6h30 sáng
Tôi tỉnh dạy như thường lệ, nhưng có điều tôi thấy lại không hiểu sao mình lại ở căn phòng này, đã xẫy ra chuyện gì sao? gì thế này, mình đang ở nhà dì Mai cơ mà. Gió đâu?
"Cạch"
Một người con trai bước vào, tướng tá rất soái, bên cạnh còn có một người soái nữa, chắc họ đến tìm Gió. Lanh chanh chạy tới, nhìn với ánh mắt cún con. ( Quang Nhã nói tiếng anh nhé mấy You)
>>TA<<
- Hai anh kiếm Gió à?
Cậu con trai trẻ hơn một chút miệng hả ra luôn mắt thì tròn xoe. Cái hình tượng lạnh lùng hồi đầu mất tiêu. Còn anh kia thì lạ lắm hình như gặp đâu rồi á!
Tâm trạng của hai người ấy là. "Hai anh sao?" . Cậu trai trẻ :
>> TQ <<
- Hai anh sao? Nhã em không nhớ gì à? Đây là ... ?
- Hưng, trật tự.
Hưng nín bật, tôi ngơ ngác. Cậu con trai kia vẽ mặt răng đe cậu trai trẻ rồi quay sang hiền lành với tôi nói
- Anh đến đây kiếm Nhã, nói với Nhã là Gió đi Mĩ rồi, nên kiêu Nhã ngoan ở đây 1 tuần.
Hưng vẫ như đứng hình với con người ấy. Độ nhanh nhạy xuất sắc. Nhưng lại thấy có gì đó sai sai trong thái độ của con bé này thì phải? sao con bé tỉnh bơ thế?
>>TA<< ( Từ bây giờ ngôn ngữ chính là tiếng Anh nha )
- What are you talking about?(Bạn đang nói về cái gì vậy?)
Tôi chả hiểu họ đang nói gì nữa tiếng ngoài hành tinh à, Gió là Gió biết dịch đó. Đắm chìm trong suy nghĩ. Không để ý nét ngơ ngác của hai anh ấy lắm. Nhã nói tiếng ANH O.O
Hưng khong chiệu nỗi nữa rút quân ra ngoài trước. Còn người ấy thì ở lại.
- Baba.
- Giỏi lắm con gái, bệnh con khỏi hẳng rồi. Nhưng nên nhớ, từ nay, Hưng là đối tượng con yêu thương. Màng kịch bắt đầu.
( Không biết có lừa được mấy you không ta? có Cmt báo cho tg thỏa mãng nha :) )
Thế là Hứa Phong Ảnh bước ra ngoàinoiw Hưng đang đợi.
- Thế nào rồi chú?
- Ổn cả nhưng đừng để phong biết chuyện này nha, Nhã nó không nhận ra Phong.
***************
Hơn mười con người mang theo một đống quần áo cũ của tôi đi bỏ vào thùng. Một gánh đồ khác mang vào. Còn hơi lạ lẩm một chút nhưng vẫn cố.
Mà hồi mới vào trường tôi đen lắm, đầu cũng đen thui à, mắt đeo kính 4 độ 7, tướng tá thì cũng chuẩn. Nói chung là khác với sau này.
Bây giờ một chị gái đẩy tôi vào phòng tắm 1 tiếng sau bướt ra là một cô gái trắng bóc. Mịn màng, da mặt cũng trắng nữa. Mà mặt tui không có mụn đâu nha, gióng cha.
Xong thì một chú đẩy tôi vào phòng rồi đưa tôi một bộ đồng phục vô cùng thanh lịch và đẹp mắt. Ngay màu tôi thích Đen thui, mang chất Việt - Hàn. Việt : Áo trắng, cổ viền đen, tay cũng vậy, váy hơi xòe xếp ly ngắn hơn gối xíu chắt chân tôi hơi cao. Hàn : Áo khoác, cà vạt đen ngắn nhỏ nhìn chất lừ.
Không thôi xuýt xao bộ đồ mặt trên người thì họ bắt tôi ngòi xuống làm tóc. Tóc tôi rất dài và có chút sơ đuôi. Vì tôi không thường chú ý ngoại hình lắm. Nói thẳng là làm biến hơn làm đẹp á.
Xong mái tóc. Oi chu choa mạ ơi, lạ quá trời, mái tóc nâu hạt dẻ Hàn Quốc. Trang điểm nhạt nữa. Tôi giám chắc luôn là không ai nhận ra tôi luôn á. Xuất phát thôi.
"Hehe trốn ra, sẽ không ai nhận ra đâu."
Đã có ý nghĩ trong đầu, đợi họ đi hết triển khai. Bướt ra cử sỗ hiên là tần trệt á. Quất.
Bướt đi không quên đeo một cái khẩu trang tránh bị chú ý của Boss. Hình như đằng kia có quánh nhau. Tính tôi nhiều chuyện đó giờ không bỏ được. Chạy đến xem.
Trong lúc này tôi thấy có Như Ý bị một đám con gái nắm đầu. Chị em không lâu nhưng cũng có tình nghĩa không thể làm ngơ. Chạy tới đẩy con nhỏ nắm đầu Như Ý ra làm con nhỏ đó vấp ngã. Cả đám vội vã lại đỡ cô ta.Cô ta tức giận tiếng lại gần tôi giọng khinh bĩ nói.
- Cô có biết tôi là ai không mà dám xen vào chuyện của tôi hả?
Tôi cũng không chấp thứ này mà khinh khỉ trả lời.
- Không, mà tôi chẳng việc gì phải biết. với tôi chỉ thấy chuyện bất bình thôi. Cả đám lại đi đánh một đứa con nít.
Cô ta vô cùng phẫn nộ, nhấn mạnh từng chữ giằng mặt tôi.
-Nghe đây, tao là Hứa Quang Nhã, con gái Hứa Phong Ảnh hiệu trưởng trường này khôn hồn thì mau xin lỗi, trước khi bị đá ra khỏi trường.
"Hì, tôi nỗi đến mức có người giã mạo sao? chơi đùa tí vậy."
- Oh vậy sao? xin lỗi tôi mới vào trường không biết rằng hiệu trưởng lại có một đứa con gái xấu nết đến vậy.
Mặt cô ta đỏ lừ. Bóc khói nghi ngúc.
- Mày dám, không nói nhiều, xữ nó.
Thế là cả đám xông tới, thôi rồi toi rồi. Kì này chết chắc luôn.
Á, á... Rầm... Bịch...
Sáu đứa con gái nằm chõng quẹo xếp tần. Mặt mũi sáng sủa mà lòng dạ đen quá.
- Này thì nói cho mấy you nghe, làm gì cho tốt một chút nghe chưa. Đánh nhau không tốt đâu.
Đứng đậy, đem Như Ý đi. Tôi dừng lại quên dặn điều này nữa.
- À quên, mà mai mốt đừng đem baba tớ ra làm cái khiên nhé không nên đâu.
Cả bọn ngạc nhiên vô đối, Như Ý cũng thế. Họ không hề nghe lầm đấy chứ? tôi đang nói là Hứa Phong Ảnh là baba cô ta sao? Thế cô ta là?
Tôi tỉnh dạy như thường lệ, nhưng có điều tôi thấy lại không hiểu sao mình lại ở căn phòng này, đã xẫy ra chuyện gì sao? gì thế này, mình đang ở nhà dì Mai cơ mà. Gió đâu?
"Cạch"
Một người con trai bước vào, tướng tá rất soái, bên cạnh còn có một người soái nữa, chắc họ đến tìm Gió. Lanh chanh chạy tới, nhìn với ánh mắt cún con. ( Quang Nhã nói tiếng anh nhé mấy You)
>>TA<<
- Hai anh kiếm Gió à?
Cậu con trai trẻ hơn một chút miệng hả ra luôn mắt thì tròn xoe. Cái hình tượng lạnh lùng hồi đầu mất tiêu. Còn anh kia thì lạ lắm hình như gặp đâu rồi á!
Tâm trạng của hai người ấy là. "Hai anh sao?" . Cậu trai trẻ :
>> TQ <<
- Hai anh sao? Nhã em không nhớ gì à? Đây là ... ?
- Hưng, trật tự.
Hưng nín bật, tôi ngơ ngác. Cậu con trai kia vẽ mặt răng đe cậu trai trẻ rồi quay sang hiền lành với tôi nói
- Anh đến đây kiếm Nhã, nói với Nhã là Gió đi Mĩ rồi, nên kiêu Nhã ngoan ở đây 1 tuần.
Hưng vẫ như đứng hình với con người ấy. Độ nhanh nhạy xuất sắc. Nhưng lại thấy có gì đó sai sai trong thái độ của con bé này thì phải? sao con bé tỉnh bơ thế?
>>TA<< ( Từ bây giờ ngôn ngữ chính là tiếng Anh nha )
- What are you talking about?(Bạn đang nói về cái gì vậy?)
Tôi chả hiểu họ đang nói gì nữa tiếng ngoài hành tinh à, Gió là Gió biết dịch đó. Đắm chìm trong suy nghĩ. Không để ý nét ngơ ngác của hai anh ấy lắm. Nhã nói tiếng ANH O.O
Hưng khong chiệu nỗi nữa rút quân ra ngoài trước. Còn người ấy thì ở lại.
- Baba.
- Giỏi lắm con gái, bệnh con khỏi hẳng rồi. Nhưng nên nhớ, từ nay, Hưng là đối tượng con yêu thương. Màng kịch bắt đầu.
( Không biết có lừa được mấy you không ta? có Cmt báo cho tg thỏa mãng nha :) )
Thế là Hứa Phong Ảnh bước ra ngoàinoiw Hưng đang đợi.
- Thế nào rồi chú?
- Ổn cả nhưng đừng để phong biết chuyện này nha, Nhã nó không nhận ra Phong.
***************
Hơn mười con người mang theo một đống quần áo cũ của tôi đi bỏ vào thùng. Một gánh đồ khác mang vào. Còn hơi lạ lẩm một chút nhưng vẫn cố.
Mà hồi mới vào trường tôi đen lắm, đầu cũng đen thui à, mắt đeo kính 4 độ 7, tướng tá thì cũng chuẩn. Nói chung là khác với sau này.
Bây giờ một chị gái đẩy tôi vào phòng tắm 1 tiếng sau bướt ra là một cô gái trắng bóc. Mịn màng, da mặt cũng trắng nữa. Mà mặt tui không có mụn đâu nha, gióng cha.
Xong thì một chú đẩy tôi vào phòng rồi đưa tôi một bộ đồng phục vô cùng thanh lịch và đẹp mắt. Ngay màu tôi thích Đen thui, mang chất Việt - Hàn. Việt : Áo trắng, cổ viền đen, tay cũng vậy, váy hơi xòe xếp ly ngắn hơn gối xíu chắt chân tôi hơi cao. Hàn : Áo khoác, cà vạt đen ngắn nhỏ nhìn chất lừ.
Không thôi xuýt xao bộ đồ mặt trên người thì họ bắt tôi ngòi xuống làm tóc. Tóc tôi rất dài và có chút sơ đuôi. Vì tôi không thường chú ý ngoại hình lắm. Nói thẳng là làm biến hơn làm đẹp á.
Xong mái tóc. Oi chu choa mạ ơi, lạ quá trời, mái tóc nâu hạt dẻ Hàn Quốc. Trang điểm nhạt nữa. Tôi giám chắc luôn là không ai nhận ra tôi luôn á. Xuất phát thôi.
"Hehe trốn ra, sẽ không ai nhận ra đâu."
Đã có ý nghĩ trong đầu, đợi họ đi hết triển khai. Bướt ra cử sỗ hiên là tần trệt á. Quất.
Bướt đi không quên đeo một cái khẩu trang tránh bị chú ý của Boss. Hình như đằng kia có quánh nhau. Tính tôi nhiều chuyện đó giờ không bỏ được. Chạy đến xem.
Trong lúc này tôi thấy có Như Ý bị một đám con gái nắm đầu. Chị em không lâu nhưng cũng có tình nghĩa không thể làm ngơ. Chạy tới đẩy con nhỏ nắm đầu Như Ý ra làm con nhỏ đó vấp ngã. Cả đám vội vã lại đỡ cô ta.Cô ta tức giận tiếng lại gần tôi giọng khinh bĩ nói.
- Cô có biết tôi là ai không mà dám xen vào chuyện của tôi hả?
Tôi cũng không chấp thứ này mà khinh khỉ trả lời.
- Không, mà tôi chẳng việc gì phải biết. với tôi chỉ thấy chuyện bất bình thôi. Cả đám lại đi đánh một đứa con nít.
Cô ta vô cùng phẫn nộ, nhấn mạnh từng chữ giằng mặt tôi.
-Nghe đây, tao là Hứa Quang Nhã, con gái Hứa Phong Ảnh hiệu trưởng trường này khôn hồn thì mau xin lỗi, trước khi bị đá ra khỏi trường.
"Hì, tôi nỗi đến mức có người giã mạo sao? chơi đùa tí vậy."
- Oh vậy sao? xin lỗi tôi mới vào trường không biết rằng hiệu trưởng lại có một đứa con gái xấu nết đến vậy.
Mặt cô ta đỏ lừ. Bóc khói nghi ngúc.
- Mày dám, không nói nhiều, xữ nó.
Thế là cả đám xông tới, thôi rồi toi rồi. Kì này chết chắc luôn.
Á, á... Rầm... Bịch...
Sáu đứa con gái nằm chõng quẹo xếp tần. Mặt mũi sáng sủa mà lòng dạ đen quá.
- Này thì nói cho mấy you nghe, làm gì cho tốt một chút nghe chưa. Đánh nhau không tốt đâu.
Đứng đậy, đem Như Ý đi. Tôi dừng lại quên dặn điều này nữa.
- À quên, mà mai mốt đừng đem baba tớ ra làm cái khiên nhé không nên đâu.
Cả bọn ngạc nhiên vô đối, Như Ý cũng thế. Họ không hề nghe lầm đấy chứ? tôi đang nói là Hứa Phong Ảnh là baba cô ta sao? Thế cô ta là?
/11
|