Chẳng lẽ Athena này đã học được cái loại ma pháp làm mê hoặc người khác? Cái loại trong truyền thuyết, Hồ tộc có đôi mắt vàng, có thể khống chế tâm thần người khác, nhưng tròng mắt của nàng cũng không phải màu vàng mà là màu xanh…
Rốt cuộc là chuyện gì?
Lúc này vì mặt nạ nên mọi người không nhìn thấy biểu tình của tiểu hổ nữ, nếu nhìn thấy họ sẽ có rất nhiều nghi vấn.
Bởi vì lúc này tiểu hổ nữ đang cười, cười rất vui sướng, đương nhiên trong đó cũng có một ít lo lắng cùng phẫn nộ, rất rõ ràng vì Athena.
Đây là sao?
Đơn giản là vừa rồi Athena nhẹ nhàng dời mình ra, làm cho khuôn mặt có điểm mơ hồ của Diệp Lãng hiện ra trong mắt tiểu hổ nữ.
Khi tiểu hổ nữ nhìn thấy khuôn mặt này dường như tất cả mọi chuyện đều dừng lại, nàng cũng quên hết thảy, vứt bỏ hết thảy, chỉ muốn đi thẳng tới.
Lúc ấy nếu Athena không nói câu kia thì tiểu hổ nữ cũng sẽ đi qua, kết quả đều như nhau, có điều lời của Athena làm nàng thấy không thích
- Ngươi đứng yên đó, đừng tới đây!
Athena thấy tiểu hổ nữ vẫn tiếp tục nhích lại gần, liền lập tức lên tiếng ngăn cản, nàng sợ thực lực của tiểu hổ nữ, có thể cướp đi Diệp Lãng từ tay nàng, cũng vì vậy mà nàng càng nắm chặt tay Diệp Lãng hơn.
Tình huống này làm cả hai người trở nên càng thêm thân mật!
Có điều làm đương sự, Diệp Lãng lại đang nhìn vài thứ, vài thứ làm hắn có điểm kỳ quái.
- Buông hắn ra! Nếu ngươi dám đụng một sợi tóc của hắn thì ta sẽ hoàn trả gấp mười lần!
Cước bộ của tiểu hổ nữ dừng lại, lạnh lùng nói.
- Thiếu gia, ngươi đang nhìn gì vậy, sao ngươi lại đến đây, sao lại bị con hồ ly này bắt lấy?
Tiểu hổ nữ nói với Diệp Lãng, ngữ khí trở nên rất ôn nhu. Bạn đang đọc truyện được copy tại
/803
|