kết ngỡ ngàng, tìm cậu sao? Không phải đến cười cậu thua cuộc đó chứ?
– Anh tìm tôi làm gì?
– Để nói chuyện của Xử Nữ!- Quân cười, Kết nhăn mặt. Không phải cậu đoán trúng rồi ấy chứ?
– Hai người tự nhiên, tôi đi ngủ!- Thiên Yết rất biết điều mà nhắm mắt lại ngủ ngon lành.
– Anh nói đi!- Kết trầm giọng.
– Cậu phải chăm sóc tốt cho Xử Nữ!- Quân nói, Ma Kết đưa ánh mắt đầy khó hiểu nhìn cậu.
– Anh làm vậy là sao?
– Cậu có thích Xử Nữ không?
– Không phải là chuyện của anh!- Ma Kết lạnh nhạt, nếu như anh ta đến đây để nói mấy cái lời nhảm nhí này thì cậu không tiếp.
– Nếu cậu thích Xử Nữ thì hãy giúp tôi chăm sóc tốt cho em ấy, vì em ấy rất quan trọng với tôi!- Quân mỉm cười.
– Tại sao lại là tôi? Sao anh không tự mà chăm sóc đi!- Ma Kết bắt đầu nổi cáu.
– Bởi vì..- Quân quay đầu ra cửa, Kết không nhìn thấy gương mặt cậu, nhưng giọng nói thì nghe rất rõ..- Em gái tôi thích cậu.
Quân đi rồi mà Ma Kết vẫn đơ người như tượng, cậu vẫn chưa tiêu hóa được câu nói vừa rồi của Quân.
– Cậu bị bệnh cuồng ghen nha! Ghen với cả anh trai người ta, bội phục bội phục!- Yết cười hắc hắc.
– Tớ…- Kết cứng họng..- Tớ đi ngủ đây!- Ma Kết lại lần nữa úp mặt xuống gối.
Hôm sau.
Xử Nữ, Cự Giải, Bạch Dương, Ma Kết, Nhân Mã, Song Ngư, Thiên Yết, Bảo Bình đã không có chuyện gì, tuy chưa khỏe hẳn nhưng đã có thể vận động chân tay, chỉ là có chút khó khăn thôi.
Thiên Bình, Song Tử, Kim Ngưu vẫn chưa tỉnh dậy, Sư Tử may mắn đã tỉnh nhưng lại không động đậy được chứ đừng nói tới đi.
Một bóng người chậm rãi đi đến phòng 211, cậu đẩy cửa bước vào, người con gái đầu tiên cậu thấy là..
– Bảo Bình?!
– Thiên Yết, sao cậu lại ở đây?!- Bảo Bình nghiêng đầu hỏi.
– À… Tớ.. Sư Tử tìm cậu đấy!- Yết gãi đầu, chỉ chỉ ra ngoài.
– Vậy cậu ở đây với Kim Ngưu nhé, tớ đi 1 lát!- Bảo Bình gật đầu rồi đi ra ngoài, Thiên Yết đóng cửa phòng rồi thì thầm.
– Đi luôn càng tốt!
Yết bước tới bên giường cầm tay Kim Ngưu, cậu cảm thấy có lỗi, như cậu đã gây ra 1 lỗi lầm rất lớn, rất lớn. Lớn đến nổi cậu không dám nghĩ tới. Nhìn gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu nằm trên gường bệnh ngủ say như thiên thần, khóe miệng Yết nâng lên thành nụ cười, trong lòng thầm đưa ra 1 quyết định.
– Kim Ngưu, cậu tỉnh dậy đi chứ! Cậu mà cứ ngủ hoài như vậy thì tớ biết làm sao?!
Bảo Bình chạy sang phòng Sư Tử, mở bật cửa ra, điều đầu tiên của cô là hét toán lên rồi chạy ra ngoài thở hổn hển.
– Bảo Bình!- Sư Tử ú ớ gọi.
– Hê hê, xem ra tớ phải đi rồi! Cậu tự mà làm đi!- Bạch Dương đứng dậy định bước đi.
– Này, làm sao tớ làm được, cậu phải cài hết cúc áo đã chứ?!- Sư Tử gầm lên, cái tên đáng chết này hôm nay bày đặc để tớ đút sữa cho cậu uống, báo hại áo cậu dính đầy sữa, kết quả là đang thay áo lại thấy Bảo Bình chạy vào, bây giờ vẫn chưa đâu vào đâu Bạch Dương lại muốn chạy đi. Thật là tức chết cậu mà.
– Đây đây, tớ gọi Bảo Bình vào giúp cậu!- Bạch Dương cười nham hiểm, sau đó tự nhiên quay đầu lại- Mà khoan đã, để như vậy này.. cho nó quyến rũ.
Bạch Dương gỡ luôn 2 cái cúc áo vừa cài lại ra, để lộ cả vòm ngực rắn chắc của Sư Tử thiếu gia, sau đó hớn hở đi ra ngoài mặc cho Sư Tử la oái oái.
– Bảo Bình, Sư Tử cần cậu giúp đấy, tớ đi tìm Song Ngư đây!!- Bạch Dương nháy mắt rồi bỏ đi, Bảo Bình đỏ mặt nhẹ nhàng mở cửa phòng bước vào. Nhưng 1 tiếng hét nữa lại vang lên. Bảo Bình lấy tay che mặt la lớn.
– Sư Tử?! Cậu làm cái trò quái quỷ gì vậy?!
Sư Tử phì cười khi thấy hành động của Bảo Bình. Cậu mở miệng giọng cún con..
– Cũng đâu phải là chưa thấy?! Giúp tớ đi, tớ bị cảm lạnh mất!
– Không, cậu tự mà đi làm!- Bảo Bình cự tuyệt, mắt vẫn nhắm.
– Cậu muốn tớ bị lạnh chết a? Tớ là bệnh nhân đấy!- Sư Tử nói làm Bảo Bình do dự, cô vừa bỏ tay xuống thì lại đưa tay lên che mặt. Lần mò đi đến giường Sư Tử giúp cậu chàng.
– Haha… Nhột quá, cậu không định mở mắt ra mà lần mò đến bao giờ hả?!- Sư Tử cười ha ha làm Bảo Bình đỏ mặt, cô nàng hé 1 mắt ra nhìn gương mặt đang cười của Sư Tử, sau đó nhìn xuống tấm thân trần trụi chưa cài áo của Sư Tử, mặt đỏ như trái cà chua nhanh tay cài cho xong mấy cái cúc.
– Đừng nhìn nữa, nhìn chăm chú như vậy tớ sẽ nghĩ cậu có ý với tớ đấy?!- Sư Tử trêu chọc.
– Này nhé! Không nhìn cậu cũng nói, nhìn rồi cậu cũng nói, bây giờ cậu muốn gì đây hả???- Bảo Bình nổi giận rồi nha.
– Tớ muốn…
Bạch Dương đi sang phòng Song Ngư, vừa bước vào phòng cậu đã không thấy ai ngoài Song Ngư, vậy càng tốt. Song Ngư đang ngủ, gương mặt thiên thần bình yên lạ thường.
– Song Ngư, bị thương nặng thế sao?!- Bạch Dương thì thầm sợ đánh thức cô, tay cậu sờ nhẹ lên vòng băng trắng bóc trên trán cô.
– Bạch Dương?- Song Ngư giật mình tỉnh dậy.
– Tớ nhớ cậu chết mất.- Bạch Dương tươi cười choàng tay ôm Song Ngư.
– Dương, cậu có bị thương không?!- Song Ngư lo lắng.
– Không! Tớ vẫn khỏe mạnh, vẫn có thể che chở cho cậu cả đời!- Bạch Dương cười nguy hiểm.
– Cậu nói cái gì vậy?- Song Ngư bĩu môi.
– Trước sau gì thì vẫn gả cho tớ? Không phải sao?- Bạch Dương xoa đầu Song Ngư.
– Tớ không nói với cậu nữa? Tớ đi ngủ đây?!- Song Ngư phụng phịu nhắm mắt lại.
– Này, mở mắt ra xem. Cậu mà không mở mắt ra là tớ hôn cho đấy!- Bạch Dương đe dọa.
– Thôi nhé, tớ không ngủ, không ngủ nữa…
– Xử Nữ, tớ sang thăm Thiên Bình nhé!- Cự Giải chậm rãi xuống giường.
– Tớ đi với cậu!- Xử Nữ đỡ Cự Giải, cả 2 cùng ra khỏi phòng.
– Xử Nữ…
Ma Kết đứng đối diện phòng cô, cả người dựa vào tường, không biết đã đứng bao lâu nữa.
Xử Nữ nhíu mày, quay đầu không thèm nhìn mặt cậu, nhưng vẫn để ý cái băng trắng trên đầu cậu, Ma Kết cũng bị thương sao?
– Xử Nữ!!!- Ma Kết níu tay Xử Nữ.
– Tớ tự đi được, tớ đi trước nhé!- Cự Giải cười le lưỡi rồi chùn đi trước, để cho Xử Nữ ú ớ ở lại.
– Xử Nữ..- Ma Kết gọi tên cô lần thứ 3.
Xử Nữ vẫn im lặng không nói gì, đầu cúi thật thấp, Ma Kết không nhìn thấy vẻ mặt của cô, nhưng lại thấy những giọt nước mắt long lanh rơi xuống.
– Xử Nữ..
– Đừng có gọi nữa!- Xử Nữ hét lên. Ma Kết nâng mặt Xử Nữ, khẽ lau vài giọt nước mắt trên gương mặt thanh tú, nhẹ nhàng như sợ làm cô đau.
– Tớ không biết, là tớ sai, tớ xin lỗi cậu!- Ma Kết nói.
Xử Nữ im lặng, Ma Kết lại nói tiếp.
– Là tớ sai, tớ không nên nói với cậu như vậy? Tớ không nên hiểu lầm cậu với anh trai cậu?
– Quân? Sao cậu biết…
– Anh ấy đến tìm tớ, anh ấy nói: Cậu giúp tôi chăm sóc tốt cho Xử Nữ, bởi vì… em gái tôi thích cậu.- Ma Kết tốt bụng thuật lại.
– Tớ không có!- Xử Nữ lắc đầu lia lịa, mặt đỏ ửng cả lên.
– Tha lỗi cho tớ nhé? Tớ không nên không tin tưởng cậu như vậy? Tớ không nên hiểu lầm cậu!- Ma Kết chân thành.
– Cậu… ghen với anh trai tớ?- Xử Nữ dò hỏi, thấy cái gật đầu của Ma Kết thì cô cười phì.
– Cậu tha lỗi cho tớ nhé?
– Không!- Xử Nữ quay đầu định bước vào phòng, nói là không nhưng miệng đã cười không khép lại được rồi.
Ma Kết bất ngờ kéo ngược Xử Nữ lại, cô ngã ngay vào lòng Kết, gương mặt đỏ ửng đấm vào người Ma Kết.
– Bỏ ra đi.
– Trời ơi, nhìn kìa, sao lại có anh chàng đẹp trai như vậy chứ?
– Tôi ước gì anh ấy là bạn trai tôi. Ôi anh đẹp trai.
– Cô gái đó là ai mà sướng vậy? Anh ơi, em còn độc thân này..
Mấy cô y tá đi ngang qua cảm thán làm Xử Nữ cảm thấy xấu hổ, vội đẩy mạnh Ma Kết ra.
Ma Kết nhăn mặt, Xử Nữ hốt hoảng vội vàng chạy lại.
– Cậu bị đau à? Sao lại không nói cho tớ biết chứ?- Vậy mà còn để cho cô đánh cậu nữa chứ?
Ma Kết cầm tay Xử Nữ, bế bổng cô lên rồi mỉm cười nói..
– Ở đây nhiều người quá, vào phòng rồi cậu muốn đánh bao nhiêu, đánh thế nào cũng được.
Xử Nữ không nói gì cũng không vùng vẫy vì sợ cậu bị đau, cô nằm ngoa ngoãn trong lòng Ma Kết để mặc cậu đi.
Cự Giải mỉm cười lắc đầu, cô vừa mới làm 1 chuyện tốt đấy. Cô bước tới trước cửa thì thấy Nhân Mã từ trong đi ra.
– Cự Giải?! Cậu tìm Thiên Bình phải không?- Nhân Mã cười nham hiểm. Chưa để Cự Giải nói thì cô nàng đã kéo cô vào trong phòng nơi 2 chàng ” công chúa ” đang ngủ say.
– Các cậu ấy chưa tỉnh sao?- Cự Giải hỏi.
– Chưa! Tớ ở đây nãy giờ mà chưa thấy ai nhúc nhích cả? Hay là phải có hoàng tử hôn họ mới tỉnh nhỉ?- Nhân Mã nói lên suy nghĩ làm Cự Giải bật cười. Không biết Song Tử nghe được câu này thì có tức chết không nhỉ?
Cự Giải đến cạnh giường Thiên Bình ngồi xuống, người con trai này đã xông đến ôm chặt lấy cô, che chở bảo vệ cho cô.
– Song Tử, cậu tỉnh rồi. Tớ đi gọi bác sĩ..- Nhân Mã vui mừng hét toán lên.
– Nhân Mã…- Song Tử gọi với theo.
– Hả? Chuyện gì, ấy cậu đừng ngồi dậy, tớ lại ngay đây!- Nhân Mã lon ton chạy lại chỗ Song Tử, đưa tai kề sát vào Song Tử để nghe.
– Tớ.. – Song Tử thì thào.
– Hả? Cậu nói cái gì?- Nhân Mã ngoái ngoái tai nhăn nhó.
– Đưa mặt cậu xuống đây!- Song Tử thì thào nói.
Nhân Mã kề sát mặt xuống, khó hiểu nhìn Song Tử, 1 nụ hôn bất ngờ lên má làm cô nàng choáng váng. Song Tử cười hề hề nằm im nhắm mắt lại trốn tội, Nhân Mã đỏ mặt nhìn quanh, rất may là Cự Giải không có nhìn thấy a! Nếu không thì cô xấu hổ chết mất thôi.
– Song Tử, cậu đáng chết!- Nhân Mã chu mỏ giận dữ.
– Yên nào, tớ đang là bệnh nhân đấy!- Song Tử thừa cơ hội nắm tay Nhân Mã không chịu buông, còn cười đầy nguy hiểm nữa chứ.
– Thiên Bình, Thiên Bình tỉnh lại rồi!- Cự Giải vui mừng hét lên.
– Thiên Bình tỉnh rồi sao?- Nhân Mã, Song Tử cũng quay sang nhìn bên giường Thiên Bình, Cự Giải đang ngồi ngay bên cạnh.
Hàng mi run run, đôi mắt Thiên Bình từ từ mở ra, Cự Giải mỉm cười đầy vui vẻ. Nhưng câu nói đầu tiên của cậu làm mọi người sững sờ, nụ cười trên môi Cự Giải cũng cứng đờ khi cậu nhìn cô..
– Cậu là ai?
/44
|