Hai chính là ngộ tính, cái này thì hơi khó nói, chính là để người ta ngộ ra kiếm kiếm ý, ngộ ra chiêu thức mạnh nhất.
Vô chiêu thắng hữu chiêu, không phải chiêu thức gì cũng không có, mà là khiến người ta lĩnh ngộ hết toàn bộ chiêu thức, trở thành một loại bản năng, tự động phát ra chiêu thức mạnh nhất.
Cũng chính bởi vậy, Diệp Lãng mới sa vào ngộ kiếm một khoảng thời gian, khoảng thời đó chính là lúc hắn ngồi xe ngựa, cũng có thể coi là một cách tránh lãng phí thời gian.
Sau hôm đó, Diệp Lãng đưa một số tiền cho ông chủ lữ quán, bảo họ chăm sóc Diệp Thắng, cũng như lo hậu sự, còn hắn sẽ cho người canh chừng, nếu như có nửa phần qua loa, cẩn thận Diệp Lãng đến lỡ lữ quán họ.
Kì thực, Diệp Lang đe doạ cũng là thừa, ông chủ nhất định sẽ làm theo những gì hắn nói, bởi vì Diệp Lãng đưa hộ quá nhiều tiền, khiến họ sau khi lo xong chuyện vẫn còn một khoản kha khá, coi như một lần phát tài.
Những chuyện thế này, họ đương nhiên phải làm thật tốt, chứ chưa đến mức tham lam toàn bộ, Diệp Lãng một lúc đưa ra nhiều tiền như vậy, nhất là người có bối cảnh, họ là những kẻ làm kinh doanh, không muốn chuốc lấy rắc rối.
... Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/803
|