Vừa đi , Hồng Đào một đường liền giới thiệu kiến trúc của Tần phủ ở khắp nơi . Bây giờ hiển nhiên Lí Thanh Hà có chút không yên lòng , sau đó nhịn không được ho một tiếng , đối với Hồng Đào hỏi : " Cái kia , Hồng Đào cô nương có biết Lục phu nhân là người như thế nào không ? "
Giang Lăng vừa nghe muốn phì cười mà không được . Vì Giang Đào , quan tâm quá sẽ bị loạn . Lí Thanh Hà đúng là bệnh quan tâm quá mức , hết thuốc chữa .
Quả nhiên Hồng Đào cười nói : " Phu nhân bỏ qua cho . Nô tì là theo nhà của phu nhân nhà ta từ biên quan trở về , đối với các phu nhân ở Linh Lăng này , không quen thuộc đâu , thực không biết Lục phu nhân tính tình như thế nào ."
" Nương , không cần rất lo lắng . Loại sự tình này phải xem cơ duyên , nếu Tiểu Đào tạo hóa tốt , không cần ngài làm cái gì , hắn cũng sẽ bị Lục đại nhân nhìn trúng .
Ngài chỉ cần nhớ kỹ , làm nhiều sai nhiều , làm ít sai ít , không làm không sai , là được rồi ." Giang Lăng an ủi nàng .
Lí Thanh Hà bị Hồng Đào nói vậy có chút lúng túng , nhân cơ hội trừng mắt nhìn Giang Lăng liếc mắt một cái : " Ngươi đứa nhỏ này , ngày càng giỏi ,còn dạy mẫu thân của ngươi làm việc ."
" Đó là còn phải xem nữ nhi là con của ai ." Giang Lăng nói lời này làm Lí Thanh Hà cười ra thành tiếng , cảm xúc khẩn trương lúc nãy cũng tiêu đi không ít .
Dọc theo hành lang đi khoảng một ly trà nhỏ công phu , liền đến chỗ một hoa viên . Giang Lăng nhìn hai cái nha đầu Hồng Đào , Liễu Lục , lại nhìn nhìn cảnh sắc trong vườn , nhịn không được hé miệng mà cười . Linh Lăng Thành nguồn nước phong phú , đại phủ trạch có hồ nước là chuyện thật bình thường .
Lúc này cảnh sắc đúng thật mùa xuân , bên hồ nước trong xanh trồng rất nhiều cây liễu cùng hoa đào , xanh xanh hồng hồng thật là nổi bật , in bóng ngược trên mặt hồ , làm cho người ta cảm thấy trong mắt tràn ngập ý xuân .
Hồng Đào , Liễu Lục hai cái tiểu nha đầu nếu hướng vào chỗ kia vừa đứng , sắc diện hồng hồng như hoa đào , thật hợp với cảnh đẹp.
" Chị dâu , Lăng Nhi , các người đến ? " Xa xa đã nghe được một âm thanh quen thuộc .
Giang Lăng vừa nghe âm thanh này chỉ biết nhìn trời mà thở dài một hơi . Người này không cần phải giới thiệu , chính là vị thẩm thẩm cực phẩm Trương Lưu Phương .
" Giang phu nhân , Lăng Nhi " . Tiếp đến là âm thanh của Tần phu nhân vang lên . Giang Lăng theo chỗ âm thanh kia nhìn lại , thấy phía dưới mấy cây xanh , bồn hoa hai bên bày biện một ít bàn , mà đứng bên cạnh Tần phu nhân chính là Trương Lưu Phương , đang đi lên phía trước đón các nàng .
Ở phía sau Tần phu nhân cùng Trương Lưu Phương , là vị nhị cô nương của Tần gia cùng hai nữ tử nhìn có chút quen mặt .
Giang Lăng tìm tòi trí nhớ trong đầu , nghĩ hai vị này là người ra sao , sao cũng ở đây ? Chỉ thấy Tần phu nhân đến cạnh Giang Lăng và Lí Thanh Hà cười nói : " Mấy người nam nhân còn bận rộn công vụ , cho nên yến hội giờ Thân canh ba mới bắt đầu . Ta nghĩ các ngươi ở trong phòng cũng buồn . Giang gia thẩm thẩm đến , liền mời các ngươi đến nơi đây chơi đùa , mọi người nói chuyện phiếm , ăn một chút điểm tâm , thời gian cũng qua mau một chút . Không có quấy rầy các ngươi nghỉ ngơi đi ? "
" Không có quấy rầy , cũng đang muốn đi ra ngoài một chút đây ." Lí Thanh Hà cười nói . Ba người lại hàn huyên với nhau vài câu .
Lí Thanh Hà là người dễ mềm lòng , chỉ cần người khác bồi khuôn mặt vui vẻ tươi cười , nói thêm mấy lời hay , khuôn mặt nàng liền kéo không xuống .
Cho nên đối với Trương Lưu Phương trong ngoài nịnh bợ , nàng mặc dù thái độ không thật thân thiết , nhưng vẫn cho nàng chút mặt mũi .
Ba vị phu nhân bên này hàn huyên vô cùng náo nhiệt , Tần phu nhân nhìn Giang Lăng không chủ động đi lại cùng với hai vị đường tỷ. Giang Lăng không có quá khứ cùng hai vị đường tỷ này .
Tần phu nhân liền hướng Tần nhị cô nương vẫy tay : " Tần Tâm , đến đây , bá mẫu giới thiệu cho ngươi một vị tỷ tỷ ."
Nhị cô nương cắn môi , do dự một lát , vẫn là chậm rãi đi đến trước mặt Tần phu nhân .
" Lăng Nhi , đây là Tần Tâm , trong nhà chính là đường muội của Tần Ức , là nữ nhi của nhị thúc hắn ." Tần phu nhân chỉ vào Tần Tâm , hướng Giang Lăng cười nói . " Nàng với ngươi cùng tuổi , so với ngươi nhỏ hơn nửa tháng , sau này cũng chính là tỷ muội với ngươi ."
Nói xong lại đối với Tần Tâm nói : " Đây là chị dâu tương lai của ngươi , gọi là Giang cô nương , mau đến kêu tỷ tỷ ."
Tần Tâm mắt cúi xuống , nhỏ giọng kêu một tiếng " tỷ tỷ " , thanh âm so với tiếng muỗi kêu không sai biệt lắm .
" Tốt lắm , chúng ta vài cái lão thái bà nói chuyện , Lăng Nhi ngươi cùng muội muội và hai vị đường tỷ chơi đi ." Tần phu nhân giới thiệu xong rồi , thấy hai nữ hài tử này vẫn là đứng ở một bên , không nói chuyện gì với nhau , nên mở miệng nói .
" Ta thích nghe người lớn nói chuyện , Tần phu nhân , ngài sẽ không chê ta ở một bên vướng bận đi ? " Giang Lăng cười nói . Nàng đã nhớ được , hai vị kia chính là nữ nhi của Trương Lưu Phương . Một người mười sáu tuổi tên là Giang Ninh Nhi , một người mười bốn tuổi rưỡi tên , so với mình lớn hơn nửa tuổi , tên Giang Hinh Nhi .
Hai người này , lại thêm một cái Tần Tâm , cùng bản thân bát tự không hợp . Ngồi nói với các nàng còn hơn là chịu tội , còn không bằng ngồi ngốc một mình đâu .
" Đứa nhỏ này ." Lí Thanh Hà tự nhiên là biết Giang Lăng nghĩ gì , nàng vỗ vỗ tay Giang Lăng , đối với Tần phu nhân nói : " Đứa nhỏ này sợ người lạ , để cho nàng ngồi ở đây ngốc đi ."
Lời này vừa nói ra , tất cả mọi người ở đây đều lộ ra biểu cảm cổ quái . Trương Lưu Phương cùng Tần Tâm đã từng ăn mệt của Giang Lăng , vừa nghe nói nàng như vậy liền bỡ ngỡ ; Còn hai vị đường tỷ nghe danh Giang Lăng bưu hãn đã lâu trong lòng còn mang sợ hãi ; Tần phu nhân thì đã cùng Giang Lăng tiếp xúc vài ngày , cũng biết nàng là người có chủ kiến , nói chuyện làm việc gì cũng cực kỳ quyết đoán , cùng với mấy chữ " sợ người lạ " thật không ăn nhập gì với nhau .
Bất quá Lí Thanh Hà đã nói như vậy , Tần phu nhân cũng không miễn cưỡng Giang Lăng , chỉ phải nói : " Chúng ta đây đến bên kia ngồi nói chuyện đi. "
Mấy người theo hướng mấy cái bàn kia mà đi đến , Tần Tâm tất nhiên vẫn còn ngồi tại chỗ . Nhưng mà hai vị đường tỷ ở nhà đã được mẫu thân dặn qua , đối với nhị Tần cô nương này phải hết sức lấy lòng . Chỉ chốc lát sau , ba người đã nói nói cười cười . Tần Tâm còn không quên khiêu khích , liếc mắt nhìn Giang Lăng một cái , tựa hồ khoe khoang bản thân có người chơi chung mà Giang Lăng thì không .
Giang Lăng đối với hành vi ngây thơ của Tần Tâm thì chỉ cười nhạt . Nàng ngồi cạnh bên người Lí Thanh Hà , trên tay nâng một cái đĩa mứt hoa quả mà Tần phu nhân cứng rắn nhét vào tay nàng , nhàn tản sung túc , vừa ăn vừa nghe ba vị phu nhân nói chuyện , thật là thích ý .
Tần Tâm thấy vậy , nhất thời tức giận , đối với hai vị cô nương kia mất mặt cũng mặc kệ .
Ba vị phu nhân đều là người thành thục , có tu dưỡng , nếu không ngồi nói chuyện cũng không khó có lời để nói cùng nhau . Cũng may Tần phu nhân lúc trẻ đã cùng Lí Thanh Hà ở chung với nhau , hai người tán gẫu chút chuyện trước đây cùng cảm khái thời gian trôi qua làm cảnh tượng thay đổi này nọ , nói rất là vui vẻ .
Mà cái người hay mắng chửi người , cãi nhau rất là lợi hại , tài ăn nói cùng giao tiếp cũng thuộc dạng số một , Trương Lưu Phương muốn nịnh bợ , lấy lòng hai người nên phối hợp cực kỳ tự nhiên . Ba người nói chuyện thật là náo nhiệt .
" Phu nhân , lão gia đã trở lại ." Luôn luôn đi theo bên người Tần phu nhân là đại nha đầu Linh Lung , đi đến bên người Tần phu nhân nhỏ giọng nói .
" Hắn có nói gì thêm không ? " Tần phu nhân xoay đầu đi , nhỏ giọng hỏi .
" Lão gia nói Triệu đại nhân cùng Triệu phu nhân phỏng chừng cũng sắp đến , nhường ngài hết bận bên này liền ra ngoài nghênh đón một chút ."
" Tần phu nhân , ngươi bận việc thì chạy nhanh đi . Chúng ta tự mình ở đây , không cần khách khí như vậy ." Tần phu nhân hai người nói chuyện cũng không tránh những người ở đây , Lí Thanh Hà nghe được chạy nhanh khuyên nhủ .
" Được , ta đây trước thất bồi một chút , hai vị phu nhân cứ chậm rãi mà tán gẫu ." Đêm nay một nhà thứ sử đại nhân là khách quý . Linh Lăng Thành nếu muốn chính quyền hài hòa , thì yến hội hôm nay chính là mấu chốt . Cho nên Tần phu nhân cũng không khách khí nhiều , đứng dậy xin lỗi một tiếng , liền mang theo Linh Lung hướng đại sảnh mà đi đến .
Tần phu nhân vừa đi , Lí Thanh Hà cùng Trương Lưu Phương liền diễn cảnh lạnh lùng . Trương Lưu Phương thật vất vả vét hết mấy đề tài trong bụng , cố gắng cười muốn sái cả quai hàm , nghĩ là muốn cùng Lí Thanh Hà tiếp tục tán gẫu , nhằm thúc đẩy thêm một chút tình cảm .
Giang Lăng lại một mực túm lấy Lí Thanh Hà : " Nương , ta nhìn cảnh bên hồ kia rất đẹp , ngài đi cùng ta một chút đi ." Tươi cười trên mặt Trương Lưu Phương nhất thời đông cứng lại .
" Được , đi một chút cũng tốt ." Lí Thanh Hà cùng Trương Lưu Phương làm mười mấy năm chị em bạn dâu , nếu thời điểm lúc trước không xé rách mặt , thì cũng rất ít thời điểm vui vẻ . Cho nên cũng không có hứng thú nói chuyện với nàng , đứng lên liền hướng Hồng Đào nói : " Hồng Đào cô nương , không biết chúng ta có thể hay không đến bên cạnh hồ xem ? "
" Giang phu nhân , Giang cô nương thỉnh ". Hồng Đào cũng là nha hoàn đắc lực bên người Tần phu nhân , lần này cùng với Liễu Lục hai người được Tần phu nhân phân phó nhất định phải hầu hạ Lí Thanh Hà cùng Giang Lăng cho thật tốt . Cho nên nghe nàng nói xong lời này , tự nhiên sẽ không từ chối , mang theo các nàng hướng bờ hồ mà đi .
Theo đường nhỏ đi đến bên bờ hồ , đi được mấy vòng , liền đến một cây cầu . Đứng ở trên cầu , nhìn đến mấy cây cổ thụ xa xa ngoài đường lớn , con đường này cây trồng hai bên thẳng tắp , hẳn chính là kiến trúc được thiết kế kỹ càng của Tần phủ .
Giang Lăng nghĩ Tần phu nhân vừa rồi hướng về phía đó mà đi , lo lắng hội ngộ một nhà thứ sử đại nhân --- thứ sử đại nhân gi đó nàng cũng không có sợ hãi , rụt rè . Nhưng lại chán ghét cùng những người qua đường Giáp , Ất , Bính ...nói những lời khách sáo vô nghĩa . Cho nên đang muốn mở miệng kêu Hồng Đào đưa các nàng trở về . Cũng không nghĩ đến vòng vo một hồi , trên cây cầu ở đầu bên kia một người bỗng nhiên xuất hiện , lại đúng là Tần Ức .
Tần Ức hôm nay mặc kiện áo màu xanh nhạt , áo gấm thêu chỉ vàng , trên đầu cũng buộc tóc bằng dây cùng màu áo . Đại khái là phía nam phong thủy dễ chịu , nét phong sương lần đầu tiên gặp hắn đã giảm đi không ít
, trên mặt anh tuấn , mày kiếm , mắt tinh anh , thần sắc kiên nghị , bộ pháp mạnh mẽ , dáng người cao ngất , hùng vĩ giống như cây cổ thụ bạch dương . Từ xa nhìn lại , cũng là một cái làm cho cảnh đẹp ý vui , là một người rất suất .
Tần Ức mang theo một gã sai vặt mi thanh mục tú hướng trên cầu vội vàng đi đến . Giương mắt nhìn Lí Thanh Hà cùng Giang Lăng đứng trên cầu , hắn ngẩn ra , lông mày nhíu lại một chút , liền dừng bóng dáng lại , hướng Lí Thanh Hà thi lễ , tiếp đón một tiếng : " Giang phu nhân ."
Lí Thanh Hà tuy rằng trải qua sự phân tích của Giang Lăng , đối với Tần Ức không có cảm tình bằng trước kia . Nhưng hôm nay đến Tần phủ làm khách , Tần Ức tốt xấu gì cũng là công tử phủ tướng quân , dù không tốt thì cũng là con cháu , cho nên thái độ không có một tia lãnh ý : " Tần công tử vội vàng như vậy , đây là muốn đi đâu ? "
" Mẫu thân phái người gọi ta từ quân doanh trở về , vừa thay đổi quần áo , đi ra bồi thứ sử công tử ." Tần Ức đáp trả câu này , chắp tay : " Thất bồi ." Liền mang theo người hầu lách mình đi qua hai mẹ con Giang gia . Hiển nhiên vô tình bắt chuyện , khoé mắt không hề liếc nhìn Giang Lăng lấy một cái .
Giang Lăng nhíu mày , trong lòng không vui . Nghe ý tứ của Tần Ức nói lời này , hắn mới từ quân doanh trở về là để bồi vị thứ sử công tử kia ? Giang Đào kia đâu ? Hắn ở đâu ? Ai là người bồi hắn ? Tần phủ này không phải để cho Giang Đào một người ngồi ngốc , còn cả nhà đi vây quanh tiếp đãi cả nhà thứ sử kia sao ?
" Đi thôi , chúng ta trở về ." Lí Thanh Hà lo lắng gặp gỡ thứ sử đại nhân kia , kéo kéo Giang Lăng , mang theo Hồng Đào một đường quay về .
Trở lại hoa viên , vừa ngồi vào chỗ của mình không lâu , chỉ thấy Tần phu nhân cùng một vị phu nhân rất xinh đẹp , hướng bên này nói nói cười cười đi đến .
Đi sau các nàng còn có mấy người , trong đó có một người đúng là Tần Ức , mà ở bên người nói chuyện cùng hắn chính là vị công tử yêu nghiệt mà Giang Lăng đã gặp ở Vị Hương Cư , còn đi bên cạnh nam tử yêu nghiệt là một cô nương trẻ tuổi , xinh đẹp chói lọi cực kỳ .
Giang Lăng vừa nghe muốn phì cười mà không được . Vì Giang Đào , quan tâm quá sẽ bị loạn . Lí Thanh Hà đúng là bệnh quan tâm quá mức , hết thuốc chữa .
Quả nhiên Hồng Đào cười nói : " Phu nhân bỏ qua cho . Nô tì là theo nhà của phu nhân nhà ta từ biên quan trở về , đối với các phu nhân ở Linh Lăng này , không quen thuộc đâu , thực không biết Lục phu nhân tính tình như thế nào ."
" Nương , không cần rất lo lắng . Loại sự tình này phải xem cơ duyên , nếu Tiểu Đào tạo hóa tốt , không cần ngài làm cái gì , hắn cũng sẽ bị Lục đại nhân nhìn trúng .
Ngài chỉ cần nhớ kỹ , làm nhiều sai nhiều , làm ít sai ít , không làm không sai , là được rồi ." Giang Lăng an ủi nàng .
Lí Thanh Hà bị Hồng Đào nói vậy có chút lúng túng , nhân cơ hội trừng mắt nhìn Giang Lăng liếc mắt một cái : " Ngươi đứa nhỏ này , ngày càng giỏi ,còn dạy mẫu thân của ngươi làm việc ."
" Đó là còn phải xem nữ nhi là con của ai ." Giang Lăng nói lời này làm Lí Thanh Hà cười ra thành tiếng , cảm xúc khẩn trương lúc nãy cũng tiêu đi không ít .
Dọc theo hành lang đi khoảng một ly trà nhỏ công phu , liền đến chỗ một hoa viên . Giang Lăng nhìn hai cái nha đầu Hồng Đào , Liễu Lục , lại nhìn nhìn cảnh sắc trong vườn , nhịn không được hé miệng mà cười . Linh Lăng Thành nguồn nước phong phú , đại phủ trạch có hồ nước là chuyện thật bình thường .
Lúc này cảnh sắc đúng thật mùa xuân , bên hồ nước trong xanh trồng rất nhiều cây liễu cùng hoa đào , xanh xanh hồng hồng thật là nổi bật , in bóng ngược trên mặt hồ , làm cho người ta cảm thấy trong mắt tràn ngập ý xuân .
Hồng Đào , Liễu Lục hai cái tiểu nha đầu nếu hướng vào chỗ kia vừa đứng , sắc diện hồng hồng như hoa đào , thật hợp với cảnh đẹp.
" Chị dâu , Lăng Nhi , các người đến ? " Xa xa đã nghe được một âm thanh quen thuộc .
Giang Lăng vừa nghe âm thanh này chỉ biết nhìn trời mà thở dài một hơi . Người này không cần phải giới thiệu , chính là vị thẩm thẩm cực phẩm Trương Lưu Phương .
" Giang phu nhân , Lăng Nhi " . Tiếp đến là âm thanh của Tần phu nhân vang lên . Giang Lăng theo chỗ âm thanh kia nhìn lại , thấy phía dưới mấy cây xanh , bồn hoa hai bên bày biện một ít bàn , mà đứng bên cạnh Tần phu nhân chính là Trương Lưu Phương , đang đi lên phía trước đón các nàng .
Ở phía sau Tần phu nhân cùng Trương Lưu Phương , là vị nhị cô nương của Tần gia cùng hai nữ tử nhìn có chút quen mặt .
Giang Lăng tìm tòi trí nhớ trong đầu , nghĩ hai vị này là người ra sao , sao cũng ở đây ? Chỉ thấy Tần phu nhân đến cạnh Giang Lăng và Lí Thanh Hà cười nói : " Mấy người nam nhân còn bận rộn công vụ , cho nên yến hội giờ Thân canh ba mới bắt đầu . Ta nghĩ các ngươi ở trong phòng cũng buồn . Giang gia thẩm thẩm đến , liền mời các ngươi đến nơi đây chơi đùa , mọi người nói chuyện phiếm , ăn một chút điểm tâm , thời gian cũng qua mau một chút . Không có quấy rầy các ngươi nghỉ ngơi đi ? "
" Không có quấy rầy , cũng đang muốn đi ra ngoài một chút đây ." Lí Thanh Hà cười nói . Ba người lại hàn huyên với nhau vài câu .
Lí Thanh Hà là người dễ mềm lòng , chỉ cần người khác bồi khuôn mặt vui vẻ tươi cười , nói thêm mấy lời hay , khuôn mặt nàng liền kéo không xuống .
Cho nên đối với Trương Lưu Phương trong ngoài nịnh bợ , nàng mặc dù thái độ không thật thân thiết , nhưng vẫn cho nàng chút mặt mũi .
Ba vị phu nhân bên này hàn huyên vô cùng náo nhiệt , Tần phu nhân nhìn Giang Lăng không chủ động đi lại cùng với hai vị đường tỷ. Giang Lăng không có quá khứ cùng hai vị đường tỷ này .
Tần phu nhân liền hướng Tần nhị cô nương vẫy tay : " Tần Tâm , đến đây , bá mẫu giới thiệu cho ngươi một vị tỷ tỷ ."
Nhị cô nương cắn môi , do dự một lát , vẫn là chậm rãi đi đến trước mặt Tần phu nhân .
" Lăng Nhi , đây là Tần Tâm , trong nhà chính là đường muội của Tần Ức , là nữ nhi của nhị thúc hắn ." Tần phu nhân chỉ vào Tần Tâm , hướng Giang Lăng cười nói . " Nàng với ngươi cùng tuổi , so với ngươi nhỏ hơn nửa tháng , sau này cũng chính là tỷ muội với ngươi ."
Nói xong lại đối với Tần Tâm nói : " Đây là chị dâu tương lai của ngươi , gọi là Giang cô nương , mau đến kêu tỷ tỷ ."
Tần Tâm mắt cúi xuống , nhỏ giọng kêu một tiếng " tỷ tỷ " , thanh âm so với tiếng muỗi kêu không sai biệt lắm .
" Tốt lắm , chúng ta vài cái lão thái bà nói chuyện , Lăng Nhi ngươi cùng muội muội và hai vị đường tỷ chơi đi ." Tần phu nhân giới thiệu xong rồi , thấy hai nữ hài tử này vẫn là đứng ở một bên , không nói chuyện gì với nhau , nên mở miệng nói .
" Ta thích nghe người lớn nói chuyện , Tần phu nhân , ngài sẽ không chê ta ở một bên vướng bận đi ? " Giang Lăng cười nói . Nàng đã nhớ được , hai vị kia chính là nữ nhi của Trương Lưu Phương . Một người mười sáu tuổi tên là Giang Ninh Nhi , một người mười bốn tuổi rưỡi tên , so với mình lớn hơn nửa tuổi , tên Giang Hinh Nhi .
Hai người này , lại thêm một cái Tần Tâm , cùng bản thân bát tự không hợp . Ngồi nói với các nàng còn hơn là chịu tội , còn không bằng ngồi ngốc một mình đâu .
" Đứa nhỏ này ." Lí Thanh Hà tự nhiên là biết Giang Lăng nghĩ gì , nàng vỗ vỗ tay Giang Lăng , đối với Tần phu nhân nói : " Đứa nhỏ này sợ người lạ , để cho nàng ngồi ở đây ngốc đi ."
Lời này vừa nói ra , tất cả mọi người ở đây đều lộ ra biểu cảm cổ quái . Trương Lưu Phương cùng Tần Tâm đã từng ăn mệt của Giang Lăng , vừa nghe nói nàng như vậy liền bỡ ngỡ ; Còn hai vị đường tỷ nghe danh Giang Lăng bưu hãn đã lâu trong lòng còn mang sợ hãi ; Tần phu nhân thì đã cùng Giang Lăng tiếp xúc vài ngày , cũng biết nàng là người có chủ kiến , nói chuyện làm việc gì cũng cực kỳ quyết đoán , cùng với mấy chữ " sợ người lạ " thật không ăn nhập gì với nhau .
Bất quá Lí Thanh Hà đã nói như vậy , Tần phu nhân cũng không miễn cưỡng Giang Lăng , chỉ phải nói : " Chúng ta đây đến bên kia ngồi nói chuyện đi. "
Mấy người theo hướng mấy cái bàn kia mà đi đến , Tần Tâm tất nhiên vẫn còn ngồi tại chỗ . Nhưng mà hai vị đường tỷ ở nhà đã được mẫu thân dặn qua , đối với nhị Tần cô nương này phải hết sức lấy lòng . Chỉ chốc lát sau , ba người đã nói nói cười cười . Tần Tâm còn không quên khiêu khích , liếc mắt nhìn Giang Lăng một cái , tựa hồ khoe khoang bản thân có người chơi chung mà Giang Lăng thì không .
Giang Lăng đối với hành vi ngây thơ của Tần Tâm thì chỉ cười nhạt . Nàng ngồi cạnh bên người Lí Thanh Hà , trên tay nâng một cái đĩa mứt hoa quả mà Tần phu nhân cứng rắn nhét vào tay nàng , nhàn tản sung túc , vừa ăn vừa nghe ba vị phu nhân nói chuyện , thật là thích ý .
Tần Tâm thấy vậy , nhất thời tức giận , đối với hai vị cô nương kia mất mặt cũng mặc kệ .
Ba vị phu nhân đều là người thành thục , có tu dưỡng , nếu không ngồi nói chuyện cũng không khó có lời để nói cùng nhau . Cũng may Tần phu nhân lúc trẻ đã cùng Lí Thanh Hà ở chung với nhau , hai người tán gẫu chút chuyện trước đây cùng cảm khái thời gian trôi qua làm cảnh tượng thay đổi này nọ , nói rất là vui vẻ .
Mà cái người hay mắng chửi người , cãi nhau rất là lợi hại , tài ăn nói cùng giao tiếp cũng thuộc dạng số một , Trương Lưu Phương muốn nịnh bợ , lấy lòng hai người nên phối hợp cực kỳ tự nhiên . Ba người nói chuyện thật là náo nhiệt .
" Phu nhân , lão gia đã trở lại ." Luôn luôn đi theo bên người Tần phu nhân là đại nha đầu Linh Lung , đi đến bên người Tần phu nhân nhỏ giọng nói .
" Hắn có nói gì thêm không ? " Tần phu nhân xoay đầu đi , nhỏ giọng hỏi .
" Lão gia nói Triệu đại nhân cùng Triệu phu nhân phỏng chừng cũng sắp đến , nhường ngài hết bận bên này liền ra ngoài nghênh đón một chút ."
" Tần phu nhân , ngươi bận việc thì chạy nhanh đi . Chúng ta tự mình ở đây , không cần khách khí như vậy ." Tần phu nhân hai người nói chuyện cũng không tránh những người ở đây , Lí Thanh Hà nghe được chạy nhanh khuyên nhủ .
" Được , ta đây trước thất bồi một chút , hai vị phu nhân cứ chậm rãi mà tán gẫu ." Đêm nay một nhà thứ sử đại nhân là khách quý . Linh Lăng Thành nếu muốn chính quyền hài hòa , thì yến hội hôm nay chính là mấu chốt . Cho nên Tần phu nhân cũng không khách khí nhiều , đứng dậy xin lỗi một tiếng , liền mang theo Linh Lung hướng đại sảnh mà đi đến .
Tần phu nhân vừa đi , Lí Thanh Hà cùng Trương Lưu Phương liền diễn cảnh lạnh lùng . Trương Lưu Phương thật vất vả vét hết mấy đề tài trong bụng , cố gắng cười muốn sái cả quai hàm , nghĩ là muốn cùng Lí Thanh Hà tiếp tục tán gẫu , nhằm thúc đẩy thêm một chút tình cảm .
Giang Lăng lại một mực túm lấy Lí Thanh Hà : " Nương , ta nhìn cảnh bên hồ kia rất đẹp , ngài đi cùng ta một chút đi ." Tươi cười trên mặt Trương Lưu Phương nhất thời đông cứng lại .
" Được , đi một chút cũng tốt ." Lí Thanh Hà cùng Trương Lưu Phương làm mười mấy năm chị em bạn dâu , nếu thời điểm lúc trước không xé rách mặt , thì cũng rất ít thời điểm vui vẻ . Cho nên cũng không có hứng thú nói chuyện với nàng , đứng lên liền hướng Hồng Đào nói : " Hồng Đào cô nương , không biết chúng ta có thể hay không đến bên cạnh hồ xem ? "
" Giang phu nhân , Giang cô nương thỉnh ". Hồng Đào cũng là nha hoàn đắc lực bên người Tần phu nhân , lần này cùng với Liễu Lục hai người được Tần phu nhân phân phó nhất định phải hầu hạ Lí Thanh Hà cùng Giang Lăng cho thật tốt . Cho nên nghe nàng nói xong lời này , tự nhiên sẽ không từ chối , mang theo các nàng hướng bờ hồ mà đi .
Theo đường nhỏ đi đến bên bờ hồ , đi được mấy vòng , liền đến một cây cầu . Đứng ở trên cầu , nhìn đến mấy cây cổ thụ xa xa ngoài đường lớn , con đường này cây trồng hai bên thẳng tắp , hẳn chính là kiến trúc được thiết kế kỹ càng của Tần phủ .
Giang Lăng nghĩ Tần phu nhân vừa rồi hướng về phía đó mà đi , lo lắng hội ngộ một nhà thứ sử đại nhân --- thứ sử đại nhân gi đó nàng cũng không có sợ hãi , rụt rè . Nhưng lại chán ghét cùng những người qua đường Giáp , Ất , Bính ...nói những lời khách sáo vô nghĩa . Cho nên đang muốn mở miệng kêu Hồng Đào đưa các nàng trở về . Cũng không nghĩ đến vòng vo một hồi , trên cây cầu ở đầu bên kia một người bỗng nhiên xuất hiện , lại đúng là Tần Ức .
Tần Ức hôm nay mặc kiện áo màu xanh nhạt , áo gấm thêu chỉ vàng , trên đầu cũng buộc tóc bằng dây cùng màu áo . Đại khái là phía nam phong thủy dễ chịu , nét phong sương lần đầu tiên gặp hắn đã giảm đi không ít
, trên mặt anh tuấn , mày kiếm , mắt tinh anh , thần sắc kiên nghị , bộ pháp mạnh mẽ , dáng người cao ngất , hùng vĩ giống như cây cổ thụ bạch dương . Từ xa nhìn lại , cũng là một cái làm cho cảnh đẹp ý vui , là một người rất suất .
Tần Ức mang theo một gã sai vặt mi thanh mục tú hướng trên cầu vội vàng đi đến . Giương mắt nhìn Lí Thanh Hà cùng Giang Lăng đứng trên cầu , hắn ngẩn ra , lông mày nhíu lại một chút , liền dừng bóng dáng lại , hướng Lí Thanh Hà thi lễ , tiếp đón một tiếng : " Giang phu nhân ."
Lí Thanh Hà tuy rằng trải qua sự phân tích của Giang Lăng , đối với Tần Ức không có cảm tình bằng trước kia . Nhưng hôm nay đến Tần phủ làm khách , Tần Ức tốt xấu gì cũng là công tử phủ tướng quân , dù không tốt thì cũng là con cháu , cho nên thái độ không có một tia lãnh ý : " Tần công tử vội vàng như vậy , đây là muốn đi đâu ? "
" Mẫu thân phái người gọi ta từ quân doanh trở về , vừa thay đổi quần áo , đi ra bồi thứ sử công tử ." Tần Ức đáp trả câu này , chắp tay : " Thất bồi ." Liền mang theo người hầu lách mình đi qua hai mẹ con Giang gia . Hiển nhiên vô tình bắt chuyện , khoé mắt không hề liếc nhìn Giang Lăng lấy một cái .
Giang Lăng nhíu mày , trong lòng không vui . Nghe ý tứ của Tần Ức nói lời này , hắn mới từ quân doanh trở về là để bồi vị thứ sử công tử kia ? Giang Đào kia đâu ? Hắn ở đâu ? Ai là người bồi hắn ? Tần phủ này không phải để cho Giang Đào một người ngồi ngốc , còn cả nhà đi vây quanh tiếp đãi cả nhà thứ sử kia sao ?
" Đi thôi , chúng ta trở về ." Lí Thanh Hà lo lắng gặp gỡ thứ sử đại nhân kia , kéo kéo Giang Lăng , mang theo Hồng Đào một đường quay về .
Trở lại hoa viên , vừa ngồi vào chỗ của mình không lâu , chỉ thấy Tần phu nhân cùng một vị phu nhân rất xinh đẹp , hướng bên này nói nói cười cười đi đến .
Đi sau các nàng còn có mấy người , trong đó có một người đúng là Tần Ức , mà ở bên người nói chuyện cùng hắn chính là vị công tử yêu nghiệt mà Giang Lăng đã gặp ở Vị Hương Cư , còn đi bên cạnh nam tử yêu nghiệt là một cô nương trẻ tuổi , xinh đẹp chói lọi cực kỳ .
/63
|