Ly Hôn Đi Điện Hạ

Chương 204 - Chương 204

/260


Vận Nhi thất thần đứng yên tại chỗ, không biết nên trả lời như thế nào.

Âu Thừa Duẫn giữ chặt vòng eo nhỏ nhắn của cô, một luồng khí nóng bỏng thổi tới, thế nhưng Vận Nhi lại cảm giác cả người lạnh buốt, thậm chí còn còn không dám ngẩng đầu lên nhìn ánh mắt lạnh lùng của Tô Thượng Đông, sợ anh cứ nhìn như vậy thì cô sẽ càng cảm thấy áy náy và có lỗi.

Cho dù ngoài mặt anh tỏ vẻ lạnh lùng thì Vận Nhi vẫn luôn hiểu rõ rằng anh cả là người đối xử với cô tốt hơn bất kỳ ai khác.

Này, tôi nói anh chứ Tô Thượng Đông, bây giờ Vận Nhi là người của anh trai tôi rồi, còn về nhà làm gì nữa? Âu Dương không nhìn ra ánh mắt bất thường giữa hai người, có chút bất mãn lớn tiếng nói.

Tô Thượng Đông không lên tiếng, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Vận Nhi đang được Âu Thừa Duẫn ôm trong ngực, giống như đang chờ câu trả lời của cô.

Vận Nhi vừa muốn mở miệng, ngoài cửa lại xuất hiện một bóng người khác, là Tô Ân Huệ vừa mới vội vã chạy tới, vừa vào đến cửa đã nhìn thấy bóng dáng cái người khiến cô ta vừa yêu vừa hận.

Anh cả, là ai đụng anh bị thương vậy? Cô ta vừa nghe tin thì liền lái xe tới, không ngờ rằng Vận Nhi và Âu Thừa Duẫn cũng ở đây, cô ta thấy Vận Nhi đang hạnh phúc rúc trong lòng Âu Thừa Duẫn, lòng ghen tỵ lại đột nhiên bốc lên.

Là tôi, thì sao hả? Âu Dương vừa nhìn thấy Tô Ân Huệ thì liền tức giận, người phụ nữ này còn dám xuất hiện trước mặt cô nữa sao, hại chết anh Thừa Huyễn của cô còn chưa nói, lại còn dây dưa không dứt với anh Thừa Duẫn, thật sự là chưa từng gặp qua người phụ nữ nào không biết xấu hổ đến như vậy.

Âu Dương? Đương nhiên, Tô Ân Huệ vừa nhìn thấy ánh mắt đầy phẫn nộ của Âu Dương thì chột dạ tìm cách né tránh. di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn

Sao thế? Nhìn thấy tôi thì sợ như vậy sao? Tôi đâu có ăn thịt cô! Lúc trước vì biết Vận Nhi là em gái của Tô Ân Huệ nên cô ấy mới không thể hiện ra, bây giờ biết Vận Nhi không có quan hệ gì với nhà họ Tô thì đương nhiên cô ấy cũng chẳng cần phải nể nang gì nữa.

Ân Huệ, chúng ta đi thôi! Tô Thượng Đông nhíu chặt mày, nhìn thoáng qua Âu Dương đang hùng hùng hổ hổ, cũng không nhìn đến Vận Nhi.

Anh cả! Vận Nhi muốn giải thích với anh ta, nhưng lại không biết phải bắt đầu như thế nào.

Tôi nói tại sao lại có người như anh chứ? Tô Thượng Đông! Âu Dương không dự đoán được anh ta sẽ dở chứng như vậy, nói thế nào đi chăng nữa thì bọn họ cũng coi như có quen biết, thế mà lúc cô đụng phải anh ta, anh ta lại coi cô như người xa lạ, Âu Dương nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy tức trong lòng, đồ đàn ông lạnh lùng!

Âu Dương, hình như anh cả của chị đang tức giận! Vận Nhi nhìn ra sự giận dữ của anh, không biết là do cô hay do Âu Dương.

Cắt, người chết như anh ta thì đòi tức giận cái nỗi gì! Có tức thì cũng phải là em tức mới đúng! Âu Dương oán hận giậm chân, thở phì phò đóng sầm cửa đuổi theo.

Này, em đi đâu thế? Âu Thừa Duẫn kéo tay Vận Nhi đang muốn chạy theo đi tìm, ôm lấy thắt lưng cô, đứng chắn bên ngoài cửa.

Âu Dương có ý với anh cả của em, chẳng lẽ anh không nhìn ra sao? Vận Nhi liếc anh một cái, tách cánh tay đang


/260

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status