Lửa Và Nước Mắt

Chương 25: Chết đuối

/94


Vì trời cao có đạo ,

Nên người thường có luật .

Hôm nay tên đó cũng không đi học ! Đã 2 ngày rồi , tên đó với nhỏ đó đi đâu chứ ?...........

My thẩn thờ nhìn vào cái ghế Long hay ngồi mỗi bữa .

2 ngày rồi kể từ cái bửa có cô gái xinh đẹp đến tìm , từ ngày đó đến nay hắn không có đến trường .

My không biết đang nghĩ gì , tay chống cằm nhìn về cái ghế tên chai mặt kia ngồi . Không có người nhìn ngắm nên khó chịu , hay..........có gì đó đổi thay trong lòng ?

Ơ ! My giật mình tỉnh lại , thằng bạn kế bên lay lay My . Cô Hường vừa hỏi My gì đó .

My nhìn cô Hường cười gượng rồi lại tập trung vào bài học...............

Có gì đó..........trống vắng trong lòng..........

O0O......................

7h tối !

Ở xa xa , trên 1 tầng lầu có thể quan sát được ngôi trường Long học .

- Con bà nó , thằng đó trốn đâu rồi hả ?

Xoảng !

1 câu chửi và 1 tiếng thủy tinh vỡ . Ly nước đã bể thành vài mãnh thủy tinh , nước lênh láng bên dưới . Đạo nhìn xuống dưới đất , mặt hầm hầm .

2 ngày rồi , không ai tìm được thằng oắt con đó cả . Cái đếch gì đây ? Nó trốn về đâu rồi hả ?

Đã hỏi thăm mấy anh em , nhờ cả mấy băng đảng ở Sài Gòn mà vẫn không lùng ra được nó . Trên này nó làm gì có bạn ? Ta theo dõi nó cả tuần , nó trốn đâu được chứ ? Ông chủ cũng không nhẫn nhịn nổi rồi .

Điện thoại của Đạo vang lên . Là ông chủ !

“ Alô , ông chủ......... “

“ Thế nào rồi ? “

“ Vẫn chưa thấy nó , bọn em đã cố hết sức “

“ Ừa , cứ tiếp tục tìm “

“ Dạ , em biết rồi “

Cạch !

Văn đặt điện thoại xuống . Hắn lấy tay xoa xoa cằm , lại bắt điện thoại lên .

“ Alô , Hữu hả ? bên đó sao rồi ? “

“ Ông chủ à , thằng đó không có ở đây . Em theo lão Hoàng suốt mà nó không có xuất hiện “

“ Ừa , anh biết rồi . Cứ tiếp tục quan sát “

“ Dạ , em rõ rồi “

Cạch ! Văn lại đặt điện thoại xuống .

Hắn hơi thẫn thờ , như đang nghĩ gì đó . Hắn lúc này đang có 1 trực giác mạnh mẽ , 1 cái gì đó đang đến.........nó làm hắn có cảm giác sợ .

Hắn đang sợ.............Văn lại bắt điện thoại lên .

“ Alô , các người đã tìm ra tên đó chưa ? “

“ ....................... “

“ Nếu các người không nhanh lên thì mọi chuyện không thể lường trước được đâu “

“ ..................... “

“ Các người hãy làm việc chuyên nghiệp vào , việc tôi đã hứa tôi sẽ làm . Hiện giờ phải tìm ra tên đó “

“ ................... “

“ Tôi bất chấp có trả giá cái gì , cứ thủ tiêu thằng đó đã “

“ .................... “

“ Tôi khẳng định . Hãy làm đi “

“ .................. “

“ Được ! “

Cạch ! Điện thoại của Văn lại cúp . 1 tay hắn vuốt vuốt trán của mình .

Là sao ? Là sao ? Có chuyện gì đang tới ?

- Ông chủ , có khách vừa đến .

1 giọng nói kéo Văn từ suy tư tỉnh lại . Hắn xoay đầu sang nhìn tên bảo vệ đang đứng trước cửa phòng . Gương mặt hắn hơi ngạc nhiên .

- Là ai ?

Văn hỏi . Giọng nói có vẻ không hứng thú lắm .

- Người đến tự xưng là trợ lý của Phương thiếu gia !

Tên bảo vệ đáp . Văn ồ nhẹ 1 tiếng , thấy có chút lạ .

Dưới trướng tên Phương nổi tiếng nhất là 2 trợ lý . 1 là Tề , 2 là Lôi . Lôi là vệ sĩ cá nhân của Phương , không biết Phương kiếm đâu ra 1 người như Lôi . Tinh thông 12 loại võ thuật khác nhau . Còn nói về Tề , tên đó.................lại là người cẩn trọng , chu đáo , có thể nói tuy không giỏi lập kế bài mưu nhưng lại rất được việc , lại rất giỏi giao tiếp nên cũng có danh tiếng rất lớn .

- Người đến nhỏ con hay lớn con ?

Văn lại hỏi .

- Nhỏ con , tướng người gầy yếu .

Người bảo vệ đáp .

Văn đứng lên , gương mặt đang thăng trầm lại hóa thành tươi cười . Hắn từ từ bước đi ra phòng khách , để tên bảo vệ ở lại mà không nói 1 lời .

Lúc đó , .................

O0O.......................

Trong căn biệt thự Hoàng Lan của mình , Nhã đang ngồi đối diện 1 người nói chuyện .

- Nhà thơ nói thật chứ ?

Nhã với đôi mày nhướng , có hơi khó nghĩ nhìn người trước mặt hỏi .

- Haha , Long tôi đâu phải người hay đùa . Tối nay mọi thắc mắc sẽ được giải đáp .

Nói rồi Long cười hì hì .

Nhã nhìn nhìn tên Long này . Tối bửa thứ 2 , sau khi cô ăn xong , lại lên xe trở về . Ai ngờ............. hắn đứng ở đầu hẻm chờ sẵn đã lâu . Cứ thế hắn trơ trẽn lên xe ngồi , rồi thuyết phục cô cho hắn ở nhờ 2 ngày nữa chứ . Cô đã chấp nhận , hắn rất giảo hoạt và cô đã bị hắn thuyết phục thành công . Haiz .

- Vậy giờ nhà thơ đã có thể giải đáp chưa ? Nhã rất muốn biết........

Nhã càng nói càng nhỏ . Long nhìn nhìn cười mĩm . Hắn nói :

- Đợi thêm 1 chút nữa . Vẫn chưa đến lúc .

Hắn nhìn Nhã , rồi lắc đầu nhẹ .

Lúc đó , ..................

O0O.......................

Trong phòng khách của mình , trên bộ salon xám của mình . Văn và Tề ngồi đối diện nhau , 1 chung trà ấm được rót đầy cho Tề , dặt bình trà xuống Văn nói :

- Khách quý đến chơi mà chưa kịp ra đón , Văn thật là thất lễ quá .

Văn nói xong rồi cười cười nhìn vị diện mục nho sinh trước mặt . Trông hắn rất nhiệt tình , chu đáo .

Tề cười cười nhìn Văn nói :

- Văn thiếu gia coi trọng tôi quá rồi . Tôi nào có tài cán gì mà để thiếu gia làm thế .

Nói xong Tề đưa tay ra vẫy vẫy nhẹ cho là không đúng . Mặt Tề cười xòa .

- Không bàn việc đó nữa . Văn rất quý những người tài như là Tề đây vậy . Mà không biết sao hôm nay Tề lại rảnh rỗi ghé thăm nhỉ ? Thật là quý hóa quá .

Văn lại cười cười ra vẻ thân mật hỏi .

- Không không . Văn thiếu gia hiểu lầm rồi , hôm nay tôi đến đây là có việc của ông chủ sai đi làm thôi .

Tề cười cười nói

Văn ngạc nhiên hỏi lại :

- Công việc ? Là việc gì ?

Tệ cười cười , ra vẻ ám muội . Lại giả vờ liếc tới mấy bảo vệ xung quanh và tên vệ sĩ hay đi theo Văn .

Văn hiểu ý , xoay người lại phất tay ra hiệu . Mọi người thấy lệnh lần lượt lui ra .

Văn xoay lại nhìn Tề hỏi , gương mặt thản nhiên :

- Văn xin hỏi đó là việc gì ?

Tề cười mĩm , bình tĩnh đáp :

- 1 cuộc giao dịch !

Văn ồ nhẹ tỏ vẻ hứng thú . Lại hỏi :

- Là giao dịch cái gì ?

Tề cười cười , vui vẻ đáp 1 cách đơn giản :

- 2 năm trước , bạn thân của ông chủ . Thiếu gia Nguyễn Công Thành không phải là chết do tai nạn mà là bị người khác hại chết .

Tề nói xong , thản nhiên cầm chung trà lên uống . Văn cũng lấy chung trà lên uống , mặt cả 2 cứ bình thản như không có chuyện gì . Tề lại nói tiếp :

- Hôm trước , Ông chủ có gặp 1 người tên Long . Tên đó biết rất rõ mọi chuyện , không biết tại sao lại như thế nữa . Thật lạ ! Người tên Long đó nói là Nguyễn Công Thành trước khi chết chắc chắn đã để lại 1 bằng chứng . Và tên Long đó bảo rằng , bằng chứng được chôn ở nơi mà tên sát nhân rất hay xuất hiện . Tên Long bảo rằng , bằng chứng được chôn ở............

Tề lại ngắt quảng , nâng chung trà lên uống 1 hớp . Lại mĩm cười nhìn Văn thốt ra 1 vài chữ :

- Chôn ở quán trà nơi off Sĩ Tử Đình , bên dưới chỗ ngồi của Văn . Long bảo , Nguyễn Công Thành nghĩ rằng nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất .

- Lời này có ý gì ?

Văn vẫn gương mặt thản nhiên hỏi lại . Tề cười cười nói :

- Không có ý gì cả . Ông chủ tôi sai tôi sang nói với Văn thiếu gia là , vào nữa đêm – lúc 12h tối nay . Ông chủ sẽ đợi Văn thiếu gia ở chỗ off của Sĩ Tử Đình . Sẽ bàn rõ hơn về cuộc giao dịch .

- Sao lại hẹn Văn mà không phải người khác ?

Văn nhìn Tề , bình tĩnh hỏi . Tề cười cười , đứng dậy nói :

- Việc đã làm xong . Tề xin phép được về trước .

Văn đứng dậy . Cười cười không hỏi gì nữa , tiễn Tề ra khỏi cửa .

Hắn lại quay trở vào phòng sách , trầm ngâm . 2 tay để sau lưng , bước qua bước lại .

Lúc đó , ......................

O0O......................

“ Phải , nửa đêm .12h ấy , Ở chỗ off của Sĩ Tử Đình . Vậy nha . Bye “

Cạch !

Long cúp điện thoại . Cười cười nhìn Nhã ở trước mặt . Nhã tuy cũng thắc mắc nhưng không nói gì . Hắn vừa gọi điện kêu cô gái nào đó nửa đêm nay đến chỗ off Sỉ Tử Đình thì phải . Nhìn gương mặt hắn thì chắn chắn là nói chuyện với gái rồi............

Long cười cười nói :

- Ráng đợi thêm 1 tí , sắp đến giờ rồi .

Nhã chỉ im lặng nhìn hắn . 2 người cứ ở trong phòng khách như thế . Cái tivi vẫn đang bật . Long cười nói nhiều , còn Nhã lâu lâu mới trả lời .

RẨM !

- Á , CÁC NGƯỜI LÀ AI ?

- TIỂU THƯ CHẠY ĐI , AAAAAAA

Hả ? Long xoay người lại . Tiếng hét của cô người làm . Ở đây 2 ngày hắn đã rõ . Ơ.........

Có bóng dáng 1 ai đó lướt vào ..........

Rầm !

Cái gì đó đập vào mặt hắn . Mắt nhắm chặt mắt lại , 1 cơn tê nhức từ đầu ập đến dây thần kinh rồi nhanh chóng lắng xuống , có cái gì ướt ướt nơi mặt .............. Hắn mất ý thức đi .

- Á , các người là ai ?

Nhã nhìn đến tên Long đã ngất đi , mặt đầy máu thì hoảng sợ . Cô nhìn đăm đăm người phía trước , khẩu trang , ăn mặc rất bụi và ánh mắt lạnh lùng . Cô run run nhìn xuống mãnh gỗ còn xót lại trên tay người lạ mặt .

Lúc nãy người này vừa xuất hiện đã nện ngay 1 cái ghế gỗ vào đầu Long . Mãnh vụn ghế vẫn còn vươn vãi khắp nơi . Long sống hay đã chết ?.......... Cô hoảng sợ không dám nói gì . Co ro lại 1 chổ . Người lạ chỉ im lặng nhìn cô .

............. !

........... !

Hả ? Đó là..........tiếng bước chân !

Tiếng bước chân ?

Mặt Nhã xám lại khi những người khác . Cũng đeo khẩu trang , ăn mặc rất bụi bước vào.............

Họ lạnh lùng nhìn cô...........

O0O....................

Đây là đâu ? Cái gì thế này ? 1 chiếc xe sao ?.........

Long mơ mơ màng màng cảm giác thấy mình đang di chuyển trên 1 chiếc xe . Hắn cố mở mắt ra .

Có ai đó đang ngồi phía trước xoay lại .

Bụp !

1 cảm giác đau đớn bên mặt truyền đến não hắn . Hắn lại ngất đi..............

O0O..................

- Áaaaaaaa

Long hét lên đau đớn .

Hắn cố cảm nhận xung quanh , hắn đang nằm trên cái gì đó . Người hắn ướt sủng . Cơn đau nhức từ mặt và bụng truyền đến . Hắn xuýt xoa lấy tay xoa xoa vùng bụng và mặt . Rát quá ! Rát quá ! Đau quá .

Cạch !

Hắn chú ý sang nơi gây ra tiếng động . 1 cái xô vừa được đặt xuống . Người mình ướt ? Là bị tát nước lạnh vào người sao ?

Hắn cố gắng tỉnh táo 1 chút nhìn kỹ lại . Có 15 - 20 người ở phía đó . Chắc chắn có 1 tên nào đó vừa đá vào bụng hắn . Đau quá.......

Những người này mang khẩu trang và ăn mặc rất bụi . Có vẻ như dân giang hồ .

- Đứng dậy !

1 người trong đám lạnh nhạt cất tiếng .

Long cố gắng lồm cồm bò dậy . Hắn đã hiểu rõ tình hình . Á , cố lên . Á , hắn cảm thấy cơn đau từ đầu và bụng truyền đến . Hắn loạng choạng đứng dậy .

Hắn thấy mọi thứ đã rõ hơn . Nhã đang đứng kế bên hắn , phía bên kia là lũ người côn đồ . Hắn nhìn sang 4 phía .

Đây là 1 con thuyền ! Xung quanh là nước ! hắn đang ở rất rất xa bờ . Đây là đâu ?

Hắn lại nhìn lần nữa , 1 con thuyền tuy hơi củ nhưng vẫn nhìn thấy rất sang trọng . Hắn lại nhìn sang 20 người kia . Tuy bảo là dân giang hồ nhưng tư thế ngồi , tác phong , cách đi lại lại rất có quy tắc . Hắn nheo mắt lại . Lạnh lùng nói :

- Quân tinh nhuệ , được đào tạo bài bản ?

Những người kia không nói gì , 2 người trong đó bước ra . Bước đến chổ Long và Nhã . Nãy giờ Nhã vẫn im lặng , Long nhìn thấy Nhã đang run vì sợ . Họ đẩy Nhã áp sát vào Long . 1 sợi dây màu xanh cột cả 2 người lại .

Long dở khóc dở cười . Trước ngực hắn đang lâng lâng , mũi hắn đang ngửi thấy hương vị rất thơm nhưng mà................có hơi chặt hay ko ? Vả lại đoán ko lầm thì ...............

Haiz , hắn và cô bé này sắp sửa được hân hạnh lên nóc tủ ngắm gà khỏa thân rồi đây .

Long như chợt nhớ ra gì đó nói :

- Sao còn có cả cô ấy ?

Ở phía bên kia 1 người đáp :

- Ngươi trốn nhà con bé này thật sự làm chúng ta đi tìm rất mệt đó . Cũng may ông chủ chúng ta đoán ra kịp thời .

Long cười nhếch lên , có hơi điểu cáng đáp :

- Ông chủ các ngươi ? Ta không cho rằng tên Văn đó có thể đoán ra kế hoạch của ta !

Người bên kia lại lạnh nhạt đáp :

- Ngươi và cô Nhã cùng đi chơi thuyền , không ngờ máy hư . Bị lạc ra tận ngoài này , lại gặp sự cố nên thuyền hư người chết . Sợi dây cột ngươi và cô Nhã là sợi dây đặc biệt , 3 tiếng sau nó sẽ tan ra trong nước . Nhưng trước đó , 2 người đã chết rồi .

Long lại cười khẩy nói :

- Thủ đoạn thật tàn độc . Việc có cả cô ấy thật sự nằm ngoài suy tính của ta . Các ngươi lần này thắng !

Xong hắn không nói gì nữa . Hắn ngẩng đầu lên nhìn lên bầu trời . Mặt trăng có 1 khoang tròn màu đỏ . Ngôi sao màu cam chói sáng .

Mình sẽ chết sao ? Cha , mẹ , em trai...............

Cuối cùng , có lẽ mình quá ngông cuồng ! Mình là ai chứ ? Lại sắp đặt ra cái kế hoạch này............

Hắn lại nhìn xuống cô gái đang co ro trong lòng mình .

- Xin lỗi nhé...........

Hắn nhỏ nhẹ thốt ra câu nói đó . Nhã hơi bình tĩnh lại , cô ngước đầu lên nhìn . Hắn..........đang cười sao ? Sao nụ cười lại ấm áp như vậy ?

Hắn cười ! Tại sao hắn cười ?

Cô không biết tại sao nhưng cô cảm thấy 1 cảm giác an tâm . An tâm đến giây phút sau cùng...............

2 gã kia đã cột xong . Chúng nâng Long và Nhã lên 1 cách dễ dàng .

Vù........

Chúng ném 2 người đi 1 cách dễ dàng , thật mạnh ! . Ánh mắt Long nhìn chằm chằm vào từng người từng người 1 .

Hắn không cam tâm để chết !

Hắn nhìn , từng người 1 . Nếu làm ma , hắn cũng sẽ không tha .

Ánh mắt hắn ,

Giống như sự thù hận của Lang sói .

Hắn nhìn , cho đến khi người hắn ngã xuống . Hắn thấy nước xọc vào mắt , mũi . Hắn cố nín thở , nhưng hắn không cử động được .

Hắn chìm dần xuống cùng Nhã !

Cảm giác này........thật khó chịu !

Hắn cứ ngẩng đầu lên , hắn nhìn còn tàu trên mặt nước dần dần rời đi .

Hắn cứ ngẩng đầu nhìn theo , đôi mắt hắn mở to ra nhìn , hắn bắt đầu khó thở .

Nhã đang cố giãy giụa đụng chạm hắn !

Hắn thét lên trong lòng ,

Ta không muốn chết !

Ta muốn sống !

Trong lòng nước , cái sống và cái chết .

Ngôi sao màu cam không còn sáng lấp lánh nữa .

Ánh sáng của ngôi sao mờ đi............


/94

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status