“ê, ê đợi coi, mày vừa đi vừa đọc mà đi nhanh thế”_Sandra chạy với theo nói đang vừa đi vừa dám hai mắt vào sách
“tại mày đi lề mề thôi”_nó
“ừ ừ tại tao rùa bò được chưa, à mà Jalia đâu rồi ấy nhờ”_Sandra
“ko bt”_nó
“mày đừng thờ ơ quá được ko”_Sandra
“thờ ơ hay ko là quyền của tao”_nó
Nói rồi Sandra làm bộ giận đi trước ai dè đi nhanh quá không để ý đụng phải ai đó té xuống đất. Khi đứng dậy thì
“xin lỗi, xin lỗi”_Sandra cuối đầu xin lỗi liên hồi
“xin lỗi cái gì cô đi đứng không nhìn đường không có mắt à”_nhỏ bị đụng
Nghe giọng quen quen nên Sandra ngẩn lên xem ko ngờ lại là Detai.
“cô ăn nói cho cẩn thận, chỉ đụng có một chút thôi có cần nó bạn tui không có mắt không”_nó vẫn dám hai mắt vào sách mà vẫn chát vấn cô ta
“hơi cô xem lai bạn cô đi người ko có mắt thì đừng nên ra ngoài làm gì chỉ cần ở một chỗ sẽ đỡ vô dụng hơi đó”_cô ta nói khinh bỉ
“tôi nói rồi bạn tôi ko phải mù, và có mắt”_nó
“cô bảo bạn cô ko mù, có mắt v tại sao lại đụng trúng tôi”_cô ta
“v cho hỏi có chảy máu không, hay là bị gì, tui thấy cô vẫn rất bình thường”_nó
“ ui da đau quá à”_cô ta vờ kêu đau
“cô đã muốn v thì tui cho biết đau là như thế nào”_nó
Nói xong nó đọc câu thần chú ‘hởi ngọn lửa đến từ địa ngục hãy thiêu đốt cháy cô ta’ lập tức lửa vay quay người cô ta
“aaaaaa” tiếng la hét của học sinh tất thanh sợ hãi chạy toán loạn
“thôi Jassica ngừng lửa đi ko cần hành hạ cô ta như thế chứ”_ sandra lo lắng nói
“đó là cái giá mà cô ta phải trả khi dám đụng hay dám sỉ nhục bạn tôi đến bạn tôi”_nó nói giọng lạnh băng rồi bước đi mà ko thèm quay đầu lại nhìn Detai một lần
Sandra cũng chạy theo nó
Detai đâu đớn, quằng quoại, khóc thét, kêu la, nhưng ko ai dám đến cứu cô vì ngọn lửa quá lớn và cũng chẳng ai bt được câu thần chú giải. Đang kêu la thì Mosena đến và đọc câu thần chú giải cho Detai ‘hỡi nguồn nước từ nơi lại giá nhất hãy đến đây và dập tắt ngọn lửa’ lập tức lửa biến mất. Mosena đưa Detai về lâu đài trị thương
“ta thề sẽ trả thù này cho bằng được”_Detai nói ánh mắt nổi gân đỏ, long sòng sọc
“thôi được rồi trị thương trước đã, mà thật không thể tin cô ta có thể triệu hồi được lửa địa ngục đúng là không tầm thường”_Mosena ánh mắt cảnh giác, suy nghỉ về nó
Vào lớp........................
Nó đi thẳng đến chỗ ngồi rồi mở sách ra mà ngồi đọc chăm chú chẳng thèm nhìn ai. Trong khi đó mọi người đều nhìn nó với ánh mắt sợ hãi, dè chừng. Sandra bước vào lớp đi đến chỗ ngồi cạnh nó
“nè cảm ơn nha nhưng mà hơi mạnh tay quá phải ko”_Sandra nhìn nó e sợ hỏi
“tao sợ mày sẽ bị gọi lên phòng giám thuật đấy”_ Sandra
“tao ko sợ quá lắm là bị lấy đi phép thuật trong 1 tuần là cùng”_nó dửng dưng nói ko sợ gì nhìn châm chú vào sách
Giờ học bắt đầu mọi thứ đều rất bình thường. Cho tới khi 1 buổi học đó kết thúc thì
“mời em Jassiaca Babardos”_giọng thầy giám thuật vang lên
“tới rồi tới thật rồi giờ làm sao tất cả là tại tao mà huhu tao xin lỗi”_Sandra nhìn nó hối lỗi
“ko phải lỗi mày, tao lên phòng giám thuật đây mày về phòng trc đi”_nói rồi nó bước đi một cách thông thả như không có chuyện gì xảy ra
“có chuyện gì vậy”_Thomas hỏi Sandra
“cậu ním đi sẽ ko có chuyện gì đâu”_Jalia
“huhu tất cả là tại tớ tại tớ cả mà”_Sandra
Sandra bảo đưa cô ấy về phòng rồi cô ấy kể cho. Jalia đưa Sandra về phòng và cả đám hắn cũng đi theo để nghe Sandra kể rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra.
Sandra kể hết mọi chuyện cho mọi ng nghe. Nghe xong cả đám khá ngạc nhiên. Hắn tự nhiên đứng đi đâu đó mất dạng sau khi nghe Sandra kể lại mọi chuyện.
Hắn đang đi lang thang đâu đó thì tự nhiên lại đi đến phòng giám thuật. Hắn cũng ko bt tại sao lại đi đến đây và tại sao lại đứng đây, đứng đây chờ ai chứ chờ cô ta à, ko thể nào hắn tự nghỉ
Trong phòng giám thuật
“em có bt quy tắt trong trg là ko đc sử dụng phép thuật ko”
“dạ bt”
“vậy tôi ko cần nói nữa bay giờ tôi sẽ tạm thu phép thuật của em trong một tuần, sau đó em phải chạy 50 dòng sân bóng, sáng mai em đến thác nc ngồi tự kiểm điểm lại bản thân dưới thác từ bình minh đến hoàng hôm cho tôi”
Nó ko nói gì chỉ nhắm mắt chờ thầy giám thuật ra khỏi người mình. Khi lấy phép thuật ra khỏi người nó có cảm giác rất đau dớn nhưn chỉ một lúc rồi biến mất.
“được rồi em đi chịu phạt đi”
Nó từ từ bước hững bước chậm chậm ra ngoài. Ra đến cửa nó thấy hắn đang đứng đó
“đứng đây làm gì nhìn vẻ thảm hại của tui à, hừ”_nó cười nhết mép nhìn hắn, rồi nó bước đi không để hắn nói được lời nào
“nè cô đi đâu vậy hướng đó đâu có về kí túc xa”_hắn đi theo phía sau nó
“chịu phạt”_nó trả lời chống ko
Hắn không nói gì nữa chỉ lặng lé đi phía sau nó đến một khu chơi bóng rất rộng lớn nhưng chẳng có một ai rất lạnh léo và cô độc.
“đi theo tôi làm gì”_nó không quay lại mà hỏi
“ko bt nữa tự nhiên muốn đi theo thôi, mà nè sao lại đến đây”_hắn hỏi vu vơ
“chạy 50 dòng sân”_nó
“cái gì rộng lớn như v mà phải chạy đến 50 dòng á”_hắn ngạc nhiên hỏi lại lần nữa
“ukm, giờ thì ông về đi”_nó nói rồi bắt đầu chạy
Hắn không quan tâm gì tới lời nó nói mà từng bước đi đến một chỗ ngồi gần đó. Nó thấy vậy cũng mặt kệ không quan tâm mà chỉ lo chạy. Chạy đươc 3 vòng mệt quá nó đừng lại nghỉ một chút
“chạy chậm như rùa, sức khỏe quá yếu, chỉ nhiêu đó đã mệt, một tiếng mà mới có 3 vòng”_hắn vừa nói vừa nhớ lại lúc nhỏ hắn và cô bạn thân cũng từng chạy rược đũi nhau
“chạy như thế nào đó là chuyện của tôi không cần cậu quan tâm”_nó
“để tui chỉ cô kĩ thuật chạy đỡ mệt”_hắn
Nói rồi hắn đứng lên đi đến chỗ nó nắm lấy tay nó dẫn nó ra chỗ chạy bắt đầu chạy. Hắn vừa chạy chỉ vừa chạy cùng nó. Hai người cùng cười nó rất vui vẻ có lẽ nó và hắn đã mở lòng ra một chút để hiểu nhau hơn rồi chăn
Hoàng hôn bắt đầu buông xuống, mọi thứ được bao trùm bởi một màng đêm lạnh lẽo. Nó và hắn cứ chạy chạy cười đùa rất vui vẻ mà quyên mất thời gian. Nó đã hoàng thành xong 50 vòng sân cả người cũng rả ròi theo
“cảm ơn nhiều vì đã chạy cùng tôi”_nó vừa thở vừa nhìn hắn nói
“ko có gì chỉ tại tôi đang rảnh thôi mà”_hắn cũng vừa thở vừa nói
Bây giờ nó và hắn mới nhìn lên bầu trời mới thấy trời đã tối.
“Thôi tối rồi cũng nên về thôi”_nó
“ukm, về thôi”_hắn
Nó và và hắn cùng đi về KTX rồi đến ngã rẽ hai người tạm biệt nhau mỗi người về phòng của mình. Nó về đến phòng
“nè sao bà về trễ thế làm tôi lo quá à, người còn đổ mồi hôi quá trời vậy”_Sandra chạy ùa ra nắm lấy tay nó hỏi tới tắp
“Jassica sao bà về trễ thế lúc nãy Sandra khóc lóc quá trời luôn ấy”_Jalia
“ờ ko có gì chỉ bị chịu phạt thôi, tối rồi tụi bay ngủ sớm đi tao đi tắm rồi vào ngủ sau”_nó nói rồi vỗ vai Sandra. Sau đó bước vào phòng tắm. Lúc ra khỏi phòng tắm chẳng còn biết nghỉ gì ngoài cái gường ngủ yêu quý, để ngủ một giấc đã đời
Hắn về đến phòng cũng lăn nhanh ra mà ngủ. còn mấy thằng bạn hắn cũng ngủ từ đời nào rồi
“tại mày đi lề mề thôi”_nó
“ừ ừ tại tao rùa bò được chưa, à mà Jalia đâu rồi ấy nhờ”_Sandra
“ko bt”_nó
“mày đừng thờ ơ quá được ko”_Sandra
“thờ ơ hay ko là quyền của tao”_nó
Nói rồi Sandra làm bộ giận đi trước ai dè đi nhanh quá không để ý đụng phải ai đó té xuống đất. Khi đứng dậy thì
“xin lỗi, xin lỗi”_Sandra cuối đầu xin lỗi liên hồi
“xin lỗi cái gì cô đi đứng không nhìn đường không có mắt à”_nhỏ bị đụng
Nghe giọng quen quen nên Sandra ngẩn lên xem ko ngờ lại là Detai.
“cô ăn nói cho cẩn thận, chỉ đụng có một chút thôi có cần nó bạn tui không có mắt không”_nó vẫn dám hai mắt vào sách mà vẫn chát vấn cô ta
“hơi cô xem lai bạn cô đi người ko có mắt thì đừng nên ra ngoài làm gì chỉ cần ở một chỗ sẽ đỡ vô dụng hơi đó”_cô ta nói khinh bỉ
“tôi nói rồi bạn tôi ko phải mù, và có mắt”_nó
“cô bảo bạn cô ko mù, có mắt v tại sao lại đụng trúng tôi”_cô ta
“v cho hỏi có chảy máu không, hay là bị gì, tui thấy cô vẫn rất bình thường”_nó
“ ui da đau quá à”_cô ta vờ kêu đau
“cô đã muốn v thì tui cho biết đau là như thế nào”_nó
Nói xong nó đọc câu thần chú ‘hởi ngọn lửa đến từ địa ngục hãy thiêu đốt cháy cô ta’ lập tức lửa vay quay người cô ta
“aaaaaa” tiếng la hét của học sinh tất thanh sợ hãi chạy toán loạn
“thôi Jassica ngừng lửa đi ko cần hành hạ cô ta như thế chứ”_ sandra lo lắng nói
“đó là cái giá mà cô ta phải trả khi dám đụng hay dám sỉ nhục bạn tôi đến bạn tôi”_nó nói giọng lạnh băng rồi bước đi mà ko thèm quay đầu lại nhìn Detai một lần
Sandra cũng chạy theo nó
Detai đâu đớn, quằng quoại, khóc thét, kêu la, nhưng ko ai dám đến cứu cô vì ngọn lửa quá lớn và cũng chẳng ai bt được câu thần chú giải. Đang kêu la thì Mosena đến và đọc câu thần chú giải cho Detai ‘hỡi nguồn nước từ nơi lại giá nhất hãy đến đây và dập tắt ngọn lửa’ lập tức lửa biến mất. Mosena đưa Detai về lâu đài trị thương
“ta thề sẽ trả thù này cho bằng được”_Detai nói ánh mắt nổi gân đỏ, long sòng sọc
“thôi được rồi trị thương trước đã, mà thật không thể tin cô ta có thể triệu hồi được lửa địa ngục đúng là không tầm thường”_Mosena ánh mắt cảnh giác, suy nghỉ về nó
Vào lớp........................
Nó đi thẳng đến chỗ ngồi rồi mở sách ra mà ngồi đọc chăm chú chẳng thèm nhìn ai. Trong khi đó mọi người đều nhìn nó với ánh mắt sợ hãi, dè chừng. Sandra bước vào lớp đi đến chỗ ngồi cạnh nó
“nè cảm ơn nha nhưng mà hơi mạnh tay quá phải ko”_Sandra nhìn nó e sợ hỏi
“tao sợ mày sẽ bị gọi lên phòng giám thuật đấy”_ Sandra
“tao ko sợ quá lắm là bị lấy đi phép thuật trong 1 tuần là cùng”_nó dửng dưng nói ko sợ gì nhìn châm chú vào sách
Giờ học bắt đầu mọi thứ đều rất bình thường. Cho tới khi 1 buổi học đó kết thúc thì
“mời em Jassiaca Babardos”_giọng thầy giám thuật vang lên
“tới rồi tới thật rồi giờ làm sao tất cả là tại tao mà huhu tao xin lỗi”_Sandra nhìn nó hối lỗi
“ko phải lỗi mày, tao lên phòng giám thuật đây mày về phòng trc đi”_nói rồi nó bước đi một cách thông thả như không có chuyện gì xảy ra
“có chuyện gì vậy”_Thomas hỏi Sandra
“cậu ním đi sẽ ko có chuyện gì đâu”_Jalia
“huhu tất cả là tại tớ tại tớ cả mà”_Sandra
Sandra bảo đưa cô ấy về phòng rồi cô ấy kể cho. Jalia đưa Sandra về phòng và cả đám hắn cũng đi theo để nghe Sandra kể rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra.
Sandra kể hết mọi chuyện cho mọi ng nghe. Nghe xong cả đám khá ngạc nhiên. Hắn tự nhiên đứng đi đâu đó mất dạng sau khi nghe Sandra kể lại mọi chuyện.
Hắn đang đi lang thang đâu đó thì tự nhiên lại đi đến phòng giám thuật. Hắn cũng ko bt tại sao lại đi đến đây và tại sao lại đứng đây, đứng đây chờ ai chứ chờ cô ta à, ko thể nào hắn tự nghỉ
Trong phòng giám thuật
“em có bt quy tắt trong trg là ko đc sử dụng phép thuật ko”
“dạ bt”
“vậy tôi ko cần nói nữa bay giờ tôi sẽ tạm thu phép thuật của em trong một tuần, sau đó em phải chạy 50 dòng sân bóng, sáng mai em đến thác nc ngồi tự kiểm điểm lại bản thân dưới thác từ bình minh đến hoàng hôm cho tôi”
Nó ko nói gì chỉ nhắm mắt chờ thầy giám thuật ra khỏi người mình. Khi lấy phép thuật ra khỏi người nó có cảm giác rất đau dớn nhưn chỉ một lúc rồi biến mất.
“được rồi em đi chịu phạt đi”
Nó từ từ bước hững bước chậm chậm ra ngoài. Ra đến cửa nó thấy hắn đang đứng đó
“đứng đây làm gì nhìn vẻ thảm hại của tui à, hừ”_nó cười nhết mép nhìn hắn, rồi nó bước đi không để hắn nói được lời nào
“nè cô đi đâu vậy hướng đó đâu có về kí túc xa”_hắn đi theo phía sau nó
“chịu phạt”_nó trả lời chống ko
Hắn không nói gì nữa chỉ lặng lé đi phía sau nó đến một khu chơi bóng rất rộng lớn nhưng chẳng có một ai rất lạnh léo và cô độc.
“đi theo tôi làm gì”_nó không quay lại mà hỏi
“ko bt nữa tự nhiên muốn đi theo thôi, mà nè sao lại đến đây”_hắn hỏi vu vơ
“chạy 50 dòng sân”_nó
“cái gì rộng lớn như v mà phải chạy đến 50 dòng á”_hắn ngạc nhiên hỏi lại lần nữa
“ukm, giờ thì ông về đi”_nó nói rồi bắt đầu chạy
Hắn không quan tâm gì tới lời nó nói mà từng bước đi đến một chỗ ngồi gần đó. Nó thấy vậy cũng mặt kệ không quan tâm mà chỉ lo chạy. Chạy đươc 3 vòng mệt quá nó đừng lại nghỉ một chút
“chạy chậm như rùa, sức khỏe quá yếu, chỉ nhiêu đó đã mệt, một tiếng mà mới có 3 vòng”_hắn vừa nói vừa nhớ lại lúc nhỏ hắn và cô bạn thân cũng từng chạy rược đũi nhau
“chạy như thế nào đó là chuyện của tôi không cần cậu quan tâm”_nó
“để tui chỉ cô kĩ thuật chạy đỡ mệt”_hắn
Nói rồi hắn đứng lên đi đến chỗ nó nắm lấy tay nó dẫn nó ra chỗ chạy bắt đầu chạy. Hắn vừa chạy chỉ vừa chạy cùng nó. Hai người cùng cười nó rất vui vẻ có lẽ nó và hắn đã mở lòng ra một chút để hiểu nhau hơn rồi chăn
Hoàng hôn bắt đầu buông xuống, mọi thứ được bao trùm bởi một màng đêm lạnh lẽo. Nó và hắn cứ chạy chạy cười đùa rất vui vẻ mà quyên mất thời gian. Nó đã hoàng thành xong 50 vòng sân cả người cũng rả ròi theo
“cảm ơn nhiều vì đã chạy cùng tôi”_nó vừa thở vừa nhìn hắn nói
“ko có gì chỉ tại tôi đang rảnh thôi mà”_hắn cũng vừa thở vừa nói
Bây giờ nó và hắn mới nhìn lên bầu trời mới thấy trời đã tối.
“Thôi tối rồi cũng nên về thôi”_nó
“ukm, về thôi”_hắn
Nó và và hắn cùng đi về KTX rồi đến ngã rẽ hai người tạm biệt nhau mỗi người về phòng của mình. Nó về đến phòng
“nè sao bà về trễ thế làm tôi lo quá à, người còn đổ mồi hôi quá trời vậy”_Sandra chạy ùa ra nắm lấy tay nó hỏi tới tắp
“Jassica sao bà về trễ thế lúc nãy Sandra khóc lóc quá trời luôn ấy”_Jalia
“ờ ko có gì chỉ bị chịu phạt thôi, tối rồi tụi bay ngủ sớm đi tao đi tắm rồi vào ngủ sau”_nó nói rồi vỗ vai Sandra. Sau đó bước vào phòng tắm. Lúc ra khỏi phòng tắm chẳng còn biết nghỉ gì ngoài cái gường ngủ yêu quý, để ngủ một giấc đã đời
Hắn về đến phòng cũng lăn nhanh ra mà ngủ. còn mấy thằng bạn hắn cũng ngủ từ đời nào rồi
/14
|