"Đây là một đồ chơi luyện kim nho nhỏ, có thể trò chuyện trong cự ly ngắn, ta đang thí nghiệm hiệu quả" Diệp Lãng cấp cho Lãnh Huyết Ngũ một lý do, để Lãnh Huyết Ngũ đáp lời bọn họ.
Mà căn cứ sự hiểu biết của Lãnh Huyết Ngũ, đám người Lãnh Huyết Nhị chắc là không biết truy vấn tiếp, sẽ không hỏi cái này là cái gì, cũng không hỏi thí nghiêm với ai, bọn họ cũng không có hứng thú đi quản việc này.
Sự tình quả nhiên giống như Lãnh Huyết Ngũ đoán.
"Ừ, hoá ra là vậy" Đám người Lãnh Huyết Nhị bình thường trở lại, không cảm thấy kỳ quái vì sao trên người Lãnh Huyết Ngũ lại phát ra âm thanh nữa, chỉ cần không xuất hiện tình huống gì khác nữa thì bọn họ sẽ không hoài nghi gì cả.
"Xem như qua cửa, tiểu đầu đất nhà ngươi, không được nói lung tung nữa" Lãnh Huyết Ngũ gõ Diệp Lãng một cái.
Diệp Lãng gật đầu, làm một động tác xẹt qua miệng, giống như kéo khoá vậy, ý bảo mình sẽ không phát ra âm thanh nữa.
".." Lãnh Huyết Ngũ trầm mặc, sau đó lắc đầu, nàng hi vọng Diệp Lãng có thể nhớ rõ động tác của hắn, đừng đẻ hưng phấn lên rồi gọi bậy nữa.
"Oanh"
"Ba"
"Đùng"
Bốn người còn lại dùng phương thức mạnh nhất của mình công kích Hắc Diệu Thạch, có người dùng luyện kim công cụ, có người dùng luyện kim trận, mà có người lại dùng luyện kim tễ thuốc.
Bốn người đều là mỗi người một vẻ, nhưng trong đó,tựa hồ Lãnh Huyết 520 mạnh nhất, có thể lưu lại dấu vết sâu nhất, lớn nhất, mà nàng lại sử dụng tễ thuốc.
Đây là một loại tễ thuốc có tính ăn mon, giống như a xít Sunphurit linh tinh, nhưng mà có thể để lại dấu vết như vậy trên Hắc Diệu Thạch, tin rằng những thứ khác sẽ trực tiếp bị ăn mòn, mà người thì chắc ngay cả tro cũng không còn.
Đây là một kết quả ngoài ý muốn, không ai có thể nghĩ đến Lãnh Huyết 520 lại làm tốt nhất, tuy rằng nàng sử dụng tễ thuốc.
Tiếp theo, đến phá giải luyện kim trận, trong bốn người có 3 người ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, bọn họ đều chờ người khác đi phá giải trứơc, như vậy ít nhất có thể cho mình nhiều kinh nghiệm hơn một chút, có thể cho mình hi vọng thăng cấp cao hơn.
Mà lúc này đã có người đứng trước luyện kim trận, ngồi xổm xuống, nghiên cứu, mà người này hình như lại là cô gái Lãnh Huyết 520 kia.
Người này trong Lãnh Huyết Tổ được xắp xếp đến số 520, có thể tưởng tượng nàng không làm ai chú ý đến dường nào, cũng có thể tưởn tượng được, trong đợt tỷ thí này, kỳ thật cũng không bị bất cứ ai xem trọng.
Có lẽ cũng vì vậy nên nàng cũng không ngại lên trước, dù sao cũng không có bao nhiêu hy vọng, tất nhiên, đây là ý tưởng của đại đa số những người ở đây,
Có điều, có thể lưu lại sao lại không có hy vọng được? Rất nhiều người xem nhẹ điểm này. Bạn đang đọc truyện tại
/803
|