Nhưng đáng tiếc, nỗ lực của người đàn ông không mang lại hiệu quả như mong muốn, thân thể cô gái vẫn cứng đờ, chừng như hồn phách đã rời đi rất xa khỏi thân thể mà người đàn ông rốt cuộc cũng không còn kiên nhẫn, hắn lật người, thân thể cao lớn rắn chắc áp xuống cô gái.
Đệm giường hơi hõm xuống, thân thể mảnh mai của cô gái bất chợt bị bắt phải chịu trọng lượng không nhỏ áp xuống người, cô nhìn gương mặt mơ hồ sau chiếc mặt nạ phía trên mình, khiếp sợ không thôi: 'Tôi ... tôi sợ đau, anh ... nhẹ một chút ... được không?'
Trong bóng đêm cánh môi người đàn ông gợi lên một nụ cười, nói giọng trêu tức: 'Lại không phải là lần đầu tiên, sao lại đau được chứ?'
'Có mà!' Cô gái vẫn kiên trì, cánh môi bị cắn đến rướm máu, nhắm mắt lại, bộ dạng như để mặc người ta hành xử vậy.
Người đàn ông cười thầm, bàn tay to của hắn nhẹ phất qua mái tóc của cô, lại vô tình chạm đến vầng trán ướt đẫm mồ hôi, tim hắn chợt đập mạnh, mày chau chặt, đáy mắt cũng trở nên tối sầm, lập tức dừng lại động tác trên tay.
Trong phòng yên tĩnh trở lại, hơi thở thô ráp của người đàn ông chậm rãi ổn định lại, hắn cắn răng, lật người rời khỏi cô gái dưới thân.
Trên người chợt mất đi trọng lượng, cô gái hoảng sợ mở to mắt, người đàn ông đã trở lại nằm bên cạnh cô. Lâm Y hơi xoay đầu, nhìn bóng người mờ mờ bên cạnh, thì thào: 'Anh ... sao vậy?' Cô không biết liệu mình đã làm gì sai đắc tội hắn.
'Thân thể em còn chưa chuẩn bị tốt ...' Giọng người đàn ông thật bình thản, nghe không ra có sự biến đổi tâm tình gì, 'Tôi không thích ép buộc phụ nữ ...'
'Vậy giao dịch của chúng ta ...' Cô gái có chút khiếp sợ, cô sợ hắn đột nhiên không chịu giúp mình.
'Yên tâm, tôi nói thì sẽ giữ lời ...' Đôi mắt của cô gái sáng lên trong bóng tối, nhưng trong mắt vẫn tràn đầy nghi ngờ. Vị thiếu gia này, rốt cuộc là loại người thế nào chứ?
'Cả người em đều là mồ hôi, đi tắm rồi ngủ đi!' Một lúc sau giọng người đàn ông lần nữa vang lên trong đêm.
'Ồ ...' Lòng của cô gái lại bắt đầu khẩn trương. Có đúng vậy không? Chỉ có điều vào thời điểm này cô không dám hỏi, cũng không dám phản đối. Cô ngoan ngoãn ngồi dậy đi vào phòng tắm ...
Cô gái lại mặc chiếc áo ngủ kiểu nam rộng rãi kia, nằm xuống, cánh tay người đàn ông thật tự nhiên vươn ra, cứng rắn giữ lấy đầu cô gái trong khuỷu tay mình, một bàn tay kia giữ lấy thắt lưng thon nhỏ của cô, mặt hắn vùi trong mái tóc dài thơm ngát của cô.
Cô gái cũng không dám phản đối, có điều, như vậy đã tốt lắm rồi! Cô ngoan ngoán dán mặt vào lồng ngực dày rộng của người đàn ông, một tay vòng qua eo hắn, không dám nhúc nhích, hai mắt nhắm chặt giả vờ ngủ.
Người đàn ông cũng không nói gì, hắn ôm cô gái, đôi mắt đen thẳm sáng lên trong bóng tối, tiếp đó hắn đưa tay tháo đi chiếc mặt nạ, trong đầu quẩn quanh với bao nhiêu suy nghĩ ...
Ngày hôm sau lúc Lâm Y tỉnh lại bên giường như hôm qua, trống không, cô vội vàng ngồi dậy, tình cảnh tối qua từng màn từng màn hiện lên trong đầu, cô ngồi đó ngẩn người giây lát mới đứng dậy bước vào căn phòng tắm rộng rãi xa hoa kia rửa mặt chải đầu ...
Vẫn là Lý Tân đưa Lâm Y trở lại trường học, cô cúi đầu đi thẳng vào trường, giống như người vừa làm sai chuyện mà ai nấy đều phát hiện vậy. Cô vội vã đi vào trong văn phòng, có vài người đồng nghiệp đã đến trước, đang hào hứng nói chuyện gì đó.
Nhìn thấy Lâm Y bước vào, một trong số họ vội kêu: 'Lâm Y, cô biết không, tối hôm qua khoảng nửa đêm, hệ thống vi tính của công ty Công nghệ Triệu thị của bạn học cô, Triệu Viêm, bị người phá hủy toàn bộ ...'
Lâm Y kinh hãi dừng bước chân, nhìn những đồng nghiệp kia: 'Thật sao?'
'Đương nhiên là thật rồi. Kỳ lạ hơn nữa là nhà riêng của cô ấy vào lúc rạng sáng đột nhiên phát hỏa, haizzz... Lần này tổn thất thật lớn!'
'Còn chuyện khiến người ta càng kinh hãi hơn là biệt thự của Mạc Hưng, thiếu chủ của Mạc thị sáng hôm nay cũng phát hỏa, nghe nói đồ đạc bên trong toàn bộ bị thiêu rụi hết, còn hệ thống máy tính của tập đoàn Mạc thị tối hôm qua cũng bị hacker tấn công, giờ toàn bộ đã rơi vào trạng thái tê liệt!'
Đầu Lâm Y kêu ong ong, cô vội ngồi xuống mở máy tính ra, trong trang tin tức của thành phố H, hai tin tức trên đang được đăng tải ồ ạt, ngoài ra còn có tin điện thoại di động của Mạc Hưng cũng bị cướp cùng vô vàn những lời bình luận ...
Có người suy đoán có lẽ do Mạc Hưng là quá nhiều chuyện xấu, có người lại đoán là do kẻ thù tìm đến, lại có người nói là thực ra Mạc thị đã là cái vỏ rỗng, đây là khổ nhục kế của Mạc thị; cũng có người nói hacker tấn công Mạc thị là vì tiền, không ngờ không lấy được một đồng cho nên tức giận, làm sụp cả hệ thống máy tính ...
Lâm Y ngồi ngây ngốc hồi lâu trước máy tính. Thế nào cô cũng không ngờ được, tối hôm qua mình còn vì chuyện này mà lo lắng không yên, mới chớp mắt thì toàn bộ đã được giải quyết! Thì ra người đàn ông kia sớm đã sắp đặt xong cả rồi! Mà tối hôm qua, lúc mình còn đang ngủ say trong tay anh ta ... Lâm Y chợt run kẽ, khẩn trương lấy một quyển sách che trước mặt hòng che giấu tâm tình của chính mình.
Giờ thì cô tin, chuyện đầu tiên cô dùng thân thể để giao dịch đã hoàn thành một cách hoàn mỹ ...
Nhưng lỡ như ... Lâm Y vẫn có chút không yên lòng chuẩn bị lên lớp, trong đầu cô lúc này hỗn loạn cực kỳ, không ngừng liếc nhìn trang tin tức trên mạng xem có tin tức gì mới chưa ... Lúc này điện thoại bàn chợt vang lên, một đồng nghiệp nghe điện sau đó nhìn sang cô: 'Lâm Y, điện thoại của cô, là từ phòng trực!'
Lâm Y ngạc nhiên, đón lấy điện thoại, từ đầu bên kia truyền đến giọng nói quen thuộc của Dương lão ở phòng trực: 'Cô Lâm Y, có người tặng hoa ...'
'Hoa ...???' Hàng mi dài dày rợp của Lâm Y khẽ rung, cô ngẩn người hồi lâu mới chậm rãi đặt điện thoại xuống. Rất nhanh nơi cửa văn phòng đã xuất hiện mấy thanh niên, mỗi người đều ôm một giỏ hoa hồng thật lớn.
'Oa ... Lâm Y, là ai vậy? Tặng nhiều hoa như thế?' Các đồng nghiệp vừa kinh ngạc vừa hâm mộ thốt lên.
Lâm Y nhìn họ, cố nặn ra một nụ cười nhưng nói không nên lời.
Theo dõi tin tức trên mạng cả một ngày cho đến gần tan tầm cũng không thấy có tin tức gì đặc biệt Lâm Y mới coi như nhẹ nhõm một chút, bỗng điện thoại di động của cô reo lên, Lâm Y nhìn màn hình, ánh mắt nhất thời như đông cứng, cô chậm rãi cầm điện thoại lên.
'Tối nay cùng nhau ăn cơm đi, năm giờ rưỡi anh cho người đến trường đón em!' Trong điện thoại truyền đến giọng nói của Lãnh Nghị, căn bản là không cho Lâm Y kịp từ chối, nói xong liền cúp máy.
Lâm Y ngây người một lúc lâu. Đã lâu cô không gặp Lãnh Nghị, không biết hôm nay vì sao anh ta lại gọi điện đến?
Lãnh Nghị vừa đặt điện thoại xuống thì Ngãi Mỹ đã gọi vào, được hắn cho phép, cô nhẹ nhàng đầy cửa văn phòng tổng giám đốc, trên tay là một xấp tư liệu. Len lén nhìn Lãnh Nghị, Ngãi Mỹ vụng trộm thở phào, cũng may là hôm nay tâm trạng Lãnh tổng hình như không tệ.
'Lãnh tổng, đây là tư liệu về công ty công nghệ Triệu thị và của Cao thị mà ngài cần ... nhưng bởi vì thời gian có hạn, có lẽ là không đầy đủ ...' Ngãi Mỹ nhẹ giọng nói, tay đặt xấp tư liệu lên bàn làm việc của hắn, bất an nhìn sắc mặt của sếp mình. Lãnh tổng muốn cô trong ngày hôm nay thu thập tư liệu của hai công ty này nhưng cô còn chưa làm xong.
Lãnh Nghị không xem xấp tư liệu kia, chỉ liếc nhìn Ngãi Mỹ, 'Không đầy đủ thì đừng đưa cho tôi. Đợi thu thập hoàn chỉnh rồi hẵng đưa! Cho cô một kỳ hạn cuối, trước buổi trưa ngày mai!'
'Dạ, Lãnh tổng!' Ngãi Mỹ thở phào một hơi nhẹ nhõm, xem ra hôm nay tâm trạng Lãnh tổng thật sự tốt lắm, bằng không thì đã mắng mình đến không còn mặt mũi nào, mau chuồn thôi ...
Đệm giường hơi hõm xuống, thân thể mảnh mai của cô gái bất chợt bị bắt phải chịu trọng lượng không nhỏ áp xuống người, cô nhìn gương mặt mơ hồ sau chiếc mặt nạ phía trên mình, khiếp sợ không thôi: 'Tôi ... tôi sợ đau, anh ... nhẹ một chút ... được không?'
Trong bóng đêm cánh môi người đàn ông gợi lên một nụ cười, nói giọng trêu tức: 'Lại không phải là lần đầu tiên, sao lại đau được chứ?'
'Có mà!' Cô gái vẫn kiên trì, cánh môi bị cắn đến rướm máu, nhắm mắt lại, bộ dạng như để mặc người ta hành xử vậy.
Người đàn ông cười thầm, bàn tay to của hắn nhẹ phất qua mái tóc của cô, lại vô tình chạm đến vầng trán ướt đẫm mồ hôi, tim hắn chợt đập mạnh, mày chau chặt, đáy mắt cũng trở nên tối sầm, lập tức dừng lại động tác trên tay.
Trong phòng yên tĩnh trở lại, hơi thở thô ráp của người đàn ông chậm rãi ổn định lại, hắn cắn răng, lật người rời khỏi cô gái dưới thân.
Trên người chợt mất đi trọng lượng, cô gái hoảng sợ mở to mắt, người đàn ông đã trở lại nằm bên cạnh cô. Lâm Y hơi xoay đầu, nhìn bóng người mờ mờ bên cạnh, thì thào: 'Anh ... sao vậy?' Cô không biết liệu mình đã làm gì sai đắc tội hắn.
'Thân thể em còn chưa chuẩn bị tốt ...' Giọng người đàn ông thật bình thản, nghe không ra có sự biến đổi tâm tình gì, 'Tôi không thích ép buộc phụ nữ ...'
'Vậy giao dịch của chúng ta ...' Cô gái có chút khiếp sợ, cô sợ hắn đột nhiên không chịu giúp mình.
'Yên tâm, tôi nói thì sẽ giữ lời ...' Đôi mắt của cô gái sáng lên trong bóng tối, nhưng trong mắt vẫn tràn đầy nghi ngờ. Vị thiếu gia này, rốt cuộc là loại người thế nào chứ?
'Cả người em đều là mồ hôi, đi tắm rồi ngủ đi!' Một lúc sau giọng người đàn ông lần nữa vang lên trong đêm.
'Ồ ...' Lòng của cô gái lại bắt đầu khẩn trương. Có đúng vậy không? Chỉ có điều vào thời điểm này cô không dám hỏi, cũng không dám phản đối. Cô ngoan ngoãn ngồi dậy đi vào phòng tắm ...
Cô gái lại mặc chiếc áo ngủ kiểu nam rộng rãi kia, nằm xuống, cánh tay người đàn ông thật tự nhiên vươn ra, cứng rắn giữ lấy đầu cô gái trong khuỷu tay mình, một bàn tay kia giữ lấy thắt lưng thon nhỏ của cô, mặt hắn vùi trong mái tóc dài thơm ngát của cô.
Cô gái cũng không dám phản đối, có điều, như vậy đã tốt lắm rồi! Cô ngoan ngoán dán mặt vào lồng ngực dày rộng của người đàn ông, một tay vòng qua eo hắn, không dám nhúc nhích, hai mắt nhắm chặt giả vờ ngủ.
Người đàn ông cũng không nói gì, hắn ôm cô gái, đôi mắt đen thẳm sáng lên trong bóng tối, tiếp đó hắn đưa tay tháo đi chiếc mặt nạ, trong đầu quẩn quanh với bao nhiêu suy nghĩ ...
Ngày hôm sau lúc Lâm Y tỉnh lại bên giường như hôm qua, trống không, cô vội vàng ngồi dậy, tình cảnh tối qua từng màn từng màn hiện lên trong đầu, cô ngồi đó ngẩn người giây lát mới đứng dậy bước vào căn phòng tắm rộng rãi xa hoa kia rửa mặt chải đầu ...
Vẫn là Lý Tân đưa Lâm Y trở lại trường học, cô cúi đầu đi thẳng vào trường, giống như người vừa làm sai chuyện mà ai nấy đều phát hiện vậy. Cô vội vã đi vào trong văn phòng, có vài người đồng nghiệp đã đến trước, đang hào hứng nói chuyện gì đó.
Nhìn thấy Lâm Y bước vào, một trong số họ vội kêu: 'Lâm Y, cô biết không, tối hôm qua khoảng nửa đêm, hệ thống vi tính của công ty Công nghệ Triệu thị của bạn học cô, Triệu Viêm, bị người phá hủy toàn bộ ...'
Lâm Y kinh hãi dừng bước chân, nhìn những đồng nghiệp kia: 'Thật sao?'
'Đương nhiên là thật rồi. Kỳ lạ hơn nữa là nhà riêng của cô ấy vào lúc rạng sáng đột nhiên phát hỏa, haizzz... Lần này tổn thất thật lớn!'
'Còn chuyện khiến người ta càng kinh hãi hơn là biệt thự của Mạc Hưng, thiếu chủ của Mạc thị sáng hôm nay cũng phát hỏa, nghe nói đồ đạc bên trong toàn bộ bị thiêu rụi hết, còn hệ thống máy tính của tập đoàn Mạc thị tối hôm qua cũng bị hacker tấn công, giờ toàn bộ đã rơi vào trạng thái tê liệt!'
Đầu Lâm Y kêu ong ong, cô vội ngồi xuống mở máy tính ra, trong trang tin tức của thành phố H, hai tin tức trên đang được đăng tải ồ ạt, ngoài ra còn có tin điện thoại di động của Mạc Hưng cũng bị cướp cùng vô vàn những lời bình luận ...
Có người suy đoán có lẽ do Mạc Hưng là quá nhiều chuyện xấu, có người lại đoán là do kẻ thù tìm đến, lại có người nói là thực ra Mạc thị đã là cái vỏ rỗng, đây là khổ nhục kế của Mạc thị; cũng có người nói hacker tấn công Mạc thị là vì tiền, không ngờ không lấy được một đồng cho nên tức giận, làm sụp cả hệ thống máy tính ...
Lâm Y ngồi ngây ngốc hồi lâu trước máy tính. Thế nào cô cũng không ngờ được, tối hôm qua mình còn vì chuyện này mà lo lắng không yên, mới chớp mắt thì toàn bộ đã được giải quyết! Thì ra người đàn ông kia sớm đã sắp đặt xong cả rồi! Mà tối hôm qua, lúc mình còn đang ngủ say trong tay anh ta ... Lâm Y chợt run kẽ, khẩn trương lấy một quyển sách che trước mặt hòng che giấu tâm tình của chính mình.
Giờ thì cô tin, chuyện đầu tiên cô dùng thân thể để giao dịch đã hoàn thành một cách hoàn mỹ ...
Nhưng lỡ như ... Lâm Y vẫn có chút không yên lòng chuẩn bị lên lớp, trong đầu cô lúc này hỗn loạn cực kỳ, không ngừng liếc nhìn trang tin tức trên mạng xem có tin tức gì mới chưa ... Lúc này điện thoại bàn chợt vang lên, một đồng nghiệp nghe điện sau đó nhìn sang cô: 'Lâm Y, điện thoại của cô, là từ phòng trực!'
Lâm Y ngạc nhiên, đón lấy điện thoại, từ đầu bên kia truyền đến giọng nói quen thuộc của Dương lão ở phòng trực: 'Cô Lâm Y, có người tặng hoa ...'
'Hoa ...???' Hàng mi dài dày rợp của Lâm Y khẽ rung, cô ngẩn người hồi lâu mới chậm rãi đặt điện thoại xuống. Rất nhanh nơi cửa văn phòng đã xuất hiện mấy thanh niên, mỗi người đều ôm một giỏ hoa hồng thật lớn.
'Oa ... Lâm Y, là ai vậy? Tặng nhiều hoa như thế?' Các đồng nghiệp vừa kinh ngạc vừa hâm mộ thốt lên.
Lâm Y nhìn họ, cố nặn ra một nụ cười nhưng nói không nên lời.
Theo dõi tin tức trên mạng cả một ngày cho đến gần tan tầm cũng không thấy có tin tức gì đặc biệt Lâm Y mới coi như nhẹ nhõm một chút, bỗng điện thoại di động của cô reo lên, Lâm Y nhìn màn hình, ánh mắt nhất thời như đông cứng, cô chậm rãi cầm điện thoại lên.
'Tối nay cùng nhau ăn cơm đi, năm giờ rưỡi anh cho người đến trường đón em!' Trong điện thoại truyền đến giọng nói của Lãnh Nghị, căn bản là không cho Lâm Y kịp từ chối, nói xong liền cúp máy.
Lâm Y ngây người một lúc lâu. Đã lâu cô không gặp Lãnh Nghị, không biết hôm nay vì sao anh ta lại gọi điện đến?
Lãnh Nghị vừa đặt điện thoại xuống thì Ngãi Mỹ đã gọi vào, được hắn cho phép, cô nhẹ nhàng đầy cửa văn phòng tổng giám đốc, trên tay là một xấp tư liệu. Len lén nhìn Lãnh Nghị, Ngãi Mỹ vụng trộm thở phào, cũng may là hôm nay tâm trạng Lãnh tổng hình như không tệ.
'Lãnh tổng, đây là tư liệu về công ty công nghệ Triệu thị và của Cao thị mà ngài cần ... nhưng bởi vì thời gian có hạn, có lẽ là không đầy đủ ...' Ngãi Mỹ nhẹ giọng nói, tay đặt xấp tư liệu lên bàn làm việc của hắn, bất an nhìn sắc mặt của sếp mình. Lãnh tổng muốn cô trong ngày hôm nay thu thập tư liệu của hai công ty này nhưng cô còn chưa làm xong.
Lãnh Nghị không xem xấp tư liệu kia, chỉ liếc nhìn Ngãi Mỹ, 'Không đầy đủ thì đừng đưa cho tôi. Đợi thu thập hoàn chỉnh rồi hẵng đưa! Cho cô một kỳ hạn cuối, trước buổi trưa ngày mai!'
'Dạ, Lãnh tổng!' Ngãi Mỹ thở phào một hơi nhẹ nhõm, xem ra hôm nay tâm trạng Lãnh tổng thật sự tốt lắm, bằng không thì đã mắng mình đến không còn mặt mũi nào, mau chuồn thôi ...
/325
|