1 năm sau đó Mai đã 6 tuổi và cô bé được chuyển đến căn cứ chính với cái tên mới đó là W và biệt danh Mei do Rin đặt cho. Mei đã khá thân thiết với hai người bạn mới và nhờ đó được an ủi. Những phi vụ sau đó, nếu là giết người thì hầu như Mei đều làm hết cho họ chứ không để Rin và Ari nhúng tay quá sâu.
- Mei ổn chứ?
Ari nhìn Mei cứ đứng nhìn hoàng hôn buống xuống.
- Mình không sao đâu.
- Ừ.
Mei vẫn ngồi đó ngắm hoàng hôn. Ari và Rin đã đi về trước, nhắm mắt lại thì Mei lại thấy cái cảnh thảm sát đó hiện ra mồn một. Toàn thân cô bé lúc đó lại khẽ run lên nhè nhẹ. Suốt bao nhiêu năm thì cái quá khứ đó cứ ám ảnh và bao bộc lấy Mei khiến cô hầu như mất ngủ suốt.
------
- Nhiệm vụ mpis của các cô đây, giết chết chúng.
- Chúng sao?
Rin nhìn vào tấm ảnh, Mei lại thấy rùng mình vì nó giống vụ năm đó. Họ muốn cả ba cô gái cùng quét sách lũ ở khu ổ chuột. Mei cảm thấy quá khứ lại tràn về, Ari thì không thể làm được vì từ trước giờ cô chưa bao giờ giết người cả. Rin và Mei sẽ làm vụ này và chỉ trong thoáng chốc họ đã hoàn thành nhiệm vụ.
- Mei...Rin.......
Nhìn hai người bạn toàn thân đầy máu, Ari ôm chầm lấy họ, nước mắt cô chảy ra không ngừng.
- Đừng....khóc......
Mei lên tiếng, Ari vẫn cứ khóc hoài không thôi.
- Chúng ta...đừng giết người nữa có được không?
- Ừ....không giết người nữa.
Rin cũng khóc, cả ba đã cảm thấy sợ với những việc này rồi. Ngay sau đó thì Ari đã biến mất hơn tuần và Mei cùng Rịn vẫn phải thực hiện những phi vụ giết người.
"..."
- Nếu con đi tìm mẹ của con....
- Sẽ không bao giờ được làm vậy Mai. Bà ta bỏ rơi con rồi.
- Nhưng con muốn gặp mẹ dù chỉ một lần.
- Mẹ của con là người đó chứ không phải bà ta.
- Nhưng con......
- Không nhưng gì hết, con muốn làm mẹ hiện tại của con bị tổn thương sao?
- Con...con xin lỗi......
- Hãy làm một sát thủ thực thụ.
- Vâ....vâng......
"..."
Giọt nước mắt bất giác lăn dài trên khuôn mặt của Mei. Rin nhìn Mei.
- Cậu sao vậy Mei?
- Không sao, chỉ là bụi nó bay vào mắt.
- Sát thủ mà lại vậy sao? Không biết Ari có ổn không.
- Cậu ấy sẽ không sao đâu, dù cho có vấn đề gì Ari cũng giải quyết tốt vì cậu ấy rất thông minh.
- Ừ, trên đời này mình chưa thấy ai thông minh như Ari hết à.
Rin mỉm cười, Mei cũng mỉm cười nhưng vẫn suy nghĩ vẩn vơ về chuyện đó. Cái ác mộng đó co cần được xoa dịu hàng đêm để được một đêm ngủ yên giấc.
- Mei ổn chứ?
Ari nhìn Mei cứ đứng nhìn hoàng hôn buống xuống.
- Mình không sao đâu.
- Ừ.
Mei vẫn ngồi đó ngắm hoàng hôn. Ari và Rin đã đi về trước, nhắm mắt lại thì Mei lại thấy cái cảnh thảm sát đó hiện ra mồn một. Toàn thân cô bé lúc đó lại khẽ run lên nhè nhẹ. Suốt bao nhiêu năm thì cái quá khứ đó cứ ám ảnh và bao bộc lấy Mei khiến cô hầu như mất ngủ suốt.
------
- Nhiệm vụ mpis của các cô đây, giết chết chúng.
- Chúng sao?
Rin nhìn vào tấm ảnh, Mei lại thấy rùng mình vì nó giống vụ năm đó. Họ muốn cả ba cô gái cùng quét sách lũ ở khu ổ chuột. Mei cảm thấy quá khứ lại tràn về, Ari thì không thể làm được vì từ trước giờ cô chưa bao giờ giết người cả. Rin và Mei sẽ làm vụ này và chỉ trong thoáng chốc họ đã hoàn thành nhiệm vụ.
- Mei...Rin.......
Nhìn hai người bạn toàn thân đầy máu, Ari ôm chầm lấy họ, nước mắt cô chảy ra không ngừng.
- Đừng....khóc......
Mei lên tiếng, Ari vẫn cứ khóc hoài không thôi.
- Chúng ta...đừng giết người nữa có được không?
- Ừ....không giết người nữa.
Rin cũng khóc, cả ba đã cảm thấy sợ với những việc này rồi. Ngay sau đó thì Ari đã biến mất hơn tuần và Mei cùng Rịn vẫn phải thực hiện những phi vụ giết người.
"..."
- Nếu con đi tìm mẹ của con....
- Sẽ không bao giờ được làm vậy Mai. Bà ta bỏ rơi con rồi.
- Nhưng con muốn gặp mẹ dù chỉ một lần.
- Mẹ của con là người đó chứ không phải bà ta.
- Nhưng con......
- Không nhưng gì hết, con muốn làm mẹ hiện tại của con bị tổn thương sao?
- Con...con xin lỗi......
- Hãy làm một sát thủ thực thụ.
- Vâ....vâng......
"..."
Giọt nước mắt bất giác lăn dài trên khuôn mặt của Mei. Rin nhìn Mei.
- Cậu sao vậy Mei?
- Không sao, chỉ là bụi nó bay vào mắt.
- Sát thủ mà lại vậy sao? Không biết Ari có ổn không.
- Cậu ấy sẽ không sao đâu, dù cho có vấn đề gì Ari cũng giải quyết tốt vì cậu ấy rất thông minh.
- Ừ, trên đời này mình chưa thấy ai thông minh như Ari hết à.
Rin mỉm cười, Mei cũng mỉm cười nhưng vẫn suy nghĩ vẩn vơ về chuyện đó. Cái ác mộng đó co cần được xoa dịu hàng đêm để được một đêm ngủ yên giấc.
/59
|