Sự cạnh tranh
Ngày hôm sau, khi hầu gái vừa dọn bữa sáng cho Ari thì Sam đã đến, cậu nhìn Ari nở một nụ cười thật tươi.
- Anh nghe nói là em muốn ra ngoài chơi?
- Vâng.
Ari mỉm cười, Sam xoa đầu cô bé. Cậu không muốn giam hãm Ari để cô bé ngày một tệ hơn. Sam nhìn Ari.
- Thế này nhé Jane...
- Sao ạ?
- Anh sẽ cho em ra ngoài chơi nhưng em phải hứa với anh một việc.
- Hứa á?
Ari nhìn Sam và rồi cô bé được đưa ra ngoài chơi. Bốn người kia vẫn theo dõi họ. Ari quay qua Sam.
- Em nghe nói anh cho người bảo vệ em?
- Anh không có, chắc là ba làm rồi.
- Vâng hihi.....
Ari cười thật tươi khiến cho mấy người theo dõi cô bé kia ngạc nhiên vì lần đầu tiên được nhìn thấy nụ cười này. Ari nhìn Sam.
- Anh này, có thể cho em xem viên BM không?
- Theo anh....
Sam kéo tay Ari đi và không cho người hầu đi theo mình. Họ đến một ngôi nhà đã cũ ở gần rừng, đó là một cái hầm lớn.
- Nó ở dưới đó sao?
- Đúng vậy, đi nào...
Sam đưa Ari theo vào trong và khi đã đứng trước viên BM thì Sam mỉm cười, lia ngón tay một vòng qua cái bệ đựng viên ngọc trai đen này.
- Em không bị mất trí nhớ đúng không Jane?
- Anh đang nói cái gì vậy? Em không thể nhớ trước đây như nào nhưng khi anh và ba nói rằng em là thành viên của gia đình thì em đã rất vui vậy mà....
- Anh biết điều đó nhưng mà Jane này trình độ diễn kịch của em còn non lắm. Anh cho em một lời khuyên nhé em gái....
- Lời khuyên?
Ari nhìn Sam thì cậu mỉm cười và nhìn thẳng vào mắt cô bé.
- Đừng tin tưởng họ, Valdez chỉ đang lợi dụng em mà thôi thậm chí bây giờ ông ta cho người khác về thay thế em.
- Chẳng sao, dù gì papa vẫn cần em.
- Em hãy nhớ rằng dù em có phản bội lại anh và ba thì em vẫn là gia đình của chúng ta. Bất kể khi nào em cần thì anh sẽ xuất hiện và mang em về đây em gái.
- Phải chi lúc đó anh mang em theo luôn thì tốt.
- Đi đi và mang theo cả cái lũ bạn của em. Nhưng anh hy vọng em đừng làm ba buồn thêm một lần nào nữa.
- Vâng, đây là thỏa thuận giữa chúng ta, nếu họ làm em đau thì chính họ phải đau hơn em gấp bội lần. Em biết....vì vậy em xin lỗi anh.
Ari ôm chầm lấy Sam, cô sẽ quay về làm sát thủ S cho họ như trước đây và tiếp tục lấy cái tên giả Snow Mikey mà sống tiếp.
--------
Bốn vị nhà ta vẫn đang đứng ngoài nhưng không thấy gì đành ra bờ biển ngồi.
- Vậy Ari.....
- Cậu ấy thực sự không nhớ chúng ta sao?
- Ai nói là không nhớ ra?
Tiếng của Ari vang lên, cả bốn quay lại thì Ari đang dựa lưng ở một gốc cây và tay khoanh trước ngực. Mei và Rin mừng rỡ chạy đến ôm chầm lấy Ari.
- Ari cậu quay lại thật rồi.
Rin hôn chụt lên má Ari, Mei thì bình tĩnh hơn và hỏi Ari.
- Tại sao người đó cho cậu đi vậy?
- Mình là em gái của anh ấy mà. Anh trai mình thương mình nhất đấy.
- Vậy tại sao anh ta lại cho ném bom rồi cậu bị mất trí nhớ.
- Thì đúng là có mất trí nhớ tạm thời mà, còn vụ ném bom thì tốt nhất cậu đừng nên biết vì mình không thích nói về nó đâu. Bây giờ về lại đất liền nào.
Ari mỉm cười vậy là cả năm người quay trở lại đất liền, ngồi trên tàu, Mei nhìn Ari.
- À mà Ari ơi, ông chú lần trước giữ viên BM đó...
- Có chuyện gì à?
Ari vẫn nhắm mắt ra chiều đang ngủ, Mei lên tiếng.
- Ông ấy nói là nhắn với cậu rằng "thế giới như tảng băng".
- Vậy sao?
Ari khẽ nhíu mày, họ không biết Ari đnag nghĩ gì trong đầu nữa bỗng Rin hét lên.
- Ari.....
- Nhỏ tiếng đi Rin, hại màng nhĩ lắm.....
- Giờ còn hại với không gì nữa. Khi cậu bị vậy thì papa đã cho Ri vào thay thế cậu rồi.
- Có phải là cái con nhỏ Suri Anderson đấy hả?
Ari vẫn nhắm mắt và hỏi. Peter, James, Mei và Rin đều ngạc nhiên vì sao Ari lại biết thì Ari khẽ mỉm cười quay lại nhìn họ.
- Chẳng phải papa từng nhắc đến cô ta sao? Con bé đó thay thế mình à xem ra mình bị thất thế thật rồi.
- Ý cậu là sao?
James lên tiếng, Ari tặc lưỡi rồi lại quay lên nhắm mắt ngủ và nói.
- Con bé đó là thiên tài thực sự đấy, không một chút cảm xúc, làm việc gọn lẹ, chưa từng thất bại trong bất kể nhiệm vụ nào. Hơn thế nữa lại có ngoại hình ưa nhìn. Hazz...dù mình có so sánh với con nhỏ đó thế nào cũng thua một trời một vực là sao nhỉ? Đến nơi thì gọi nhé vì mình muốn ngủ một chút.
Ari đã ngủ thật sự, Rin nhìn Mei.
- Mei ơi nguy rồi....
- Đúng vậy, Ari lại đi khen một người con gái khác hơn mình.
- Liệu có xảy ra đại chiến nảy lửa giống như kiểu mấy vụ ganh đua ngu ngốc trong phim không?
- Hazz....Ari của chúng ta trông vậy mà trẻ con lắm. Đảm bảo địa chiến là cái chắc.
- Mình sẽ rút lui.
Rin dơ tay nói, Mei gõ nhẹ vào chán cô.
- Đồ ngốc, ai bắt cậu thi đâu mà rút.
- Nhưng chạy là thượng sách tốt.
- Mong là Ari vẫn ổn.
Vậy là họ cũng đánh một giấc và từ nãy giờ chỉ có Peter và James là ngồi lắng nghe và vẫn thức. James nhìn Peter.
- Viên QS thì sao?
- Ai mà biết, lúc đó trên người cô ta cũng không thấy.
- Nó có rơi ở cái chỗ đó.
- Em chịu thôi. Mà dù sao cũng kệ đi, ngồi mà xem trận chiến của hai thiên tài.
Ngày hôm sau, khi hầu gái vừa dọn bữa sáng cho Ari thì Sam đã đến, cậu nhìn Ari nở một nụ cười thật tươi.
- Anh nghe nói là em muốn ra ngoài chơi?
- Vâng.
Ari mỉm cười, Sam xoa đầu cô bé. Cậu không muốn giam hãm Ari để cô bé ngày một tệ hơn. Sam nhìn Ari.
- Thế này nhé Jane...
- Sao ạ?
- Anh sẽ cho em ra ngoài chơi nhưng em phải hứa với anh một việc.
- Hứa á?
Ari nhìn Sam và rồi cô bé được đưa ra ngoài chơi. Bốn người kia vẫn theo dõi họ. Ari quay qua Sam.
- Em nghe nói anh cho người bảo vệ em?
- Anh không có, chắc là ba làm rồi.
- Vâng hihi.....
Ari cười thật tươi khiến cho mấy người theo dõi cô bé kia ngạc nhiên vì lần đầu tiên được nhìn thấy nụ cười này. Ari nhìn Sam.
- Anh này, có thể cho em xem viên BM không?
- Theo anh....
Sam kéo tay Ari đi và không cho người hầu đi theo mình. Họ đến một ngôi nhà đã cũ ở gần rừng, đó là một cái hầm lớn.
- Nó ở dưới đó sao?
- Đúng vậy, đi nào...
Sam đưa Ari theo vào trong và khi đã đứng trước viên BM thì Sam mỉm cười, lia ngón tay một vòng qua cái bệ đựng viên ngọc trai đen này.
- Em không bị mất trí nhớ đúng không Jane?
- Anh đang nói cái gì vậy? Em không thể nhớ trước đây như nào nhưng khi anh và ba nói rằng em là thành viên của gia đình thì em đã rất vui vậy mà....
- Anh biết điều đó nhưng mà Jane này trình độ diễn kịch của em còn non lắm. Anh cho em một lời khuyên nhé em gái....
- Lời khuyên?
Ari nhìn Sam thì cậu mỉm cười và nhìn thẳng vào mắt cô bé.
- Đừng tin tưởng họ, Valdez chỉ đang lợi dụng em mà thôi thậm chí bây giờ ông ta cho người khác về thay thế em.
- Chẳng sao, dù gì papa vẫn cần em.
- Em hãy nhớ rằng dù em có phản bội lại anh và ba thì em vẫn là gia đình của chúng ta. Bất kể khi nào em cần thì anh sẽ xuất hiện và mang em về đây em gái.
- Phải chi lúc đó anh mang em theo luôn thì tốt.
- Đi đi và mang theo cả cái lũ bạn của em. Nhưng anh hy vọng em đừng làm ba buồn thêm một lần nào nữa.
- Vâng, đây là thỏa thuận giữa chúng ta, nếu họ làm em đau thì chính họ phải đau hơn em gấp bội lần. Em biết....vì vậy em xin lỗi anh.
Ari ôm chầm lấy Sam, cô sẽ quay về làm sát thủ S cho họ như trước đây và tiếp tục lấy cái tên giả Snow Mikey mà sống tiếp.
--------
Bốn vị nhà ta vẫn đang đứng ngoài nhưng không thấy gì đành ra bờ biển ngồi.
- Vậy Ari.....
- Cậu ấy thực sự không nhớ chúng ta sao?
- Ai nói là không nhớ ra?
Tiếng của Ari vang lên, cả bốn quay lại thì Ari đang dựa lưng ở một gốc cây và tay khoanh trước ngực. Mei và Rin mừng rỡ chạy đến ôm chầm lấy Ari.
- Ari cậu quay lại thật rồi.
Rin hôn chụt lên má Ari, Mei thì bình tĩnh hơn và hỏi Ari.
- Tại sao người đó cho cậu đi vậy?
- Mình là em gái của anh ấy mà. Anh trai mình thương mình nhất đấy.
- Vậy tại sao anh ta lại cho ném bom rồi cậu bị mất trí nhớ.
- Thì đúng là có mất trí nhớ tạm thời mà, còn vụ ném bom thì tốt nhất cậu đừng nên biết vì mình không thích nói về nó đâu. Bây giờ về lại đất liền nào.
Ari mỉm cười vậy là cả năm người quay trở lại đất liền, ngồi trên tàu, Mei nhìn Ari.
- À mà Ari ơi, ông chú lần trước giữ viên BM đó...
- Có chuyện gì à?
Ari vẫn nhắm mắt ra chiều đang ngủ, Mei lên tiếng.
- Ông ấy nói là nhắn với cậu rằng "thế giới như tảng băng".
- Vậy sao?
Ari khẽ nhíu mày, họ không biết Ari đnag nghĩ gì trong đầu nữa bỗng Rin hét lên.
- Ari.....
- Nhỏ tiếng đi Rin, hại màng nhĩ lắm.....
- Giờ còn hại với không gì nữa. Khi cậu bị vậy thì papa đã cho Ri vào thay thế cậu rồi.
- Có phải là cái con nhỏ Suri Anderson đấy hả?
Ari vẫn nhắm mắt và hỏi. Peter, James, Mei và Rin đều ngạc nhiên vì sao Ari lại biết thì Ari khẽ mỉm cười quay lại nhìn họ.
- Chẳng phải papa từng nhắc đến cô ta sao? Con bé đó thay thế mình à xem ra mình bị thất thế thật rồi.
- Ý cậu là sao?
James lên tiếng, Ari tặc lưỡi rồi lại quay lên nhắm mắt ngủ và nói.
- Con bé đó là thiên tài thực sự đấy, không một chút cảm xúc, làm việc gọn lẹ, chưa từng thất bại trong bất kể nhiệm vụ nào. Hơn thế nữa lại có ngoại hình ưa nhìn. Hazz...dù mình có so sánh với con nhỏ đó thế nào cũng thua một trời một vực là sao nhỉ? Đến nơi thì gọi nhé vì mình muốn ngủ một chút.
Ari đã ngủ thật sự, Rin nhìn Mei.
- Mei ơi nguy rồi....
- Đúng vậy, Ari lại đi khen một người con gái khác hơn mình.
- Liệu có xảy ra đại chiến nảy lửa giống như kiểu mấy vụ ganh đua ngu ngốc trong phim không?
- Hazz....Ari của chúng ta trông vậy mà trẻ con lắm. Đảm bảo địa chiến là cái chắc.
- Mình sẽ rút lui.
Rin dơ tay nói, Mei gõ nhẹ vào chán cô.
- Đồ ngốc, ai bắt cậu thi đâu mà rút.
- Nhưng chạy là thượng sách tốt.
- Mong là Ari vẫn ổn.
Vậy là họ cũng đánh một giấc và từ nãy giờ chỉ có Peter và James là ngồi lắng nghe và vẫn thức. James nhìn Peter.
- Viên QS thì sao?
- Ai mà biết, lúc đó trên người cô ta cũng không thấy.
- Nó có rơi ở cái chỗ đó.
- Em chịu thôi. Mà dù sao cũng kệ đi, ngồi mà xem trận chiến của hai thiên tài.
/59
|