Ái Đức Hoa một bên cố gắng tránh thoát công kích, một bên nhìn chằm chằm Diệp Lãng, muốn tìm cơ hội hung hăng đả kích Diệp Lãng, Mà trong nội tâm của hắn đã xác định Diệp Lãng có âm mưu, hoặc là thuần túy quấy rối!
Lấy cảm giác của Diệp Lãng tạo cho hắn trong suốt quãng hành trình, hắn cảm thấy rất có khả năng là trường hợp hai!
Mà lúc này Diệp Lãng tựa hồ vẫn chưa phát giác ra có gì không đúng, từng phát một bắn về phía Ái Đức Hoa làm Ái Đức Hoa mệt mỏi, thậm chí thoạt nhìn như không cẩn thận liền bị đánh trúng ngay.
Cái này giống như không phải "thả" nha, chẳng lẽ Diệp Lãng thật sự đã quên mất mục đích của mình?
Cùng lúc đó, Tạp Toa ở bên cạnh rất khẩn trương cầm lấy tay Phi Phi, lo lắng cho Ái Đức Hoa, điểm này Phi Phi hoàn toàn có thể nhận ra!
Nói nhảm, sao có thể không nhận ra được, tay của ta cũng sắp bị bóp nát rồi này!
"Tạp Toa, ngươi có thể nhẹ tay một chút không, đừng quên ngươi là một Vũ Giả!" Phi Phi hô đau, liều mạng giẫy dụa.
"A, ta quên! Xin lỗi, Phi Phi, ngươi không sao chứ." Tạp Toa giải thích, mặt đỏ lên, rất là xinh đẹp!
"May mà chưa nát!" Phi Phi tức giận nói. Nguồn truyện:
/803
|