Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 311: Nữ tặc xinh đẹp (2)

/803



Diệp Chỉ Tình bắt đầu hoài nghi, bắt đầu do dự, mà rất nhanh nàng đã chỉnh sửa lại suy nghĩ một chút, nàng phát hiện ở giữa quả thật có vài chỗ hiểu lầm, dường như mình bị mấy người kia xỏ mũi.

Mà lúc này, Quang Minh Kỵ Sĩ cũng có ý tưởng tương tự, bọn họ cảm thấy không thích hợp với yêu cầu của Diệp Chỉ Tình, Diệp Chỉ Tình cũng không giống như đến gây chuyện. Vì vậy bọn họ nghĩ muốn tìm một lời giải thích từ đối phương!

Đương nhiên, trước khi giải thích, yêu cầu đầu tiên của Quang Minh Kỵ Sĩ là Diệp Chỉ Tình phải buông Diệp Lãng ra, nếu không Diệp Lãng ở trong tay nàng, xảy ra một ít việc ngoài ý muốn thì mình khổ rồi!

Mà Diệp Chỉ Tình cũng nghĩ như vậy, đương nhiên nàng không thể thả Diệp Lãng ra, tình huống hiện tại chỉ là có khả năng thôi vạn nhất không phải thì sao? Tốt nhất vẫn nên nắm một cái tấm chắn cho chắc!

Bất quá lúc này, vì tỏ vẻ thành ý, Diệp Chỉ Tình vẫn hơi buông Diệp Lãng ra một chút, một tay để sẵn ở cổ tay Diệp Lãng, thanh kiếm cũng rời khỏi cổ Diệp Lãng, bất quá vẫn đặt trên bả vai!

"Xin hỏi các ngươi là Quang Minh Kỵ Sĩ?" Diệp Chỉ Tình nắm lấy Diệp Lãng, hỏi đám Quang Minh Kỵ Sĩ phía trước.

"Đúng vậy!" Quang Minh Kỵ Sĩ trả lời.

"Xin hỏi là Thánh Giáo sao?" Diệp Chỉ Tình lại xác nhận.

Cái này còn cần phải hỏi sao? Trên đại lục này, trừ bỏ Quang Minh Kỵ Sĩ của Thánh Giáo ra còn có Quang Minh Kỵ Sĩ khác sao?

Đây cũng không phải Thánh Giáo cường quyền, không cho người khác đặt tên này mà là quy củ của cả đại lục, mỗi một kỵ sĩ đoàn đều chỉ có một cái tên độc quyền, không được phép lặp lại.

"Ê ê, các ngươi đừng chào hỏi nữa, mau thả ta ra, tỷ tỷ, xin ngươi đấy." Diệp Lãng kẹp hai chân lại, lúng ta lúng túng, một bộ sắp tè ra quần.

"Ừ..." Diệp Chỉ Tình lên tiếng, sau đó buông Diệp Lãng ra.

"Ý, vì sao ta lại gọi ngươi là tỷ tỷ? Quên đi, các ngươi từ từ tán gẫu, ta đi tiểu trước đã..." Sau khi được giải phóng, Diệp Lãng phóng nhanh như tia chóp, chỉ để lại một đạo tàn ảnh

trong mắt mọi người.

Một lát sau, đột nhiên Diệp Chỉ Tình kịp phản ứng lại, trong lòng cả kinh!

Nàng không rõ vì sao mình lại làm như thế, thả đi cái lợi thế duy nhất trong tay, vì sao? Vì sao khi hắn gọi ta là tỷ tỷ như một loại ma lực, làm mình nghe theo lời hắn mà thả hắn ra?

Diệp Chỉ Tình vừa rồi cũng không phải thật sự muốn thả Diệp Lãng, nàng cũng không ngốc như vậy, lúc này lại đi thả con tin, chính nàng cũng không biết vì sao lại làm như thế, thật giống như một loại thói quen vậy.

Mà nàng lại cảm thấy khi Diệp Lãng gọi mình là tỷ tỷ tựa hồ có điểm quen thuộc, giống như cảm giác này làm nàng theo bản năng nghe lời hắn!

Hét thảy làm nàng cảm thấy hoang mang, nhưng rất nhanh, khi đáp án xuất hiện thì nàng đã hoàn toàn hiểu ra, hóa ra vì hắn là đường đệ của mình!

Mà với Diệp Lãng, tỷ tỷ của hắn cũng không phải giá rẻ như vậy, không có bao nhiêu người có thể làm hẳn gọi tỷ tỷ, đừng nói là người mới nhận thức, cho dù nhận thức đã lâu rồi cũng chưa chắc sẽ gọi!

Bởi vậy, lúc đó Diệp Lãng cũng không biết vì sao mình gọi Diệp Chỉ Tình là tỷ tỷ nữa.

Mà lúc đó, Diệp Lãng cũng không để ý đến việc này, hắn thật sự là sắp...

Quang Minh Kỵ Sĩ cũng ngây người ra một hồi, hóa ra gọi một tiếng tỷ tỷ tốt hơn cả uy hiếp của bọn hắn a! Nếu biết vậy thì sớm để công tử gọi nàng là tỷ tỷ cho khỏe!

Mà lúc này Diệp Chỉ Tình cũng đang băn khoăn, nàng không biết nên xử lý chuyện trước mặt ra sao, chạy thoát trước nói sau hay chờ làm sáng tỏ chuyện này đã!

Nhưng mà làm sáng tò chuyện này thì có hai khả năng xảy ra, một là sự tình thuận lợi, có hiểu lẩm gì đó, ngược lại thì sự tình vẫn như trước, nếu nàng muốn trốn cũng đã mất tiên cơ!

Hiện tại chỉ còn một lựa chọn, một lựa chọn làm Diệp Chỉ Tình đau đầu, cuối cùng nàng lựa chọn không trốn!

Cũng không phải vì nàng tin rằng chuyện trước mắt là hiểu lầm mà là nàng không còn lựa chọn khác, những Quang Minh Kỵ Sĩ này đã tiến hành vây kín nàng rồi lấy năng lực của nàng mà còn muốn trốn thì đã trễ rồi!

Bất quá, sự tình tất nhiên sẽ không phát triển theo chiều hướng phá hư, lo lắng của Diệp Chỉ Tình chỉ là dư thừa thôi!

"Vị tiểu thư này, xem ra giữa chúng ta cũng có chút hiểu lầm, có thể tâm bình khí hòa ngồi lại nói chuyện không?" Quang Minh Kỵ Sĩ cũng không tới gần, ngược lại có vài người còn lui ra.

Diệp Chỉ Tình nghĩ nghĩ nói: "Tốt! Xin lỗi đã cho các ngươi thêm phiền toái!" Là có điểm phiền toái, bất quá cũng may không tính là lớn, nếu là hiểu lầm thì không tính là gì cả, có điều tội nghiệp cái cửa bị phá hai lần kia thôi.

"Không phiền toái! Xin hỏi một chút, rốt cuộc ngươi đến đây để làm gì?" Quang Minh Kỵ Sĩ hỏi vấn đề này quả thực là trực tiếp nhất, có thể làm rõ chuyện này một cách nhanh nhất.

"Xin lỗi! Ta đến tìm ba nữ tử, các nàng-,."

"Kẻ trộm đâu? Kẻ trộm đâu?" Vào lúc này, bốn người Diệp Lam Vũ vì một tiếng quát to của Diệp Lãng đã vọt đến chỗ này!

Diệp Lam Vũ tựa hồ thực hưng phấn, ra vẻ việc bắt kẻ trộm là một việc thực có ý tứ!

Mà nàng cũng là người đầu tiên xuất hiện, khi nhìn thấy Diệp Chỉ Tình cũng không cảm thấy kỳ quái có lẽ nàng còn chưa kịp phản ứng, hơn nữa nàng còn hỏi Diệp Chỉ Tình một câu: "Chỉ Tình, kẻ trộm ở đâu?"

Tuy rằng Diệp Chỉ Tình là đường tỷ của Diệp Lam Vũ nhưng dù sao các nàng cũng chỉ

kém mấy tháng nên trực tiếp dùng tên xưng hô với nhau! "..."

Khi Diệp Lam Vũ hỏi một câu kia xong thì Quang Minh Kỵ Sĩ có thể khẳng định chuyện này là hiểu lầm, mà mình cần phải sớm trở về tắm rửa đi ngủ...

/803

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status