- Diệp Lãng thiếu gia, xem ra ngươi rất lành nghề với chiến tranh mưu lược!
Lúc này Athena có điểm bội phục Diệp Lãng, vốn nàng lấy trí tuệ mà tự hào, hiện tại lại phát hiện mình rất ngốc, lại để đối phương tính kế.
Bất quá nàng cũng không cảm thấy ảo não, ngược lại cảm thấy thực bình thường bởi nàng biết trong trận doanh đối phương còn có một trí giả làm nàng tôn kính, nàng biết trí tuệ của mình còn không thể vượt qua người này.
- Ta không biết chiến tranh, không phải các ngươi đang chơi trò sa bàn sao?
Diệp Lãng lắc đầu, cũng tò mò hỏi.
Trò chơi sa bàn? Ngươi còn tưởng rằng chúng ta đang chơi à, đây không phải là chơi mà thật sự là chiến tranh!
- Đúng vậy, chúng ta đang chơi!
Athena rất nhanh liền khôi phục, cười nói.
- Vì sao ta cảm thấy nụ cười của ngươi có điểm giả, có lẽ vì ngươi là một con hồ ly a…
…
Athena hóa đá.
- Hồ ly, ngươi có mấy cái đuôi?
Lúc này đột nhiên Diệp Lãng chuyển đề tài, hắn đã không còn hứng thú với cái trò chơi sa bàn kia, hiện tại hắn rất tò mò về cái đuôi của Athena.
- Mấy cái đuôi, đương nhiên chỉ có một cái, Hồ tộc chúng ta đều như vậy, làm gì có chuyện phân chia thành mấy cái?
Không chỉ Athena, những người khác cũng cảm thấy kỳ quái về vấn đề này, dường như đây là chuyện đương nhiên a.
- Đều giống nhau à, vậy thì không có Cửu Vĩ Hồ rồi, ta còn đang muốn xem Đắc Kỷ mà…
Diệp Lãng có điểm tiếc hận nói, hắn cảm thấy rất hứng thú với Đắc Kỷ, đương nhiên là trong thần thoại.
- Cửu Vĩ Hồ? Đắc Kỷ?
Lời của Diệp Lãng làm rất nhiều người khó hiểu, là một thành viên của Hồ tộc, Athena lại càng không hiểu, nàng nghĩ về những nhân vật trong tộc mình, dường như cũng không có ai hay cái gì liên quan đến danh từ này.
- Một cái đuôi cũng đáng yêu vậy, Hổ Nữ, chúng ta đi ra ngoài chơi một chút!
Diệp Lãng thuận miệng kêu, sau đó liền ra ngoài, mà hắn không kéo Thái Nhã vì hắn cảm thấy Thái Nhã sẽ đi theo mình.
- Đi, đi theo hắn!
Athena nói với Thái Nhã.
- Đừng nói nhiều, chỉ cần trông hắn là được, cứ xem mình như nữ nô của hắn, cái này ngươi biết a.
- Này…
Thái Nhã có điểm kháng cự với điểm này, hơn nữa tộc nhân của nàng cũng sẽ không đồng ý.
- Đây là vì đại cục, ngươi chỉ cần làm một ít chuyện không quá phận, nếu hắn có yêu cầu quá phận thì ngươi đánh ngất xỉu hắn, bắt lại, nhất định đừng để hắn chạy!
Athena nói, nàng cũng không yêu cầu nhiều lắm, đó cũng là nàng không đủ tàn nhẫn.
Vì sao thiên tư của Hồ tộc thông minh hơn một ít chủng tộc khác nhưng vẫn phụ thuộc vào Hổ tộc? Là vì bọn họ không đủ tàn nhẫn!
Nếu đổi thành mưu sĩ nhân tộc thì nhất định bọn họ sẽ yêu cầu Thái Nhã vô luận thế nào cũng phải làm tốt, cho dù hy sinh hết thảy cũng nhất định phải hoàn thành chuyện này.
Bất quá, có đôi khi trí tuệ tuyệt đối cũng sẽ áp đảo hết thảy, có điều tỷ lệ xuất hiện người như vậy thật sự quá ít!
- Athena, hiện tại ngươi có thể giải thích một chút nhân tộc này là ai chứ?
Đám người Thác Mã Tư đợi Thái Nhã đi liền hỏi Athena.
- Ta cũng không biết!
Athena hồi đáp, tin rằng câu trả lời này làm cho tất cả những người ở đây trầm mặc.
- Không biết?! Nếu không biết thì vì sao ngươi lại coi trọng sự hiện hữu của hắn như vậy?
Mọi người cảm thấy khó hiểu.
- Ta không biết thiếu niên nhân tộc này là ai nhưng lại biêt Thái Nhã trong miệng hắn là ai!
Athena cười nói, bên trong có trộn lẫn một ít giả dối của hồ ly, đương nhiên ngươi cũng có thể gọi là cơ trí. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/803
|