Đối với chuyện này, Diệp Lãng sớm đã biết rõ, cho nên ngay từ đầu hắn đã biết, cái tường đất này nhanh chóng biến thành vô dụng, sẽ bị Lý Nguyệt đánh nổ tung, vì thế mà hắn đã làm tốt sự chuẩn bị, nếu hắn muốn làm chắc chắn, vào lúc này nó sẽ không bị nổ tung.
Lý Nguyệt chậm rãi đi lên vài bước, sau đó cắm kiếm lên mặt đất, lấy một khăn lụa màu đen ra buộc tóc, sao đó lạnh lùng nhìn về phía trước, nói:
- Hỏi các ngươi một lần cuối cùng, các ngươi lui lại hay là chịu chết ở đây?
!!!
Lời này là có ý gì, chẳng lẽ đang hỏi chúng ta sao? Cái gì gọi là cuối cùng, chẳng lẽ vừa hỏi lần đầu tiên cũng gọi là cuối cùng? Cũng có thể, nhưng làm cho người ta có chút không quen.
Còn có, ngươi muốn lưu tất cả chúng ta ở lại đây, có thể sao?
- Hừ! Xem ai mới là người lưu lại chịu chết!
Tên Tướng Quân kia cũng nói một câu đầy lạnh lùng, mà có cách nghĩ như tên Tướng Quân có rất nhiều, có thể nói là toàn bộ, đó là chưa kể đến ba bốn mươi người tiến về phía trước kia.
- Các ngươi để cho ta nói rõ một câu.
Vào lúc này Diệp Lãng lại nói ra.
- Nói cái gì?
Tên Tướng Quân thuận miệng hỏi theo.
- Người tốt sẽ không đi làm binh lính!
Diệp Lãng vừa cười vừa nói.
Lời này của Diệp Lãng giống như đang vẽ mặt, nói tất cả bọn họ không phải là người tốt, đây là một câu trào phúng trần trụi, hay còn gọi là bầy trào.
- Quỷ y, đúng là ngươi thật sự muốn biến thành quỷ rồi, ta sẽ thành toàn cho ngươi, người đâu, bắt hắn cho ta! Giết!
Mặt tên Tướng Quân đen lại, sau đó phái ra một ít người giết về phía Diệp Lãng.
!!!
Lý Nguyệt nhíu mày.
- Ngươi nói ít vài lời có được không!
Lời này của Diệp Lãng rất rõ ràng, mà thời điểm Lý Nguyệt nói xong câu này, nàng trực tiếp lao về phía trước, dùng tốc độ làm cho người ta líu lưỡi xâm nhập vào trong đội ngũ tiền trạm của đội quân Sói Xám, chính là đội ngũ ba bốn mươi người kia.
Chỉ cần tốc độ này, đã làm cho người ta minh bạch, tiểu ma nữ trước mắt đúng là danh bất hư truyền, nàng có thực lực rất cường đại.
Chỉ là, vào lúc đó, đội quân Sói Xám không thể để ý đến, ngay sau khi bắt đầu, bọn họ đã bắt đầu khiếp sợ.
Sau khi Lý Nguyệt tiến vào, đã quơ quơ mấy kiếm, tốc độ nhanh hơn thiểm điện, nàng dùng tốc độ ánh sáng để hoàn thành động tác, làm cho người ta không thể thấy rõ động tác của nàng, không ai biết vào lúc này nàng đã đáng ra bao nhiêu kiếm.
Kể cả nàng lúc này cũng không biết mình đánh ra bao nhiêu kiếm, nhưng rất nhanh nàng đánh xong, sau đó nàng đã vọt tới một hướng khác, chính là hướng của nhóm người thứ hai động thủ với Diệp Lãng.
Vào thời khắc này, có không ít người nhìn thấy Lý Nguyệt ra tay, đều cảm thấy không hiểu, tại sao tiểu ma nữ lại chạy loạn như thế, làm vậy có ý nghĩa gì.
Rất nhanh, bọn họ đã minh bạch động tác của Lý Nguyệt là làm gì!
- Phanh!
- Phanh!
...
Thời điểm Lý Nguyệt đổi vị trí khác, địa phương mà trước kia nàng xuất kiếm, những người kia cũng bắt đầu ngã xuống, nằm trên mặt đất không nhúc nhích, máu tươi từ trong miệng trào ra, cả mặt đất bị nhuộm đỏ!
!!!
Tất cả mọi người khiếp sợ, bọn họ đều không tin được vào mắt mình, làm sao mà bọn họ dám tin tưởng, một thiếu nữ vào lúc giơ tay nhấc chân, liền giết chết tất cả đám người trước mặt.
- Coi chừng, tiểu ma nữ này rất mạnh!
Vào lúc này tên Tướng Quân hô lên, những lời này trong nội tâm của ai cũng minh bạch, những huynh đệ trong quân trước kia không là do không cẩn thận mà mất mạng, mà là vì tiểu ma nữ này quá mạnh, mạnh đến mức vượt qua tưởng tượng của mọi người!
- Không, không phải rất mạnh, mà là quá mạnh!
Rất nhanh, tên Tướng Quân liền cải biến lời nói, bởi vì hắn nhìn thấy Lý Nguyệt chỉ trong nháy mắt, đã bỏ qua ba bốn mươi người, hơn nữa còn thuận tiện tiêu diệt đám người mà mình phái đi đối phó với Diệp Lãng.
Cái này quá nhanh, coi như có thực lực Địa cấp, cũng không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy có thể hoàn thành, chẳng lẽ nàng đã đạt tới Thiên cấp? Không có khả năng, làm sao có thể, nàng mới bao nhiêu tuổi chứ.
- Hừ, chịu chết hay là cút, cho các ngươi lựa chọn một lần!
Lý Nguyệt nhẹ nhàng lau vết máu trên thân kiếm, lạnh lùng nói.
- Tiểu ma nữ, ngươi không nên càn rỡ, cho dù thực lực ngươi có mạnh hơn nữa thì thế nào, thủ hạ của ta có đến năm ngàn tinh binh, là tinh binh chân chính, ngươi nên thúc thủ chịu trói đi!
Tên Tướng Quân bắt đầu đàm phán, thực lực của Lý Nguyệt làm cho hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Dù sao lực lượng một người cũng có hạn, trừ phi sử dụng biện pháp đặc thù, bằng không tuyệt đối không thể đối địch được với đại quân, nếu muốn có thể mà nói, như vậy cần phải xuất động cả những Thiên cấp cao thủ kia, như vậy mới có thể đánh được thiên hạ.
Còn có, ngay cả hoàng đế cũng phải là Thiên cấp cao thủ, bằng không làm sao có thể lấy uy hiếp những cao thủ này đi vào quy củ?
Kỳ thật vào thời điểm Diệp Lãng thoát khỏi Tường Không cũng đã thấy rõ, lúc ấy trong bọn họ cũng không thiếu cao thủ, Thiên cấp tối thiểu cũng có hai người, tiếp cận Thiên cấp rất nhiều, nhưng thời điểm đối mặt với đại quân, cũng phải bỏ trốn mà thôi.
Nếu là người thì sẽ có thời điểm mệt mỏi, sẽ có lúc thể lực tiêu hao hết. Bạn đang đọc truyện tại
/803
|