Mãi yêu chàng

Chương 10

/10


Chương 10


Vũ Minh cầm ấm trà lên rót thì ấm đã hết nước,nhìn trong phòng không có ai, thở dài đặt ấm trà xuống, nhìn ra ngoài cửa nhất thời ngây ngẩn cả người. Hắn vẫn luôn biết Trần Nam mĩ nhưng tối nay lại có một cảm giác không biết nói thành lời thế nào.

Thì ra một người luôn lạnh lùng cũng có lúc trở nên dịu dàng đến vậy. Ánh mắt  chăm chú nhìn vào khuôn mặt Trần Nam. Hắn ta vừa bước đi vừa buộc tóc, những sợi tóc xoăn màu tím nhạt tung bay trong gió như những chiếc lông quét qua trái tim Vũ Minh. Trái tim bất giác đập nhanh hơn. Nhất định là bị bệnh, đúng- bị bệnh, nếu không thì làm sao lại nói một nam tử ‘ dịu dàng’ được cơ chứ. Lúc nữa vào cung nhất đinh đi thái y viện khám thử xem mới được.

“ Đi thôi.” Trần Nam nhìn người đang ngồi ngốc một chỗ, nhíu mày nói.

“ À” Nghe thấy âm thanh lạnh lùng của Trần Nam, Vũ Minh giật mình phản ứng lại, vội đứng dậy nhưng điều bất hạnh đã xảy ra, một vị tướng tài ba, anh minh, lỗi lạc, đẹp trai, phong độ cứ thế đập mặt xuống đất chỉ vì vội bước đi không cẩn thận giẫm vào vạt áo.Ôi khuôn mặt của ta! Trong lòng Vũ Minh đau khổ kêu rên.

Ngẩng đầu lên phát hiện Trần Nam đã đi đến cổng, Vũ Minh nuốt đắng nuốt cay vào lòng, nhanh chân chạy đuổi theo, vừa đi vừa mắng Trần Nam không có lương tâm thấy hắn ngã cũng không đỡ lên. Cầu cho hắn ta vĩnh viễn không lấy được phu nhân, hừ.

Dù vậy nhưng Vũ Minh vẫn cười nói lớn “ huynh đệ, chờ ta với.”

Trần Nam không để ý người gọi phía sau, bước nhanh đến con ngựa của mình, cầm dây cương trong tay Lữ Thuận, phi ngựa hướng về phía hoàng cung. Tối nay Vũ Minh gặp xui xẻo chắc chắn sẽ có lần thứ hai, nên tránh xa ra một chút kẻo bị vạ lây.

Vũ Minh nhìn người đã đi xa, mắng Trần Nam không có nghĩa khí bạn bè.

Trần Nam và Vũ Minh đến cửa cung cùng lúc, hai người xuống ngựa đi bộ vào. Vũ Minh đang kể chuyện hăng say thì bỗng nhiên dừng lại, Trần Nam thấy vậy nhìn lại.

“ Ha ha… ta… ta đột nhiên nhớ là có việc cần làm gấp… đệ… đệ đi trước đi lát nữa ta đi tìm đệ sau.” Vũ Minh lúng túng nói rồi xác định phương hướng chạy một mạch đi.

Trần Nam nhìn theo bóng Vũ Minh đã đi xa lắc đầu thở dài, hỏi một thái giám trong cung rồi đi về phía ngự hoa viên.Đi qua một hồ hoa sen rất đẹp bèn đứng lại ngắm. Một lúc sau bỗng nhiên thấy một đám người đến gần,một nữ tử ăn mặc hoa lệ cùng với mấy nam tử có vẻ là phu quân của nữ tử đang bao vây một nam tử mặc đồ trắng.Trần Nam cảm thấy người mặc áo trắng quen quen hình như đã gặp ở đâu rồi.

“ Cửu công chúa, xin người tự trọng.” Nam tử áo trắng bị bao vây bình tĩnh nhìn cửu công chúa nói nhưng chỉ có hắn mới biết mình đang căng thẳng cỡ nào, hai tay đã ướt đẫm mồ hôi.

“ Tự trọng,bổn công chúa để mắt đến ngươi là phúc phận của ngươi, nhiều lần ngươi trốn được nhưng lần này không may mắn nữa rồi, ngoan ngoãn làm thiếp thứ năm của ta đi, nếu làm bản công chúa vừa lòng, biết đâu lại thăng lên làm quý thiếp… ha ha” Nguyễn Tuyết Nhi cao ngạo nói, nháy mắt ra lệnh cho mấy vị phu quân của mình giữ chặt Phạm Quân không cho chạy thoát.

Phạm Quân- kinh thành đệ nhất mĩ nam, từ ngày đầu gặp mặt nàng đã thích hắn ta luôn tìm cách tiếp cận nhưng hắn lại trốn, thứ nàng muốn làm sao có thể buông tha dễ dàng như vậy, là nhị đệ kết nghĩa của hoàng thượng thì sao chứ, nàng là muội muội ruột của hoàng thượng, muốn gì mà không được, cố tình hoàng huynh thương nàng nhưng lại không ban Phạm Quân cho, nói gì là phải để Phạm Quân tự nguyện, phi, ván đã đóng thuyền không tự nguyện cũng phải ngoan ngoãn vào phủ công chúa nàng thôi. Khó khăn lắm mới có cơ hội không tận dụng mới là người ngu.

Phạm Quân cố giãy giụa nhưng không được, chết tiệt sao hôm nay lại không mang Minh Hữu đi chứ. Nhìn nữ tử đang lại gần mình hắn chỉ có cảm giác ghê tởm buồn nôn.Bất chợt nhìn thấy có người đến gần, là người hắn đã gặp hồi sáng, Trần Nam,không ngờ lại gặp hắn trong tình huống này cảm giác hơi ngượng ngùng. Thấy hắn ta đi qua dành sốt ruột hô lớn

“ Nam huynh ”

Trần Nam nhìn một màn này chẳng quan tâm, nàng biết hắn ta là người gặp lúc sáng nhưng vậy thì sao chứ, đó cũng không phải là chuyện của Trần Nam nàng.  Không quan tâm chuyện người khác nữa, bước qua họ nhưng bất chợt một tiếng gọi mang theo sự vui vẻ vang lên, hai tiếng ‘ Nam huynh’ này đánh sâu vào trái tím nàng.

Trần Nam dừng bước quay lại.

“ Ô, lại xuất hiện một mĩ nam” Nguyễn Tuyết Nhi nhìn người vừa mới xuất hiện, hai mắt tỏa sáng, nếu như Phạm Quân là một mĩ nam ôn nhu như ngọc thì người này lại tuấn mĩ, lạnh lùng, khiến nàng muốn chinh phục.

Trần Nam cúi đầu nhìn nữ tử trong mắt hiện lên sự chán ghét. Nàng năm nay mười sáu tuổi bởi vì từ nhỏ học võ nên cao hơn những nữ tử khác, dù nhỏ tuổi nhưng năm nay nàng đã cao gần mét bảy khi đứng với nữ tử cổ đại này đúng là cao hơn một chút đành hơi cúi đầu.

“ Cút.” Môi mỏng mở ra, giọng nói lạnh như băng làm mọi người rùng mình, cảm giác trời lạnh hơn, chẳng lẽ mùa đông đã đến. nhưng bây giờ mới là tháng chín thôi.

“ Ngươi.. ngươi… có biết ta là ai không mà dám vô lễ với ta?” Nguyễn Tuyết Nhi túc giận quát lớn, nguyên bản khuôn mặt thanh tú giờ trở nên dữ tợn.

Trần Nam nhướn mày, thú vị hỏi “ Ngươi là ai?”

“ Hừ… biết sợ rồi chứ gì, ta nói cho ngươi biết, ta chính là muội muội của hoàng thượng Nguyễn Tuyết Nhi, cửu công chúa của Vân Bằng quốc.” Nguyễn Tuyết Nhi đắc ý nói.

“ Rồi sao?’

“ta có thể cho người làm ái thiếp của ta, ngươi sẽ được hưởng vinh hoa phú quý… kéo ta làm gì?’ Nguyễn Tuyết Nhi đang nói dở thì bị phu quân Trịnh Hòa kéo tay áo tức giận quát.

Trịnh Hòa lo lắng nói nhỏ vào tai phu nhân mình.

Trần Nam thấy Nguyễn Tuyết Nhi nhìn mình vẻ mặt không tin được, lạnh lùng nói ‘ Ta không có hứng thú, đếm đến ba nếu không đi thì mạng sống vẫn còn nhưng đi bằng cách nào thì ta không biết đâu.”

Mấy người nghe âm thanh lạnh lùng không cảm xúc rùng mình, chỉ muốn chạy khỏi đây, Nguyễn Tuyết Nhi nghe vậy không muốn bỏ đi nhưng nghĩ đến người này chém người như chém cây thì rùng mình, nhìn Phạm Quân rồi tức giận bỏ đi. Mấy nam tử cũng vội vàng theo sau. Trịnh Hòa gật đầu chào Trần Nam và Phạm Quân rồi bỏ đi, có mấy ai muốn phu nhân của mình đi tìm nam tử khác chứ nhưng là phu quân không thể không đồng ý, chỉ mong tính tình phu nhân mình thu liễm lại nếu không có ngày gặp họa không biết chừng.


/10

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status