Luật Sư Phúc Hắc Quá Nguy Hiểm

Chương 260 - Chương 247

/362


Kiều Tư nhận điện thoại, trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch, để điện thoại xuống thì đôi môi cũng trắng, đứng lên muốn đi, “Cô họ mình. . . . . . Xảy ra tai nạn xe. . . . . . Mình phải về xem một chút. . . . . .”

Tai nạn xe . .. . .

Trong đầu Diệp Thanh Hòa bỗng xuất hiện lên một chữ “Lại”, theo bản năng nhìn Tiêu Y Đình, trong ánh mắt không che giấu được sợ hãi.

Mà phản ứng của Tiêu Y Đình không nằm trong dự liệu của cô, không có phản ứng gì quá lớn, chỉ an ủi Kiều Tư mấy câu, hơn nữa còn chuẩn bị vé máy bay cho cô về Vân Nam.

Diệp Thanh Hòa thấy anh lấy điện thoại ra, cũng không nói nhiều.

Đêm đó, cũng không quản chuyến bay hạng gì, chỉ cần có vé liền mua.

Kiều Tư lập tức trở về khách sạn chuẩn bị, Tiêu Y Đình cũng đưa Diệp Thanh Hòa về nhà.

Từ lúc anh đặt vé máy bay, mãi cho đến khi về nhà, Diệp Thanh Hòa không nói câu gì. Sau đó, vào phòng, anh thu dọn đồ đạc, cô mới im lặng giúp anh thu dọn.

Thật ra thì trong lòng hai người đều dấu tâm tư riêng, giờ phút này, không biết nên nói cái gì. Một người quyết định buông tha, một người làm theo hứa hẹn. . . . . .

“Em gái, một mình Kiều Tư đi, có chút nguy hiểm. . . . . .” Hình như anh vì lời hứa của mình mà tìm cớ.

Cô không lên tiếng, tiếp tục giúp anh thu thập, cho đến khi xong, mới nói, “Nhanh lên một chút, cẩn thận.”

“Em gái. . . . . .” Anh muốn nói lại thôi.

Cô nhìn chằm chằm vào anh, thở dài, “Cuối cùng cũng là vì em. . . . . .”

“Không phải!” Anh ôm lấy cô, “Đừng lo lắng, không có việc gì, chờ anh trở lại.”

Cô nhìn anh rời đi.

Sân bay.

Anh và Kiều Tư gặp nhau tại chỗ kiểm an, Kiều Tư rất kinh ngạc, tại sao anh cũng đi theo, anh không giải thích, chỉ cùng cô qua kiểm an, hơn nữa cùng lên một chuyến bay, chỉ là không ngồi cùng nhau.

Chưa tới thời gian máy bay cất cánh, anh lấy điện thoại ra chuẩn bị tắt máy, tính gọi cho Diệp Thanh Hòa để trấn an cô, gọi đi, nhưng không ai nhận.

Anh hơi nghi ngờ, tinh thần cũng có chút không tập trung, theo lý, cô chắc chắn sẽ nhận điện thoại của anh. . . . . .

Qua mấy phút, anh gọi lại, vẫn không có người nhận, theo trực giác, hay còn gọi là Tâm Linh Tương Thông, anh ngẩng đầu, nhìn thấy một cô gái đi tới, mặc một chiếc áo khoác thật dầy, mang cái mũ đen, trên sống mũi là một chiếc mắt kính, ăn mặc mộc mạc, nhưng không che dấu được khí chất của cô. . . . . .

Trong lòng anh trầm xuống, anh liền biết, chuyện này không đơn giản như vậy. . . . . .

Chỗ ngồi của cô ở phía trước anh, gần với Kiều Tư, nhưng cũng không cùng một chỗ. Cô chỉ cười với Kiều Tư, nói mấy câu, liền cúi đầu không biết đang làm gì.

Anh kiềm chế không được, tiến lên, thương lượng với người ngồi cạnh cô, đổi lại chỗ ngồi.

Người nọ đồng ý, anh liền ngồi bên cạnh cô.

Không biết bắt đầu nói như thế nào, muốn trách cứ cô, muốn chất vấn cô, lại không nói nên lời.

Ngược lại, cô nhẹ nhàng tựa đầu vào bả vai anh, tiếng nói ôn nhu lẩm bẩm, “Em đã nói, không rời xa nhau nữa, một giờ, một phút, cũng không.”

Vì vậy, tất cả những lời anh muốn nói, tựa như thủy triều chạm đến đá ngầm, rút trở về. Khó trách, cô không ngăn cản. . . . . .

Cô biết không ngăn cản được anh, cũng biết Kiều Tư là vô tội, không nên bị liên luỵ vào, cho nên lần đi Vân Nam này, bắt buộc phải đi, cô cũng biết, anh sẽ không đồng ý cho cô đi cùng, vậy cũng chỉ làm như vậy. . . . . .

Kiều Tư đối với hai người bọn họ cùng mình đi Vân Nam, vẫn có chút không hiểu, nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy có thể bởi vì bọn họ là bạn bè, trong lòng rất cảm động, thêm vì lo cho cô họ, không suy nghĩ thêm nữa.

Xuống máy bay, đã là rạng sáng, nếu đi bệnh viện liền cũng không tiện, không thể làm gì khác hơn là tìm một khách sạn gần bệnh viện, gọi điện thoại cho người thân của cô họ, hỏi thăm tình tình, biết được cô cũng không nguy hiểm đến tính mạng, mới giảm bớt nôn nóng trong lòng.

Trời vừa sáng, ba người liền vội vàng đi bệnh viện, bữa sáng cũng không ăn, Tiêu Y Đình đành phải mua bánh mì và sữa tươi, buộc hai cô ăn.

Đến bệnh viện, cô họ còn đang ngủ, tay và chân đều bó thạch cao, trên mặt cũng có mấy chỗ quẹt bị thương, bất quá, bác sĩ cũng đã xác nhận, không có nguy hiểm tính mạng.

Vì vậy, Kiều Tư ở lại chăm sóc cô họ,

/362

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status