MÃNG HOANG KỶ

Chương 671

/1827


Kỷ Ninh quay đầu nhìn về phía kiếm thuật hiển hiện, kiếm thuật bắt đầu trình diễn, từ đơn giản đến phức tạp, nhìn một chút Kỷ Ninh liền rung động, sau khi xem xong ba lượt, Kỷ Ninh còn không có tỉnh hồn lại.

- Tốt rồi.

Thiếu niên mặc áo đen đứng dậy, trong tay xuất hiện hai thanh Thần Kiếm.

Kỷ Ninh giật mình tỉnh lại.

- Đây là kiếm pháp gì?

Kỷ Ninh liền hỏi.

- Kiếm pháp tên Lạc Hồn!

Thiếu niên mặc áo đen nói.

- Lạc Hồn? Lạc Hồn? Danh tự giống như kiếm pháp... Quả thật là lạc hồn a.

Kỷ Ninh vẻn vẹn quan sát, trong nội tâm đẩy diễn, liền cảm thấy đau đớn vô tận tràn ngập nội tâm, thế nhưng hắn rõ ràng, hắn không có cách nào chính thức luyện thành bộ kiếm pháp này, bởi vì bộ kiếm pháp này hàm ý là Lạc Hồn, là Lạc Hồn sau khi tuyệt vọng tuyệt đối.

Mà Kỷ Ninh không có cách nào để cho mình tuyệt đối tuyệt vọng! Hơn nữa rất nhiều kỹ xảo của bộ kiếm pháp này, cũng cao minh hơn Ảm Nhiên kiếm pháp, ít nhất không thua Minh Nguyệt kiếm thuật của Kỷ Ninh, chỉ kém Ngũ Bảo Kiếm Thuật mà thôi.

- Đến đây đi.

Thiếu niên mặc áo đen đạm mạc nói.

Kỷ Ninh gật đầu, trong tay cũng xuất hiện Thần Kiếm.

HƯU...U...U! HƯU...U...U!

Hai đạo tàn ảnh lóe lên, cũng đã giao thủ.

Hai đại kiếm pháp, một người ý cảnh ảm đạm, kiếm quang không ngớt không dứt. Chính là Ảm Nhiên kiếm thuật hấp thu tinh hoa của các kiếm thuật như Ngũ Bảo Kiếm Thuật sáng tạo thành.

Một người là Lạc Hồn ý cảnh, kiếm pháp ảo diệu do người sáng tạo Nguyệt Hạ Đàm lưu lại, tuy không giống Ngũ Bảo Kiếm Thuật, nhưng kinh thái tuyệt diễm.

Bành bành bành...

Hai người chém giết, ngươi tiến ta lui, ta tiến ngươi lui.

Vậy mà chém giết tương xứng, kiếm thuật của song phương đều có lợi hại riêng, có thể nói xem như Kiếm lực tầng thứ tư cực hạn. Nếu như kiếm tốc có thể mau nữa, cái kia chính là vượt qua Thiên Đạo cực hạn. Nếu như hàm ý càng thêm cao minh, cái kia chính là kiếm Thần Cảnh rồi.

- Kiếm, còn có thể dùng như vậy.

Lúc trước Kỷ Ninh xem qua kiếm pháp ba lần, giờ phút này chứng kiến Trấn Thủ giả thứ mười tự mình thi triển, lập tức nhận thức càng sâu, trong lúc nhất thời cảm ngộ đối với Lạc Hồn kiếm pháp này xông lên đầu.

Kỷ Ninh cùng Trấn Thủ giả thứ mười có bản chất khác nhau.

Trấn Thủ giả thứ mười, vẻn vẹn chỉ biết thi triển một bộ kiếm pháp hiện tại.

Mà Kỷ Ninh lại có thể từ trên người Trấn Thủ giả thứ mười hấp thu kinh nghiệm, thậm chí bắt đầu dung nhập vào Minh Nguyệt kiếm thuật của mình, tuy quá trình nếm thử, ngẫu nhiên kiếm pháp không nối liền rơi vào hạ phong, nhưng thực lực của Kỷ Ninh ở trên chỉnh thể đang mơ hồ tăng lên, kiếm pháp của hắn càng thêm phiêu hốt bất định, càng cường đại hơn, nên trận chiến này không ngừng tiếp tục...

Một ngày, hai ngày, ba ngày...

Song phương đều không có thi triển thần thông, chỉ so kiếm thuật.

Cảm ngộ kiếm pháp ở trong đầu Kỷ Ninh không ngừng dung hợp, không ngừng hấp thu, loại cảm giác tiến bộ này để hắn si mê. Thế nhưng dù sao hôm nay kiếm thuật của hắn đã đến một cực hạn rồi, muốn tăng lên là cực kỳ xa vời, tối đa áp chế Trấn Thủ giả thứ mười mà thôi, thậm chí Trấn Thủ giả thứ mười ngẫu nhiên còn có thể phản kích.

- Hả?

Kỷ Ninh bỗng nhiên sững sờ, kiếm quang cũng thay đổi chậm.

Bành!

Một đạo kiếm quang trảm ở trên người Kỷ Ninh, để Kỷ Ninh bay ngược ra.

- Vì sao ngươi dừng lại?

Trấn Thủ giả thứ mười đứng ở đó nhíu mày, rõ ràng kiếm thuật của đối phương đã hơi cao hơn hắn một bậc, nếu như ác chiến tiếp, Kỷ Ninh không có chút tiến bộ nào, hắn cũng sẽ để Kỷ Ninh tiến vào hòn đảo thứ năm. Hắn là phát giác được Kỷ Ninh đang chậm rãi tiến bộ, kiếm pháp không ngừng dung hợp biến hóa, cho nên hắn không ngừng bồi tiếp Kỷ Ninh giao chiến.

Bởi vì Vạn Nhận lộ là nơi tôi luyện Thiên Thần, nếu như Kỷ Ninh tiến bộ, hắn đương nhiên sẽ không ngừng.

Nhưng kiếm của Kỷ Ninh đột nhiên ngừng... làm Trấn Thủ giả nghi hoặc.

Kỷ Ninh đứng ở nơi xa, ánh mắt mê mang.

Nhưng trong đầu hắn lại như Bàn Cổ khai thiên.

Oanh!

Phương pháp vận chuyển của Lạc Hồn kiếm thuật, cùng Ngũ Bảo Kiếm Thuật hoàn toàn bất đồng. Minh Nguyệt kiếm thuật của Kỷ Ninh dù sao cũng là lấy từ Ngũ Bảo Kiếm Thuật. Cho nên khi Kỷ Ninh không ngừng dung nhập ảo diệu của Lạc Hồn kiếm thuật vào Ngũ Bảo Kiếm Thuật, ngay ở thời khắc đó hắn bỗng nhiên hiểu, tầng trở ngại cuối cùng của Ngũ Bảo Kiếm Thuật, lúc trước một mực như trong sương mù thám hoa khó có thể thấy rõ, giờ phút này Kỷ Ninh lại trực tiếp đột phá.

Bành...

- Ngũ Bảo Kiếm Thuật...

Kỷ Ninh nhắm mắt lại, trong đầu có đại lượng ảo diệu nhanh chóng kết hợp, lúc trước lĩnh ngộ Ngũ Bảo Kiếm Thuật, giờ phút này nhanh chóng dung hợp xỏ xuyên qua, hòa làm một thể.

Toàn bộ Ngũ Bảo Kiếm Thuật, tất cả đều hiểu được!

Không còn chút nghi hoặc nào nữa.

- Nguyên lai, cái này chính là vượt qua Thiên Đạo cực hạn.

Kỷ Ninh mở mắt ra nhìn bầu trời hắc ám chung quanh, ngón tay nhẹ nhàng vẽ một cái, tạo nên rung động, mơ hồ va chạm vào cái gì.

Quá khứ Kỷ Ninh cho rằng, Thiên Đạo là quy tắc vận hành của Tam Giới, vượt qua Thiên Đạo cực hạn... Chính là vượt qua quy tắc vận hành của Tam Giới!

Nhưng giờ phút này chính thức đột phá, hiểu ra Ngũ Bảo Kiếm Thuật, Kỷ Ninh mới hiểu hàm nghĩa chính thức khi vượt qua Thiên Đạo cực hạn.

Thiên Đạo...

Thực không phải là Thiên Đạo của Tam Giới, mà là Thiên Đạo không chỗ nào không có!

Như Bàn Cổ Hỗn Độn giới, Vô Gian Hỗn Độn giới đều có được Thiên Đạo thuộc về mình, Thiên Đạo của từng Hỗn Độn giới cũng không giống! Coi như là trong Hỗn Độn vô tận... cũng có Hỗn Độn Thiên Đạo bao trùm khắp nơi, như Nguyệt Hạ Đàm, Thế Giới lao lung,… đồng dạng có Hỗn Độn Thiên Đạo bao phủ.

Có một tầng quy tắc vô hình... Bao phủ tất cả địa phương ở trong Hỗn Độn.

Ở trong quy tắc này, có rất nhiều hạn chế, nói thí dụ như tốc độ nhanh nhất chỉ có thể là tốc độ ánh sáng! Thời gian chỉ có thể không ngừng đi về phía trước, không cách nào đảo lưu. Cái gọi là Thời Gian pháp thuật chỉ là quan sát chuyện phát sinh ở quá khứ, mà không phải chân chính đảo lưu thời gian! Lôi Điện, hỏa diễm, gió, nước… uy năng mạnh nhất là ở nhiều ít...

Đây là quy tắc, đây là gông xiềng bao phủ ở trên người vô số sinh linh, chính bởi vì có cái gông xiềng này, vô số Hỗn Độn thế giới mới có thể ổn định vận chuyển, nếu không mặc kệ bộc phát xằng bậy, như Bàn Cổ Hỗn Độn giới, Vô Gian Hỗn Độn giới chỉ sợ không đợi va chạm lẫn nhau, liền sớm hủy diệt.

Đương nhiên…

Ở trong vô số sinh linh, có ít người kinh thái tuyệt diễm, nhưng đột phá tầng gông xiềng này, đạt tới cấp độ rất cao.

Kiếm của Kỷ Ninh, hôm nay ở trên tốc độ liền đột phá gông xiềng.

/1827

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status