Đã minh bạch nguyên do của sự tình , hai cái nha đầu tâm rốt cục cũng định xuống . Bất quá chuyện của thiếu gia cùng thiếu phu nhân tương lai , các nàng là hạ nhân không thể xen vào . Làm nha hoàn của Tần phủ , chuyện các nàng có thể làm lúc này là làm cho Lí Thanh Hà cơn giận hạ xuống .
Hồng Đào nhìn nhìn quần áo trên người Giang Lăng , nhẹ giọng nói : " Giang cô nương , nô tì đi nấu cho ngài chút nước tắm , ngài tắm rửa một cái đi ? "
" Không cần ." Giang Lăng đến Đường triều này , sớm đã thành thói quen ngủ sớm , dậy sớm . Bị ép buộc như thế này , nàng đã cảm thấy có chút mệt mỏi . An ủi Lí Thanh Hà vài câu , liền trở về phòng , nhường Liễu Lục đi múc nước rửa mặt , rửa tay , rồi đem quần áo thay đổi .
Nhìn Liễu Lục mang nước đem đi , Giang Lăng bỗng nhiên nói : " Liễu Lục , quần áo ta hôm nay tắm rửa thay ra giờ để đâu ? "
Liễu Lục sửng sốt , xoay người lại : " Cô nương tắm rửa xong , nô tì đã giúp cô nương giặt sạch , giờ phơi dưới mái hiên . Thế nào ? cô nương hiện tại muốn nó ? "
Giang Lăng nhìn cái cây bên ngoài bị gió lạnh thổi không ngừng lay động , cười cười , vẫy vẫy tay : " Không cần . Sáng mai ngươi xem nó có khô hay không , nếu không thì dùng lửa hong khô . Khi mà thu thập hành lý , bỏ nó vào một bao riêng đem ra , đối với ta hữu dụng ."
" Dạ " . Liễu Lục lên tiếng , gặp Giang Lăng lại không phân phó gì , bưng nước đem ra khỏi cửa .
Giang Lăng đi vào trong không gian luyện công một lát , liền xuất ra đến giường đi ngủ . Tuy rằng thông qua chuyện đêm nay , nàng ý thức được võ công của bản thân còn rất kém , đối phó với người bình thường không thành vấn đề , nhưng gặp cao thủ so chiêu thì lại không được . Nhưng dục tốc bất đạt , đây là thời điểm mấu chốt , phải từng bước từng bước , sau này thành tựu mới có thể lớn hơn nữa .
Hơn nữa , đả thông hai huyệt nhâm đốc , lại có không gian luyện công , Giang Lăng tin tưởng , không đến một năm , bản thân có thể cùng Tần Ức chống đỡ , cho nên không cần phải sốt ruột .
Giang Lăng không phải là một người có tính tình đa sầu đa cảm , sự tình phát sinh liền phát sinh , thế nào thì thế nào đi , quyết định sẽ không suy nghĩ nhiều , cho nên một đêm này nàng ngủ thật ngon .
Đến ngày hôm sau khi rời giường , Giang Lăng phát hiện sắc mặt Lí Thanh Hà thật là không tốt , ánh mắt đỏ lên , hốc mắt biến thành màu đen , hiển nhiên chính là một đêm không có ngủ . Nàng đành phải an ủi , khuyên giải vài câu , Lí Thanh Hà gượng cười nói không có việc gì , sau khi rửa mặt xong , tinh tế trang điểm , có thế này mới che đậy một ít mệt mỏi .
Thời gian ở Đường triều , theo thời gian biểu ở hiện đại chỉ ra , buổi sáng sáu giờ rời giường , tám chín giờ ăn điểm tâm , sau khoảng bốn giờ chiều thì ăn cơm chiều , buổi tối tám chín giờ thì đi ngủ . Vốn ngày hôm qua Lí Thanh Hà cùng Tần phu nhân nói thật tốt , buổi sáng ăn xong điểm tâm sẽ về nhà .
Nhưng tối hôm qua đã phát sinh chuyện , nàng ở Tần phủ ngốc không được , thật vất vả chờ đợi qua bảy canh giờ , Giang Lăng khuyên bảo mới miễn cưỡng ăn được hai khối điểm tâm , liền cùng Hồng Đào nói : " Ngươi đi bẩm báo lão gia , phu nhân nhà ngươi , ta muốn gặp bọn họ ."
" Dạ " Hồng Đào biết Lí Thanh Hà cũng không phải muốn cáo từ đơn giản như vậy , một mặt trịnh trọng lên tiếng , liền vội vàng ra khỏi cửa viện.
Qua không lâu , Hồng Đào đến bẩm : " Lão gia và phu nhân nhà ta ở đại sảnh chờ phu nhân ."
Lí Thanh Hà gật gật đầu , đứng lên . Mấy thứ lặt vặt đã được Lí Thanh Hà thúc giục hạ nhân thu dọn xong . Lúc này Liễu Lục cầm theo ba gói đồ , Hồng Đào đỡ Lí Thanh Hà , một hàng bốn người hướng đại sảnh mà đi đến .
" Giang phu nhân ." Vừa vào đến đại sảnh , Tần phu nhân liền bước ra đón , trên mặt biểu cảm có chút phức tạp , hiển nhiên từ miệng Hồng Đào đã biết rõ ngọn nguồn sự tình .
" Mời ngồi đi ." Lẫn nhau làm lễ , Tần tướng quân lại tiếp đón mọi người ngồi xuống . Bên cạnh đó nha hoàn đang dâng trà cho Lí Thanh Hà cùng Giang Lăng .
Tần phu nhân phất phất tay , đối với vài cái nha đầu nói : " Các ngươi đi ra ngoài đi ."
" Lăng Nhi , ngươi cùng Liễu Lục các nàng ra ngoài chơi đi ." Lí Thanh Hà nhìn Giang Lăng liếc mắt một cái , mở miệng nói .
Giang Lăng biết Lí Thanh Hà muốn cho nàng tránh mặt đi , là muốn nói chuyện từ hôn , trong lòng mừng thầm , đáp : " Dạ " .
" Cũng tốt ." Tần phu nhân thấy thế , liền biết tình huống rốt cục cũng đi đến bước này . Nhưng nàng cũng bất lực , chỉ phải nói với Hồng Đào : " Ngươi gọi nhị cô nương lại bồi chuyện Giang cô nương ."
" Không cần ." Lí Thanh Hà sắc mặt trầm trầm . " Lăng Nhi nhà ta cùng nha hoàn một nhóm ngốc sẽ tự tại hơn , không dám làm phiền nhị cô nương của quý phủ ."
Lí Thanh Hà nói ra những lời này , làm cho Tần tướng quân cùng Tần phu nhân có chút sững sờ . Hay là cái Tần Tâm nha đầu kia cũng làm qua chuyện gì vô lễ không thành ?
Đi ra khỏi cửa , Giang Lăng hé miệng cười . Xem ra , Lí Thanh Hà cũng không phải là quả hồng mềm a , thời điểm cần kiên cường , nàng cứng rắn cực kỳ có trình độ .
Hồng Đào , Liễu Lục tiếp đón Giang Lăng đến một sảnh nhỏ ngồi , lại cho người đem điểm tâm cùng nước trà cho nàng . Giang Lăng biết lúc này cũng không nên đi dạo loạn , liền thành thành thật thật ở tiểu sảnh ngồi ăn điểm tâm , uống nước trà .
Ngồi ở tiểu sảnh , tiếng nói chuyện ở đại sảnh Giang Lăng tuy là nghe không được , nhưng người ra ra vào vào lại có thể nhìn thấy được rõ ràng .
Chỉ một lát , Giang Lăng nhìn thấy Linh Lung ở đại sảnh vội vàng đi ra , ra cửa lớn . Qua không lâu , nàng liền mời Tần Ức đi vào .Ngay sau đó ở đại sảnh liền truyền đến âm thanh tức giận của Tần tướng quân , Linh Lung chạy đến truyền gia pháp .
Lúc này , Lí Thanh Hà cũng từ đại sảnh đi ra . Nàng đi đến chỗ Giang Lăng nói : " Đi thôi , chúng ta trở về , đệ đệ của ngươi đã ở ngoài cửa lớn chờ ."
" Được ." Giang Lăng đứng lên , cầm gói đồ trên tay Liễu Lục , đối với Hồng Đào nói : " Phương diện này là phu nhân nhà ngươi hôm kia đưa đến nhà ta quần áo cùng trang sức . Nhị cô nương hôm qua nói đều là của nàng . Có phải hay không phải của nàng ta không rõ ràng , chỉ biết là phu nhân của nhà ngươi đưa cho ta . Cho nên giờ đã giặt sạch , hong khô , còn làm phiền cô nương trả lại cho phu nhân ."
Nói xong nàng lại từ trong lòng lấy ra năm đồng tiền , đặt trên bao quần áo . " Đem quần áo của nhị cô nương mặc cũ , ta thật sự ngượng ngùng , này là năm đồng tiền , xem như bồi thường đi . Nếu không đủ , thỉnh phu nhân phái người đi đến nhà ta lấy ,tự ta sẽ không quỵt nợ ."
Nói xong ,nàng xoay người , nắm lấy cánh tay của Lí Thanh Hà : " Nương , chúng ta đi thôi ."
Hồng Đào nhìn nhìn quần áo trên người Giang Lăng , nhẹ giọng nói : " Giang cô nương , nô tì đi nấu cho ngài chút nước tắm , ngài tắm rửa một cái đi ? "
" Không cần ." Giang Lăng đến Đường triều này , sớm đã thành thói quen ngủ sớm , dậy sớm . Bị ép buộc như thế này , nàng đã cảm thấy có chút mệt mỏi . An ủi Lí Thanh Hà vài câu , liền trở về phòng , nhường Liễu Lục đi múc nước rửa mặt , rửa tay , rồi đem quần áo thay đổi .
Nhìn Liễu Lục mang nước đem đi , Giang Lăng bỗng nhiên nói : " Liễu Lục , quần áo ta hôm nay tắm rửa thay ra giờ để đâu ? "
Liễu Lục sửng sốt , xoay người lại : " Cô nương tắm rửa xong , nô tì đã giúp cô nương giặt sạch , giờ phơi dưới mái hiên . Thế nào ? cô nương hiện tại muốn nó ? "
Giang Lăng nhìn cái cây bên ngoài bị gió lạnh thổi không ngừng lay động , cười cười , vẫy vẫy tay : " Không cần . Sáng mai ngươi xem nó có khô hay không , nếu không thì dùng lửa hong khô . Khi mà thu thập hành lý , bỏ nó vào một bao riêng đem ra , đối với ta hữu dụng ."
" Dạ " . Liễu Lục lên tiếng , gặp Giang Lăng lại không phân phó gì , bưng nước đem ra khỏi cửa .
Giang Lăng đi vào trong không gian luyện công một lát , liền xuất ra đến giường đi ngủ . Tuy rằng thông qua chuyện đêm nay , nàng ý thức được võ công của bản thân còn rất kém , đối phó với người bình thường không thành vấn đề , nhưng gặp cao thủ so chiêu thì lại không được . Nhưng dục tốc bất đạt , đây là thời điểm mấu chốt , phải từng bước từng bước , sau này thành tựu mới có thể lớn hơn nữa .
Hơn nữa , đả thông hai huyệt nhâm đốc , lại có không gian luyện công , Giang Lăng tin tưởng , không đến một năm , bản thân có thể cùng Tần Ức chống đỡ , cho nên không cần phải sốt ruột .
Giang Lăng không phải là một người có tính tình đa sầu đa cảm , sự tình phát sinh liền phát sinh , thế nào thì thế nào đi , quyết định sẽ không suy nghĩ nhiều , cho nên một đêm này nàng ngủ thật ngon .
Đến ngày hôm sau khi rời giường , Giang Lăng phát hiện sắc mặt Lí Thanh Hà thật là không tốt , ánh mắt đỏ lên , hốc mắt biến thành màu đen , hiển nhiên chính là một đêm không có ngủ . Nàng đành phải an ủi , khuyên giải vài câu , Lí Thanh Hà gượng cười nói không có việc gì , sau khi rửa mặt xong , tinh tế trang điểm , có thế này mới che đậy một ít mệt mỏi .
Thời gian ở Đường triều , theo thời gian biểu ở hiện đại chỉ ra , buổi sáng sáu giờ rời giường , tám chín giờ ăn điểm tâm , sau khoảng bốn giờ chiều thì ăn cơm chiều , buổi tối tám chín giờ thì đi ngủ . Vốn ngày hôm qua Lí Thanh Hà cùng Tần phu nhân nói thật tốt , buổi sáng ăn xong điểm tâm sẽ về nhà .
Nhưng tối hôm qua đã phát sinh chuyện , nàng ở Tần phủ ngốc không được , thật vất vả chờ đợi qua bảy canh giờ , Giang Lăng khuyên bảo mới miễn cưỡng ăn được hai khối điểm tâm , liền cùng Hồng Đào nói : " Ngươi đi bẩm báo lão gia , phu nhân nhà ngươi , ta muốn gặp bọn họ ."
" Dạ " Hồng Đào biết Lí Thanh Hà cũng không phải muốn cáo từ đơn giản như vậy , một mặt trịnh trọng lên tiếng , liền vội vàng ra khỏi cửa viện.
Qua không lâu , Hồng Đào đến bẩm : " Lão gia và phu nhân nhà ta ở đại sảnh chờ phu nhân ."
Lí Thanh Hà gật gật đầu , đứng lên . Mấy thứ lặt vặt đã được Lí Thanh Hà thúc giục hạ nhân thu dọn xong . Lúc này Liễu Lục cầm theo ba gói đồ , Hồng Đào đỡ Lí Thanh Hà , một hàng bốn người hướng đại sảnh mà đi đến .
" Giang phu nhân ." Vừa vào đến đại sảnh , Tần phu nhân liền bước ra đón , trên mặt biểu cảm có chút phức tạp , hiển nhiên từ miệng Hồng Đào đã biết rõ ngọn nguồn sự tình .
" Mời ngồi đi ." Lẫn nhau làm lễ , Tần tướng quân lại tiếp đón mọi người ngồi xuống . Bên cạnh đó nha hoàn đang dâng trà cho Lí Thanh Hà cùng Giang Lăng .
Tần phu nhân phất phất tay , đối với vài cái nha đầu nói : " Các ngươi đi ra ngoài đi ."
" Lăng Nhi , ngươi cùng Liễu Lục các nàng ra ngoài chơi đi ." Lí Thanh Hà nhìn Giang Lăng liếc mắt một cái , mở miệng nói .
Giang Lăng biết Lí Thanh Hà muốn cho nàng tránh mặt đi , là muốn nói chuyện từ hôn , trong lòng mừng thầm , đáp : " Dạ " .
" Cũng tốt ." Tần phu nhân thấy thế , liền biết tình huống rốt cục cũng đi đến bước này . Nhưng nàng cũng bất lực , chỉ phải nói với Hồng Đào : " Ngươi gọi nhị cô nương lại bồi chuyện Giang cô nương ."
" Không cần ." Lí Thanh Hà sắc mặt trầm trầm . " Lăng Nhi nhà ta cùng nha hoàn một nhóm ngốc sẽ tự tại hơn , không dám làm phiền nhị cô nương của quý phủ ."
Lí Thanh Hà nói ra những lời này , làm cho Tần tướng quân cùng Tần phu nhân có chút sững sờ . Hay là cái Tần Tâm nha đầu kia cũng làm qua chuyện gì vô lễ không thành ?
Đi ra khỏi cửa , Giang Lăng hé miệng cười . Xem ra , Lí Thanh Hà cũng không phải là quả hồng mềm a , thời điểm cần kiên cường , nàng cứng rắn cực kỳ có trình độ .
Hồng Đào , Liễu Lục tiếp đón Giang Lăng đến một sảnh nhỏ ngồi , lại cho người đem điểm tâm cùng nước trà cho nàng . Giang Lăng biết lúc này cũng không nên đi dạo loạn , liền thành thành thật thật ở tiểu sảnh ngồi ăn điểm tâm , uống nước trà .
Ngồi ở tiểu sảnh , tiếng nói chuyện ở đại sảnh Giang Lăng tuy là nghe không được , nhưng người ra ra vào vào lại có thể nhìn thấy được rõ ràng .
Chỉ một lát , Giang Lăng nhìn thấy Linh Lung ở đại sảnh vội vàng đi ra , ra cửa lớn . Qua không lâu , nàng liền mời Tần Ức đi vào .Ngay sau đó ở đại sảnh liền truyền đến âm thanh tức giận của Tần tướng quân , Linh Lung chạy đến truyền gia pháp .
Lúc này , Lí Thanh Hà cũng từ đại sảnh đi ra . Nàng đi đến chỗ Giang Lăng nói : " Đi thôi , chúng ta trở về , đệ đệ của ngươi đã ở ngoài cửa lớn chờ ."
" Được ." Giang Lăng đứng lên , cầm gói đồ trên tay Liễu Lục , đối với Hồng Đào nói : " Phương diện này là phu nhân nhà ngươi hôm kia đưa đến nhà ta quần áo cùng trang sức . Nhị cô nương hôm qua nói đều là của nàng . Có phải hay không phải của nàng ta không rõ ràng , chỉ biết là phu nhân của nhà ngươi đưa cho ta . Cho nên giờ đã giặt sạch , hong khô , còn làm phiền cô nương trả lại cho phu nhân ."
Nói xong nàng lại từ trong lòng lấy ra năm đồng tiền , đặt trên bao quần áo . " Đem quần áo của nhị cô nương mặc cũ , ta thật sự ngượng ngùng , này là năm đồng tiền , xem như bồi thường đi . Nếu không đủ , thỉnh phu nhân phái người đi đến nhà ta lấy ,tự ta sẽ không quỵt nợ ."
Nói xong ,nàng xoay người , nắm lấy cánh tay của Lí Thanh Hà : " Nương , chúng ta đi thôi ."
/63
|