Edit: Linhxu
Beta: Hana
Trong nhà hàng cơm tây, Nam Cung Phiêu và KING ngồi đối diện nhau. Mái tóc ngắn màu bạc hơi cúi xuống. Hắn đang tinh tế đánh giá cái đĩa thịt bò máu chảy đầm đìa. Ngón tay thon dài cầm dĩa ăn đặt ở một góc miếng thịt, tay trái cầm dao thong thả cắt miêng thịt chậm rãi đưa miếng thịt đỏ sậm vào miệng, nhẹ nhàng nhai.
Chỉ trong chốc lát, hai má anh tuấn trở nên nhu hòa, khóe miệng hơi nhếch lên, KING vừa lòng gật đầu.Taycầm lên ly thủy tinh, nhấm nháp một ngụm rượu vang thơm nồng. Tuy nhiên rượi đỏ này hiển nhiên không đủ năm. Rõ ràng là hàng thứ phẩm.
KINH có khí chất thần bí, động tác tao nhã, vừa vào cửa đã thu hút toàn bộ nữ nhân. Vẻ mặt mộng ảo phiêu dật, bề ngoài tà mị càng mang lực sát thương. Không cần động tác nào đã mang tính dụ hoặc trí mạng.
Nữ nhân tay cầm dao dĩa ngồi phía trước đã dừng hình đến mười phút. Tầm mắt hoàn toàn đặt trên người soái ca đối diện, sớm đã quên cô đến ăn cơm hay là xem hắn ăn cơm.
Người này căn bản chính là khắc tinh của nữ nhân!
Rất nhanh, KING đã đem bữa tối giải quyết xong, cầm lấy khăn ăn lau khóe miệng, mắt xanh nhắc tới, tầm mắt xẹt qua cái đĩa trước mặt Nam Cung Phiêu, phát hiện cô có vẻ không hề động quá.
“A Phiêu?”
“Vâng? Ách… Cái gì?”
“Không đói bụng?”
“… Đói!”
“Không thể ăn?”
“Ăn! Ăn ngon, ngươi ăn ngon lắm.”
“…”
Mỗ nữ đột nhiên phát hiện mình quá mức trực tiếp, khuôn mặt lập tức nóng lên, trở nên đỏ ửng. Nam Cung Phiêu vội vàng gục đầu xuống, hận không thể cắm mặt vào đĩa thịt bò cho hết xấu hổ.
KING liếc cô một cái, cầm lấy dao cùng dĩa, vươn tay, cẩn thận giúp cô cắt thịt bò. Nhìn vào khả năng của cô, phỏng chừng đến tận đêm khuya cũng không ăn xong bữa cơm này.
Nam Cung Phiêu sửng sốt ngẩng mặt lên, nhìn vẻ mặt chuyên chú của KING đáy lòng run mạnh lên. Từ chỗ sâu nhất trong trái tim như có một chiếc lông vũ nhẹ nhàng xẹt qua, rất nhỏ khơi gợi một tia mẫn cảm.
Phát hiện mặt mình ngày càng nóng. Cô thậm chí không dám ngẩng mặt lên, vùi đầu làm khổ chính mình bữa tối.
KING đem miếng thịt bò xắt thành miếng nhỏ, rút tay về, ngửa đầu ra phía sau, tựa thân mình vào ghế, cầm lấy ly nước lọc tinh tế đánh giá Nam Cung Phiêu đang chận rãi ăn.
Đột nhiên, một nữ phục vụ sinh đi đến bên người KING, đưa qua một tờ giấy, nhẹ giọng nói: “Tiên sinh, đây là vị tiểu thư kia đưa cho anh.”
“…”
KING tiếp nhận tờ giấy, nhìn theo hướng phục vụ sinh chỉ, sau đó nhíu mày, cẩn thận nhìn dòng chữ tiếng Anh viết trên đó. Nam Cung Phiêu cũng ngó đầu qua, chỉ thấy hai nữ nhân đôi mắt lóe ra tia nhì mị hoặc, đang dùng tầm mắt cường X mỗ nam (ta thề chữ X ở đây là của tác giả, pà kon tự suy luận nha!)
Hiện tại, hai nữ nhân kia càng ngày càng hào phóng. Nói không chừng trong lòng đã muốn đem KING áp đảo mấy trăm lần.
KING nhìn một hồi, đem tờ giấy đưa tới trước mặt Nam Cung Phiêu, phu ra một câu: “Này… Là có ý gì?”
Nữ nhân đối diện thấy KING đưa tờ giấy cho Nam Cung Phiêu xem, liền đoán bọn họ nhất định là một cặp tình lữ, vẻ mặt thất vọng rũ mắt xuống, thần sắc bi ai dến cực điểm.
Nam Cung Phiêu nhanh chóng nhìn lướt qua tờ giấy, hiểu được đại khái nội dung, giải thích nói: “Nha… telephone, điện thoại, các nàng hỏi ngươi số điện thoại bao nhiêu, muốn cùng anh hẹn hò.”
KING khó xử nhăn mặt lại. Nữ nhân hiện đại thật đúng là lớn mật. Hơn nữa, các cô hỏi số điện thoại hẳn là chỉ cái vật nhỏ trong tay A Phiêu, hắn xem chừng mỗi người đều có một cái đi.
“Nữ nhân theo đuổi nam nhân là chuyện thường, chơi đùa mà thôi, đừng để ở trong lòng.”
KING sáng tỏ gật đầu, vừa rồi xem tạp chí cũng có nói đến tình huống này.
“Đợi lát nữa đi mua cái điện thoại cho anh, OK?”
“Không! Tôi không cần thứ này.”
“Tiện cho tôi tìm anh, ngốc tử.”
“Nhà cô có điện thoại, tôi có thể…”
“ Đó là điện thoại gia đình, đa phần đều là tìm tôi. Đây là di động, là của riêng anh. Gọi vào chính là tìm anh, sẽ không tìm người khác. Hiểu không?”
KING dừng một chút, nhìn lướt qua điện thoại trong tay cô, cái hiểu cái không gật gật đầu.
Nam Cung Phiêu mỉm cười gật đầu, giơ tay lên hướng phục vụ sinh lung lay một vòng, ý bảo tính tiền, một bên đối KING nói: “Tốt lắm! Chúng ta đi mua di động, sau đó dạy anh cách dùng, mau chóng đưa anh trở thành người hiện đại, cho anh chuẩn bị tìm việc làm?”
“Việc làm?”
“Anh cho rằng huyết không cần tiền a? Phòng ngủ chỗ tôi không cần tiền a? Còn có quần áo trên người anh không cần tiền a? Tôi gọi cái này là đầu tư, hiểu không? Anh cũng phải đi làm nha.”
Đừng dùng loại ánh mắt này tà ác xem tôi, nam sắc cùng tiền tài, tôi tuyệt đối sẽ lựa chọn vế sau.”
“…”
“OK! GO!”
Nam Cung Phiêu tính tiền xong trực tiếp đưa KING đến một cửa hàng bán di động lớn, chọn cho hắn một chiếc điện thoại mới dễ sử dụng, đồng thời cũng lựa chọn một số điện thoại dễ nhớ.
Hai người ngồi trên xe, Nam Cung Phiêu giải thích cho hắn những thao tác căn bản nhất, sau đó lưu số điện thoại của mình vào máy hắn, nói: “Nha, nếu số này gọi đến, biểu hiện là mỹ nữ A Phiêu tìm ngươi. Cho dù ngươi đang làm yêu củng phải nghe điện thoại của ta, hiểu không?”
“… OK.”
“Còn gì không hiểu, xem lại hướng dẫn sử dụng, OK?”
Nam Cung Phiêu đưa điện thoại cho KING, “Ở bên ngoài, tôi gọi anh là anh trai, bởi vì anh trai tôi sẽ không lộ diện nơi đông người, vì thế anh có thể tự do đi tìm mỹ nữ. Về nhà ta sẽ gọi ngươi là KING, đây là bí mật giữa hai người, hiểu không?”
“Nga.” Mỗ nam đang xem lại hướng dẫn sử dụng điện thoại, cái hiểu cái không gật đầu.
Nam Cung Phiêu nói xong, khởi động xe, cười vô cùng tà ác, đối với KING nói: “Trước mang anh đi thăm nơi kiếm tiền của tôi, sớm muộn gì anh cũng sẽ trở thành nhân viên trong đó, hắc hắc!”
“…” Hắn bỗng cảm thấy có điểm quỷ dị a?
Chiếc ô tô giống bọ cánh cứng dừng tại vỉa hè trước cửa Memory bar. Nam Cung Phiêu kéo tay KING đưa vào quán. Hiện tại thời gian vẫn còn sớm, người trong quán bar không nhiều lắm, cơ bản là nhân viên trong quán, ba tiếp viên đang cùng với vài soái ca đánh bài.
Mọi người nhìn về phía Nam Cung Phiêu, trong nháy mắt đem tầm mắt chuyển sang người KING đang đứng cạnh cô. Nhất thời trong mắt đều phát ra cái nhìn kinh diễm. Có người còn không nhịn được nuốt nước miếng, chỉ sợ chận chút là nước miếng sẽ chảy ra.
“Cô xem, nam nhân của A Phiêu thật đẹp trai a.”
Một tiếp viên giơ ngón cái, một bên khen ngợi, một bên vội vàng đi đến cạnh Nam Cung Phiêu, ánh mắt ước chừng muốn vĩnh viễn không rời đi.
Nam Cung Phiêu chụp được tay sắc nữ kia, trừng mắt liếc cô ta một cái, cảnh cáo nói: “Tay cô đừng sờ loạn, hắn là anh trai tôi Nam Cung Triết!”
“Oa tắc! Anh chính là nhà thiết kế xuất sắc, anh trai của A Phiêu?.”
KING hoang mang nhăn mặt lại, nhà thiết kế là cái gì?
“STOP! Dừng lại!” Nam Cung Phiêu ngắt lời nữ nhân kia, “Anh tôi chính là theo giúp tôi lại đây lấy tiền, đừng giống như tra hộ khẩu thế, hỏi không dứt .”
“A, chính là một vấn đề mà thôi, tôi nói tiểu Phiêu Phiêu, luyến tiếc anh trai sao?”
“Thiết, tôi là luyến tiếc soái ca cho cô đùa giỡn!”
Nói vừa xong, Nam Cung Phiêu nhanh chân kéo KING đi lên văn phòng ở lầu hai, rời xa ba cái nữ nhân háo sắc, còn có mấy nam nhân đồng tính. Hắn món hàng lớn của cô, làm sao có thể để cho người khác sờ mó! !
Beta: Hana
Trong nhà hàng cơm tây, Nam Cung Phiêu và KING ngồi đối diện nhau. Mái tóc ngắn màu bạc hơi cúi xuống. Hắn đang tinh tế đánh giá cái đĩa thịt bò máu chảy đầm đìa. Ngón tay thon dài cầm dĩa ăn đặt ở một góc miếng thịt, tay trái cầm dao thong thả cắt miêng thịt chậm rãi đưa miếng thịt đỏ sậm vào miệng, nhẹ nhàng nhai.
Chỉ trong chốc lát, hai má anh tuấn trở nên nhu hòa, khóe miệng hơi nhếch lên, KING vừa lòng gật đầu.Taycầm lên ly thủy tinh, nhấm nháp một ngụm rượu vang thơm nồng. Tuy nhiên rượi đỏ này hiển nhiên không đủ năm. Rõ ràng là hàng thứ phẩm.
KINH có khí chất thần bí, động tác tao nhã, vừa vào cửa đã thu hút toàn bộ nữ nhân. Vẻ mặt mộng ảo phiêu dật, bề ngoài tà mị càng mang lực sát thương. Không cần động tác nào đã mang tính dụ hoặc trí mạng.
Nữ nhân tay cầm dao dĩa ngồi phía trước đã dừng hình đến mười phút. Tầm mắt hoàn toàn đặt trên người soái ca đối diện, sớm đã quên cô đến ăn cơm hay là xem hắn ăn cơm.
Người này căn bản chính là khắc tinh của nữ nhân!
Rất nhanh, KING đã đem bữa tối giải quyết xong, cầm lấy khăn ăn lau khóe miệng, mắt xanh nhắc tới, tầm mắt xẹt qua cái đĩa trước mặt Nam Cung Phiêu, phát hiện cô có vẻ không hề động quá.
“A Phiêu?”
“Vâng? Ách… Cái gì?”
“Không đói bụng?”
“… Đói!”
“Không thể ăn?”
“Ăn! Ăn ngon, ngươi ăn ngon lắm.”
“…”
Mỗ nữ đột nhiên phát hiện mình quá mức trực tiếp, khuôn mặt lập tức nóng lên, trở nên đỏ ửng. Nam Cung Phiêu vội vàng gục đầu xuống, hận không thể cắm mặt vào đĩa thịt bò cho hết xấu hổ.
KING liếc cô một cái, cầm lấy dao cùng dĩa, vươn tay, cẩn thận giúp cô cắt thịt bò. Nhìn vào khả năng của cô, phỏng chừng đến tận đêm khuya cũng không ăn xong bữa cơm này.
Nam Cung Phiêu sửng sốt ngẩng mặt lên, nhìn vẻ mặt chuyên chú của KING đáy lòng run mạnh lên. Từ chỗ sâu nhất trong trái tim như có một chiếc lông vũ nhẹ nhàng xẹt qua, rất nhỏ khơi gợi một tia mẫn cảm.
Phát hiện mặt mình ngày càng nóng. Cô thậm chí không dám ngẩng mặt lên, vùi đầu làm khổ chính mình bữa tối.
KING đem miếng thịt bò xắt thành miếng nhỏ, rút tay về, ngửa đầu ra phía sau, tựa thân mình vào ghế, cầm lấy ly nước lọc tinh tế đánh giá Nam Cung Phiêu đang chận rãi ăn.
Đột nhiên, một nữ phục vụ sinh đi đến bên người KING, đưa qua một tờ giấy, nhẹ giọng nói: “Tiên sinh, đây là vị tiểu thư kia đưa cho anh.”
“…”
KING tiếp nhận tờ giấy, nhìn theo hướng phục vụ sinh chỉ, sau đó nhíu mày, cẩn thận nhìn dòng chữ tiếng Anh viết trên đó. Nam Cung Phiêu cũng ngó đầu qua, chỉ thấy hai nữ nhân đôi mắt lóe ra tia nhì mị hoặc, đang dùng tầm mắt cường X mỗ nam (ta thề chữ X ở đây là của tác giả, pà kon tự suy luận nha!)
Hiện tại, hai nữ nhân kia càng ngày càng hào phóng. Nói không chừng trong lòng đã muốn đem KING áp đảo mấy trăm lần.
KING nhìn một hồi, đem tờ giấy đưa tới trước mặt Nam Cung Phiêu, phu ra một câu: “Này… Là có ý gì?”
Nữ nhân đối diện thấy KING đưa tờ giấy cho Nam Cung Phiêu xem, liền đoán bọn họ nhất định là một cặp tình lữ, vẻ mặt thất vọng rũ mắt xuống, thần sắc bi ai dến cực điểm.
Nam Cung Phiêu nhanh chóng nhìn lướt qua tờ giấy, hiểu được đại khái nội dung, giải thích nói: “Nha… telephone, điện thoại, các nàng hỏi ngươi số điện thoại bao nhiêu, muốn cùng anh hẹn hò.”
KING khó xử nhăn mặt lại. Nữ nhân hiện đại thật đúng là lớn mật. Hơn nữa, các cô hỏi số điện thoại hẳn là chỉ cái vật nhỏ trong tay A Phiêu, hắn xem chừng mỗi người đều có một cái đi.
“Nữ nhân theo đuổi nam nhân là chuyện thường, chơi đùa mà thôi, đừng để ở trong lòng.”
KING sáng tỏ gật đầu, vừa rồi xem tạp chí cũng có nói đến tình huống này.
“Đợi lát nữa đi mua cái điện thoại cho anh, OK?”
“Không! Tôi không cần thứ này.”
“Tiện cho tôi tìm anh, ngốc tử.”
“Nhà cô có điện thoại, tôi có thể…”
“ Đó là điện thoại gia đình, đa phần đều là tìm tôi. Đây là di động, là của riêng anh. Gọi vào chính là tìm anh, sẽ không tìm người khác. Hiểu không?”
KING dừng một chút, nhìn lướt qua điện thoại trong tay cô, cái hiểu cái không gật gật đầu.
Nam Cung Phiêu mỉm cười gật đầu, giơ tay lên hướng phục vụ sinh lung lay một vòng, ý bảo tính tiền, một bên đối KING nói: “Tốt lắm! Chúng ta đi mua di động, sau đó dạy anh cách dùng, mau chóng đưa anh trở thành người hiện đại, cho anh chuẩn bị tìm việc làm?”
“Việc làm?”
“Anh cho rằng huyết không cần tiền a? Phòng ngủ chỗ tôi không cần tiền a? Còn có quần áo trên người anh không cần tiền a? Tôi gọi cái này là đầu tư, hiểu không? Anh cũng phải đi làm nha.”
Đừng dùng loại ánh mắt này tà ác xem tôi, nam sắc cùng tiền tài, tôi tuyệt đối sẽ lựa chọn vế sau.”
“…”
“OK! GO!”
Nam Cung Phiêu tính tiền xong trực tiếp đưa KING đến một cửa hàng bán di động lớn, chọn cho hắn một chiếc điện thoại mới dễ sử dụng, đồng thời cũng lựa chọn một số điện thoại dễ nhớ.
Hai người ngồi trên xe, Nam Cung Phiêu giải thích cho hắn những thao tác căn bản nhất, sau đó lưu số điện thoại của mình vào máy hắn, nói: “Nha, nếu số này gọi đến, biểu hiện là mỹ nữ A Phiêu tìm ngươi. Cho dù ngươi đang làm yêu củng phải nghe điện thoại của ta, hiểu không?”
“… OK.”
“Còn gì không hiểu, xem lại hướng dẫn sử dụng, OK?”
Nam Cung Phiêu đưa điện thoại cho KING, “Ở bên ngoài, tôi gọi anh là anh trai, bởi vì anh trai tôi sẽ không lộ diện nơi đông người, vì thế anh có thể tự do đi tìm mỹ nữ. Về nhà ta sẽ gọi ngươi là KING, đây là bí mật giữa hai người, hiểu không?”
“Nga.” Mỗ nam đang xem lại hướng dẫn sử dụng điện thoại, cái hiểu cái không gật đầu.
Nam Cung Phiêu nói xong, khởi động xe, cười vô cùng tà ác, đối với KING nói: “Trước mang anh đi thăm nơi kiếm tiền của tôi, sớm muộn gì anh cũng sẽ trở thành nhân viên trong đó, hắc hắc!”
“…” Hắn bỗng cảm thấy có điểm quỷ dị a?
Chiếc ô tô giống bọ cánh cứng dừng tại vỉa hè trước cửa Memory bar. Nam Cung Phiêu kéo tay KING đưa vào quán. Hiện tại thời gian vẫn còn sớm, người trong quán bar không nhiều lắm, cơ bản là nhân viên trong quán, ba tiếp viên đang cùng với vài soái ca đánh bài.
Mọi người nhìn về phía Nam Cung Phiêu, trong nháy mắt đem tầm mắt chuyển sang người KING đang đứng cạnh cô. Nhất thời trong mắt đều phát ra cái nhìn kinh diễm. Có người còn không nhịn được nuốt nước miếng, chỉ sợ chận chút là nước miếng sẽ chảy ra.
“Cô xem, nam nhân của A Phiêu thật đẹp trai a.”
Một tiếp viên giơ ngón cái, một bên khen ngợi, một bên vội vàng đi đến cạnh Nam Cung Phiêu, ánh mắt ước chừng muốn vĩnh viễn không rời đi.
Nam Cung Phiêu chụp được tay sắc nữ kia, trừng mắt liếc cô ta một cái, cảnh cáo nói: “Tay cô đừng sờ loạn, hắn là anh trai tôi Nam Cung Triết!”
“Oa tắc! Anh chính là nhà thiết kế xuất sắc, anh trai của A Phiêu?.”
KING hoang mang nhăn mặt lại, nhà thiết kế là cái gì?
“STOP! Dừng lại!” Nam Cung Phiêu ngắt lời nữ nhân kia, “Anh tôi chính là theo giúp tôi lại đây lấy tiền, đừng giống như tra hộ khẩu thế, hỏi không dứt .”
“A, chính là một vấn đề mà thôi, tôi nói tiểu Phiêu Phiêu, luyến tiếc anh trai sao?”
“Thiết, tôi là luyến tiếc soái ca cho cô đùa giỡn!”
Nói vừa xong, Nam Cung Phiêu nhanh chân kéo KING đi lên văn phòng ở lầu hai, rời xa ba cái nữ nhân háo sắc, còn có mấy nam nhân đồng tính. Hắn món hàng lớn của cô, làm sao có thể để cho người khác sờ mó! !
/84
|