Vào lúc rạng sáng, hình ảnh và tin tức về việc Tôn Kiến Xuyên cầu hôn bị cự tuyệt đã lan truyền trên Internet, còn có người tung ảnh anh cởi quần nơi công cộng sau khi uống quá nhiều. Những con cú mở rộng tầm mắt, sôi nổi cảm thán trước sự điên rồ của anh ta. Theo tình hình này, anh sẽ trở thành trò cười của mọi người sau bình minh.
Ada đưa những bình luận này cho Trần Tê trước khi đi ngủ, gãi đầu và nói: "Làm sao bây giờ? Chị Nghiên cùng bọn họ đêm nay chắc không thể ngủ được. Khuya khoắt, cũng không biết nhờ ai xóa bài đi được. Chị có nghĩ anh ta bị điên rồi không?"
Trần Tê không muốn nghe bất cứ điều gì về Tôn Kiến Xuyên nữa, cô nói: "Sáng mai đem tin chia tay công bố ra đi."
Ada không thích Tôn Kiến Xuyên nhưng cô không thể chịu đựng được khi nghĩ đến "lễ rửa tội trong cơn bão" mà anh ấy sắp phải đối mặt, có chút không đành lòng.
"Chị Tê, chúng ta làm như vậy có quá tàn nhẫn không?"
"Đêm dài lắm mộng. Đoạn Yến Phi sẽ không làm gì cả đâu." Trần Tê im lặng một lúc rồi nói, "Đi liên lạc với cô ta. Bọn họ có thể đưa ra tuyên bố chia tay trước, nhưng tôi nhiều nhất chỉ có thể chờ đến giữa trưa."
Ada đã liên lạc với đoàn đội của Tôn Kiến Xuyên suốt đêm, nhưng bao gồm cả Đoạn Nghiên Phi, người của bọn họ dường như biến mất khỏi không khí. Sau bình minh, Ada và Trần Tê đã nhìn thấy sự tàn nhẫn thực sự.
Tin tức tiêu cực về Tôn Kiến Xuyên vẫn chưa được rút lại,mọi người người đang đi học, trên đường đi làm đều theo dõi hắn ở tư thế của một kẻ thất bại, nhưng họ đã bị một tin tức thậm chí còn bùng nổ hơn: nữ chính trong vụ cầu hôn của Tôn Kiến Xuyên đêm qua - Hình ảnh Trần Tê cùng người khác trong đêm khuya "rung xe" đã được phổ biến rộng rãi trên Internet.
Trong bức ảnh, Trần Tê ở ghế lái cùng người khác giới bên cạnh chặt chẽ ôm hôn, cô cũng bị chụp ảnh đang ngồi trên người đối phương mà không mặc quần áo, hai người họ giống như một cặp song sinh dính liền. Dù chỉ là ảnh tĩnh nhưng tư thế vẫn khiến người nhìn nóng mắt, không khó để não bù đắp những phần còn lại không phù hợp với trẻ nhỏ.
Chẳng mấy chốc có người đã phát hiện ra từ quần áo của Trần Tê và bối cảnh của bức ảnh, rằng đây là một bộ phim cô quay ở Hoành Điếm ba năm trước, khi cô và Tôn Kiến Xuyên đã công khai mối quan hệ của họ. Người đàn ông bên cạnh Trần Tê xấp xỉ tuổi và dáng người với Tôn Kiến Xuyên, nhưng "Món cay Tứ Xuyên" đã phẫn nộ ném ra hành trình của anh trai họ trong thời gian đó. Tôn Kiến Xuyên đang quay MV mới của anh ở Cộng hòa Séc, tuyệt đối không thể xuất hiện ở Hoành Điếm. Bằng chứng này càng khẳng định sự thật rằng Trần Tê một chân đạp hai thuyền.
Sau đó, người xem mới nhận ra rằng cái gọi là "tình yêu tinh tế nhất làng giải trí" đều là giả! Trần Tê từ lâu đã phản bội người yêu thanh mai trúc mã của mình, cô không nóng không lạnh mà treo Tôn Kiến Xuyên, như một bông hoa lạnh lùng cao ngạo, nhưng sau lưng lại củi khô lửa bốc với người đàn ông khác. Và Tôn Kiến Xuyên với màn cầu hôn thất bại, làm trò hề bị chê cười trở thành một kẻ đau khổ chịu nhẫn nhục vì tình yêu.
Trần Tê không khỏi bội phục khả năng suy luận của Holmes, cô nhìn chằm chằm vào những bức ảnh một lúc lâu mới nhớ ra - ồ, đây là đêm Vệ Gia đến Hoành Điếm để đón "Trần Viên Viên"". Lúc đó bọn họ mới ở bên nhau không bao lâu, cũng đúng là khoảng thời gian tình yêu nồng cháy. Gặp được nhau thật không dễ dàng, quanh năm đều có phóng viên ngồi xổm quanh khách sạn do đoàn làm phim sắp xếp, cô lái xe lòng vòng mấy vòng mới tìm được một nơi mà mình cho là an toàn, không chút do dự dừng xe hôn. Khi đó Vệ Gia đã nhắc nhở cô, cô đã cười và nói rằng cô còn lâu mới nổi tiếng để khiến các tay săn ảnh phải tốn nhiều công sức.
Thời điểm phơi ra ánh sáng của bức ảnh này thật sự tài tình. Trần Tê không khỏi cảm thấy ớn lạnh sống lưng khi nghĩ rằng đối phương đã che giấu bằng chứng trong nhiều năm và chỉ chờ đặt nó trên lưỡi dao. Nỗi sợ hãi này đối với cô còn lớn hơn chính bức ảnh.
Ngày hôm sau, Trần Tê trở lại Bắc Kinh cho bộ phim điện ảnh mới, tất cả các phóng viên ở hiện trường đều vây quanh cô, yêu cầu cô trả lời về "bộ phim tình cảm" mới của mình. Đây là một bộ phim văn học kinh phí thấp do một đạo diễn trẻ chỉ đạo, Trần Tê là nữ chính. Cô cũng lần nữa đem đề tài này hướng vào bộ phim điện ảnh, nhưng so với vụ "xe rung" đang hot, bộ phim dành cho những khán giả riêng bên cạnh đề tài dành cho phái nữ, cùng đạo diễn sắc mặt cô đơn như nhau, cùng đóng với diễn viên gạo cội cũng có cảm xúc.
(Editor: đoạn ngày hôm sau.... cảm xúc này edit hơi bị rối chút, xin lỗi.)
Đúng lúc này, "món cay Tứ Xuyên" đóng giả một người hâm mộ điện ảnh đã ném chai nước khoáng vào Trần Tê, mắng to cô là một phụ nữ "lả lơi ong bướm", khiến một trận xôn xao. Một buổi tuyên truyền phim điện anhr hay đã buộc phải kết thúc trong một trò hề. Khi thông cáo báo chí được đưa ra, tất cả những hình ảnh bắt mắt đều là cảnh Trần Tê trừng mắt nhìn hung thủ sau khi Ada đỡ đòn tấn công chai nước khoáng cho Trần Tê.
Không lâu sau, một diễn viên lớn tuổi được kính trọng đã đề cập trong một cuộc phỏng vấn rằng các diễn viên trẻ nên chú ý đến việc tu dưỡng nghệ thuật và đạo đức thay vì được thổi phồng một cách mù quáng và thu hút sự chú ý của mọi người. Dù không nêu tên nhưng hầu hết mọi người đều chủ động đặt tên Trần Tê trong vòng xoáy dư luận.
Tôn Kiến Xuyên đã im lặng kể từ khi vụ việc xảy ra, lúc này mới lên tiếng. Lần đầu tiên anh thông qua đoàn đội kêu gọi "món cay Tứ Xuyên" tôn trọng cảm xúc cá nhân của anh và không đổ lỗi cho người khác. Sau đó, khi phóng viên chặn cửa nhà, anh ta thừa nhận rằng mình thực sự đã cầu hôn và Trần Tê có quyền từ chối. Ngay khi điều này được nói ra, một trang web với đa số cư dân mạng là nam giới đã đăng rất nhiều bài chế nhạo Tôn Kiến Xuyên, cho rằng anh là nỗi ô nhục của đàn ông và vua lốp dự phòng. Người hâm mộ đối thủ cạnh tranh gọi anh là "Tôn Lục Xuyên". Tôn Kiến Xuyên, người thường nhảy cao ba thước khi phấn khích lại nhịn được tất cả. Chỉ những "món cay Tứ Xuyên" cẩn thận mới phát hiện ra tài khoản của anh đang lặp đi lặp lại bài hát "Khi cô cười" vào lúc nửa đêm. Anh đã hư hư thật thật đăng một bài trên Weibo - Tôi không đủ tốt, nhưng tôi yêu cô!
"Món cay Tứ Xuyên" trái tim tan nát. Hành vi thua trắng trợn và nhận mình đội nón xanh của Tôn Kiến Xuyên không hiểu sao đã giành được sự đồng cảm của một bộ phận lớn những người ăn dưa. Nhiều lời bài hát anh ấy viết trong quá khứ được dùng để diễn giải mối quan hệ của anh với Trần Tê, mỗi bài hát đều mang một ý nghĩa mới. Vé vào cửa cho buổi biểu diễn cuối năm của anh đã bị đầu cơ bán với giá cắt cổ nhưng vẫn khó mua. Vào đêm cầu hôn thất bại, hành vi mất khống chế của anh cũng trở thành biểu hiện chí tình chí nghĩa, cùng với quần lót anh mặc trên mạng bán hết.
Tống Minh Minh đang hồi phục sức khỏe ở Tam Á đã bay về Bắc Kinh và mắng mỏ Trần Tê đến nát nhừ. Ada suýt nữa phải cuốn gói, Trần Tê ra mặt cứu cô nhưng cô lại hối hận, cả đêm đỏ mắt đọc bình luận trên mạng, càng đọc càng nghi ngờ cuộc đời.
Ông nội của Ada là giáo viên dạy vẽ truyền thống Trung Quốc của Tống Minh Minh, vì mối quan hệ này, Trần Tê đã đề nghị Ada làm trợ lý cho mình và Tống Minh Minh đã đồng ý. Về bản chất, cả cô và Trần Tê đều là những người theo chủ nghĩa lý tưởng, nhưng họ không tham gia sâu. Không phải Tống Minh Minh không nghĩ tới an bài một người thông minh hơn, khéo léo hơn ở bên cạnh Trần Tê. Nhưng Trần Tê có một tính cách mạnh mẽ, nhiều ý tưởng lớn và cực kỳ hay thay đổi, cô sẽ không dễ bị thao túng, những người bình thường không thể ở bên cô, ngược lại, sự mềm mại kiên định và tính tình có thể trung hòa của Ada có thể hóa giải tinh thần của cô. Họ đã làm việc trong vòng này được vài năm, ít nhiều đã học được cách làm với nhau, chuẩn bị công việc hàng ngày cũng thuận buồm xuôi gió, cũng tự nhận họ có khả năng độc lập, không thể tưởng tượng ngay lập tức bị thực tế đánh một đòn hiểm.
"Cứng cánh rồi, những chuyện như này cũng không có ai thông báo cho ta một tiếng. Nhìn bộ dạng ngu xuẩn của động vật ăn cỏ các ngươi!"
Ada không thể ngẩng đầu lên trước lời mắng mỏ của Tống nữ sĩ.
Trần Tê nói: "Là con không cho cô nói với mẹ. Sức khỏe của mẹ không tốt. Đây không phải là lần đầu tiên Tôn Kiến Xuyên bị co giật não. Hắn đã cầu hôn con, nhưng con đã từ chối, đáng lẽ chuyện nhỏ này không đáng kinh động mẹ. Ai ngờ bọn họ còn giấu ám chiêu!"
"Hừ, con gái bảo bối của ta thật đúng là có hiếu." Tống Minh Minh cười lạnh một tiếng, "Ta còn tưởng rằng ngươi sợ ta ngăn cản ngươi cùng Tôn Kiến Xuyên cởi trói."
"Cũng không phải không cân nhắc phương diện này."
"Còn dám thừa nhận! Đã nói bao nhiêu lần rồi, ngươi bây giờ đang ở giai đoạn phát triển của sự nghiệp, chỉ nghĩ đến việc giành giải thưởng thì vô ích, không thể ném duyên của mình với khán giả được! Hoặc là đừng quan tâm đến sống chết của tên ngu xuẩn kia, muốn nhảy thì nhảy! Ngươi cùng hắn tuyên bố chia tay thì sao? Có chân mệnh thiên tử chờ cưới ngươi sao?"
"Tôn Kiến Xuyên trước mặt nhiều người như vậy cầu hôn, mẹ muốn con nhận lời anh ta!"
"Tỉnh táo đi... Mọi chuyện đã đến mức này rồi, ai đó phải bị biến thành trò cười, không phải hắn thì chính là ngươi! Đoạn Nghiên Phi sẽ làm bất cứ điều gì để giữ chân tên ngốc Tôn Kiến Xuyên đó. Năm trước cô ta làm thế nào cầu xin ta chuộc lại bức ảnh của Tôn Kiến Xuyên? Làm sao ta lại không không lưu lại bức ảnh để phòng ngừa vạn nhất cơ chứ? Cầu hôn thì cầu hôn. Hắn cho ngươi một bài, ngươi cứ nhận trước đi, xong việc tìm người đem ảnh giường chiếu của nó cùng đàn ông thả ra, sau này ai dám bức ngươi làm vợ?"
Trần Tê thán phục nói: "Lợi hại! Nhưng con không thể làm được!"
Tống Minh Minh mặt lộ vẻ mỉa mai: "Nếu ngươi đã đặt ra tiêu chuẩn đạo đức cao như vậy, ăn vụng đừng quên chùi mép!"
"..."
Trần Tê đỏ mặt, không hề biện minh. Cô có thể nói chính mình không thẹn với lương tâm - ma quỷ không quản được trong lòng cô nghĩ gì! Cuộc chiến dư luận thua hết cả bàn cờ. Trong mắt mọi người, người đàn ông trong ảnh là đối tác lừa dối của cô, kẻ ngoại tình của Trần Tê.
Tống Minh Minh bụng đầy tức giận, nhưng bà hụt hẫng khi nhìn Trần Tê ngậm bồ hòn và nằm yên chịu trận. Mấy năm nay Tống Minh Minh mở một con mắt nhắm một con mắt trước chuyện của Trần Tê và Vệ Gia. Đứng dưới góc độ người đại diện, mối quan hệ này chắc chắn là nguy hiểm, nhưng với tư cách là một người mẹ, bà hy vọng có thể thấy Trần Tê có một cuộc sống thoải mái hơn. Trần Tê không còn vui vẻ kể về người trong lòng trước mặt mẹ như hồi còn thiếu nữ. Tống Minh Minh nhất định muốn hỏi nhưng cô chỉ nói bên miệng râu ria, không hương vị gì cô cũng phải gặm đến cùng. Nhưng mỗi khi cô công việc rảnh rỗi vội vã chạy đến ngõ Kim Quang, bộ dáng của cô chỉ có thể dùng bốn chữ "nóng lòng về nhà" hình dung. Trần Tê và Vệ Gia có tu thành chính quả hay không, đối với Tống Minh Minh, điều đó không quan trọng. Lâu dài là gì? Đá quý vĩnh cửu chỉ được giữ trong vài thập kỷ. Nhưng mà một mối quan hệ tốt đẹp không nên là trở ngại cho nhau, sự cố chấp của Trần Tê ở phương diện này giống như một thói quen xấu, không khác gì việc không thể bỏ hút thuốc và uống rượu.
Trần Tê ngã vào trên sô pha, dùng gối che mặt, trầm mặc hồi lâu. Tống Minh Minh ngồi bên cạnh nói: "Được rồi, đừng muôn chết không muốn sống nữa!"
Đột nhiên có tiếng cười từ dưới gối. Hóa ra là cô đang nằm nghịch điện thoại di động! Cô đã cho Tống Minh Minh xem tin tức mà cô vừa nhận được, nói rằng hậu viện hội của Tôn Kiến Xuyên đã quyết định thay đổi màu tiếp ứng của họ thành "màu xanh lá cây rực rỡ", đồng thời cũng đặt hàng một số lượng lớn thú bông hình chuối cho buổi hòa nhạc cá nhân sắp tới của Tôn Kiến Xuyên, muốn lấy chính năng lượng của anh trai các nàng để cùng nhau xua tan sương mù.
Tống Minh Minh rõ ràng cũng bị chọc cười, cười hỏi Trần Tê: "Không cần dùng biện pháp gì, Tôn Kiến Xuyên đã vượt qua khảo nghiệm này. Nói cho ta biết, ngươi có tính toán gì không?"
"Cùng lắm thì rời khỏi vòng là được." Trần Tê thờ ơ nói.
"Chó má!" Tống Minh Minh vỗ cái mạnh lên đùi Trần Tê, "Ngươi có thể rời khỏi vòng, nhưng không phải bây giờ! Bỏ cuộc bây giờ có nghĩa là cái tên Trần Tê không còn có thể thoát khỏi "gian lận" trong trí nhớ của công chúng. Cái mác "phóng đãng" sẽ luôn là cái chê cười! Ngươi có thể ném khỏi cái này, ta ném không được!"
"Vậy con phải làm sao bây giờ? Mọi hoạt động của con đều đã bị hủy bỏ. Đoàn làm phim còn nói nên xem xét lại bộ phim mới sắp ký hợp đồng. Con sẽ không cầu xin Tôn Kiến Xuyên. Hắn đã tạo ra nhân vật của mình thành công như vậy. Không kêu lên một tiếng "Đại Lang, đến giờ uống thuốc rồi", thật tội nghiệp cho anh ta!"
"Không phải là không thể xoay chuyển tình thế... Từ bây giờ hãy thành thật với mẹ, làm bất cứ điều gì mẹ yêu cầu."
Tống Minh Minh đã cho Trần Tê thời gian để suy nghĩ về điều đó.
Trần Tê nói: "Con có thể nghe lời mẹ. Mẹ giúp con một việc, đừng để bất cứ ai làm phiền Vệ Gia. Đó không phải việc của anh ấy, Nhạc Nhạc không thể chịu đựng được."
Tống Minh Minh thở dài, sống lâu có thể nhìn thấy đủ thứ hiếm lạ, có người đội nón xanh trang nghiêm đoan trang, có người gặm xương gà lâu ngày bị thiêu đến cháy đuôi còn không quên ăn hộ.
Ada đưa những bình luận này cho Trần Tê trước khi đi ngủ, gãi đầu và nói: "Làm sao bây giờ? Chị Nghiên cùng bọn họ đêm nay chắc không thể ngủ được. Khuya khoắt, cũng không biết nhờ ai xóa bài đi được. Chị có nghĩ anh ta bị điên rồi không?"
Trần Tê không muốn nghe bất cứ điều gì về Tôn Kiến Xuyên nữa, cô nói: "Sáng mai đem tin chia tay công bố ra đi."
Ada không thích Tôn Kiến Xuyên nhưng cô không thể chịu đựng được khi nghĩ đến "lễ rửa tội trong cơn bão" mà anh ấy sắp phải đối mặt, có chút không đành lòng.
"Chị Tê, chúng ta làm như vậy có quá tàn nhẫn không?"
"Đêm dài lắm mộng. Đoạn Yến Phi sẽ không làm gì cả đâu." Trần Tê im lặng một lúc rồi nói, "Đi liên lạc với cô ta. Bọn họ có thể đưa ra tuyên bố chia tay trước, nhưng tôi nhiều nhất chỉ có thể chờ đến giữa trưa."
Ada đã liên lạc với đoàn đội của Tôn Kiến Xuyên suốt đêm, nhưng bao gồm cả Đoạn Nghiên Phi, người của bọn họ dường như biến mất khỏi không khí. Sau bình minh, Ada và Trần Tê đã nhìn thấy sự tàn nhẫn thực sự.
Tin tức tiêu cực về Tôn Kiến Xuyên vẫn chưa được rút lại,mọi người người đang đi học, trên đường đi làm đều theo dõi hắn ở tư thế của một kẻ thất bại, nhưng họ đã bị một tin tức thậm chí còn bùng nổ hơn: nữ chính trong vụ cầu hôn của Tôn Kiến Xuyên đêm qua - Hình ảnh Trần Tê cùng người khác trong đêm khuya "rung xe" đã được phổ biến rộng rãi trên Internet.
Trong bức ảnh, Trần Tê ở ghế lái cùng người khác giới bên cạnh chặt chẽ ôm hôn, cô cũng bị chụp ảnh đang ngồi trên người đối phương mà không mặc quần áo, hai người họ giống như một cặp song sinh dính liền. Dù chỉ là ảnh tĩnh nhưng tư thế vẫn khiến người nhìn nóng mắt, không khó để não bù đắp những phần còn lại không phù hợp với trẻ nhỏ.
Chẳng mấy chốc có người đã phát hiện ra từ quần áo của Trần Tê và bối cảnh của bức ảnh, rằng đây là một bộ phim cô quay ở Hoành Điếm ba năm trước, khi cô và Tôn Kiến Xuyên đã công khai mối quan hệ của họ. Người đàn ông bên cạnh Trần Tê xấp xỉ tuổi và dáng người với Tôn Kiến Xuyên, nhưng "Món cay Tứ Xuyên" đã phẫn nộ ném ra hành trình của anh trai họ trong thời gian đó. Tôn Kiến Xuyên đang quay MV mới của anh ở Cộng hòa Séc, tuyệt đối không thể xuất hiện ở Hoành Điếm. Bằng chứng này càng khẳng định sự thật rằng Trần Tê một chân đạp hai thuyền.
Sau đó, người xem mới nhận ra rằng cái gọi là "tình yêu tinh tế nhất làng giải trí" đều là giả! Trần Tê từ lâu đã phản bội người yêu thanh mai trúc mã của mình, cô không nóng không lạnh mà treo Tôn Kiến Xuyên, như một bông hoa lạnh lùng cao ngạo, nhưng sau lưng lại củi khô lửa bốc với người đàn ông khác. Và Tôn Kiến Xuyên với màn cầu hôn thất bại, làm trò hề bị chê cười trở thành một kẻ đau khổ chịu nhẫn nhục vì tình yêu.
Trần Tê không khỏi bội phục khả năng suy luận của Holmes, cô nhìn chằm chằm vào những bức ảnh một lúc lâu mới nhớ ra - ồ, đây là đêm Vệ Gia đến Hoành Điếm để đón "Trần Viên Viên"". Lúc đó bọn họ mới ở bên nhau không bao lâu, cũng đúng là khoảng thời gian tình yêu nồng cháy. Gặp được nhau thật không dễ dàng, quanh năm đều có phóng viên ngồi xổm quanh khách sạn do đoàn làm phim sắp xếp, cô lái xe lòng vòng mấy vòng mới tìm được một nơi mà mình cho là an toàn, không chút do dự dừng xe hôn. Khi đó Vệ Gia đã nhắc nhở cô, cô đã cười và nói rằng cô còn lâu mới nổi tiếng để khiến các tay săn ảnh phải tốn nhiều công sức.
Thời điểm phơi ra ánh sáng của bức ảnh này thật sự tài tình. Trần Tê không khỏi cảm thấy ớn lạnh sống lưng khi nghĩ rằng đối phương đã che giấu bằng chứng trong nhiều năm và chỉ chờ đặt nó trên lưỡi dao. Nỗi sợ hãi này đối với cô còn lớn hơn chính bức ảnh.
Ngày hôm sau, Trần Tê trở lại Bắc Kinh cho bộ phim điện ảnh mới, tất cả các phóng viên ở hiện trường đều vây quanh cô, yêu cầu cô trả lời về "bộ phim tình cảm" mới của mình. Đây là một bộ phim văn học kinh phí thấp do một đạo diễn trẻ chỉ đạo, Trần Tê là nữ chính. Cô cũng lần nữa đem đề tài này hướng vào bộ phim điện ảnh, nhưng so với vụ "xe rung" đang hot, bộ phim dành cho những khán giả riêng bên cạnh đề tài dành cho phái nữ, cùng đạo diễn sắc mặt cô đơn như nhau, cùng đóng với diễn viên gạo cội cũng có cảm xúc.
(Editor: đoạn ngày hôm sau.... cảm xúc này edit hơi bị rối chút, xin lỗi.)
Đúng lúc này, "món cay Tứ Xuyên" đóng giả một người hâm mộ điện ảnh đã ném chai nước khoáng vào Trần Tê, mắng to cô là một phụ nữ "lả lơi ong bướm", khiến một trận xôn xao. Một buổi tuyên truyền phim điện anhr hay đã buộc phải kết thúc trong một trò hề. Khi thông cáo báo chí được đưa ra, tất cả những hình ảnh bắt mắt đều là cảnh Trần Tê trừng mắt nhìn hung thủ sau khi Ada đỡ đòn tấn công chai nước khoáng cho Trần Tê.
Không lâu sau, một diễn viên lớn tuổi được kính trọng đã đề cập trong một cuộc phỏng vấn rằng các diễn viên trẻ nên chú ý đến việc tu dưỡng nghệ thuật và đạo đức thay vì được thổi phồng một cách mù quáng và thu hút sự chú ý của mọi người. Dù không nêu tên nhưng hầu hết mọi người đều chủ động đặt tên Trần Tê trong vòng xoáy dư luận.
Tôn Kiến Xuyên đã im lặng kể từ khi vụ việc xảy ra, lúc này mới lên tiếng. Lần đầu tiên anh thông qua đoàn đội kêu gọi "món cay Tứ Xuyên" tôn trọng cảm xúc cá nhân của anh và không đổ lỗi cho người khác. Sau đó, khi phóng viên chặn cửa nhà, anh ta thừa nhận rằng mình thực sự đã cầu hôn và Trần Tê có quyền từ chối. Ngay khi điều này được nói ra, một trang web với đa số cư dân mạng là nam giới đã đăng rất nhiều bài chế nhạo Tôn Kiến Xuyên, cho rằng anh là nỗi ô nhục của đàn ông và vua lốp dự phòng. Người hâm mộ đối thủ cạnh tranh gọi anh là "Tôn Lục Xuyên". Tôn Kiến Xuyên, người thường nhảy cao ba thước khi phấn khích lại nhịn được tất cả. Chỉ những "món cay Tứ Xuyên" cẩn thận mới phát hiện ra tài khoản của anh đang lặp đi lặp lại bài hát "Khi cô cười" vào lúc nửa đêm. Anh đã hư hư thật thật đăng một bài trên Weibo - Tôi không đủ tốt, nhưng tôi yêu cô!
"Món cay Tứ Xuyên" trái tim tan nát. Hành vi thua trắng trợn và nhận mình đội nón xanh của Tôn Kiến Xuyên không hiểu sao đã giành được sự đồng cảm của một bộ phận lớn những người ăn dưa. Nhiều lời bài hát anh ấy viết trong quá khứ được dùng để diễn giải mối quan hệ của anh với Trần Tê, mỗi bài hát đều mang một ý nghĩa mới. Vé vào cửa cho buổi biểu diễn cuối năm của anh đã bị đầu cơ bán với giá cắt cổ nhưng vẫn khó mua. Vào đêm cầu hôn thất bại, hành vi mất khống chế của anh cũng trở thành biểu hiện chí tình chí nghĩa, cùng với quần lót anh mặc trên mạng bán hết.
Tống Minh Minh đang hồi phục sức khỏe ở Tam Á đã bay về Bắc Kinh và mắng mỏ Trần Tê đến nát nhừ. Ada suýt nữa phải cuốn gói, Trần Tê ra mặt cứu cô nhưng cô lại hối hận, cả đêm đỏ mắt đọc bình luận trên mạng, càng đọc càng nghi ngờ cuộc đời.
Ông nội của Ada là giáo viên dạy vẽ truyền thống Trung Quốc của Tống Minh Minh, vì mối quan hệ này, Trần Tê đã đề nghị Ada làm trợ lý cho mình và Tống Minh Minh đã đồng ý. Về bản chất, cả cô và Trần Tê đều là những người theo chủ nghĩa lý tưởng, nhưng họ không tham gia sâu. Không phải Tống Minh Minh không nghĩ tới an bài một người thông minh hơn, khéo léo hơn ở bên cạnh Trần Tê. Nhưng Trần Tê có một tính cách mạnh mẽ, nhiều ý tưởng lớn và cực kỳ hay thay đổi, cô sẽ không dễ bị thao túng, những người bình thường không thể ở bên cô, ngược lại, sự mềm mại kiên định và tính tình có thể trung hòa của Ada có thể hóa giải tinh thần của cô. Họ đã làm việc trong vòng này được vài năm, ít nhiều đã học được cách làm với nhau, chuẩn bị công việc hàng ngày cũng thuận buồm xuôi gió, cũng tự nhận họ có khả năng độc lập, không thể tưởng tượng ngay lập tức bị thực tế đánh một đòn hiểm.
"Cứng cánh rồi, những chuyện như này cũng không có ai thông báo cho ta một tiếng. Nhìn bộ dạng ngu xuẩn của động vật ăn cỏ các ngươi!"
Ada không thể ngẩng đầu lên trước lời mắng mỏ của Tống nữ sĩ.
Trần Tê nói: "Là con không cho cô nói với mẹ. Sức khỏe của mẹ không tốt. Đây không phải là lần đầu tiên Tôn Kiến Xuyên bị co giật não. Hắn đã cầu hôn con, nhưng con đã từ chối, đáng lẽ chuyện nhỏ này không đáng kinh động mẹ. Ai ngờ bọn họ còn giấu ám chiêu!"
"Hừ, con gái bảo bối của ta thật đúng là có hiếu." Tống Minh Minh cười lạnh một tiếng, "Ta còn tưởng rằng ngươi sợ ta ngăn cản ngươi cùng Tôn Kiến Xuyên cởi trói."
"Cũng không phải không cân nhắc phương diện này."
"Còn dám thừa nhận! Đã nói bao nhiêu lần rồi, ngươi bây giờ đang ở giai đoạn phát triển của sự nghiệp, chỉ nghĩ đến việc giành giải thưởng thì vô ích, không thể ném duyên của mình với khán giả được! Hoặc là đừng quan tâm đến sống chết của tên ngu xuẩn kia, muốn nhảy thì nhảy! Ngươi cùng hắn tuyên bố chia tay thì sao? Có chân mệnh thiên tử chờ cưới ngươi sao?"
"Tôn Kiến Xuyên trước mặt nhiều người như vậy cầu hôn, mẹ muốn con nhận lời anh ta!"
"Tỉnh táo đi... Mọi chuyện đã đến mức này rồi, ai đó phải bị biến thành trò cười, không phải hắn thì chính là ngươi! Đoạn Nghiên Phi sẽ làm bất cứ điều gì để giữ chân tên ngốc Tôn Kiến Xuyên đó. Năm trước cô ta làm thế nào cầu xin ta chuộc lại bức ảnh của Tôn Kiến Xuyên? Làm sao ta lại không không lưu lại bức ảnh để phòng ngừa vạn nhất cơ chứ? Cầu hôn thì cầu hôn. Hắn cho ngươi một bài, ngươi cứ nhận trước đi, xong việc tìm người đem ảnh giường chiếu của nó cùng đàn ông thả ra, sau này ai dám bức ngươi làm vợ?"
Trần Tê thán phục nói: "Lợi hại! Nhưng con không thể làm được!"
Tống Minh Minh mặt lộ vẻ mỉa mai: "Nếu ngươi đã đặt ra tiêu chuẩn đạo đức cao như vậy, ăn vụng đừng quên chùi mép!"
"..."
Trần Tê đỏ mặt, không hề biện minh. Cô có thể nói chính mình không thẹn với lương tâm - ma quỷ không quản được trong lòng cô nghĩ gì! Cuộc chiến dư luận thua hết cả bàn cờ. Trong mắt mọi người, người đàn ông trong ảnh là đối tác lừa dối của cô, kẻ ngoại tình của Trần Tê.
Tống Minh Minh bụng đầy tức giận, nhưng bà hụt hẫng khi nhìn Trần Tê ngậm bồ hòn và nằm yên chịu trận. Mấy năm nay Tống Minh Minh mở một con mắt nhắm một con mắt trước chuyện của Trần Tê và Vệ Gia. Đứng dưới góc độ người đại diện, mối quan hệ này chắc chắn là nguy hiểm, nhưng với tư cách là một người mẹ, bà hy vọng có thể thấy Trần Tê có một cuộc sống thoải mái hơn. Trần Tê không còn vui vẻ kể về người trong lòng trước mặt mẹ như hồi còn thiếu nữ. Tống Minh Minh nhất định muốn hỏi nhưng cô chỉ nói bên miệng râu ria, không hương vị gì cô cũng phải gặm đến cùng. Nhưng mỗi khi cô công việc rảnh rỗi vội vã chạy đến ngõ Kim Quang, bộ dáng của cô chỉ có thể dùng bốn chữ "nóng lòng về nhà" hình dung. Trần Tê và Vệ Gia có tu thành chính quả hay không, đối với Tống Minh Minh, điều đó không quan trọng. Lâu dài là gì? Đá quý vĩnh cửu chỉ được giữ trong vài thập kỷ. Nhưng mà một mối quan hệ tốt đẹp không nên là trở ngại cho nhau, sự cố chấp của Trần Tê ở phương diện này giống như một thói quen xấu, không khác gì việc không thể bỏ hút thuốc và uống rượu.
Trần Tê ngã vào trên sô pha, dùng gối che mặt, trầm mặc hồi lâu. Tống Minh Minh ngồi bên cạnh nói: "Được rồi, đừng muôn chết không muốn sống nữa!"
Đột nhiên có tiếng cười từ dưới gối. Hóa ra là cô đang nằm nghịch điện thoại di động! Cô đã cho Tống Minh Minh xem tin tức mà cô vừa nhận được, nói rằng hậu viện hội của Tôn Kiến Xuyên đã quyết định thay đổi màu tiếp ứng của họ thành "màu xanh lá cây rực rỡ", đồng thời cũng đặt hàng một số lượng lớn thú bông hình chuối cho buổi hòa nhạc cá nhân sắp tới của Tôn Kiến Xuyên, muốn lấy chính năng lượng của anh trai các nàng để cùng nhau xua tan sương mù.
Tống Minh Minh rõ ràng cũng bị chọc cười, cười hỏi Trần Tê: "Không cần dùng biện pháp gì, Tôn Kiến Xuyên đã vượt qua khảo nghiệm này. Nói cho ta biết, ngươi có tính toán gì không?"
"Cùng lắm thì rời khỏi vòng là được." Trần Tê thờ ơ nói.
"Chó má!" Tống Minh Minh vỗ cái mạnh lên đùi Trần Tê, "Ngươi có thể rời khỏi vòng, nhưng không phải bây giờ! Bỏ cuộc bây giờ có nghĩa là cái tên Trần Tê không còn có thể thoát khỏi "gian lận" trong trí nhớ của công chúng. Cái mác "phóng đãng" sẽ luôn là cái chê cười! Ngươi có thể ném khỏi cái này, ta ném không được!"
"Vậy con phải làm sao bây giờ? Mọi hoạt động của con đều đã bị hủy bỏ. Đoàn làm phim còn nói nên xem xét lại bộ phim mới sắp ký hợp đồng. Con sẽ không cầu xin Tôn Kiến Xuyên. Hắn đã tạo ra nhân vật của mình thành công như vậy. Không kêu lên một tiếng "Đại Lang, đến giờ uống thuốc rồi", thật tội nghiệp cho anh ta!"
"Không phải là không thể xoay chuyển tình thế... Từ bây giờ hãy thành thật với mẹ, làm bất cứ điều gì mẹ yêu cầu."
Tống Minh Minh đã cho Trần Tê thời gian để suy nghĩ về điều đó.
Trần Tê nói: "Con có thể nghe lời mẹ. Mẹ giúp con một việc, đừng để bất cứ ai làm phiền Vệ Gia. Đó không phải việc của anh ấy, Nhạc Nhạc không thể chịu đựng được."
Tống Minh Minh thở dài, sống lâu có thể nhìn thấy đủ thứ hiếm lạ, có người đội nón xanh trang nghiêm đoan trang, có người gặm xương gà lâu ngày bị thiêu đến cháy đuôi còn không quên ăn hộ.
/168
|