Thực tế cũng là vậy, nếu hơn 10 vạn người này không tự tay làm việc mà cứ chờ người khác cứu tế thì sẽ không có cái thành mới này, bọn họ cũng không thể sống nổi.
Hết thảy đều phải dựa vào chính mình, không thể chỉ chờ vào người khác!
Đồng thời chuyện này cũng nói lên một điều, cứu tế người cũng phải nhìn đối tượng, những người chỉ trông chờ cứu tế thì căn bản không đáng cứu, có cứu cũng phải cứu những người như vậy!
"Diệp Lam Vũ... thật đáng giận, chạy đi mà không gọi ta một tiếng!" Sau khi biết Tình hình thực tế, Thất công chúa cảm thấy muốn mau chạy vào xem Diệp Lãng chữa bệnh như thế nào, nàng muốn tận mắt nhìn thấy Y thuật của Diệp Lãng, nàng đang muốn gọi Diệp Lam Vũ đi chung, không ngờ Diệp Lam Vũ đã sớm chạy mất.
Kết quả là, Thất công chúa dậm chân một cái, phóng ngay vào trong. Bạn đang đọc truyện tại
/803
|