Mà tuy lời Diệp Lãng có chút bá đạo nhưng cũng không phải không có đường sống, hắn chỉ muốn vào xem một chút, sẽ không phá hư gì cả, hơn nữa hiện tại nếu có gì không tiện thì hắn có thể đợi.
"Bên trong không có gì không tiện cả, nhưng không thể để ngươi đi vào!" Quang Minh Kỵ Sĩ thủ vệ cũng thực kiên quyết, không lui bước.
"Nếu đã không có gì không tiện thì sao không thể đi vào? Các ngươi nói gì vui vậy." Diệp Lãng ngơ ngác nói, hắn không hiểu, hơn nữa cũng bước về phía trước mấy bước.
"Công tử, bởi bên trong có nhân vật trọng yếu nhất của Thánh Giáo chúng ta nên người không thể đi vào!" Phong Hành đi đến trước mặt Diệp Lãng, dùng tay che lại để Diệp Lãng tạm không bước tới được.
Diệp Lãng ngừng lại, nói: "Nhân vật trọng yếu? Vậy bảo hắn trước né ra ngoài một chút cho ta vào xem là được rồi!"
Mọi người trầm mặc.
"Diệp Lãng, người ta đã nói là nhân vật trọng yếu rồi thì sao có thể gọi người ta tránh đi được..."
Diệp Lãng vốn còn muốn nói nhiều câu phản bác khác nhưng rất nhanh hắn dừng lại bởi người nói những lời này không phải là Thất công chúa mà là Chân Tiểu Yên đang nằm trong lòng hắn!
"Ý, mụ béo, ngươi tỉnh rồi! Sao rồi đói bụng rồi phải không, chỗ này của ta có một ít thức ăn ngon, tuy rằng không bằng thức ăn ngươi làm nhưng vẫn tương đối tốt" Diệp Lãng lập tức lấy ra rất nhiều thức ăn đặc sản từ trong không gian giới chỉ.
Kỳ quái vì sao hắn còn những thứ này, chẳng phải hắn đã cứu tế dân chạy nạn hết rồi sao?
Kỳ thật đáp án cũng rất đơn giản, người khác đưa!
Mặc dù Diệp Lãng không có cơ hội đi ra ngoài, không có thời gian đi mua thức ăn, vẫn ở Thánh Thành không rời nửa bước, không có mấy cơ hội tiếp xúc thức ăn đặc sản.
Bất quá, khi hắn chẩn bệnh ở Mơ Hồ Đường, trợ giúp chữa bệnh miễn phí cho dân chúng nghèo khó thì họ sẽ báo đáp, tuy họ không thể lấy ra thứ gì quý trọng nhưng thức ăn đặc sản địa phương vân vân thì vẫn có thể lấy ra được, Diệp Lãng cũng không cự tuyệt, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu!
"Oa, đây là... Diệp Lãng, sao ngươi có được mấy thứ này?" Ngay từ đầu Chân Tiểu Yên chỉ thuần túy ăn thôi nhưng rất nhanh nàng liền phát hiện trong đám đặc sản này của Diệp Lãng có nhiều nguyên liệu nấu ăn mà nàng chưa bao giờ thấy.
Phản ứng của nàng giống như lúc này, hai mắt lóe sáng, trong mắt ngoài nhưng nguyên liệu này ra thì không còn gì khác.
/803
|