Lửa Và Nước Mắt

Chương 17: Đường đại đạo vốn luôn lắm mưu mô

/94


Mọi người đến rồi lại đi , Chỉ mình ta ở lại !

Vẫn luôn là như vậy !

Long ngồi ở vị trí lúc đầu . Tay vẫn đang nhấm nháp chung trà trong tay . Ánh mắt hắn lạnh nhạt như củ .

Văn phía trên cũng đang uống trà . Một số người cũng uống trà . 1 số người nhíu mày , 1 số bàn luận rầm rì .

Lan hơi nhíu mày nhìn Long . Thượng vẫn đang trầm ngâm .

Không khí bổng nhiên tĩnh lặng lại . Kẻ thưởng trà lại tiếp tục thưởng trà , nhưng trà đã nguội mất rồi !

Lúc nãy , trước mặt mọi người Long đặt bức tranh xuống trước mặt Văn rồi lại quay về chổ ngồi . Văn không đáp lời chỉ lẵng lặng sai người đến , dặn dò vài câu rồi người đó đem bức tranh đi mất .

Long lại đi từ từ trở về chổ , lẵng lặng ngồi xuống uống trà . Trong ánh mắt của mọi người , cái mặt nạ trắng đó hình như có cái gì đó cao thâm , bí ẩn khó dò . Thật sẽ thành công sao ?

Lúc nãy khi Long quay về chổ , hắn nhìn thấy Phương đang nhìn mình nhếch môi cười . Hắn lưu tâm lại nhưng vẫn giữ vẻ lạnh lùng .

Bầu không khí như có gì đó đè nén xuống . Im lặng , không ai dám lớn tiếng nói chuyện.

Kẻ uống trà vẫn uống trà . !

Mỗi người chạy theo suy nghĩ của mình . Mọi người đợi ! kết quả !

5ph . 10ph . 15ph . 20ph .

30ph !

Từ ngoài bước vào 1 người mặc áo thun trắng . Quần jeans đen . Văn bước ra , nói nói với kẻ mới tới vài câu . Sắc mặt Văn từ đầu đến cuối không thay đổi . Xong rồi hắn vỗ vỗ vai người đó , xong lại lại từ từ quay trở lại ghế ngồi . Người kia cuối đầu rồi cũng chạy đi mất .

Văn ngồi xuống , hắn nhìn nhìn Long . Mặt vẫn không đổi sắc .

Long vẫn thản nhiên uống trà tiếp tục !

Mọi người khác nhìn Văn . Mọi người đều nghi hoặc !

1 người không chịu nổi tò mò lên tiếng hỏi :

_ Xin hỏi Văn huynh đệ , có phải đã có tin hay chưa ?

Văn nhìn sang người này , mọi người nhìn Văn . Văn cười mĩm đáp .

V:_ Đã có !

Một số người hơi nhướng lên , gương mặt không để yên . Có vẻ đang rất muốn biết kết quả . Thượng và Lan nhìn nhau rồi lại nhìn Long . Văn cũng nhìn về Long , nhưng hắn im lặng . Mặt vẫn cười cười .

Long vẫn thản nhiên uống trà ! Cứ như ở nơi này , trà mới là thứ hắn thấy hứng thú !

Hăn đặt chung trà xuống , lại rót . Hắn ngớ ra !

Nước trà đã hết . Ồ , hôm nay uống nhiều thật . Thấy thế , hắn bỏ qua chung trà . Ngước lên nhìn Lan , ánh mắt hắn ấm áp . Có lẽ hắn đang cười mĩm sau chiếc mặt nạ . Lan nhìn nhìn hắn . Cô biết hắn sắp nói gì đó làm cô giật mình nữa . Quả thật hắn lại mở lời :

L:_ Hôm nay trời đẹp , ngày lại tốt . Ưu tôi vừa xem 1 quẻ .

Mọi người đảo mắt , lại 1 câu nói chả hiểu đầu đuôi .Lan khẽ giật mình . Xem quẻ ? xem bói ? Lúc nãy hắn bảo vẽ tranh cho hắn là để hắn xem bói . Hắn biết xem bói thật ? Lan ngờ ngợ hỏi :

Lan:_ Là quẻ gì ?

Long lại quay sang nhìn Văn nói . Giọng có phần vui vẻ :

L:_ Là quẻ cát . Nọi dung quẻ bói là . Tướng quân xuất trận lần đầu , 1 trận vang danh .

Văn vẫn cười cười . Lúc này hắn đáp .

V:_ Đường đại đạo huynh đệ đi quả là khiến người khác sáng mắt ra . Hôm nay tướng quân xuất trận , 1 trận thật sự vang danh . Đã có danh , tức đã là anh hùng . Bảo kiếm này , cũng chỉ có thể tặng cho anh hùng .

Hắn cười cười , cứ như vừa nói 1 câu nói đùa . Mọi người lại lâm vào trầm ngâm , 1 số người lại không chịu được . Bắt đầu đưa ra nghi vấn .

Chỉ có 3 người là không chút sao động . Long lạnh nhạt nhìn Văn , Văn mĩm cười im lặng , Phương im lặng uống trà !

Văn đảo qua toàn trường xì xào . Thấy thế , hắn đứng lên .

Văn bước đến gần bức tranh . 2 tay nâng lên , hắn chậm rãi đi về phía Long . Miệng hắn dõng dạc nói :

V:_ Em gái tôi , người vẽ tranh này đã đồng ý đổi tranh cùng vị Ưu huynh đệ đây . Điều này hoàn toàn là thật ! Văn tôi lúc nãy từng nói , nếu em gái tôi chịu đổi tranh này . Nếu ai còn thắc mắc về lời nói mà Ưu huynh đệ đã nói . Ưu tôi sẽ là người đầu tiên đứng ra luận đàm cùng người ấy .

Dứt lời , Văn cũng đã đứng trước mặt Long . Trên tay hắn vẫn đang cầm tranh . Mọi người đều im lặng , dù có phục hay không họ cũng không có quyền lên tiếng . Tranh đã tặng ! họ tranh vì cái gì ? Nhà tên Văn này cũng không dễ chạm vào !

Long đứng lên ! đưa 2 tay ra nhận , Văn chậm rãi chuyền qua . Khi Long đã giứ tranh rồi . Văn lại nói 1 câu :

V:_ Thật sự là quẻ cát . Ưu tiên sinh bói quẻ cứ như gia cát hiện thế vậy .

Long trả lời lại , lạnh nhạt .

L:_ Là do thư pháp nhà văn Bạch Lan đây cao thôi .

Mọi người chả ai hiểu gì cả . Lan hơi ngượng lên , nhìn xung quanh thấy mọi người đang nhìn mình lại cuối đầu xuống . Thượng vẫn trầm ngâm nhìn Long . Thượng cũng bắt đầu hiểu được điều gì .

Long lại ngồi xuống , trong tay vẫn ôm tranh !

Phương ở bàn mình , vẫn im lặng uống trà !

Văn xoay người lại , đảo qua mọi người rồi lên tiếng .

V:_ Mọi người ở đây đều thấy rồi . Tranh cũng đã tặng ! Dù thật sự Văn tôi không ngờ là lại sớm kết thúc buổi luận văn hôm nay như vậy . Giờ Văn tôi tuyên bố , buổi off hôm nay ....

Văn im lặng rồi lại nói :

V:_ Đến đây là kết thúc !

Toàn trường vẫn im lặng . Có vài người không phục , định nói lại thôi . Lúc này Văn lại nói tiếp tục :

V:_ Thực xin lỗi ! Tư gia có vài chuyện nên Văn tôi phải về trước , mong mọi người thông cảm . Hôm khác sẽ tạ tội sau .

Nói xong Văn cười cười . Chấp tay ra lễ với vài người rồi rất nhanh đi mất . Tên vệ sĩ ở cửa cũng đi theo Văn . Long nhìn theo đến khi Văn mất hút , 5ph sau . Long quay qua nhìn Lan .

L:_ Tranh đã lấy được ! Xin tặng Lan làm quà ra mắt , chút thành ý của Long .

Nói xong hắn đưa tranh sang !

Thượng im lặng nhìn Long . Lan nhìn vào tranh . Lại nhìn Long . Không biết cô nàng nghỉ gì , trù trù rồi đưa tay nhận lấy . Ánh mắt phức tạp nhìn vào tranh . Đôi mắt buồn thoáng lại , làm người ta như nát lòng . Long khẽ thở dài nói :

L:_ Đồi núi đá không có màu xanh , mặt trời đã xuống núi , chiếc guốc trên mỏm đá . Là cảnh tịch liêu , cô độc mà không thể thấy bình minh . Không có niềm vui , không tìm được lý tưởng ! Tranh này xem như là quà ra mắt Long tặng cho Bạch Lan . Còn 1 món quà , xin hẹn lần sau sẽ tặng .

Thượng quay sang hỏi Long . Lan chỉ nhìn tranh !

T:_ Em Long còn muốn tặng 1 món quà ? Là quà gì ?

Long chỉ đơn giản đáp :

L:_ Thời cơ chưa đến !

Rồi hắn đứng dậy . Mọi người đã về lác đác , còn lại đang tụm năm tụm ba nói chuyện . Phòng này đã được bao trọn cả buổi nên họ không sợ gì cả . Lúc này , 1 vài người đang nhìn sang bên này . Có vài người đứng dậy định đi sang bắt chuyện .

Nhưng , Long đã chậm rãi bước ra cửa ! Hắn chỉ bỏ lại 1 câu :

L:_ Em có chút việc , anh Thượng và Lan cứ về trước . Đừng tìm em . Em sẽ liên lạc anh sau .

Rồi hắn dần dần đi xa . Thượng nhìn theo chỉ im lặng , ánh mắt hắn lại buồn nhìn sang người em gái . Lan vẫn đắm mình nhìn tranh , đôi mắt buồn . Thượng thờ dài lẩm bẩm .

T:_ Phải bao lâu nữa vết thương này mới lành ?

Mọi người lại tụm năm tụm ba , vài người bỏ về . Phương từ lúc nào đã biến mất . Không khí lại trở nên huyên náo..........

O0O.................

Long vừa ra đến cửa thì bắt 1 chiếc Taxi . Chiếc Taxi chạy vòng vòng , ngoằn nghèo đủ thứ đường ở Sài Gòn .

Mà trùng hợp là đằng sau chiếc Taxi chở Long có 1 chiếc Air Blade 125 cứ chạy xa xa đằng sau . Là trùng hợp ?

Chiếc Taxi thắng lại trước 1 khu vực gần chợ . Chiếc Air Blade 125 cũng dừng lại . Long bước ra khỏi Taxi . Người trên chiếc Air Blade dõi theo .

Long từ từ bước vào nhà vệ sinh công cộng . Người lái Air Blade vẫn dõi theo nhìn . 1 lát sau , từ nhà vệ sinh có 1 người to con , đầu tóc rối bù , mặt nạ trắng , áo măng tô trắng bước ra . Hắn lại đi vào taxi . Chiếc Taxi lại chạy lung tung khắp thành phố . Người lái Air Blade lại đuổi theo , Hắn thầm rủa tên quái nhân cà trăm lần . Rảnh rỗi à ? Ông đây cũng biết mệt đó !

Trong nhà vệ sinh , 1 người mặc áo thun trắng , quần jean đen . Đầu đội nón kết nâu chứng kiến chiếc Air Blade đã bỏ đi xa thì từ từ bước ra khỏi nhà vệ sinh . Hắn ngẩng đầu dõng dạc mà đi ra lề lộ lớn . Người này gương mặt ngà ngà , mày rậm , đôi mắt hơi đục . Không có nét đẹp trai .

1 chiếc xe hơi đen bóng , sang trọng tấp vào lề phía trước hắn . Hắn mĩm cười !

Hắn bước lên vài bước , xoay người nhìn vào cửa kính . Chiếc cửa kính dần dần hạ xuống !

Mày kiếm , môi nhỏ , gương mặt chính trực ! Là Phương ! Long cười mĩm , như là hắn đã đoán được từ đầu . Long cười cười hỏi :

L:_ Anh Phương đẹp trai có nhã hứng dạo phố nhỉ . Ưu đi cùng có được không ?

Phương ngước lên nhìn Long , hắn cười cười . Ánh mắt hắn ngắm nghía Long vô cùng hứng thú . Long vẫn cười . Phương nói :

P:_ Xem ra tất cả đã nằm cả trong dự tính của ngươi rồi nhỉ . Đường đại đạo mà ngươi đi thật là lắm mưu mô !

Long mĩm cười , thong thả đáp :

L:_ Haha , Anh nói thế là có ý gì ?

Phương cười khẽ nói :

P:_ Nhà của tên Văn đó . Chính là tập đoàn Hoàng Lực , cực kỳ giàu có . Chủ tịch tập đoàn đó , cũng là người sáng lập là Hoàng Trọng Nhân . Hoàng Trọng Nhân có 1 người con gái tên là Hoàng Nhã rất xinh đẹp lại học giỏi , yêu thích văn thơ . 3 năm trước , Hoàng Nhã cùng anh cả của mình là Hoàng Nguyên Văn thành lập “ Sỉ Tử Đình “ thành công rất rực rỡ . Rất nhiều người yêu văn thơ đều đến chung vui .

Phương nói đến đây lại nhìn Long . Long vẫn mĩm cười . Phương lại nói tiếp :

P:_ Lúc đó , Hoàng Trọng Nhân có 1 người bạn thân thời niên thiếu là Nguyễn Huy Hoàng . Nguyễn Huy Hoàng cũng là chủ tịch của công ty vật liệu xây dựng lớn tên là Toàn Thuận . Lại có 1 người con trai duy nhất tên Nguyễn Công Thành . Từ bé , Hoàng Nhã đã được hứa gã cho Nguyễn Công Thành . Hoàng Nhã nhỏ hơn Nguyễn Công Thành 2 tuổi . Họ lớn lên bên nhau , có thể gọi là thanh mai trúc mã . Mọi người đều biết tình cảm giữa 2 người đó sâu đậm . Nhưng cũng có 1 số tin đồn rằng , lúc học trung học Nguyễn Công Thành đã phải lòng 1 cô gái . Dù sao chuyện đó cũng không có chứng thực .

Phương im lặng 1 lát , nhìn ra mông lung . Như đang hồi tưởng lại rồi nói :

L:_ 2 năm trước , đang lúc yên lành thì Nguyễn Công Thành gặp tai nạn qua đời . Từ đó , có lẽ vì buồn bã mà Hoàng Nhã lại nhốt mình trong phòng . Suốt 2 năm nay không ra khỏi nhà , không quan tâm đến bất cứ chuyện gì . Dường như là vì có vận xui , 7 ngày sau ngày chết của con trai thì 1 công trường khai thác của Toàn Thuận gặp tai nạn . 12 công nhân đã qua đời , sau đó báo chí thổi phòng việc này lên . Danh tiếng Toàn Thuận bị mất hết dù Nguyễn Huy Hoàng đã đứng ra sửa chữa . Nguyễn Huy Hoàng đầu bạc sau 1 đêm . Sau đó các khách hàng quen của công ty lần lượt tìm đối tác khác . 1 số người nói là do 1 công ty lớn nào đó có tài lực hùng hậu đã đứng đằng sau việc này . Cứ nghĩ Toàn Thuận sẽ ngã không ngờ Nguyễn Huy Hoàng vẫn cứ đứng vững mà từ từ quật khởi khiến cho người ta khâm phục . Tuy nhiên , Toàn Thuận bây giờ đã không còn như ngày xưa nữa .

Phương quay lại nhìn Long cười cười . Gương mặt Long nhìn Phương . Long đã nghiêm túc trở lại . Long nói :

L:_ Thật sự Nguyễn Công Thành từng yêu 1 cô gái lúc học trung học và tận đến lúc gặp tai nạn .

Phương cười cười :

P:_ Người con gái tên là Lý Bạch Lan ?

Long mĩm cười , tiếp lời :

L:_ Em đây chỉ vì muốn lấy lòng người đẹp , diễn 1 vở kịch cùng Nhất Bút . Anh không vì thế mà lật tẩy chút tiểu thủ đoạn của em đó chứ ?

Phương cười cười đáp :

P:_ Vài ngày nữa là ngày giổ của Nguyễn Công Thành . Ta đoán không sai , Lý Bạch Lan chính là muốn đem bức tranh của Hoàng Nhã đi hiến tế Nguyễn Công Thành . Ta không biết ngươi làm cách nào biết nhiều thế , cũng không biết người làm sao để Nhất Bút chấp nhận đóng kịch cùng ngươi . Vốn là Nhất Bút đầu tiên sẽ nhờ 1 vài người bạn đề cử mình lên bốc thăm . Lão ấy biết việc này sẽ thành công . Tiếp theo , không cần biết nội dung cuộc thi là gì lão cũng sẽ nói là “ Luận đạo lý ! “ . 1 trong những cách luận văn hiếm có của Sỉ Tử Đình . Sau đó lại cùng ngươi hỏi đáp để mọi người chú ý ngươi . Tạo nên vẻ thần bí , mê hoặc người khác .

Phương cười cười , lại nói tiếp .

P:_ Ngươi chính là lấy tranh đổi tranh . Chính là dùng 3 chữ Lý Bạch Lan mà Bạch Lan đã ký vào tranh để đổi . Vì khi Hoàng Nhã đọc được 3 chữ đó . Hoàng Nhã sẽ biết Lý Bạch Lan muốn tế tranh cho Nguyễn Công Thành . Hoàng Nhã là người thấu tình đạt lý nên sẽ đồng ý đưa tranh cho Bạch Lan . Và cứ thế , đường đại đạo ngươi thành . Nhưng nếu chỉ vì tranh mà làm nên chuyện lớn như vậy thì ko đúng . Ngươi chính là muốn gây chú ý của Văn , người chạy chiếc Air Blade lúc nãy là người của Văn . Ngươi vốn là có âm mưu to lớn khác .

Phương quay sang nhìn Long . Cười cười :

P:_ Ta nói đúng chứ ?

Long mĩm cười . Hắn chấp 2 tay lại để trước người :

L:_ Không lời để nói . Anh đúng là rất sáng suốt !

Phương cười cười nói :

P:_ Nhìn cách bình tĩnh của ngươi có lẽ đã biết ta không có ác ý . Ta là người thương nhân . Ta chỉ hỏi , việc này có thể kiếm chác gì hay ko ?

Long mĩm cười nhìn Phương .

L:_ Có thể kiếm lời ! Chi tiết sẽ nói sau .

Phương nhìn Long , nhếch môi cười .

P:_ Vào xe ! chúng ta đi nơi khác bàn việc lớn chứ ?

Long mở cửa xe , bước vào ngồi . Nãy giờ hắn đứng cũng rất mỏi chân ! Tên Phương này chả tốt lành gì , bắt hắn ở ngoài lâu thế để nói chuyện . Hắn chỉ vừa chạm mông xuống , đóng cửa lại Phương lại nói :

P:_ Chia chác , ta lấy phần nhiều ngươi lấy phần ít !

Long nhíu mày lại rồi nói :

L:_ Chia chác , em chọn trước còn anh chọn sau !

Phương cười :

P:_ Nhất trí !

Long im lặng . Phương lên ga , rồi lái xe đi . Phương lại thốt lên 1 câu như thấy rất hứng thú :

P:_ Đường đại đạo của ngươi thật lắm mưu mô !

Long chỉ mĩm cười . Hắn nhìn Phương , Con người này.......

Thật đáng sợ !


/94

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status