– Không biết ai mới làm người khác thấy khó chịu?!.
– Thiên Yết, cậu bớt lằng nhằng đi!- Sư Tử quay đầu xuống trêu chọc.
– Hừ!!- Yết nhắm mắt tựa vào ghế sau.
Kim Ngưu im lặng, nhìn chằm chằm Thiên Yết. Cái nhìn chăm chú đến nổi làm người bên cạnh khó chịu. Vì 2 ghế song song nhau nên Thiên Hạc dễ dàng nhìn thấy điều đó.
Thiên Yết có cảm giác như có thứ gì đang ngắm nghía mình. Cậu mở mắt ra, cái nhìn đập vào mắt là… gương mặt Thiên Hạc phóng đại ở trước mắt.
Cảm giác của Thiên Yết lúc này… có lẽ là mệt mỏi. Kim Ngưu đang ngắm nhìn cảnh vật xung quanh qua ô cửa kính, Ma Kết ngồi im lặng bên cạnh Ngưu cũng đưa mắt sang nhìn cậu. Từ hôm qua Ngưu Ngưu đã không nói chuyện với Yết, như vẫn đang trốn tránh gì đó. Yết thở nhè nhẹ. Đến lúc cậu phải đuổi theo tình cảm của mình rồi.
……
– Xuống xe thôi!- Nhân Mã hào hứng làm người tiên phong.
– Ở đây vắng vẻ quá nhỉ?- Cự Giải theo sát phía sau.
– Yên tâm, có tớ ở đây rồi!- Mã Mã vỗ vai Cự Giải khích lệ.
– Thân cậu lo chưa xong, còn đòi bảo vệ Giải Nhi!!- Xử Nữ giở trò khinh bỉ.
– Sao cậu nỡ… nói vậy?- Nhân Mã đáng thương đã bị đè bẹp như bong bóng sì hơi chỉ bằng 1 câu nói.
– Thôi mà, Mã mạnh mẽ lắm chứ bộ!- Song Ngư lên tiếng, Mã Mã lấy tin thần nhanh siêu tốc, chạy ào tới ôm Song Ngư 1 cái mãi không chịu buông.
– Ngư..
– Mã..
Hai chàng trai tan nát cõi lòng. Vừa buồn vừa khóc quay qua gốc cây ngồi chơi với kiến…
Vì để thỏa mãn sự khám phá, tính tò mò, tập sự tự lập. Nói thẳng ra là sống theo châm ngôn tự túc là hạnh phúc nên 12 chòm sao và 3 bạn nữ đã mời bác tài xế và phương tiện đi lại duy nhất về nhà nghỉ ngơi. Đến hôm nào sẽ quay lại đón, còn mấy cô cậu sẽ ở đây vài ngày vài đêm..
Chuẩn bị đầy đủ tất cả đồ vật cá nhân và tập thể, 6 sao nam mang vác tất cả đồ dùng và balô để cho các nàng tự do tung tăng mà bay nhảy.
– Thích quá! Cây quá trời luôn!!- Kim Ngưu cười thích thú vừa chỉ vừa trỏ.
– Từ trước tới giờ cậu chưa thấy cây à? Sao mà giống khỉ vậy?- Song Tử giả bộ ngạc nhiên hỏi.
– Thì tại…- Kim Ngưu gãi đầu.
– Tại từ trước tới giờ chưa đi vào rừng, chưa thấy nhiều cây như thế.- Thiên Yết nói vọng từ phía sau. Kim Ngưu gật đầu như gà mổ thóc.
– Chúng ta phải đi tới đâu vậy?- Bảo Bình hỏi.
– Đi vào chút nữa.- Ma Kết cầm đầu đi trước, vai vác balô, tay cầm cây đuổi sâu bọ mở đường.
– Nguy hiểm không?- Xử Nữ nghi ngờ.
– Bọn tớ xem rồi, ở đây tuy ít người nhưng không nguy hiểm. Là nơi lý tưởng để khám phá đấy!- Bạch Dương cười cười.
– Cậu xem khi nào vậy?- Sư Tử quay đầu sang hỏi.
– Tớ xem với Song Tử này! Lâu rồi thì phải! Nghe nói đi chơi là giới thiệu liền.- Bạch Dương huýt vai Song Tử, Song Tử liền gật đầu phụ họa.
– Đúng rồi. Ăn chung ngủ chung luôn mà, huống chi chuyện này!- Song Ngư nói thật nhỏ nhẹ.
– Có mùi giấm chua đâu đây!!!- Bảo Bình nói làm cả nhóm bật cười.
Đi vào 1 tý, rồi lại 1 tý nữa, cả bọn nói cười rôm rả. Ma Kết, Song Tử, Bạch Dương đi trước. Thiên Bình, Thiên Yết, Sư Tử đi sau hộ tống các nàng đi giữa. Càng đi càng sâu, càng đi càng xa. Trời từ sáng đã dần chuyển sang trưa.
Ánh nắng như thắp sáng cả khu rừng, len vào từng hàng cây cành lá. Nắng nhảy múa trên mái tóc ướt nhẹp vì mồ hôi. Nắng chiếu vào cả mấy gương mặt đang nhăn lại như giận dữ những nếp nhăn vì nụ cười kia chứ không phải vì nắng.
Đi thêm 1 đoạn, các sao nữ lấy tay quệt mồ hôi thở dài thở ngắn.
– Xa quá a!!!!!
– Ở đây cũng được, đất rộng bằng phẳng, thôi thì ở đây đi mọi người!- Xử Nghi cho ý kiến. Cô nàng đã quá mệt khi phải cuốc bộ, 1 công việc mà trước giờ cô chưa phải làm.
– Thôi cũng được, đi xa mệt lắm, chẳng ăn chơi được gì đâu!- Song Tử ngồi bẹp xuống tản đá lớn uống 1 hơi nước.
Vậy là mọi người quyết định dừng chân bên bờ đất phẳng.
– Nước.
– Có.
– Lương thực.
– Có.
– Phân loại.
– Bánh mì bơ.
– Bánh mì nhân sô cô la.
– Bánh mì nhân dâu.
– Bánh mì chà bông.
– Bánh mì…
– Stop! Sao cậu đem toàn bánh mì không vậy Kim Ngưu?- Xử Nữ vuốt mồ hôi hột nói.
– Nhà tớ chỉ có bánh mì thôi!- Kim Ngưu le lưỡi trả lời.
– Ôi, cuộc đời đẹp trai của tôi chắc phải chết vì mấy ổ bánh mì của Ngưu Ngưu quá!!!- Sư Tử giả bộ té xỉu vào người Bảo Bình.
– Lố rồi Sư Tử ơi!!!!- Cả bọn đồng thanh.
– Thôi, tiếp tục, ai mang gì nữa nào.
– Xúc xích.
– Thịt hộp.
– Cá hộp.
– Rau xanh tươi!!- Nhân Mã cười cười giơ hộp rau lên.- Á… sao hết xanh tươi rồi. Héo queo queo queo luôn rồi!!!!
– Mã ơi là Mã!!!!- Song Tử cốc đầu Nhân Mã 1 cái rõ đau làm cô nàng ôm đầu khóc oa oa.
15 bạn trẻ nghỉ ngơi trong rừng. Lều trại được dựng ngay ngắn. 5 người 1 lều, tổng cộng 3 lều không hơn không thiếu.
– Mệt chết mất!- Song Ngư ngồi xuống quệt mồ hôi.
– Ôi! Cái lưng của cụ! Cụ già yếu rồi mà!!!- Bảo Bình lom khom như bà ngoại già yếu.
– Chiều rồi, chén thôi mọi người ạ!- Cự Giải ngoắc tay gọi ý tới.
– Tới giờ ăn rồi! Tới giờ ăn rồi!- Song Ngư vui vẻ kéo Bảo Bình đến chỗ các cô bạn đang dọn đủ thứ thức ăn.
– Mời cả nhà dùng bửa!!!!!
– Bánh mì, của Ngưu này, Ngưu ăn bánh mì thôi nhá!- Ma Kết đẩy rổ bánh mì ra trước mặt Kim Ngưu.
– Cái gì? Ngưu không ăn bánh mì đâu! Ngưu muốn ăn thịt!- Kim Ngưu với tay lấy đĩa thịt ở phía xa xa. Càng với càng xa.
– Xử Nữ, sao không ăn đi!- Cự Giải hỏi nhỏ.
– Thấy chỗ này cứ sao sao á!- Xử Nữ lắc lắc đầu.
– Tối chắc ghê lắm nhỉ?! Cậu đừng làm tớ sợ nha!- Cự Giải rùng mình.
– Thiên Bình, em thích ăn cái đó!
Thiên Bình vừa đưa đũa tới đĩa ” cái đó ” của cô nàng Tuyết Nhi thì Sư Tử đã cho ngay ” cái đó ” vào bát Bảo Bình.
– Cậu ăn đi, tớ yêu cậu biết bao cậu có thấy không?!
– Thấy rồi! Thấy ớn quá mà!- Bảo Bình lắc đầu nói.
– Thiên Yết, ăn đi!- Thiên Hạc san sẻ yêu thương vào bát Yết.
– Cậu ăn đi.- Yết phũ phàng trả lại yêu thương đúng vị trí cũ.
– Song Tử! Cho cậu trứng này, thịt này, rau ” xanh tươi ” nữa này!- Nhân Mã cười hi hi bỏ đủ thứ vào bát Song Tử.
Cậu nhìn cô, cô gái hồn nhiên này lúc nào cũng như 1 cơn gió, khó bắt giữ được lắm. Nhưng cậu không muốn giam giữ cô, cậu chỉ muốn thả mình bay theo cô, như bồ công anh bay theo gió vậy.
– Cảm ơn cậu!
– Cậu…- Nhân Mã ngớ người ngạc nhiên vì ánh mắt Song Tử. Cậu chững chạc nhiều rồi, lớn rồi, cả ánh mắt, cả cảm xúc cũng lớn rồi. Cô phải tập nắm bắt nó thôi. – .. cậu ăn đi, cùng nhau ăn nào.
Bửa cơm chiều bình yên trôi qua!
– Mọi người, chơi trò chơi giải trí nhé!- Thiên Hạc đề nghị.
– Chơi cái gì?- Song Ngư hỏi.
– Nhìn chằm chằm thì sao?!- Thiên Bình mở miệng.
– Được đấy! Mã trước này.- Nhân Mã giơ tay.
– Tớ!- Song Tử cũng giơ tay.
– Luật là vậy nha, ai rời mắt khỏi đối thủ là thua, và phải thực hiện 1 điều đối thủ đưa ra.- Thiên Bình phổ biến luật chơi.
Nhân Mã ngồi 1 bên, Song Tử ngồi đối diện, 4 mắt bắt đầu nhìn nhau.
– Bắt đầu!!!
Chớp… chớp… chớp chớp… lại chớp chớp.
Mắt Mã Mã chớp chớp liên hồi. Đôi mắt bắn ra hình trái tim theo kiểu tán tỉnh.
Nhưng rất tiếc, cách này không hiệu quả đối với Song Tử.
– Hành động đi chứ, Song Tử.
– Mau đi Nhân Mã, hạ gục đối thủ!!!
Các sao bên ngoài cổ vũ rất nhiệt tình.
Song Tử kề sát mặt lại gần Nhân Mã, càng gần, càng gần. Nhân Mã theo phản xạ quay đầu qua hướng khác.
– Cậu đúng là… vô dụng quá đi Nhân Mã! Tập đoàn Sagittarius danh giá nuôi cậu lớn thế này!- Xử Nữ thở dài.
– Nhà cậu ấy làm gì vậy?- Thiên Hạc hỏi.
– Buôn bán ma túy!!!- Bảo Bình hào hứng.
– Cái đầu cậu!!!!!!- Nhân Mã gào lên.
– À.. tớ nhầm, buôn bán pháp luật!- Bảo Bình chỉnh lại lời nói.
– Luật sư à?
– Đúng, nhà đào tạo những nhân vật có mồm miệng nổi tiếng!!- Mã cười hắc hắc.
– Nhà cậu ấy mở tập đoàn buôn bán pháp luật đấy. Ba mẹ cậu ấy là người buôn bán giỏi nhất. Mà cậu ấy chẳng thừa hưởng được cái gì cả!!- Song Ngư thở dài bất đắc dĩ.
– Song Tử thắng!- Câu nói của Thiên Bình làm cắt ngang cuộc nói chuyện của các cô gái.- Cậu có yêu cầu gì?
– Tớ muốn… cõng Nhân Mã!- Đề nghị của Song Tử làm cả bọn và nhân vật chính đờ mặt ra.
– Trời ạ! Tưởng đề nghị trò gì?! Song Tử đúng là thất bại, quá thất bại.- Sư Tử tỏ vẻ khinh bỉ.
Nhân Mã ngoan ngoãn nằm trên tấm lưng của Song Tử. Bước đi… chầm chậm… Đi khuất.
– Cậu là gió à?!
– Hả? Cậu nói gì?!
– Tớ nói sao cậu nhẹ vậy?
– Không phải lúc trước cậu chê tớ nặng sao?!
– Nhân Mã!
– Hửm?!
– Tớ thích cậu!
– Tớ biết!
Sự im lặng kéo dài, chỉ có bước chân chậm chạp hơn, vòng tay siết chặt hơn..
– Cậu thích tớ không?!…Nếu như… cậu muốn bay đi, tớ sẽ không giữ cậu lại…- Song Tử nói chầm chậm, như sợ cô nàng hấp tấp ấy không nghe rõ những gì cậu nói.- Nhưng!!… Tớ sẽ là người bay cùng cậu, cho dù đến bất cứ đâu.
Nhân Mã nhoẻn miệng cười, lòng như có nắng. Cô gật đầu lia lịa, nhưng chợt nhớ ra Song Tử không nhìn thấy được. Thế là cô trượt khỏi lưng cậu, nhảy ào ra trước mặt.
– Hứa, ngoéo tay! Cậu nói phải giữ lời nhé!
– Chắc rồi.
– Ma Kết lại thắng nữa rồi, còn ai đấu với cậu ấy không?!- Thiên Bình vỗ vai Ma Kết.
– Tớ!- Xử Nghi giơ tay, sau đó đi thẳng đến chỗ Ma Kết.
– Tớ…- Ma Kết chưa kịp nói thì đã bị tiếng hoan hô lấn áp.
Cuộc thử thách tiếp tục diễn ra, nhưng lần này Kết không ở thế chủ động như mấy lần trước mà nằm ở thế bị động. Vấn đề là cô nàng Xử Nghi tấn công quá dữ dội.
– Tớ thua rồi.- Ma Kết đầu hàng.
– Kết thất bại rồi. Mời Xử Nghi đưa ra yêu cầu.
– Tớ muốn… Ma Kết hôn tớ!- Yêu cầu trắng trợn của Xử Nghi làm mọi người sửng sốt. Kim Ngưu xém nuốt cả miếng bánh mì chưa kịp nhai. Bảo Bình làm quá hơn 1 tý, xém ăn cả cái bao bánh mì…
– Xử Nữ, bình tĩnh nào.- Sư Tử đổ dầu vào lửa nhằm ý định dập tắt đám cháy.
Xử Nữ lặng thinh nhìn Ma Kết. Mở miệng nói 1 câu.
– Tớ không muốn lằng nhằng.
– Tớ cũng thế!- Kết trả lời, quay sang nói với Xử Nghi.- Cậu đi với tớ.
Xử Nữ ngồi xuống thở hắc ra. Cố gắng ghép lại những hình ảnh mang tên hạnh phúc lúc ở bên Kết, thật tuyệt vời, thật đẹp. Đã đến lúc cô phải thay đổi, vì cậu đã thay đổi quá nhiều vì cô, nên cô cũng phải tập sống theo cuộc sống của người cô yêu.
– Xử Nghi.
– Có chuyện gì vậy Ma Kết.
– Cậu đừng đùa giỡn nữa! Tôi biết cậu đang đùa.
– Đùa gì cơ?
– Cậu quá giả tạo, cậu không giống Xử Nữ.
– Hahaha… Xử Nữ. Cậu im đi, cậu thì biết cái gì? Nó có tất cả, còn tôi thì sao? Tôi muốn tất cả của nó, kể cả cậu!- Xử Nghi gầm gừ.
– Cậu sẽ không làm được điều đó.
– Cậu dám chắc sao?
– Tôi dám!
– Cậu có dám chết vì nó không?! Hả?!
– Dám!- Xử Nghi ngỡ ngàng vì bất ngờ. Vẫn có 1 người con trai dám khẳng định như thế, chắc chắn như thế. Nhưng đáng tiếc, người ấy không phải của cô.
– Chấm dứt trò đùa của cậu đi.
Ma Kết bỏ lại 1 câu rồi bước đi, Xử Nữ đã chờ sẵn ở phía sau.
– Xử…
Cái ôm bất ngờ làm Ma Kết ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức cậu choàng tay ôm lại, ấm áp… ấm áp lắm. Chỉ cần như thế.
– Tại sao cậu lại thua, cậu phải chiến thắng chứ?!- Xử Nữ bĩu môi.
– Tớ không thích chiến thắng người khác, tớ chỉ thích chiến thắng cậu thôi!- Ma Kết nghiêng đầu nói làm Xử phì cười chằm chằm với tớ nào.
Và Ma Kết cười ranh mãnh nhìn Xử Nữ, kề sát mặt, càng gần, càng gần…
– Hạnh phúc nhỉ?! Có muốn lên thiên đường không?!
Bảo Bình ngồi gục đầu lên vai Sư Tử… ngủ.
– Bảo Bình à, cậu có thích tớ không?! Tớ không đùa đâu? Cậu là người con gái đầu tiên tớ phải hạ thân làm đầy tớ đấy.
– Bảo Bình à, cậu thích tớ nhé! Nếu cậu không thích tớ, tớ không biết tính sao nữa.
– Bảo Bình à, cậu đi cùng tớ không?! Tớ đi 1 mình sẽ cô đơn lắm.
– Bảo Bình à,…
– Nghe rồi gọi mãi!!!- Bảo Bình cắt ngang.
– Cậu chưa ngủ à?- Sư Tử mở to mắt nhìn Bảo Bảo tỉnh bơ.
– Tớ đang suy nghĩ.
– Cậu…
– Xem lý do tại sao mà tớ lại thích cậu.
– Còn cần lý do sao?! Vì tớ đẹp…. HẢ?? CẬU NÓI CÁI GÌ?!
– Tớ thích cậu mất rồi, Sư Tử!!!
– Thật không? Ôi cảm ơn trời, cảm ơn đất, cảm ơn định mệnh cho tớ gặp cậu.
– Cảm ơn cậu đã quan tâm tớ nhiều như vậy.
Tay nắm lấy tay, 10 ngón đan chặt vào nhau. Và trong 1 ngày không xa, họ nhất định sẽ là của nhau, sẽ đi cùng nhau mãi.
– Đi với tớ nhé?!
– Ừm.
– Mãi mãi nhé?!
– Mãi mãi là bao xa?!
– Là đến tận cùng, đến khi nào không còn đi được nữa. Đến lúc đó, tớ vẫn muốn nắm tay cậu thế này, Bảo Bình à.
Song Ngư gối đầu lên chân Bạch Dương.
– Thích không?- Bạch Dương hỏi.
– Thích, mát quá!- Song Ngư cười tươi trả lời.
– Không, ý tớ hỏi là thích tớ không cơ?!
– Không!
Bạch Dương lại cười, Song Ngư đỏ mặt.
– Cậu cười cái gì?
– Tớ cười cậu nói dối không đỏ mặt.
– Tớ đâu có.
– Cậu không thích tớ cũng không sao, tớ thích cậu là được rồi.
– Cậu thích tớ bao nhiêu.
– Không nhiều cũng không ít. Vừa đủ cho cả thế giới phải ganh tị với cậu.
Bạch Dương ngồi đó, nụ cười tỏa nắng làm cậu càng thêm hấp dẫn, chỉ như vậy thôi cũng đủ làm tất cả phải ghen tị với Song Ngư rồi.
– Tớ thích cậu, Song Ngư.
– Tớ cũng vậy, Bạch Dương.
– Cỏ May Mắn!!!- Kim Ngưu kéo tay Cự Giải đến mô đất phía ngoài mọc đầy đám cỏ xanh rì.
– Ở đâu?!- Cự Giải cố nhìn.
– Đấy, cỏ 4 lá kia kìa!!!- Ngưu Ngưu chỉ tay vào đám cỏ 3 lá chen chút.
– Tớ thấy rồi! Thích quá!- Cự Giải reo lên.
– Hái nó nha!
– Nhưng mà… hay là thôi đi, đang đẹp mà.- Cự Giải lắc đầu.
– Vậy thì ngắm cũng được!- Ngưu Ngưu gật đầu.
– Kim Ngưu..
– Hả?! Cậu gọi tớ à Giải?- Ngưu mãi mê ngắm nhìn đến quên trời quên đất.
– Phía sau cậu ấy! Là Thiên Hạc..
– Thiên.. H..
– Cậu muốn nói gì sao?- Ngưu hỏi.
– Tớ…
– Đừng nhìn nữa, không có ai đâu!
– Tớ xin lỗi cậu, chuyện hôm trước.
– Tớ không để trong lòng, tớ quên mất rồi.- Ngưu bình tĩnh nói.
– Cậu may mắn thật đấy!
– Cậu….
– Cậu có mọi người yêu thương, có được sự bao bọc, sự may mắn. Như cỏ 4 lá ấy. Được bao bọc giữa bao nhiêu là cỏ 3 lá, được xem là biểu tượng của sự may mắn, được trân trọng, được yêu thương.
– Cậu nói gì vậy?
– Tớ chỉ có cậu ấy.
– ……
– Tớ thật sự sẽ không sống nổi nếu thiếu cậu ấy.
– …….
– Ngưu!- Thiên Hạc nắm chặt tay Kim Ngưu.- Nếu tớ buông tay rồi, cậu giữ chặt nhé!
– ……….
– Tớ không đi cùng cậu ấy được, mãi mãi không?
– Thiên Hạc, cậu nói gì vậy?!
– Tớ không có sức khỏe như mọi người, tai nạn năm đó… tớ… tớ đã mất tất cả. Sự hồn nhiên, nụ cười trong trẻo, mất đi sức khỏe vốn có, mất cả người con trai tớ yêu.
– Cậu….
– Tớ bị bệnh đấy, cậu hiểu không?! Cậu làm sao hiểu được chứ?!
– Cậu cứ sống hạnh phúc đi, sống tốt vào. Tôi buông ra rồi đấy. Cậu hãy cố mà bắt lấy…. mà cũng đâu cần cố, nó đã sớm mặc định là của cậu rồi.
Thiên Hạc càng ngày càng mất bình tĩnh trong khi Kim Ngưu vẫn còn đang chưa ổn định với những gì đang xảy ra.
– Tớ đi đây!- Thiên Hạc quay đầu, đi về hướng ngược lại.
– Cậu.. Thiên Hạc, bình tĩnh lại.- Kim Ngưu níu tay Thiên Hạc lại.
– Bỏ ra, đồ giả tạo!- Tiểu Hạc hất mạnh tay Kim Ngưu ra rồi bước đi.
– Thiên Yết, Thiên Yết, cậu có thấy.. Yết.. Yết..- Kim Ngưu chui đầu vào lều gọi.
– Cái gì vậy?!- Thiên Yết lèm bà lèm bèm.
– Dậy, Thiên Hạc đâu rồi?!- Kim Ngưu lay lay vai cậu.
– Tớ không biết, không muốn biết, không quan tâm!!!!- Yết lại tiếp tục lèm bèm.
– Cậu… – Ngưu bị ai đó kéo ngã xuống và ai đó đang nằm nhăn răng cười.
– Nằm im đi! Tớ có chuyện muốn nói.
Kim Ngưu nằm bên cạnh Thiên Yết, im lặng.
– Tớ thích cậu, Kim Ngưu. Thật sự là như vậy.
– Tớ…. còn Thiên..
– Tớ không thích cậu ấy. Tớ rất khó xử, tớ rất mệt mỏi.
– Cậu ấy không khỏe, vì cậu mà cậu ấy…
– Tớ biết chứ- Yết nói chậm rãi. – Nhưng nó đè nặng, nó làm tớ khó thở. Tớ coi đó là trách nhiệm, làm nghĩa vụ phải làm.
– Cậu đang đau đấy à?!- Kim Ngưu thủ thỉ như nói với chính mình.
– Đau. Đau như thế cậu hiểu được không?
– Hiểu chứ!
– Cậu có thích tớ không Kim Ngưu?
– ……..
Người con gái đứng phía ngoài lặng lẽ rơi những giọt nước mắt trong suốt trên gương mặt xinh đẹp. Và rồi, cô bỏ chạy đi…
” – Có… tớ cũng thích cậu! ”
– Không! Cậu nhầm rồi!- Kim Ngưu đứng dậy nhìn Thiên Yết, cậu cũng đứng dậy.
– Cậu còn câu trả lời nào đau lòng hơn 1 chút nữa không?!- Thiên Yết cười cay đắng.
– Tớ ghét cậu nhiều lắm!- Kim Ngưu quay lưng ra ngoài. Đứng ở đây thêm nữa, cô sẽ không kìm được nói ra những gì mình suy nghĩ mất.
Nói ra cũng chỉ làm người khác đau lòng, vậy thì nói làm gì?!
– Cậu đứng lại, ai cho phép cậu đi như vậy?!- Thiên Yết giữ chặt Kim Ngưu trong vòng tay, cái ôm từ phía sau làm mọi suy nghĩ bỏ trốn của Kim Ngưu tan vỡ. Nó quá cứng cáp, cô không có cơ hội thoát ra, thậm chí đến thở cũng khó…
– Bỏ tớ ra.
– Cậu đến làm gì chứ? Cậu đem trái tim của tớ đi đâu rồi. Trả lại đây đi.- Yết hét lên.
– Tớ… cậu bỏ ra đi tớ không hề lấy bất cứ thứ gì của cậu…- Ngưu giằng tay bước đi.
– Cậu…nếu cậu bước ra khỏi đây! Chúng ta sẽ không còn bất cứ liên hệ gì!- Thiên Yết nói.
– Xin lỗi, đi bên cậu, tớ không có can đảm. Đi bên cậu, tớ không cảm thấy hạnh phúc.
Ngưu thở mạnh, bước thẳng ra ngoài. Kết thúc cũng tốt. Chẳng liên quan cũng tốt. Khi đã không thể bước cùng, thì đi song song vẫn còn hơn.
Bàn tay chơi vơi giữa không trung, Thiên Yết bóp chặt đến nổi gân xanh. Cậu có thể làm bất cứ điều gì… nhưng lại không thể làm người con gái cậu yêu được hạnh phúc. Cậu đúng là 1 người thất bại.
Hạnh phúc ở đâu?! Cả 2 người không ai chịu nắm giữ cả, thế thì dù có đi mãi cũng không tìm đến được bến đỗ của hạnh phúc..
– Cỏ 4 lá!
– Không được..
Tuyết Nhi gạt phăng tay Cự Giải ra giật ngay chiếc lá xanh rì trên đất.
– Cậu….
– Của tôi rồi nhé, chị muốn gì?!
– Tại sao cô lại…- Cự Giải cắn môi cô kìm chế cảm xúc.
– Chị muốn sao? Hả?
” Bốp…”- lần đầu tiên trong đời cô ra tay đánh người.
– Chị dám đánh tôi!- Tuyết Nhi giơ tay định tát lại.
– Tôi… chỉ tại cô quá đáng!- Cự Giải nắm lấy cổ tay Tuyết Nhi giữ lại.
– A… chị ghét tôi chứ gì, chỉ tại anh Thiên Bình thích tôi chứ gì?
– Không! Chỉ vì cô không xứng đáng với cậu ấy.
– Vậy chị thì xứng đáng à?
– Đúng. Tôi sẽ không để người như cô đứng bên cạnh cậu ấy. Tôi sẽ đấu tranh vì chính mình và vì cả cậu ấy.
– Chị đang nằm mơ à?
– Không! Tôi sẽ làm được!- Cự Giải hất tay Tuyết Nhi ra.
Gương mặt người đứng phía sau tán cây hiện lên nụ cười tươi tắn. Cậu thu tất cả hình ảnh người con gái trước mặt. Cô gái mạnh mẽ này, cậu đã chờ lâu lắm rồi.
Cỏ may mắn. Đúng là may mắm thật. Cuối cùng thì cô ấy cũng dũng cảm chấp nhận đấu tranh vì cậu. Cuối cùng thì cậu có thể bước lên phía trước đi cùng người cậu yêu.
Không cần dõi theo động viên khi vấp ngã, cậu sẽ đứng ngay bên cạnh để kịp đỡ lấy cô…
– Đúng, cậu làm được. Tớ cho phép cậu bắt đầu đứng bên cạnh tớ, Cự Giải à.
Cỏ may mắn!. Người cần nhớ đã nhớ lại, việc cần nói đã nói hết rồi. Có phải là công lao của mầy không?! Nếu phải thì mầy cho tao 1 điều may mắn với nhé.
Tao muốn các couple mãi hạnh phúc. Tao muốn các người yêu các couple cũng sẽ hạnh phúc.
Các chàng trai đã chính chắn hơn rồi nhỉ?! Đúng không các bạn?!^^
– Thiên Yết, cậu bớt lằng nhằng đi!- Sư Tử quay đầu xuống trêu chọc.
– Hừ!!- Yết nhắm mắt tựa vào ghế sau.
Kim Ngưu im lặng, nhìn chằm chằm Thiên Yết. Cái nhìn chăm chú đến nổi làm người bên cạnh khó chịu. Vì 2 ghế song song nhau nên Thiên Hạc dễ dàng nhìn thấy điều đó.
Thiên Yết có cảm giác như có thứ gì đang ngắm nghía mình. Cậu mở mắt ra, cái nhìn đập vào mắt là… gương mặt Thiên Hạc phóng đại ở trước mắt.
Cảm giác của Thiên Yết lúc này… có lẽ là mệt mỏi. Kim Ngưu đang ngắm nhìn cảnh vật xung quanh qua ô cửa kính, Ma Kết ngồi im lặng bên cạnh Ngưu cũng đưa mắt sang nhìn cậu. Từ hôm qua Ngưu Ngưu đã không nói chuyện với Yết, như vẫn đang trốn tránh gì đó. Yết thở nhè nhẹ. Đến lúc cậu phải đuổi theo tình cảm của mình rồi.
……
– Xuống xe thôi!- Nhân Mã hào hứng làm người tiên phong.
– Ở đây vắng vẻ quá nhỉ?- Cự Giải theo sát phía sau.
– Yên tâm, có tớ ở đây rồi!- Mã Mã vỗ vai Cự Giải khích lệ.
– Thân cậu lo chưa xong, còn đòi bảo vệ Giải Nhi!!- Xử Nữ giở trò khinh bỉ.
– Sao cậu nỡ… nói vậy?- Nhân Mã đáng thương đã bị đè bẹp như bong bóng sì hơi chỉ bằng 1 câu nói.
– Thôi mà, Mã mạnh mẽ lắm chứ bộ!- Song Ngư lên tiếng, Mã Mã lấy tin thần nhanh siêu tốc, chạy ào tới ôm Song Ngư 1 cái mãi không chịu buông.
– Ngư..
– Mã..
Hai chàng trai tan nát cõi lòng. Vừa buồn vừa khóc quay qua gốc cây ngồi chơi với kiến…
Vì để thỏa mãn sự khám phá, tính tò mò, tập sự tự lập. Nói thẳng ra là sống theo châm ngôn tự túc là hạnh phúc nên 12 chòm sao và 3 bạn nữ đã mời bác tài xế và phương tiện đi lại duy nhất về nhà nghỉ ngơi. Đến hôm nào sẽ quay lại đón, còn mấy cô cậu sẽ ở đây vài ngày vài đêm..
Chuẩn bị đầy đủ tất cả đồ vật cá nhân và tập thể, 6 sao nam mang vác tất cả đồ dùng và balô để cho các nàng tự do tung tăng mà bay nhảy.
– Thích quá! Cây quá trời luôn!!- Kim Ngưu cười thích thú vừa chỉ vừa trỏ.
– Từ trước tới giờ cậu chưa thấy cây à? Sao mà giống khỉ vậy?- Song Tử giả bộ ngạc nhiên hỏi.
– Thì tại…- Kim Ngưu gãi đầu.
– Tại từ trước tới giờ chưa đi vào rừng, chưa thấy nhiều cây như thế.- Thiên Yết nói vọng từ phía sau. Kim Ngưu gật đầu như gà mổ thóc.
– Chúng ta phải đi tới đâu vậy?- Bảo Bình hỏi.
– Đi vào chút nữa.- Ma Kết cầm đầu đi trước, vai vác balô, tay cầm cây đuổi sâu bọ mở đường.
– Nguy hiểm không?- Xử Nữ nghi ngờ.
– Bọn tớ xem rồi, ở đây tuy ít người nhưng không nguy hiểm. Là nơi lý tưởng để khám phá đấy!- Bạch Dương cười cười.
– Cậu xem khi nào vậy?- Sư Tử quay đầu sang hỏi.
– Tớ xem với Song Tử này! Lâu rồi thì phải! Nghe nói đi chơi là giới thiệu liền.- Bạch Dương huýt vai Song Tử, Song Tử liền gật đầu phụ họa.
– Đúng rồi. Ăn chung ngủ chung luôn mà, huống chi chuyện này!- Song Ngư nói thật nhỏ nhẹ.
– Có mùi giấm chua đâu đây!!!- Bảo Bình nói làm cả nhóm bật cười.
Đi vào 1 tý, rồi lại 1 tý nữa, cả bọn nói cười rôm rả. Ma Kết, Song Tử, Bạch Dương đi trước. Thiên Bình, Thiên Yết, Sư Tử đi sau hộ tống các nàng đi giữa. Càng đi càng sâu, càng đi càng xa. Trời từ sáng đã dần chuyển sang trưa.
Ánh nắng như thắp sáng cả khu rừng, len vào từng hàng cây cành lá. Nắng nhảy múa trên mái tóc ướt nhẹp vì mồ hôi. Nắng chiếu vào cả mấy gương mặt đang nhăn lại như giận dữ những nếp nhăn vì nụ cười kia chứ không phải vì nắng.
Đi thêm 1 đoạn, các sao nữ lấy tay quệt mồ hôi thở dài thở ngắn.
– Xa quá a!!!!!
– Ở đây cũng được, đất rộng bằng phẳng, thôi thì ở đây đi mọi người!- Xử Nghi cho ý kiến. Cô nàng đã quá mệt khi phải cuốc bộ, 1 công việc mà trước giờ cô chưa phải làm.
– Thôi cũng được, đi xa mệt lắm, chẳng ăn chơi được gì đâu!- Song Tử ngồi bẹp xuống tản đá lớn uống 1 hơi nước.
Vậy là mọi người quyết định dừng chân bên bờ đất phẳng.
– Nước.
– Có.
– Lương thực.
– Có.
– Phân loại.
– Bánh mì bơ.
– Bánh mì nhân sô cô la.
– Bánh mì nhân dâu.
– Bánh mì chà bông.
– Bánh mì…
– Stop! Sao cậu đem toàn bánh mì không vậy Kim Ngưu?- Xử Nữ vuốt mồ hôi hột nói.
– Nhà tớ chỉ có bánh mì thôi!- Kim Ngưu le lưỡi trả lời.
– Ôi, cuộc đời đẹp trai của tôi chắc phải chết vì mấy ổ bánh mì của Ngưu Ngưu quá!!!- Sư Tử giả bộ té xỉu vào người Bảo Bình.
– Lố rồi Sư Tử ơi!!!!- Cả bọn đồng thanh.
– Thôi, tiếp tục, ai mang gì nữa nào.
– Xúc xích.
– Thịt hộp.
– Cá hộp.
– Rau xanh tươi!!- Nhân Mã cười cười giơ hộp rau lên.- Á… sao hết xanh tươi rồi. Héo queo queo queo luôn rồi!!!!
– Mã ơi là Mã!!!!- Song Tử cốc đầu Nhân Mã 1 cái rõ đau làm cô nàng ôm đầu khóc oa oa.
15 bạn trẻ nghỉ ngơi trong rừng. Lều trại được dựng ngay ngắn. 5 người 1 lều, tổng cộng 3 lều không hơn không thiếu.
– Mệt chết mất!- Song Ngư ngồi xuống quệt mồ hôi.
– Ôi! Cái lưng của cụ! Cụ già yếu rồi mà!!!- Bảo Bình lom khom như bà ngoại già yếu.
– Chiều rồi, chén thôi mọi người ạ!- Cự Giải ngoắc tay gọi ý tới.
– Tới giờ ăn rồi! Tới giờ ăn rồi!- Song Ngư vui vẻ kéo Bảo Bình đến chỗ các cô bạn đang dọn đủ thứ thức ăn.
– Mời cả nhà dùng bửa!!!!!
– Bánh mì, của Ngưu này, Ngưu ăn bánh mì thôi nhá!- Ma Kết đẩy rổ bánh mì ra trước mặt Kim Ngưu.
– Cái gì? Ngưu không ăn bánh mì đâu! Ngưu muốn ăn thịt!- Kim Ngưu với tay lấy đĩa thịt ở phía xa xa. Càng với càng xa.
– Xử Nữ, sao không ăn đi!- Cự Giải hỏi nhỏ.
– Thấy chỗ này cứ sao sao á!- Xử Nữ lắc lắc đầu.
– Tối chắc ghê lắm nhỉ?! Cậu đừng làm tớ sợ nha!- Cự Giải rùng mình.
– Thiên Bình, em thích ăn cái đó!
Thiên Bình vừa đưa đũa tới đĩa ” cái đó ” của cô nàng Tuyết Nhi thì Sư Tử đã cho ngay ” cái đó ” vào bát Bảo Bình.
– Cậu ăn đi, tớ yêu cậu biết bao cậu có thấy không?!
– Thấy rồi! Thấy ớn quá mà!- Bảo Bình lắc đầu nói.
– Thiên Yết, ăn đi!- Thiên Hạc san sẻ yêu thương vào bát Yết.
– Cậu ăn đi.- Yết phũ phàng trả lại yêu thương đúng vị trí cũ.
– Song Tử! Cho cậu trứng này, thịt này, rau ” xanh tươi ” nữa này!- Nhân Mã cười hi hi bỏ đủ thứ vào bát Song Tử.
Cậu nhìn cô, cô gái hồn nhiên này lúc nào cũng như 1 cơn gió, khó bắt giữ được lắm. Nhưng cậu không muốn giam giữ cô, cậu chỉ muốn thả mình bay theo cô, như bồ công anh bay theo gió vậy.
– Cảm ơn cậu!
– Cậu…- Nhân Mã ngớ người ngạc nhiên vì ánh mắt Song Tử. Cậu chững chạc nhiều rồi, lớn rồi, cả ánh mắt, cả cảm xúc cũng lớn rồi. Cô phải tập nắm bắt nó thôi. – .. cậu ăn đi, cùng nhau ăn nào.
Bửa cơm chiều bình yên trôi qua!
– Mọi người, chơi trò chơi giải trí nhé!- Thiên Hạc đề nghị.
– Chơi cái gì?- Song Ngư hỏi.
– Nhìn chằm chằm thì sao?!- Thiên Bình mở miệng.
– Được đấy! Mã trước này.- Nhân Mã giơ tay.
– Tớ!- Song Tử cũng giơ tay.
– Luật là vậy nha, ai rời mắt khỏi đối thủ là thua, và phải thực hiện 1 điều đối thủ đưa ra.- Thiên Bình phổ biến luật chơi.
Nhân Mã ngồi 1 bên, Song Tử ngồi đối diện, 4 mắt bắt đầu nhìn nhau.
– Bắt đầu!!!
Chớp… chớp… chớp chớp… lại chớp chớp.
Mắt Mã Mã chớp chớp liên hồi. Đôi mắt bắn ra hình trái tim theo kiểu tán tỉnh.
Nhưng rất tiếc, cách này không hiệu quả đối với Song Tử.
– Hành động đi chứ, Song Tử.
– Mau đi Nhân Mã, hạ gục đối thủ!!!
Các sao bên ngoài cổ vũ rất nhiệt tình.
Song Tử kề sát mặt lại gần Nhân Mã, càng gần, càng gần. Nhân Mã theo phản xạ quay đầu qua hướng khác.
– Cậu đúng là… vô dụng quá đi Nhân Mã! Tập đoàn Sagittarius danh giá nuôi cậu lớn thế này!- Xử Nữ thở dài.
– Nhà cậu ấy làm gì vậy?- Thiên Hạc hỏi.
– Buôn bán ma túy!!!- Bảo Bình hào hứng.
– Cái đầu cậu!!!!!!- Nhân Mã gào lên.
– À.. tớ nhầm, buôn bán pháp luật!- Bảo Bình chỉnh lại lời nói.
– Luật sư à?
– Đúng, nhà đào tạo những nhân vật có mồm miệng nổi tiếng!!- Mã cười hắc hắc.
– Nhà cậu ấy mở tập đoàn buôn bán pháp luật đấy. Ba mẹ cậu ấy là người buôn bán giỏi nhất. Mà cậu ấy chẳng thừa hưởng được cái gì cả!!- Song Ngư thở dài bất đắc dĩ.
– Song Tử thắng!- Câu nói của Thiên Bình làm cắt ngang cuộc nói chuyện của các cô gái.- Cậu có yêu cầu gì?
– Tớ muốn… cõng Nhân Mã!- Đề nghị của Song Tử làm cả bọn và nhân vật chính đờ mặt ra.
– Trời ạ! Tưởng đề nghị trò gì?! Song Tử đúng là thất bại, quá thất bại.- Sư Tử tỏ vẻ khinh bỉ.
Nhân Mã ngoan ngoãn nằm trên tấm lưng của Song Tử. Bước đi… chầm chậm… Đi khuất.
– Cậu là gió à?!
– Hả? Cậu nói gì?!
– Tớ nói sao cậu nhẹ vậy?
– Không phải lúc trước cậu chê tớ nặng sao?!
– Nhân Mã!
– Hửm?!
– Tớ thích cậu!
– Tớ biết!
Sự im lặng kéo dài, chỉ có bước chân chậm chạp hơn, vòng tay siết chặt hơn..
– Cậu thích tớ không?!…Nếu như… cậu muốn bay đi, tớ sẽ không giữ cậu lại…- Song Tử nói chầm chậm, như sợ cô nàng hấp tấp ấy không nghe rõ những gì cậu nói.- Nhưng!!… Tớ sẽ là người bay cùng cậu, cho dù đến bất cứ đâu.
Nhân Mã nhoẻn miệng cười, lòng như có nắng. Cô gật đầu lia lịa, nhưng chợt nhớ ra Song Tử không nhìn thấy được. Thế là cô trượt khỏi lưng cậu, nhảy ào ra trước mặt.
– Hứa, ngoéo tay! Cậu nói phải giữ lời nhé!
– Chắc rồi.
– Ma Kết lại thắng nữa rồi, còn ai đấu với cậu ấy không?!- Thiên Bình vỗ vai Ma Kết.
– Tớ!- Xử Nghi giơ tay, sau đó đi thẳng đến chỗ Ma Kết.
– Tớ…- Ma Kết chưa kịp nói thì đã bị tiếng hoan hô lấn áp.
Cuộc thử thách tiếp tục diễn ra, nhưng lần này Kết không ở thế chủ động như mấy lần trước mà nằm ở thế bị động. Vấn đề là cô nàng Xử Nghi tấn công quá dữ dội.
– Tớ thua rồi.- Ma Kết đầu hàng.
– Kết thất bại rồi. Mời Xử Nghi đưa ra yêu cầu.
– Tớ muốn… Ma Kết hôn tớ!- Yêu cầu trắng trợn của Xử Nghi làm mọi người sửng sốt. Kim Ngưu xém nuốt cả miếng bánh mì chưa kịp nhai. Bảo Bình làm quá hơn 1 tý, xém ăn cả cái bao bánh mì…
– Xử Nữ, bình tĩnh nào.- Sư Tử đổ dầu vào lửa nhằm ý định dập tắt đám cháy.
Xử Nữ lặng thinh nhìn Ma Kết. Mở miệng nói 1 câu.
– Tớ không muốn lằng nhằng.
– Tớ cũng thế!- Kết trả lời, quay sang nói với Xử Nghi.- Cậu đi với tớ.
Xử Nữ ngồi xuống thở hắc ra. Cố gắng ghép lại những hình ảnh mang tên hạnh phúc lúc ở bên Kết, thật tuyệt vời, thật đẹp. Đã đến lúc cô phải thay đổi, vì cậu đã thay đổi quá nhiều vì cô, nên cô cũng phải tập sống theo cuộc sống của người cô yêu.
– Xử Nghi.
– Có chuyện gì vậy Ma Kết.
– Cậu đừng đùa giỡn nữa! Tôi biết cậu đang đùa.
– Đùa gì cơ?
– Cậu quá giả tạo, cậu không giống Xử Nữ.
– Hahaha… Xử Nữ. Cậu im đi, cậu thì biết cái gì? Nó có tất cả, còn tôi thì sao? Tôi muốn tất cả của nó, kể cả cậu!- Xử Nghi gầm gừ.
– Cậu sẽ không làm được điều đó.
– Cậu dám chắc sao?
– Tôi dám!
– Cậu có dám chết vì nó không?! Hả?!
– Dám!- Xử Nghi ngỡ ngàng vì bất ngờ. Vẫn có 1 người con trai dám khẳng định như thế, chắc chắn như thế. Nhưng đáng tiếc, người ấy không phải của cô.
– Chấm dứt trò đùa của cậu đi.
Ma Kết bỏ lại 1 câu rồi bước đi, Xử Nữ đã chờ sẵn ở phía sau.
– Xử…
Cái ôm bất ngờ làm Ma Kết ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức cậu choàng tay ôm lại, ấm áp… ấm áp lắm. Chỉ cần như thế.
– Tại sao cậu lại thua, cậu phải chiến thắng chứ?!- Xử Nữ bĩu môi.
– Tớ không thích chiến thắng người khác, tớ chỉ thích chiến thắng cậu thôi!- Ma Kết nghiêng đầu nói làm Xử phì cười chằm chằm với tớ nào.
Và Ma Kết cười ranh mãnh nhìn Xử Nữ, kề sát mặt, càng gần, càng gần…
– Hạnh phúc nhỉ?! Có muốn lên thiên đường không?!
Bảo Bình ngồi gục đầu lên vai Sư Tử… ngủ.
– Bảo Bình à, cậu có thích tớ không?! Tớ không đùa đâu? Cậu là người con gái đầu tiên tớ phải hạ thân làm đầy tớ đấy.
– Bảo Bình à, cậu thích tớ nhé! Nếu cậu không thích tớ, tớ không biết tính sao nữa.
– Bảo Bình à, cậu đi cùng tớ không?! Tớ đi 1 mình sẽ cô đơn lắm.
– Bảo Bình à,…
– Nghe rồi gọi mãi!!!- Bảo Bình cắt ngang.
– Cậu chưa ngủ à?- Sư Tử mở to mắt nhìn Bảo Bảo tỉnh bơ.
– Tớ đang suy nghĩ.
– Cậu…
– Xem lý do tại sao mà tớ lại thích cậu.
– Còn cần lý do sao?! Vì tớ đẹp…. HẢ?? CẬU NÓI CÁI GÌ?!
– Tớ thích cậu mất rồi, Sư Tử!!!
– Thật không? Ôi cảm ơn trời, cảm ơn đất, cảm ơn định mệnh cho tớ gặp cậu.
– Cảm ơn cậu đã quan tâm tớ nhiều như vậy.
Tay nắm lấy tay, 10 ngón đan chặt vào nhau. Và trong 1 ngày không xa, họ nhất định sẽ là của nhau, sẽ đi cùng nhau mãi.
– Đi với tớ nhé?!
– Ừm.
– Mãi mãi nhé?!
– Mãi mãi là bao xa?!
– Là đến tận cùng, đến khi nào không còn đi được nữa. Đến lúc đó, tớ vẫn muốn nắm tay cậu thế này, Bảo Bình à.
Song Ngư gối đầu lên chân Bạch Dương.
– Thích không?- Bạch Dương hỏi.
– Thích, mát quá!- Song Ngư cười tươi trả lời.
– Không, ý tớ hỏi là thích tớ không cơ?!
– Không!
Bạch Dương lại cười, Song Ngư đỏ mặt.
– Cậu cười cái gì?
– Tớ cười cậu nói dối không đỏ mặt.
– Tớ đâu có.
– Cậu không thích tớ cũng không sao, tớ thích cậu là được rồi.
– Cậu thích tớ bao nhiêu.
– Không nhiều cũng không ít. Vừa đủ cho cả thế giới phải ganh tị với cậu.
Bạch Dương ngồi đó, nụ cười tỏa nắng làm cậu càng thêm hấp dẫn, chỉ như vậy thôi cũng đủ làm tất cả phải ghen tị với Song Ngư rồi.
– Tớ thích cậu, Song Ngư.
– Tớ cũng vậy, Bạch Dương.
– Cỏ May Mắn!!!- Kim Ngưu kéo tay Cự Giải đến mô đất phía ngoài mọc đầy đám cỏ xanh rì.
– Ở đâu?!- Cự Giải cố nhìn.
– Đấy, cỏ 4 lá kia kìa!!!- Ngưu Ngưu chỉ tay vào đám cỏ 3 lá chen chút.
– Tớ thấy rồi! Thích quá!- Cự Giải reo lên.
– Hái nó nha!
– Nhưng mà… hay là thôi đi, đang đẹp mà.- Cự Giải lắc đầu.
– Vậy thì ngắm cũng được!- Ngưu Ngưu gật đầu.
– Kim Ngưu..
– Hả?! Cậu gọi tớ à Giải?- Ngưu mãi mê ngắm nhìn đến quên trời quên đất.
– Phía sau cậu ấy! Là Thiên Hạc..
– Thiên.. H..
– Cậu muốn nói gì sao?- Ngưu hỏi.
– Tớ…
– Đừng nhìn nữa, không có ai đâu!
– Tớ xin lỗi cậu, chuyện hôm trước.
– Tớ không để trong lòng, tớ quên mất rồi.- Ngưu bình tĩnh nói.
– Cậu may mắn thật đấy!
– Cậu….
– Cậu có mọi người yêu thương, có được sự bao bọc, sự may mắn. Như cỏ 4 lá ấy. Được bao bọc giữa bao nhiêu là cỏ 3 lá, được xem là biểu tượng của sự may mắn, được trân trọng, được yêu thương.
– Cậu nói gì vậy?
– Tớ chỉ có cậu ấy.
– ……
– Tớ thật sự sẽ không sống nổi nếu thiếu cậu ấy.
– …….
– Ngưu!- Thiên Hạc nắm chặt tay Kim Ngưu.- Nếu tớ buông tay rồi, cậu giữ chặt nhé!
– ……….
– Tớ không đi cùng cậu ấy được, mãi mãi không?
– Thiên Hạc, cậu nói gì vậy?!
– Tớ không có sức khỏe như mọi người, tai nạn năm đó… tớ… tớ đã mất tất cả. Sự hồn nhiên, nụ cười trong trẻo, mất đi sức khỏe vốn có, mất cả người con trai tớ yêu.
– Cậu….
– Tớ bị bệnh đấy, cậu hiểu không?! Cậu làm sao hiểu được chứ?!
– Cậu cứ sống hạnh phúc đi, sống tốt vào. Tôi buông ra rồi đấy. Cậu hãy cố mà bắt lấy…. mà cũng đâu cần cố, nó đã sớm mặc định là của cậu rồi.
Thiên Hạc càng ngày càng mất bình tĩnh trong khi Kim Ngưu vẫn còn đang chưa ổn định với những gì đang xảy ra.
– Tớ đi đây!- Thiên Hạc quay đầu, đi về hướng ngược lại.
– Cậu.. Thiên Hạc, bình tĩnh lại.- Kim Ngưu níu tay Thiên Hạc lại.
– Bỏ ra, đồ giả tạo!- Tiểu Hạc hất mạnh tay Kim Ngưu ra rồi bước đi.
– Thiên Yết, Thiên Yết, cậu có thấy.. Yết.. Yết..- Kim Ngưu chui đầu vào lều gọi.
– Cái gì vậy?!- Thiên Yết lèm bà lèm bèm.
– Dậy, Thiên Hạc đâu rồi?!- Kim Ngưu lay lay vai cậu.
– Tớ không biết, không muốn biết, không quan tâm!!!!- Yết lại tiếp tục lèm bèm.
– Cậu… – Ngưu bị ai đó kéo ngã xuống và ai đó đang nằm nhăn răng cười.
– Nằm im đi! Tớ có chuyện muốn nói.
Kim Ngưu nằm bên cạnh Thiên Yết, im lặng.
– Tớ thích cậu, Kim Ngưu. Thật sự là như vậy.
– Tớ…. còn Thiên..
– Tớ không thích cậu ấy. Tớ rất khó xử, tớ rất mệt mỏi.
– Cậu ấy không khỏe, vì cậu mà cậu ấy…
– Tớ biết chứ- Yết nói chậm rãi. – Nhưng nó đè nặng, nó làm tớ khó thở. Tớ coi đó là trách nhiệm, làm nghĩa vụ phải làm.
– Cậu đang đau đấy à?!- Kim Ngưu thủ thỉ như nói với chính mình.
– Đau. Đau như thế cậu hiểu được không?
– Hiểu chứ!
– Cậu có thích tớ không Kim Ngưu?
– ……..
Người con gái đứng phía ngoài lặng lẽ rơi những giọt nước mắt trong suốt trên gương mặt xinh đẹp. Và rồi, cô bỏ chạy đi…
” – Có… tớ cũng thích cậu! ”
– Không! Cậu nhầm rồi!- Kim Ngưu đứng dậy nhìn Thiên Yết, cậu cũng đứng dậy.
– Cậu còn câu trả lời nào đau lòng hơn 1 chút nữa không?!- Thiên Yết cười cay đắng.
– Tớ ghét cậu nhiều lắm!- Kim Ngưu quay lưng ra ngoài. Đứng ở đây thêm nữa, cô sẽ không kìm được nói ra những gì mình suy nghĩ mất.
Nói ra cũng chỉ làm người khác đau lòng, vậy thì nói làm gì?!
– Cậu đứng lại, ai cho phép cậu đi như vậy?!- Thiên Yết giữ chặt Kim Ngưu trong vòng tay, cái ôm từ phía sau làm mọi suy nghĩ bỏ trốn của Kim Ngưu tan vỡ. Nó quá cứng cáp, cô không có cơ hội thoát ra, thậm chí đến thở cũng khó…
– Bỏ tớ ra.
– Cậu đến làm gì chứ? Cậu đem trái tim của tớ đi đâu rồi. Trả lại đây đi.- Yết hét lên.
– Tớ… cậu bỏ ra đi tớ không hề lấy bất cứ thứ gì của cậu…- Ngưu giằng tay bước đi.
– Cậu…nếu cậu bước ra khỏi đây! Chúng ta sẽ không còn bất cứ liên hệ gì!- Thiên Yết nói.
– Xin lỗi, đi bên cậu, tớ không có can đảm. Đi bên cậu, tớ không cảm thấy hạnh phúc.
Ngưu thở mạnh, bước thẳng ra ngoài. Kết thúc cũng tốt. Chẳng liên quan cũng tốt. Khi đã không thể bước cùng, thì đi song song vẫn còn hơn.
Bàn tay chơi vơi giữa không trung, Thiên Yết bóp chặt đến nổi gân xanh. Cậu có thể làm bất cứ điều gì… nhưng lại không thể làm người con gái cậu yêu được hạnh phúc. Cậu đúng là 1 người thất bại.
Hạnh phúc ở đâu?! Cả 2 người không ai chịu nắm giữ cả, thế thì dù có đi mãi cũng không tìm đến được bến đỗ của hạnh phúc..
– Cỏ 4 lá!
– Không được..
Tuyết Nhi gạt phăng tay Cự Giải ra giật ngay chiếc lá xanh rì trên đất.
– Cậu….
– Của tôi rồi nhé, chị muốn gì?!
– Tại sao cô lại…- Cự Giải cắn môi cô kìm chế cảm xúc.
– Chị muốn sao? Hả?
” Bốp…”- lần đầu tiên trong đời cô ra tay đánh người.
– Chị dám đánh tôi!- Tuyết Nhi giơ tay định tát lại.
– Tôi… chỉ tại cô quá đáng!- Cự Giải nắm lấy cổ tay Tuyết Nhi giữ lại.
– A… chị ghét tôi chứ gì, chỉ tại anh Thiên Bình thích tôi chứ gì?
– Không! Chỉ vì cô không xứng đáng với cậu ấy.
– Vậy chị thì xứng đáng à?
– Đúng. Tôi sẽ không để người như cô đứng bên cạnh cậu ấy. Tôi sẽ đấu tranh vì chính mình và vì cả cậu ấy.
– Chị đang nằm mơ à?
– Không! Tôi sẽ làm được!- Cự Giải hất tay Tuyết Nhi ra.
Gương mặt người đứng phía sau tán cây hiện lên nụ cười tươi tắn. Cậu thu tất cả hình ảnh người con gái trước mặt. Cô gái mạnh mẽ này, cậu đã chờ lâu lắm rồi.
Cỏ may mắn. Đúng là may mắm thật. Cuối cùng thì cô ấy cũng dũng cảm chấp nhận đấu tranh vì cậu. Cuối cùng thì cậu có thể bước lên phía trước đi cùng người cậu yêu.
Không cần dõi theo động viên khi vấp ngã, cậu sẽ đứng ngay bên cạnh để kịp đỡ lấy cô…
– Đúng, cậu làm được. Tớ cho phép cậu bắt đầu đứng bên cạnh tớ, Cự Giải à.
Cỏ may mắn!. Người cần nhớ đã nhớ lại, việc cần nói đã nói hết rồi. Có phải là công lao của mầy không?! Nếu phải thì mầy cho tao 1 điều may mắn với nhé.
Tao muốn các couple mãi hạnh phúc. Tao muốn các người yêu các couple cũng sẽ hạnh phúc.
Các chàng trai đã chính chắn hơn rồi nhỉ?! Đúng không các bạn?!^^
/44
|