Chào mình là học sinh mới, mình đến từ Việt Nam. Là một du học sinh cuộc sống không tốt lắm nhưng lại may mắn được sắp xếp vào kí túc xá nhưng lại....(A hem bí mật)
Chắc tại vì tôi nhập học quá trể, giữa học kì chứ ít gì. Mà nói đến học thì bạn có tin được không, tôi biết 5 thứ tiếng( Pháp, Thái,Hàn,Nhật,Việt) nhưng chỉ có 1 tiếng tôi có thể nghe hiểu, viết thành thạo chứ không thể nói đó là tiếng anh, khó chấp nhận được đúng không? mà là thật đấy.
Tại sao tôi lại vào được trường này à? Là do trường chỉ kiểm tra trên giấy nên lọi vòa ngôi trường danh giá này dễ dàng hí hí.
Trần Ngọc Lan (15t) là cái đứa mới vòng vo ở đầu truyện cả khúc.
Lê Hàn Phong (16t) hắn là người Trung Quốc luôn ảo tưởng về nhan sắc và luôn nghĩ mọi người yêu vẽ đẹp trai của hắn. Đó chỉ là ý kiến của tôi, đừng có la lớn, Fan hắn đông lắm ăn đòn như chơi.
Trần Quốc Hưng(16t) hắn là người Việt Nam nhưng mất góc rồi biết tiếng Việt mà luôn nói tiếng anh với tôi mà tui thì chỉ nói được tiếng Việt nên tôi nói mà họ nhìn tôi như thú lạ.
Mà đó chỉ là khi tôi biết hắn, hắn biết tôi thôi à, chứ trước đó bạn không tưởng tượng được đâu. Để tôi kể bạn nghe nhá!
***
Đó là vào thời gian tôi mới chuyển đến vào giửa học kì.
Ngôi trường Luse ICa school danh giá luôn bắt buột học sinh phải mặc đồng phục.
"Nữ : Áo sơ mi tay ngắn viền tay đen, cổ cũng thế. Áo khoác thì tùy muốn mặc hay không. Váy thì màu đen dài qua đầu gối, 2 viền trắng dưới lai váy.
Nam : Áo sơ mi tay ngắn viền tay đen, cổ cũng thế nhưng có đeo thêm 1 cái cà vạt ngắn. Quần tay đen."
Đồng phục thì ok rất đẹp, cách dạy thì khỏi nói. Tôi có thể nghe hiểu tất cả tiếng anh, nhưng tôi không thể nói tiếng anh nên hiếm có người nghe được lời tôi nói lắm.
Đi đến lớp dành cho du học sinh.
Có đủ độ tuổi, độ tuổi giới hạng từ 14t đến 16t. Nhưng khi vào lớp tôi phát hiện lớp này không có nữ, tôi là đứa nữ duy nhất trong lớp, chuyện gì thế này. Đang bàn hoàng thì tiếng cô giáo vang lên.
- Trò vào đi.
Tôi bước vào cả lớp như nhốn nháo chỉ có vài người thì không quan tâm. Hầy, vậy cũng tốt đở phiền phức.
- Mấy trò trật tự hết nhanh, muốn chạy bộ sáng sớm à?
Một cậu bạn đứng dậy.
- Dạ thưa cô! Chúng em chưa ăn nên chả có gì tiêu hóa nên không muốn chạy 50 vòng sân đâu ạ.
- Được rồi tôi khổ quá mà, em ngồi xuống đi Jack.
Rồi cô quay sang tôi.
- Em giới thiệu về mình.
*im lặng*
- Em hiểu tôi không?
*gật gật*
- Vậy hãy giới thiệu đi.
Lấy điện thoại ra bấm bấm. Xong đưa cho cô.
" Sorry, em không thể nói."
- Tại sao? thế mà em được vào trường này à. Chắc em ngại thôi cô hiểu mà. Em đừng lo.
Tôi vẫn cuối mặt xuống. Không thấy tôi phản ứng lại tiếp tục quay xuống lớp nói.
- Các em, đây là bạn Lan, đến từ Việt Nam, còn nhiều bở ngỡ mong các em giúp đở nha. Mà Hưng là người Việt đúng không? vậy giúp bạn Lan giúp cô nhé.
Nghe tên mình Ngước lên lại nhì xuống *im lặng*
- Lớp chỉ còn một chổ trống do bạn ấy đi du học nên em ngồi đó nhé, sau lưng Hưng ấy.
Nghe thế tôi đi thẳng xuống, cố giáo quay lên dạy bài mới. Về xuống đến nơi, ngòi xuống nhìn người kế bên. Mặc dù tôi không mê trai nhưng cũng không thể chê bai nhan sắc của hắn. Thôi kệ vào học thôi.
Lúc học tôi lại nghe có tiếng xì xào to nhỏ. Nào là con bé đo chết chắc rồi, May mắn thật đấy, sao con gái lại vào lớp này?,...
Đủ thứ câu nói, nhưng chủ đề lại là tôi nên không thèm nói, với lại thì tôi nói cũng chả ai hiểu. Có thể nói tiếng Anh đâu tất nhiên phải nói tiếng Việt rồi.
Mà cái lớp này lạ thật sao lại chỉ có mình tôi là con gái thế. Chã lẽ có bí ẩn đâu đây? Thôi kệ bận tâm chi cho mệt!
Chắc tại vì tôi nhập học quá trể, giữa học kì chứ ít gì. Mà nói đến học thì bạn có tin được không, tôi biết 5 thứ tiếng( Pháp, Thái,Hàn,Nhật,Việt) nhưng chỉ có 1 tiếng tôi có thể nghe hiểu, viết thành thạo chứ không thể nói đó là tiếng anh, khó chấp nhận được đúng không? mà là thật đấy.
Tại sao tôi lại vào được trường này à? Là do trường chỉ kiểm tra trên giấy nên lọi vòa ngôi trường danh giá này dễ dàng hí hí.
Trần Ngọc Lan (15t) là cái đứa mới vòng vo ở đầu truyện cả khúc.
Lê Hàn Phong (16t) hắn là người Trung Quốc luôn ảo tưởng về nhan sắc và luôn nghĩ mọi người yêu vẽ đẹp trai của hắn. Đó chỉ là ý kiến của tôi, đừng có la lớn, Fan hắn đông lắm ăn đòn như chơi.
Trần Quốc Hưng(16t) hắn là người Việt Nam nhưng mất góc rồi biết tiếng Việt mà luôn nói tiếng anh với tôi mà tui thì chỉ nói được tiếng Việt nên tôi nói mà họ nhìn tôi như thú lạ.
Mà đó chỉ là khi tôi biết hắn, hắn biết tôi thôi à, chứ trước đó bạn không tưởng tượng được đâu. Để tôi kể bạn nghe nhá!
***
Đó là vào thời gian tôi mới chuyển đến vào giửa học kì.
Ngôi trường Luse ICa school danh giá luôn bắt buột học sinh phải mặc đồng phục.
"Nữ : Áo sơ mi tay ngắn viền tay đen, cổ cũng thế. Áo khoác thì tùy muốn mặc hay không. Váy thì màu đen dài qua đầu gối, 2 viền trắng dưới lai váy.
Nam : Áo sơ mi tay ngắn viền tay đen, cổ cũng thế nhưng có đeo thêm 1 cái cà vạt ngắn. Quần tay đen."
Đồng phục thì ok rất đẹp, cách dạy thì khỏi nói. Tôi có thể nghe hiểu tất cả tiếng anh, nhưng tôi không thể nói tiếng anh nên hiếm có người nghe được lời tôi nói lắm.
Đi đến lớp dành cho du học sinh.
Có đủ độ tuổi, độ tuổi giới hạng từ 14t đến 16t. Nhưng khi vào lớp tôi phát hiện lớp này không có nữ, tôi là đứa nữ duy nhất trong lớp, chuyện gì thế này. Đang bàn hoàng thì tiếng cô giáo vang lên.
- Trò vào đi.
Tôi bước vào cả lớp như nhốn nháo chỉ có vài người thì không quan tâm. Hầy, vậy cũng tốt đở phiền phức.
- Mấy trò trật tự hết nhanh, muốn chạy bộ sáng sớm à?
Một cậu bạn đứng dậy.
- Dạ thưa cô! Chúng em chưa ăn nên chả có gì tiêu hóa nên không muốn chạy 50 vòng sân đâu ạ.
- Được rồi tôi khổ quá mà, em ngồi xuống đi Jack.
Rồi cô quay sang tôi.
- Em giới thiệu về mình.
*im lặng*
- Em hiểu tôi không?
*gật gật*
- Vậy hãy giới thiệu đi.
Lấy điện thoại ra bấm bấm. Xong đưa cho cô.
" Sorry, em không thể nói."
- Tại sao? thế mà em được vào trường này à. Chắc em ngại thôi cô hiểu mà. Em đừng lo.
Tôi vẫn cuối mặt xuống. Không thấy tôi phản ứng lại tiếp tục quay xuống lớp nói.
- Các em, đây là bạn Lan, đến từ Việt Nam, còn nhiều bở ngỡ mong các em giúp đở nha. Mà Hưng là người Việt đúng không? vậy giúp bạn Lan giúp cô nhé.
Nghe tên mình Ngước lên lại nhì xuống *im lặng*
- Lớp chỉ còn một chổ trống do bạn ấy đi du học nên em ngồi đó nhé, sau lưng Hưng ấy.
Nghe thế tôi đi thẳng xuống, cố giáo quay lên dạy bài mới. Về xuống đến nơi, ngòi xuống nhìn người kế bên. Mặc dù tôi không mê trai nhưng cũng không thể chê bai nhan sắc của hắn. Thôi kệ vào học thôi.
Lúc học tôi lại nghe có tiếng xì xào to nhỏ. Nào là con bé đo chết chắc rồi, May mắn thật đấy, sao con gái lại vào lớp này?,...
Đủ thứ câu nói, nhưng chủ đề lại là tôi nên không thèm nói, với lại thì tôi nói cũng chả ai hiểu. Có thể nói tiếng Anh đâu tất nhiên phải nói tiếng Việt rồi.
Mà cái lớp này lạ thật sao lại chỉ có mình tôi là con gái thế. Chã lẽ có bí ẩn đâu đây? Thôi kệ bận tâm chi cho mệt!
/18
|