-Ta chỉ nói cho các ngươi, miễn cho hiểu lầm càng ngày càng sâu! Ta đã nói với các ngươi rồi, chúng ta chỉ là đi ngang qua, cũng không trêu chọc các ngươi, nhưng bởi vì người của các ngươi trêu chọc bổn tiểu thư, cho nên mới xảy ra va chạm, bổn tiểu thư chỉ giáo huấn một chút, nhưng các ngươi lại dây dưa không dứt, sau đó thì chuyện phát triển đến trình độ này.
Lý Nguyệt giống như đã bổ sung năng lượng xong, nhưng mà, vẫn xé thịt nướng ăn, ăn một chút uống một chút.
Bổ sung năng lượng xong, hiện tại phải dự trữ!
-Ăn cái đùi thỏ này, xem nó có hương vị thế nào.
Diệp Lãng kéo một đùi thỏ xuống, sau đó đưa cho Lý Nguyệt.
Lý Nguyệt cầm lấy cái đùi thỏ đầy dầu mỡ, đưa vào trong miệng cắn một cái, chậm rãi nhai, xem ra mùi vị rất thơm ngon.
-Ân, không tệ, kỹ thuật nướng của ngươi sắp vượt qua ta rồi.
Lý Nguyệt sau khi nuốt xong đùi thỏ, liền nói một câu, không phải là nàng tự đại, mà sự thật là thế, nàng nướng đồ ăn ngon hơn Diệp Lãng rất nhiều.
Thời điểm này, đều là Lý Nguyệt nướng còn Diệp Lãng chờ ăn, nhưng khi Diệp Lãng không có việc gì làm hắn cũng nướng chơi, nhưng vào lúc chiến đấu, Lý Nguyệt vừa chiến đấu xong, nàng không thể động thủ.
-Này này, có phải các ngươi cho rằng chúng ta không tồn tại hay không, đừng quên mình đang ở nơi nào!
Tên Tướng Quân lên tiếng nhắc nhở, nhìn hai người như vậy, hắn có một loại ảo giác, mình tới đây không phải là để đối phó với hai người bọn họ, mà là đang bảo vệ cho bọn họ nướng đồ ăn.
-Ân, đúng là ta cho rằng các ngươi không tồn tại, các ngươi cũng tới đây ăn đồ nướng đi.
Diệp Lãng trả lời.
...
Mọi người trầm mặc một hồi, sau đó mới kịp phản ứng, mới hiểu được ý tứ của Diệp Lãng, nguyên lai hắn muốn bọn họ ăn cùng với hắn...
Nhưng mà, chúng ta sẽ đến sao? Đây là chuyện không có khả năng, tiểu tử này, đang đùa giỡn chúng ta sao?
Đúng, nhất định là vậy!
-Hừ! Nếu các ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toàn cho các ngươi, báo thù rửa hận cho các huynh đệ! Tiến lên...
Tướng quân phất tay, nói rất lạnh lùng .
Cùng lúc đó, những tướng sĩ này bao quanh hai người Diệp Lãng vào trong, có một ít người đi ra, có khoảng ba bốn mươi người, những người này đều là những người tương đối hung hãn trong quân, bọn họ tin tưởng, xuất động những người này, muốn bắt hai thiếu niên tuổi không lớn này rất nhẹ nhàng.
Dù tên tuổi của tiểu ma nữ rất lớn, nhưng bây giờ nhìn thấy Lý Nguyệt, đều cảm thấy là do những người trước kia không cẩn thận, cho nên Lý Nguyệt mới có thể giết nhiều như vậy.
Lý Nguyệt, một tiểu cô nương gần hai mươi tuổi, dù là thiên tài ngàn năm có một, đạt đến Địa cấp đã không tồi, một võ giả Địa cấp cũng không phải quá khó để đối phó, đoán chừng nàng chỉ đạt tới Địa cấp sơ giai.
Chỉ cần cẩn thận một chút, muốn bắt được nàng, cũng không quá khó!
Trên thực tế, cách nghĩ về Lý Nguyệt, bọn họ cũng không có gì sai, dù sao mấy lần vây giết Lý Nguyệt trước đó, cũng đã kích thương được nàng, nếu như nàng chỉ có một mình, kết quả sẽ không sai biệt với dự kiến.
Nhưng mà, bên người của nàng có Diệp Lãng!
Đương nhiên, bản thân của Lý Nguyệt cũng làm cho bọn họ bất ngờ, mỗi một lần, nàng đều làm cho mọi người bất ngờ, lúc này cũng không ngoại lệ!
-Xem ra phải đợi chút nữa mới có thể ăn được.
Sau khi Lý Nguyệt nhìn thấy tình huống, liền nhai thịt thỏ nhanh hơn, nuốt vào bụng, sau đó lấy khăn tay lau miệng, đứng dậy.
/803
|