Tuy Athena không hoạt động bên nhân tộc nhưng cũng biết thanh lâu là gì, nàng đã xem qua không ít tư liệu của nhân tộc, hiểu biết cũng không kém người thường là bao.
"Đại ca, Athena tiểu thư bình thường đều đối xù với ca ca ngươi như vậy à?" Ngả Lực thực vô tội hỏi, bởi hắn phát hiện cơn tức của Athena dường như đều hướng về phía Diệp Lãng, mà hắn chỉ bị liên lụy vào thôi.
Bất quá như vậy đã nói lên Athena căn bản là không cần hắn.
"Không phải đâu, bình thường nàng rất biết điều, không biết vì sao lúc này lại hay tức giận, nhất định là vì ngươi rồi!" Diệp Lãng lắc lắc đầu, đầy hết trách nhiệm lên người Ngả Lực.
"..." Ta oan uổng a, oan hơn cả Đậu Nga nữa, ý, Đậu Nga là ai, mặc kệ, dù sao cũng là oan a!
(Mọi người có thể tìm hiểu thêm về "Oan Đậu Nga" trên google hoặc click link cuối post -DG)
"Hừ!" Athena lạnh lùng nhìn Ngã Lực, "Ngươi cách hắn xa ra một chút, không được làm hắn hư hỏng!"
"..." Ngả Lực trầm mặc, vừa rồi dường như không phải mình nói trước, người làm người khác hư hỏng hẳn là ca ca ngươi mới đúng: "Athena tiểu thự hình như là ca ca hắn..."
"Không được gọi hắn là ca ca!" Athena cả giận nói.
"Ách, vậy gọi là gì?" Ngả Lực ngây người một chút.
"Gọi thiếu gia!" Athena thuận miệng trả lời.
"Thiếu gia?" Ngả Lực lại ngần người, gọi sao giờ, nếu gọi hắn là thiếu gia thì không phải gọi ngươi là tiểu thư sao, vô duyên vô cớ lại thấp hơn một bậc?
Athena lại tiếp lời: "Thôi quên đi, ngươi khỏi cần kêu, dù sao về sau ngươi cũng không được đến gần hắn!"
Như vậy thì ngay cả tư cách gọi thiếu gia của Ngả Lực cũng bị nàng phủ định, hiện tại Ngả Lực còn thấy không sao cả, nhưng sau này hắn lại hiệu hóa ra từ thiếu gia này cũng không phải ai cũng gọi được.
Sau khi vứt bỏ sự quấn lấy của Ngả Lực, Athena hỏi Diệp Lãng: "Nói, vì sao lại muốn đi loại địa phương như vậy?"
"Loại địa phương gì?" Diệp Lãng nhất thời mê hoặc.
Athena khẽ cắn môi, tiếp tục nói: "Chính là Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu đấy."
"À, đó là tài sản của ta, ta đi xem một chút cũng là bình thường thôi." Diệp Lãng thực không thèm, đề ý hồi đáp.
Athena trầm mặc, nàng không ngờ lại có chuyện đó, hóa ra Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu này là tài sản của Diệp Lãng.
"Ngươi vô sỉ! Vì sao phải mở nó..." Athena đỏ mặt, xấu hổ nói.
"Ta thấy sinh ý của nó không sai nên mua xuống, hơn nữa lúc ấy ta ở trong đó hơn một tháng, mua xuống thì ở sẽ tiện hơn một chút." Diệp Lãng vẫn không thèm để ý trả lời.
"Ngươi ở trong đó một tháng?" Mặt Athena có điểm đen.
"Ừ! Lúc trước nặn hình tượng lại cho mụ béo nên đi vào đấy."
"Mụ béo?" Athena không hiểu.
"Không nói với ngươi nữa, ta đi xem xem rốt cuộc là ai to gan như vậy, dám chiếm dụng tài sản của bản thiểu gia!" Diệp Lãng lắc lắc tay, có điểm không kiên nhẫn, cũng không muốn giải thích nhiều.
"?" Lần này Athena lại càng không hiểu, cái gì gọi là chiếm đụng tài sản của hắn?
Kỳ thật chuyện này cũng đơn giản, không phải Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu bị tân Nữ Hoàng niêm phong sao? Vốn chuyện này cũng không sao nhưng bây giờ dường như có người lợi đụng chức vụ, mở lại Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu, hơn nữa độc chiếm.
Tin tức này là khi Diệp Lãng vào thành nghe được, có người nói phải đến Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu nhìn hoa khôi xem, hắn liền hỏi một chút mới biết được Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu được mở lại.
Hơn nữa dường như tất cả mọi người cũng biết người mở lại Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu là ai, hình như là một thiếu gia của Lý gia, tên là Lý Ngạn.
"Ta đi đây!"
Khi đám người Athena được an trí xong, Diệp Lãng để tiểu Nhị lại đây liền nhanh như chớp chạy đi, làm Athena muốn chạy theo cũng không kịp.
"Hỗn đản thiếu gia, nếu ngươi dám đi cái loại địa phương như vậy thì tối nay không cần quay lại!" Athena cắn răng dậm chân, trong lòng hung hăng nói. Có điều nếu buổi tối Diệp Lãng không quay lại thật thì dường như vấn đề càng nghiêm trọng hơn một chút.
Tuy rằng Diệp Lãng thường xuyên lạc dường nhưng Tường Không Hoàng Thành này hắn vẫn khá quen thuộc, trên cơ bản không có vấn đề gì, điểm này có thể yên tâm
Mà ngay từ đầu Diệp Lãng nhắm về phía nơi hắn muốn đi nhất, chạy nhanh đến nơi thuê xe ngựa!
"Đến bán đấu giá hội!"
Tất nhiên đây là nơi hắn muốn đi đầu tiên rồi, Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu chỉ là thứ yếu, mà Diệp Trạch thì phải chờ đến đêm mới đi, ban ngày sao động thủ được.
Có điều hắn cứ như vậy nghênh ngang đi trên đường chẳng lẽ không sợ bị người ta nhận ra sao? Vấn đề này tin rằng đáp án của hắn - mặc kệ!
Nhận ra thì nhận ra, đến lúc đó cầm lấy đồ vật này nọ xong chuồn đi, bọn họ tuồi gì đòi bắt ta!
Lúc này tuy Diệp Lãng vẫn còn "đội lốt hồ ly" nhưng hắn đã tháo kính râm xuống rồi, lấy một khuôn mặt vô cùng hấp dẫn đi lại trong Hoàng Thành.
Vì sao phải tháo kính?
Rất đơn giản, bây giờ Diệp Lãng tháo kính xuống thì không ai cho rằng hắn là thành viên trong đội ngũ ngoại giao, bài trù khả năng hắn xuất hiện từ đó bởi bây giờ ai cũng biết đội ngũ ngoại giao này đều mang kính cả!
Đây có lẽ cũng là một trong những lý do mà Diệp Lãng muốn sử dụng kính râm, như vậy hắn sẽ càng dễ dàng phân ranh giới với những người kia hơn!
Cho nên nói, sự lo lắng của Athena dường như chỉ là dư thừa, nhất định Diệp Lãng sẽ không quay về đội ngũ, hắn sẽ tìm một chỗ ở bên ngoài, tựa như Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu rất có thể là chỗ hắn muốn ở lại.
Trong Hoàng Thành này Diệp Lãng đã từng ở qua vài nơi, Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu là một trong số đó, mà những nơi khác bây giờ không thích hợp với hắn.
Những nơi nào?
Một là hành cung của Thất công chúa, ngay dưới mí mắt Bát công chúa, rất nguy hiểm! Hơn nữa ra ra vào vào rất không tiện, tất nhiên Diệp Lãng sẽ không đi rồi.
Mà Diệp Trạch thì không khác hoàng cung là bao...
Mặc kệ, đi bán đấu giá hội trước đi, nói không chừng sẽ có thứ tốt!
Cứ như vậy Diệp Lãng đi đến nơi hắn xa cách đã làu, rất muốn quay về bại gia một lần, nơi này là một trong những nơi bại gia tốt nhất!
Ngay cửa bán đấu giá hội, bởi "lần đầu tiên" đến nên Diệp Lãng phải đăng kí tên, lấy số ghế... Nguồn truyện:
/803
|