Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 347: Biệt kính (3)

/803



Có thể là hắn tùy tiện đi bậy, không có mục đích gì!

Về điểm này rất nhiều người đều cho rằng như vậy, Quang Minh Kỵ Sĩ đi theo phía sau cũng vì hiểu điểm này nên khi đến cầu thang mới nhìn lên trên.

Nếu đổi thành người khác nhất định sẽ đuổi theo về bên dưới, sẽ không chú ý đến Diệp Lãng chạy đến tầng sáu!

Thân ảnh của Diệp Lam Vũ tam nữ cũng chỉ chợt lóe rồi biến mất dưới mắt họ, nếu hơi muộn một chút thi họ cũng sẽ không chú ý tới, chỉ có thể đợi thủ vệ tầng sáu thông tri.

Thủ vệ tầng sáu từ xa xa đã nhìn thấy Diệp Lãng bốn người rồi nhưng bọn hắn lại không có động tĩnh gì, tiếp tục công tác của mình, Đây cũng vì hiện tại cả tòa cung điện đều biết sự tồn tại của Diệp Lãng, đồng thời có Quang Minh Kỵ Sĩ phía sau Diệp Lãng nữa nên họ cũng không cần làm chuyện dư thừa.

Sau khi Diệp Lãng đến tầng sáu cũng không đi loạn, đi thẳng về một chỗ, xuyên qua vài cái hành lang, đi vào trong một cái phòng không người.

"???"

Diệp Lam Vũ đi theo Diệp Lãng vào phòng, phát hiện trong phòng không có gì cả, cái này làm nàng cảm thấy có điểm kỳ quái Diệp Lãng muốn làm gì đây? Lạc đường sao? "Đệ đệ, sao vậy, có phải đi nhầm hay không?" Diệp Lam Vũ mở miệng hỏi.

Vấn đề này cũng là vấn đề Thất công chúa muốn hỏi sao tự dưng mạc danh kỳ diệu đi vào cái phòng không có gì cả thế này, nếu Diệp Lãng mò mẫm từ từ đến đây thì có khi còn vì tìm luyện kim trận. Nhưng vừa rồi Diệp Lãng lại bước nhanh tới, hoàn toàn không có cảm giác gì gọi là mò mẫm cả, thậm chí không thèm nhìn tình huống chung quanh.

Cho nên nói, Diệp Lãng đến đây, ngoài lạc đường ra thì có khi lại vì một mục đích gì đó mà mọi người không biết.

"Không có đi nhầm! Chính là chỗ này!" Diệp Lãng lắc đầu hồi đáp, sau đó bước một bước lên phía trước, lần này hắn lại trở nên rất cẩn thận,

"Chỗ này có vấn đề gì sao?" Diệp Lam Vũ hỏi đồng thời cũng quan sát bốn phía, nàng nhìn sao cũng không thấy vấn đề gì cả.

Diệp Lãng không đáp, chỉ nhìn chằm chằm một chỗ trên mặt đất, tựa hồ đã tìm ra "đồ vật này nọ" hắn muốn tìm vậy.

"Tiểu Yên, ngươi có thể nhìn ra cái gì sao?" Diệp Lam Vũ lén lút hỏi Chân Tiểu Yên, ở đây chỉ có mình Chân Tiểu Yên là một luyện kim thuật sĩ, hơn nữa nàng cũng có điều hiểu biết về Diệp Lãng nên hỏi nàng là thích hợp nhất.

Có điều Chân Tiểu Yên lại lắc đầu nói: "Ta không nhìn ra được! Cũng không có cảm giác gì..."

Dĩ vãng, cho dù Chân Tiểu Yên không nhìn ra được nhưng có động tác của Diệp Lãng gợi y, nàng cũng sẽ có chút cảm giác, cảm giác đó nói cho nàng biết có luyện kim vật phẩm ở bên cạnh.

Mà lúc này nàng lại không có chút cảm giác nào, vậy chỉ có thể có hai khả năng, hoặc là chỗ này có luyện kim vật phẩm đỉnh cấp, ngay cả nàng cũng không cảm giác được, hoặc là chỗ này không có cái gì cả.

Rất nhanh đáp án hiện ra, chỗ này quả thật không có gì cả, có điều phương thức xuất hiện của đáp án càng thêm ngoài ý muốn so với việc có luyện kim vật phẩm ở đây nữa.

Giờ khắc này, Quang Minh Kỵ Sĩ phía sau đã ngẩn người, bọn họ đều không rõ Diệp Lãng đến đây làm gì, thật đúng là khó hiểu, chẳng lẽ tật xấu lại tái phát?

Mà tiếp theo, đám Quang Minh Kỵ Sĩ nhìn thấy trong tay Diệp Lãng xuất hiện một cỗ ánh sáng, đây là ánh sáng mà mọi người khá quen thuộc, ánh sáng của luyện kim trận.

Tiếp đó Diệp Lãng trong nháy mắt hoàn thành một cái luyện kim trận, ném xuống đất!

Nếu bọn họ không có nhân lực cao minh, thực lực mạnh mẽ thì tuyệt đối sẽ không nhìn thấy động tác trong nháy mắt kia, bọn họ chỉ cảm thấy tay áo Diệp Lãng nhấc lên một chút, sau đó một quang cầu được ném lên mặt đất.

Quang cẩu nổ tung trên mặt đất, hình thành một cái luyện kim trận, luyện kim trận này làm người ta cảm thấy thực quen mắt, bất quá lúc này mọi người chỉ cảm thấy có khi vì luyện kim trận đều tương tự như vậy nên mình mới có cảm giác quen mắt.

Rất nhanh họ đã hiểu hóa ra cảm giác này là thật, cũng không phải ảo giác, hôm nay họ gặp luyện kim trận này gần mười lần rồi!

Mà làm cho họ hiểu ra điểm này không phải cái gì khác mà là công hiệu của nó, luyện kim trận rất nhanh làm cho sàn nhà biến mất trước mắt mọi người, xuất hiện một vòng tròn...

"Tinh lọc trận?"

Không thể tưởng được tinh lọc trận còn có thể sử dụng như vậy, có thể tạo một cái động trên sàn nhà, Có điều vẫn không hiểu vì sao Diệp Lãng phải tạo cái động này...

Khoan khoan, tạo cái động, vậy tức là đã xuyên qua sàn nhà, chỗ này lại là tầng sáu, chẳng lẽ...

(*** thằng này đúng là… hết nói được, haizzz, giá như em có được dũng khí như anh thì… hô hô… hô hô, hâm mộ hâm mộ!!!)

"Đệ đệ, ngươi..." Diệp Lam Vũ cùng Thất công chúa đã hiểu được điểm này, đồng thời các nàng cũng hiểu được vì sao Diệp Lãng lại dễ nói chuyện như vậy, trực tiếp quay người bước đi, hóa ra hắn còn một chiêu này!

"Ta đi xuống xem một chút!" Diệp Lãng nhảy vào cái động, trực tiếp nhảy vào tầng năm, Tiểu Nhị cũng nhảy theo. Bạn đang đọc truyện tại

/803

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status