Ngay khi khối máu đó lập tức sắp được Trương Thư Hạc hút ra từ trong miệng Kim Trảm Nguyên, một cánh tay mạnh mẽ như mang theo sóng điện, chậm rãi thò vào từ lưng quần hơi lỏng của y, vuốt ve một trận, cầm nơi non mịn giữa hai chân y.
Trương Thư Hạc nhất thời không có phòng bị kêu rên một tiếng, một chút đau đớn dị dạng khiến y nhăn chặt đầu mi, ngụm tinh huyết cũng tiết ra nơi kẽ khóe miệng, mà máu đầu tim sắp được thu hồi cũng thoáng cái lui trở về trong bụng đối phương, quả thực là thất bại trong gang tấc.
Ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo như thế, khiến trong ánh mắt Trương Thư Hạc lộ ra một chút hoảng loạn và tức giận khi bị lừa gạt, dưới sự nhẫn nhịn chỉ có thể dùng sức xoay đầu đi, muốn mở miệng chất vấn Kim Trảm Nguyên.
Lại không ngờ Kim Trảm Nguyên lại lần nữa tiếp cận đến, không cho y có cơ hội mở miệng, mà bàn tay thô ráp lại càng ma sát nơi mẫn cảm giữa chân y. Trương Thư Hạc từ khi mạt thế tới nay, đã bao lâu chưa làm, chính y cũng không rõ, ban đầu mỗi tháng vẫn có dục vọng, sau khi tu luyện công pháp, lại càng thanh tâm quả dục, khi dục vọng còn đang manh nha, đã bị bóp chết. Thế nhưng hiện giờ y bị Kim Trảm Nguyên hôn đến mức choáng váng, đợi khi lý trí trở về được một chút lại phát hiện nơi đó chỉ bị Kim Trảm Nguyên dùng ngón tay đùa giỡn vài cái, thế mà đã đứng thẳng tắp, cũng truyền đến từng đợt khoái cảm cường liệt.
Trương Thư Hạc nhất thời cảm thấy có chút choáng đầu mờ mắt, tu đạo nhiều năm, luôn có sự khống chế đối với thân thể, tại sao sẽ không thể khống chế như hôm nay? Y dùng lực thoát khỏi môi lưỡi hữu lực của đối phương, lấy tay chống trán đối phương, thở gấp gáp vài tiếng, khàn giọng mệnh lệnh cộng thêm chất vấn: “Dừng lại, có phải anh đã cho tôi ăn thứ gì hay không? Nếu không tại sao có thể như thế?”
Sắc trời đã muộn, ánh sáng trong sơn động cũng đã rất tối, thế nhưng thị lực của hai người đều không phải là thứ người bình thường có thể so, vào đêm cũng có thể nhìn như ban ngày, lúc này Trương Thư Hạc luôn luôn thanh lãnh bị đặt ở phía dưới, mặt như mận đào, môi đại khái từng bị dùng sức hôn, trong sự kích động lộ ra một mạt đỏ tươi, mà cúc áo sơmi cũng nửa mở nửa khép, lộ ra đường thắt lưng bạch ngọc, thân dưới bởi vì bàn tay Kim Trảm Nguyên đi vào, quần rời rạc đã bị cởi xuống tới mông, da lộ ra là một vùng nhuyễn ngọc ôn nhuận, mà xúc cảm như tơ lụa trong tay Kim Trảm Nguyên, cho dù đứng thẳng tắp, cũng là một cây phấn hồng thanh thanh tú tú tinh tế, không chút nào giống vẻ dữ tợn như vật nơi bắp đùi của hắn, lại phối thêm eo nhỏ mông tròn da thịt trắng như tuyết, Kim Trảm Nguyên thấy mà đáy mắt bốc lửa, thân dưới trướng đau không thôi.
Ánh mắt hắn tà tứ nhìn chằm chằm trên người Trương Thư Hạc dường như bị dục vọng nhuộm màu sắc, một phen xé quần áo của mình, triệt để ma sát với da thịt của người dưới thân, chỉ cảm thấy nơi tiếp xúc với y tựa như tơ lụa mát lạnh tốt nhất, một luồng hương khí mát mẻ khoan khoái truyền đến từ trên người y, khiến Kim Trảm Nguyên nhịn không được vùi đầu hít sâu một hơi bên tai y.
“Trường kỳ kiềm nén dục vọng của thân thể vốn là trị phần ngọn không trị được phần gốc, ở thời thượng cổ, tu sĩ tu đạo cũng đều có bạn lữ song tu, chỉ khi biết dùng sự thư giải thuận tự nhiên của con người mới có thể đi được xa hơn trên con đường tu đạo, hiện tại cậu bất quá chỉ là hiện tượng phản ngược do kiềm nén dục vọng mà thôi, nếu không thì làm sao giải thích ban nãy cậu đói khát hôn tôi như thế?” Nói xong ngón tay của hắn xoa nắn cây hồng nhạt tinh xảo kia, cũng dùng ngón tay nhẹ nhàng búng lên.
Trương Thư Hạc đích xác cảm nhận thấy thân thể cứng ngắc, dục vọng lại đến khiến y xác thực có chút trở tay không kịp, thế nhưng có bị kê đơn hay không y vẫn có thể cảm giác ra được, mà tình hình hiện tại của thân thể, đích xác không giống như bị kê đơn, nhưng như vậy làm sao giải thích được vì sao trước đó không hề có dấu hiệu, đột nhiên bị sờ soạng vài cái liền cuộn trào mãnh liệt như thế? Khi y vừa muốn mở miệng hỏi, lại cảm nhận thấy chỗ mẫn cảm dưới thân đột nhiên bị ngón tay búng nhẹ, một sóng cảm giác vừa đau lại có vài phần khoái ý khiến y không khỏi rên một tiếng, thanh âm có chút run rẩy, vậy mà không phân biệt ra được là thống khổ hay vui thích, tuy rằng thân thể đang nhấp nhô trong biển dục, nhưng thần trí y vẫn còn vài phần, nghe thấy bản thân phát ra loại thanh âm này, sắc mặt cũng biến đổi. Có lẽ lời nói của Kim Trảm Nguyên có vài phần đạo lý, nhưng y còn chưa ngốc đến mức tin toàn bộ là thật, nghĩ đến điều gì liền có chút phản ứng lại: chẳng lẽ là chén thuốc kia?
Nhất thời nghiến răng nghiến lợi nói với Kim Trảm Nguyên đang hôn tai với cổ của y, nói hôn đã là tốt, động tác đó gần như không khác gì gặm cắn, “Ngày đó cái thứ dài dài anh để tôi hầm rốt cuộc là cái gì?” Y uống xong thuốc liền lập tức tiêu hóa nước thuốc, cũng chưa kịp hỏi.
Khi Kim Trảm Nguyên nghe tiếng, hắn đang chôn nơi ngực vẫn luôn giãy dụa của Trương Thư Hạc, cũng dùng lực cắn điểm đỏ bên ngực trái y, phát ra từng đợt tiếng mút cắn hôn môi, thanh âm lớn đến mức khiến Trương Thư Hạc cảm thấy hổ thẹn, nếu không phải thân dưới đang bị hắn dùng tay vuốt ve, tê liệt thành một khối, y tuyệt đối sẽ lập tức đạp yêu tu này xuống khỏi người.
Kim Trảm Nguyên thấy y hỏi chuyện này, lại dùng lực mút một hơi bên phải, ngẩng đầu nhìn về phía Trương Thư Hạc, ánh mắt ở dưới ánh trăng, giống như trước đây lại hiện lên màu tím, màu tím tối mịt, như lỗ đen không cách nào lấp đầy, hắn cúi đầu cắn xuống môi của người đang giận dữ nhìn hắn dưới thân, giọng điệu lại làm như bừng tỉnh hiểu ra nói: “Nga, thứ đó a, là túi tinh của Âm Mãng Xà, có hiệu quả tráng tinh dưỡng thân chữa trị kinh mạch, không ngờ bây giờ vẫn còn một con, bắt thực không dễ dàng, tuy rằng chỉ là con rắn nhỏ mấy trăm năm, bất quá hiệu quả cũng không tệ...”
“Túi tinh? Tráng tinh dưỡng thân?” Trương Thư Hạc cảm thấy đầu óc trướng đau, thế nhưng rốt cục cũng tìm được chỗ bất thường đêm nay của y, túi tinh còn được gọi là túi dâm, bên trong bao hàm vật phát tình, đại khái do trước đó bản thân có linh khí và công pháp đè nén, thứ đó vẫn luôn ẩn núp trong thân thể, nhất thời không phát giác, hiện giờ tiếp xúc dục vọng mới càng không thể vãn hồi, cho dù y có thanh tâm quả dục thế nào đi nữa, nhưng tinh quan* của nam nhân vừa mở, nơi dục vọng bị cầm nắn cũng là thân bất do kỷ. (‘tinh’ thì chắc mn biết rồi, ‘quan’ nghĩa là chốt mở:v ~~)
Thân dưới lại bị Kim Trảm Nguyên gắng sức vuốt ve đùa giỡn vài cái, Trương Thư Hạc không tự kìm hãm được ưỡn thắt lưng, thở hổn hển tiết ra, dính đầy tay Kim Trảm Nguyên, y giãy thoát thân thể đã mềm nhũn, lại bị Kim Trảm Nguyên dùng sức bắt lấy, hai người gần như càng thêm gần kề.
Giây lát sau, hơi thở của Trương Thư Hạc chậm rãi hòa hoãn lại, khi mở mắt ra dư quang nhìn về phía Kim Trảm Nguyên, lại ngoài dự đoán thấy tên đó đang dùng lực ngửi thứ dính nhầy màu trắng trong tay, đồng thời không hề khúc mắc vươn đầu lưỡi liếm, dường như thứ trong tay là mỹ vị cực phẩm, khiến Trương Thư Hạc luôn luôn trấn định thiếu chút nữa ngất đi, tuy rằng thứ đó là của mình, thế nhưng lúc này thấy có người như thế, vẫn không khỏi có chút buồn nôn.
Mà Kim Trảm Nguyên lại hoàn toàn không để tâm, thứ này của người khác hắn không có nửa phần hứng thú, nhưng của Trương Thư Hạc lại nửa mùi tanh cũng không có, trái lại có một luồng thơm mát, điều này có quan hệ với việc Trương Thư Hạc lâu dài không ăn thịt, vẫn luôn ăn ngọc đào, không chỉ không có mùi lạ, còn có một tia tinh khí trong đó. Kim Trảm Nguyên nhịn không được liếm ăn một hơi, chỉ cảm thấy vào miệng trơn, vừa không đắng chát cũng không có vị chua, ăn còn ngon hơn so với trong dự liệu, vài cái đã liếm không còn một mảnh ngay trong ánh mắt cả kinh lúng túng sắc mặt liên tục biến hóa của Trương Thư Hạc.
Trương Thư Hạc vốn muốn đứng dậy, hiện tại hoàn toàn bị hành vi đói khát này của Kim Trảm Nguyên làm cả kinh chưa động được nửa phần, kế đó ánh mắt lại kinh nghi bất định rơi lên trên thân thể trần trụi của hắn, vốn tên này căn bản không có mặc quần trong, cởi quần liền sạch trơn.
Khi nhìn từ đùi lên bụng đến nơi ngực hắn, một vùng bộ lông dày đặc, lúc này mới bừng tỉnh, trách không được ban nãy tiếp xúc cảm thấy da rất gai, thế này gần như không có gì khác với những nam nhân ngoại quốc tình dục cường liệt, lông dày đen rậm thấy trên TV.
Ánh mắt của Trương Thư Hạc bất quá chỉ là chuyện trong nháy mắt, nhưng sớm đã bị Kim Trảm Nguyên nhìn trong mắt, đợi đến khi Trương Thư Hạc kéo chăn qua, nhịn nhục muốn đứng lên, thân thể lại bị chặn ngang ấn nằm sấp xuống, nằm trên thảm lông đỏ thẫm, khi ý thức Trương Thư Hạc quay trở về, phía sau rõ ràng cảm nhận thấy cảm giác bén nhọn bị một ngón tay tách ra.
Y không khỏi giận dữ kêu: “Kim Trảm Nguyên!” Y lăn lộn ở mạt thế hai đời, ít nhiều cũng biết một chút về những hoạt động giữa nam nam, đều là những người khi ra ngoài làm nhiệm vụ không chịu nổi tịch mịch thư giải một chút dục vọng, tuy rằng Trương Thư Hạc không phản đối, nhưng cũng không thích khẩu vị này, miễn bàn bị người đặt trên giường nằm dưới thân đồng tính như giống cái.
Bạn đang ?
Lời nói vừa dứt, vai trái y liền dùng sức kích về phía sau, muốn đánh văng thân thể cứng rắn kề sát phía sau y, nhưng là lấy trứng chọi đá, đối phương không chỉ không chút sứt mẻ, bờ vai y lại truyền đến một trận đau đớn thấu xương.
Kim Trảm Nguyên biết sau hiểu muộn, thấy thế được một tấc lại muốn tiến một thước nhét vào thêm ngón thứ hai, tay kia thì giúp y ấn ấn bờ vai, “Đụng đau không?” Thấy không có gì đáng ngại lớn, trong giọng nói liền lập tức từ khẩn trương thay bằng phấn khởi sung sướng sắp được như nguyện, “Chỗ này muốn cậu muốn đến sắp nổ, cậu cứ ngoan ngoãn để tôi làm một chút, về sau cái gì cũng nghe theo cậu...”
Trương Thư Hạc đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, vừa muốn mắng câu: nổ mẹ mi! Phía sau liền cảm nhận thấy ba ngón tay đã hoàn toàn đi vào, y không khỏi kêu rên một tiếng, lập tức vươn tay túm chặt lấy cánh tay sắt phía sau, muốn kéo ra.
Kim Trảm Nguyên ngược lại như y mong muốn rút ngón tay ra, nhưng kế đó liền dùng một chút dịch trắng lưu lại nơi bàn tay bôi trơn cự vật tím đen giữa chân hắn, sau đó đỡ eo nhỏ của người dưới thân, liền khom người cúi xuống phía trước.
Trương Thư Hạc còn chưa kịp thoát ra, đảo mắt lần thứ hai đã đau rên một tiếng, một cánh tay vốn chống đỡ thân thể nhất thời mềm nhũn, biến thành khuỷu tay chống đỡ thân thể, lúc này toàn bộ tâm thần của y đều đặt trong sự đau đớn ở nơi phía sau, lại không phát hiện Kim Trảm Nguyên phía sau thấy tư thế hiện tại của y thì dục vọng trong mắt càng đậm.
Trương Thư Hạc lúc này lưng trần trụi, hình thái tựa như một pho tượng bạch ngọc hoàn mỹ, dưới sự phụ trợ của thảm lông màu đỏ thẫm, da trắng mịn đến mức khiến người ta không dời được đường nhìn, bởi vì đau y tựa đầu lên giường đá, bờ vai với tỉ lệ vừa vặn đang chống lên cao cao, eo nhỏ thì vô lực cong xuống, cũng theo sự đau đớn mà run nhè nhẹ, vạch ra một đường vòng cung mê người, mà phần mông chắc nịch bởi vì được Kim Trảm Nguyên vươn tay đỡ, đang vểnh lên cao cao, dường như đang nhiệt tình mời gọi người phía sau, khiến cho Kim Trảm Nguyên mới quen tư vị tình dục, tròng mắt sung huyết.
Vốn dự định từ từ, thế nhưng bên trong người dưới thân thực sự căng chặt ấm áp khiến hắn không khống chế được, từng đợt co rút nuốt nhả khẩn trương không có quy luật kia, khiến dục vọng nơi thân dưới của hắn bắt đầu bành trướng cực độ, cả người đều trở nên nóng cháy rực người vô cùng, dường như một khối sắt thiêu đỏ.
Hắn áp sát thân trên không chừa một khe hở lên lưng Trương Thư Hạc, hai khối thân thể một nóng một lạnh chồng lên nhau, cánh tay hữu lực cũng không chút thả lỏng ôm thắt lưng mảnh khảnh của người dưới thân, mà cự vật kia thì toàn bộ chèn vào nơi ấm áp mê người, lúc bắt đầu nghe thấy tiếng kêu đau của Trương Thư Hạc còn chậm rãi đưa đẩy, đến lúc sau thì phần eo như được trang bị hai môtơ, không ngừng đong đưa, đâm vào, dường như vĩnh viễn không biết mệt mỏi.
Trương Thư Hạc dưới sự đau đớn, không cách nào tránh né sự ràng buộc trên người, chỉ có thể lựa chọn cố tận lực giảm bớt thống khổ, y không ngừng tìm góc độ, miễn cưỡng rồi lại miễn cưỡng khiến thân thể bản thân triệt để thả lỏng, ngoại trừ hai tiếng rên không cách nào khống chế lúc ban đầu, lúc sau đều cắn chặt răng không phát ra âm thanh.
Thế nhưng Kim Trảm Nguyên không được tính là nam nhân bình thường, trên thực tế nếu bàn luận, hắn là giống đực mà không phải nam nhân, vốn va chạm mạnh mẽ đã sắp khiến toàn bộ thân thể y rã rời, lại không biết học được từ nơi nào mấy kiểu đa dạng, tay vừa vê vừa nắn hai nơi mẫn cảm trước sau của y, mặc dù đau đớn Trương Thư Hạc vẫn còn có thể giữ lý trí cực lực kiềm nén, thế nhưng khoái cảm lại theo tới quá nhanh, đến sau cùng cho dù năm ngón tay Trương Thư Hạc dùng sức nắm chặt lấy thảm lông dưới thân, vẫn nhịn không được phát ra âm thanh.
Đã là cực kỳ nhẫn nại, nhưng theo sự va chạm mạnh mẽ phía sau, vẫn nhịn không được không ngừng phát ra từng tiếng lại qua từng tiếng hừ nhẹ từ xoang mũi, âm cuối dường như có sự run rẩy, Kim Trảm Nguyên nghe thấy mà toàn thân như lửa, động tác lại càng xuất đủ mã lực.
Trong một đêm, sương đêm bên ngoài càng nặng, trong sơn động lại là những tiếng thở dốc tiếng va chạm không ngừng, ngay cả tấm thảm lông đỏ thẫm mới tinh trên giường đá, cũng chốn chốn dính đầy vật dính nhầy màu trắng.
Trương Thư Hạc nhất thời không có phòng bị kêu rên một tiếng, một chút đau đớn dị dạng khiến y nhăn chặt đầu mi, ngụm tinh huyết cũng tiết ra nơi kẽ khóe miệng, mà máu đầu tim sắp được thu hồi cũng thoáng cái lui trở về trong bụng đối phương, quả thực là thất bại trong gang tấc.
Ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo như thế, khiến trong ánh mắt Trương Thư Hạc lộ ra một chút hoảng loạn và tức giận khi bị lừa gạt, dưới sự nhẫn nhịn chỉ có thể dùng sức xoay đầu đi, muốn mở miệng chất vấn Kim Trảm Nguyên.
Lại không ngờ Kim Trảm Nguyên lại lần nữa tiếp cận đến, không cho y có cơ hội mở miệng, mà bàn tay thô ráp lại càng ma sát nơi mẫn cảm giữa chân y. Trương Thư Hạc từ khi mạt thế tới nay, đã bao lâu chưa làm, chính y cũng không rõ, ban đầu mỗi tháng vẫn có dục vọng, sau khi tu luyện công pháp, lại càng thanh tâm quả dục, khi dục vọng còn đang manh nha, đã bị bóp chết. Thế nhưng hiện giờ y bị Kim Trảm Nguyên hôn đến mức choáng váng, đợi khi lý trí trở về được một chút lại phát hiện nơi đó chỉ bị Kim Trảm Nguyên dùng ngón tay đùa giỡn vài cái, thế mà đã đứng thẳng tắp, cũng truyền đến từng đợt khoái cảm cường liệt.
Trương Thư Hạc nhất thời cảm thấy có chút choáng đầu mờ mắt, tu đạo nhiều năm, luôn có sự khống chế đối với thân thể, tại sao sẽ không thể khống chế như hôm nay? Y dùng lực thoát khỏi môi lưỡi hữu lực của đối phương, lấy tay chống trán đối phương, thở gấp gáp vài tiếng, khàn giọng mệnh lệnh cộng thêm chất vấn: “Dừng lại, có phải anh đã cho tôi ăn thứ gì hay không? Nếu không tại sao có thể như thế?”
Sắc trời đã muộn, ánh sáng trong sơn động cũng đã rất tối, thế nhưng thị lực của hai người đều không phải là thứ người bình thường có thể so, vào đêm cũng có thể nhìn như ban ngày, lúc này Trương Thư Hạc luôn luôn thanh lãnh bị đặt ở phía dưới, mặt như mận đào, môi đại khái từng bị dùng sức hôn, trong sự kích động lộ ra một mạt đỏ tươi, mà cúc áo sơmi cũng nửa mở nửa khép, lộ ra đường thắt lưng bạch ngọc, thân dưới bởi vì bàn tay Kim Trảm Nguyên đi vào, quần rời rạc đã bị cởi xuống tới mông, da lộ ra là một vùng nhuyễn ngọc ôn nhuận, mà xúc cảm như tơ lụa trong tay Kim Trảm Nguyên, cho dù đứng thẳng tắp, cũng là một cây phấn hồng thanh thanh tú tú tinh tế, không chút nào giống vẻ dữ tợn như vật nơi bắp đùi của hắn, lại phối thêm eo nhỏ mông tròn da thịt trắng như tuyết, Kim Trảm Nguyên thấy mà đáy mắt bốc lửa, thân dưới trướng đau không thôi.
Ánh mắt hắn tà tứ nhìn chằm chằm trên người Trương Thư Hạc dường như bị dục vọng nhuộm màu sắc, một phen xé quần áo của mình, triệt để ma sát với da thịt của người dưới thân, chỉ cảm thấy nơi tiếp xúc với y tựa như tơ lụa mát lạnh tốt nhất, một luồng hương khí mát mẻ khoan khoái truyền đến từ trên người y, khiến Kim Trảm Nguyên nhịn không được vùi đầu hít sâu một hơi bên tai y.
“Trường kỳ kiềm nén dục vọng của thân thể vốn là trị phần ngọn không trị được phần gốc, ở thời thượng cổ, tu sĩ tu đạo cũng đều có bạn lữ song tu, chỉ khi biết dùng sự thư giải thuận tự nhiên của con người mới có thể đi được xa hơn trên con đường tu đạo, hiện tại cậu bất quá chỉ là hiện tượng phản ngược do kiềm nén dục vọng mà thôi, nếu không thì làm sao giải thích ban nãy cậu đói khát hôn tôi như thế?” Nói xong ngón tay của hắn xoa nắn cây hồng nhạt tinh xảo kia, cũng dùng ngón tay nhẹ nhàng búng lên.
Trương Thư Hạc đích xác cảm nhận thấy thân thể cứng ngắc, dục vọng lại đến khiến y xác thực có chút trở tay không kịp, thế nhưng có bị kê đơn hay không y vẫn có thể cảm giác ra được, mà tình hình hiện tại của thân thể, đích xác không giống như bị kê đơn, nhưng như vậy làm sao giải thích được vì sao trước đó không hề có dấu hiệu, đột nhiên bị sờ soạng vài cái liền cuộn trào mãnh liệt như thế? Khi y vừa muốn mở miệng hỏi, lại cảm nhận thấy chỗ mẫn cảm dưới thân đột nhiên bị ngón tay búng nhẹ, một sóng cảm giác vừa đau lại có vài phần khoái ý khiến y không khỏi rên một tiếng, thanh âm có chút run rẩy, vậy mà không phân biệt ra được là thống khổ hay vui thích, tuy rằng thân thể đang nhấp nhô trong biển dục, nhưng thần trí y vẫn còn vài phần, nghe thấy bản thân phát ra loại thanh âm này, sắc mặt cũng biến đổi. Có lẽ lời nói của Kim Trảm Nguyên có vài phần đạo lý, nhưng y còn chưa ngốc đến mức tin toàn bộ là thật, nghĩ đến điều gì liền có chút phản ứng lại: chẳng lẽ là chén thuốc kia?
Nhất thời nghiến răng nghiến lợi nói với Kim Trảm Nguyên đang hôn tai với cổ của y, nói hôn đã là tốt, động tác đó gần như không khác gì gặm cắn, “Ngày đó cái thứ dài dài anh để tôi hầm rốt cuộc là cái gì?” Y uống xong thuốc liền lập tức tiêu hóa nước thuốc, cũng chưa kịp hỏi.
Khi Kim Trảm Nguyên nghe tiếng, hắn đang chôn nơi ngực vẫn luôn giãy dụa của Trương Thư Hạc, cũng dùng lực cắn điểm đỏ bên ngực trái y, phát ra từng đợt tiếng mút cắn hôn môi, thanh âm lớn đến mức khiến Trương Thư Hạc cảm thấy hổ thẹn, nếu không phải thân dưới đang bị hắn dùng tay vuốt ve, tê liệt thành một khối, y tuyệt đối sẽ lập tức đạp yêu tu này xuống khỏi người.
Kim Trảm Nguyên thấy y hỏi chuyện này, lại dùng lực mút một hơi bên phải, ngẩng đầu nhìn về phía Trương Thư Hạc, ánh mắt ở dưới ánh trăng, giống như trước đây lại hiện lên màu tím, màu tím tối mịt, như lỗ đen không cách nào lấp đầy, hắn cúi đầu cắn xuống môi của người đang giận dữ nhìn hắn dưới thân, giọng điệu lại làm như bừng tỉnh hiểu ra nói: “Nga, thứ đó a, là túi tinh của Âm Mãng Xà, có hiệu quả tráng tinh dưỡng thân chữa trị kinh mạch, không ngờ bây giờ vẫn còn một con, bắt thực không dễ dàng, tuy rằng chỉ là con rắn nhỏ mấy trăm năm, bất quá hiệu quả cũng không tệ...”
“Túi tinh? Tráng tinh dưỡng thân?” Trương Thư Hạc cảm thấy đầu óc trướng đau, thế nhưng rốt cục cũng tìm được chỗ bất thường đêm nay của y, túi tinh còn được gọi là túi dâm, bên trong bao hàm vật phát tình, đại khái do trước đó bản thân có linh khí và công pháp đè nén, thứ đó vẫn luôn ẩn núp trong thân thể, nhất thời không phát giác, hiện giờ tiếp xúc dục vọng mới càng không thể vãn hồi, cho dù y có thanh tâm quả dục thế nào đi nữa, nhưng tinh quan* của nam nhân vừa mở, nơi dục vọng bị cầm nắn cũng là thân bất do kỷ. (‘tinh’ thì chắc mn biết rồi, ‘quan’ nghĩa là chốt mở:v ~~)
Thân dưới lại bị Kim Trảm Nguyên gắng sức vuốt ve đùa giỡn vài cái, Trương Thư Hạc không tự kìm hãm được ưỡn thắt lưng, thở hổn hển tiết ra, dính đầy tay Kim Trảm Nguyên, y giãy thoát thân thể đã mềm nhũn, lại bị Kim Trảm Nguyên dùng sức bắt lấy, hai người gần như càng thêm gần kề.
Giây lát sau, hơi thở của Trương Thư Hạc chậm rãi hòa hoãn lại, khi mở mắt ra dư quang nhìn về phía Kim Trảm Nguyên, lại ngoài dự đoán thấy tên đó đang dùng lực ngửi thứ dính nhầy màu trắng trong tay, đồng thời không hề khúc mắc vươn đầu lưỡi liếm, dường như thứ trong tay là mỹ vị cực phẩm, khiến Trương Thư Hạc luôn luôn trấn định thiếu chút nữa ngất đi, tuy rằng thứ đó là của mình, thế nhưng lúc này thấy có người như thế, vẫn không khỏi có chút buồn nôn.
Mà Kim Trảm Nguyên lại hoàn toàn không để tâm, thứ này của người khác hắn không có nửa phần hứng thú, nhưng của Trương Thư Hạc lại nửa mùi tanh cũng không có, trái lại có một luồng thơm mát, điều này có quan hệ với việc Trương Thư Hạc lâu dài không ăn thịt, vẫn luôn ăn ngọc đào, không chỉ không có mùi lạ, còn có một tia tinh khí trong đó. Kim Trảm Nguyên nhịn không được liếm ăn một hơi, chỉ cảm thấy vào miệng trơn, vừa không đắng chát cũng không có vị chua, ăn còn ngon hơn so với trong dự liệu, vài cái đã liếm không còn một mảnh ngay trong ánh mắt cả kinh lúng túng sắc mặt liên tục biến hóa của Trương Thư Hạc.
Trương Thư Hạc vốn muốn đứng dậy, hiện tại hoàn toàn bị hành vi đói khát này của Kim Trảm Nguyên làm cả kinh chưa động được nửa phần, kế đó ánh mắt lại kinh nghi bất định rơi lên trên thân thể trần trụi của hắn, vốn tên này căn bản không có mặc quần trong, cởi quần liền sạch trơn.
Khi nhìn từ đùi lên bụng đến nơi ngực hắn, một vùng bộ lông dày đặc, lúc này mới bừng tỉnh, trách không được ban nãy tiếp xúc cảm thấy da rất gai, thế này gần như không có gì khác với những nam nhân ngoại quốc tình dục cường liệt, lông dày đen rậm thấy trên TV.
Ánh mắt của Trương Thư Hạc bất quá chỉ là chuyện trong nháy mắt, nhưng sớm đã bị Kim Trảm Nguyên nhìn trong mắt, đợi đến khi Trương Thư Hạc kéo chăn qua, nhịn nhục muốn đứng lên, thân thể lại bị chặn ngang ấn nằm sấp xuống, nằm trên thảm lông đỏ thẫm, khi ý thức Trương Thư Hạc quay trở về, phía sau rõ ràng cảm nhận thấy cảm giác bén nhọn bị một ngón tay tách ra.
Y không khỏi giận dữ kêu: “Kim Trảm Nguyên!” Y lăn lộn ở mạt thế hai đời, ít nhiều cũng biết một chút về những hoạt động giữa nam nam, đều là những người khi ra ngoài làm nhiệm vụ không chịu nổi tịch mịch thư giải một chút dục vọng, tuy rằng Trương Thư Hạc không phản đối, nhưng cũng không thích khẩu vị này, miễn bàn bị người đặt trên giường nằm dưới thân đồng tính như giống cái.
Bạn đang ?
Lời nói vừa dứt, vai trái y liền dùng sức kích về phía sau, muốn đánh văng thân thể cứng rắn kề sát phía sau y, nhưng là lấy trứng chọi đá, đối phương không chỉ không chút sứt mẻ, bờ vai y lại truyền đến một trận đau đớn thấu xương.
Kim Trảm Nguyên biết sau hiểu muộn, thấy thế được một tấc lại muốn tiến một thước nhét vào thêm ngón thứ hai, tay kia thì giúp y ấn ấn bờ vai, “Đụng đau không?” Thấy không có gì đáng ngại lớn, trong giọng nói liền lập tức từ khẩn trương thay bằng phấn khởi sung sướng sắp được như nguyện, “Chỗ này muốn cậu muốn đến sắp nổ, cậu cứ ngoan ngoãn để tôi làm một chút, về sau cái gì cũng nghe theo cậu...”
Trương Thư Hạc đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, vừa muốn mắng câu: nổ mẹ mi! Phía sau liền cảm nhận thấy ba ngón tay đã hoàn toàn đi vào, y không khỏi kêu rên một tiếng, lập tức vươn tay túm chặt lấy cánh tay sắt phía sau, muốn kéo ra.
Kim Trảm Nguyên ngược lại như y mong muốn rút ngón tay ra, nhưng kế đó liền dùng một chút dịch trắng lưu lại nơi bàn tay bôi trơn cự vật tím đen giữa chân hắn, sau đó đỡ eo nhỏ của người dưới thân, liền khom người cúi xuống phía trước.
Trương Thư Hạc còn chưa kịp thoát ra, đảo mắt lần thứ hai đã đau rên một tiếng, một cánh tay vốn chống đỡ thân thể nhất thời mềm nhũn, biến thành khuỷu tay chống đỡ thân thể, lúc này toàn bộ tâm thần của y đều đặt trong sự đau đớn ở nơi phía sau, lại không phát hiện Kim Trảm Nguyên phía sau thấy tư thế hiện tại của y thì dục vọng trong mắt càng đậm.
Trương Thư Hạc lúc này lưng trần trụi, hình thái tựa như một pho tượng bạch ngọc hoàn mỹ, dưới sự phụ trợ của thảm lông màu đỏ thẫm, da trắng mịn đến mức khiến người ta không dời được đường nhìn, bởi vì đau y tựa đầu lên giường đá, bờ vai với tỉ lệ vừa vặn đang chống lên cao cao, eo nhỏ thì vô lực cong xuống, cũng theo sự đau đớn mà run nhè nhẹ, vạch ra một đường vòng cung mê người, mà phần mông chắc nịch bởi vì được Kim Trảm Nguyên vươn tay đỡ, đang vểnh lên cao cao, dường như đang nhiệt tình mời gọi người phía sau, khiến cho Kim Trảm Nguyên mới quen tư vị tình dục, tròng mắt sung huyết.
Vốn dự định từ từ, thế nhưng bên trong người dưới thân thực sự căng chặt ấm áp khiến hắn không khống chế được, từng đợt co rút nuốt nhả khẩn trương không có quy luật kia, khiến dục vọng nơi thân dưới của hắn bắt đầu bành trướng cực độ, cả người đều trở nên nóng cháy rực người vô cùng, dường như một khối sắt thiêu đỏ.
Hắn áp sát thân trên không chừa một khe hở lên lưng Trương Thư Hạc, hai khối thân thể một nóng một lạnh chồng lên nhau, cánh tay hữu lực cũng không chút thả lỏng ôm thắt lưng mảnh khảnh của người dưới thân, mà cự vật kia thì toàn bộ chèn vào nơi ấm áp mê người, lúc bắt đầu nghe thấy tiếng kêu đau của Trương Thư Hạc còn chậm rãi đưa đẩy, đến lúc sau thì phần eo như được trang bị hai môtơ, không ngừng đong đưa, đâm vào, dường như vĩnh viễn không biết mệt mỏi.
Trương Thư Hạc dưới sự đau đớn, không cách nào tránh né sự ràng buộc trên người, chỉ có thể lựa chọn cố tận lực giảm bớt thống khổ, y không ngừng tìm góc độ, miễn cưỡng rồi lại miễn cưỡng khiến thân thể bản thân triệt để thả lỏng, ngoại trừ hai tiếng rên không cách nào khống chế lúc ban đầu, lúc sau đều cắn chặt răng không phát ra âm thanh.
Thế nhưng Kim Trảm Nguyên không được tính là nam nhân bình thường, trên thực tế nếu bàn luận, hắn là giống đực mà không phải nam nhân, vốn va chạm mạnh mẽ đã sắp khiến toàn bộ thân thể y rã rời, lại không biết học được từ nơi nào mấy kiểu đa dạng, tay vừa vê vừa nắn hai nơi mẫn cảm trước sau của y, mặc dù đau đớn Trương Thư Hạc vẫn còn có thể giữ lý trí cực lực kiềm nén, thế nhưng khoái cảm lại theo tới quá nhanh, đến sau cùng cho dù năm ngón tay Trương Thư Hạc dùng sức nắm chặt lấy thảm lông dưới thân, vẫn nhịn không được phát ra âm thanh.
Đã là cực kỳ nhẫn nại, nhưng theo sự va chạm mạnh mẽ phía sau, vẫn nhịn không được không ngừng phát ra từng tiếng lại qua từng tiếng hừ nhẹ từ xoang mũi, âm cuối dường như có sự run rẩy, Kim Trảm Nguyên nghe thấy mà toàn thân như lửa, động tác lại càng xuất đủ mã lực.
Trong một đêm, sương đêm bên ngoài càng nặng, trong sơn động lại là những tiếng thở dốc tiếng va chạm không ngừng, ngay cả tấm thảm lông đỏ thẫm mới tinh trên giường đá, cũng chốn chốn dính đầy vật dính nhầy màu trắng.
/253
|