Mùa xuân chỉ về trong một hai tháng ngắn ngủi, mùa hạ đã chính thức tiến đến, khi mà mặt trời bắt
đầu nướng chín đại địa thì đại bộ phận các căn cứ đã đứng thành hàng trong các trận doanh,
không phải đứng ở Bách Hoa thành thì là căn cứ Kim Môn, không còn lựa chọn nào khác.
Trong lúc này, căn cứ Kim Môn đang nỗ lực tạo áp lực cho căn cứ Bắc Sơn, buộc họ phải lấy ra tinh
hạch nguyên thủy của An Nhiên, để nhóm chuyên gia của căn cứ Kim Môn nghiên cứu gieo trồng rừng rậm
biến dị, nhưng thủ lĩnh Thẩm Hồng Kiêu của căn cứ Bắc Sơn vẫn luôn kéo dài việc này không trả lời
căn cứ Kim Môn.
Hơn nữa đối ngoại họ còn cường điệu, mình bị An Nhiên trách lầm, bọn họ không trộm viên tinh hạch
làm rừng rậm biến dị co rút lại kia.
Một lần nữa sự tình lâm vào cục diện bế tắc, trong lúc này mọi người phải chống đỡ lại sự đột kích
càng lúc càng nhiều động vật biến dị, cơ hồ các căn cứ không còn thời gian nhàn rỗi để tìm phiền
toái cho Bách Hoa thành.
Trong sự tập kích của động vật biến dị, có rất nhiều người chết, cũng có rất nhiều người đột phá dị
năng với cấp bậc càng cao, tinh hạch thu được càng nhiều, những căn cứ nhỏ xác nhập với nhau, sau
đó hoặc bị người khác thâu tóm hoặc đi thâu tóm người khác.
Thế cục thay đổi bất ngờ, người chết người sống, buồn vui tan hợp, ốc còn không mang nổi mình ốc.
Còn đồn đại vớ vẩn về việc An Nhiên ngủ với nam sủng thì càng truyền càng thịnh, trong truyền
thuyết, hình tượng của An Nhiên là ba đầu sáu tay, có răng nanh rất dài, khủng bố như quái vật
ngoài hành tinh.
Mà ngay lúc này dưới mùa hè nắng chói chang, Tô Yên xuất hiện ở Tiểu Chu thành, Tô Yên chính là bạn
gái của Lưu Tiểu Quyết.
Nàng tới đây như thế nào, không có bất luận kẻ nào nhìn thấy, chỉ lẻ loi một mình, nàng mặc một
chiếc áo màu trắng làm bằng vải chiffon, cùng một chiếc quần lửng màu trắng, kéo theo một
cái vali hành lý rất lớn đi tìm lãnh đạo của Tiểu Chu thành, nàng nói mình là bạn gái của Lưu Tiểu
Quyết, rồi để lãnh đạo của Tiểu Chu thành mang nàng đi vào Bách Hoa thành.
Vị lãnh đạo kia cười hì hì không nói chuyện, chỉ để Tô Yên chờ ở khu hành chính, rồi hắn cất bước
chạy mất, không nói cho Tô Yên hắn đi đâu, chỉ để một mình Tô Yên chán đến chết cúi đầu ngồi chơi
ngón tay trên một chiếc ghế dài.
Khu hành chính của Tiểu Chu thành cuối cùng cũng không phải một cái nhà bạt được tùy tiện dựng lên
như trước, mà giờ giống mô giống dạng là một tòa nhà hai tầng được xây bằng xi măng, tòa nhà có
không ít phòng, bên trong còn có không ít nhân viên hành chính đang đi qua đi lại khung cảnh khá
vội vàng.
Thời tiết dần dần oi bức, có vài phòng đã bắt đầu trang bị thêm điều hòa, mọi người đã chuẩn bị để
ứng phó với thời tiết nóng bức.
"Xin chào."
Một người đàn ông với mái tóc gọn gàng còn vuốt keo sáp, mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay theo kiểu
công sở, trong tay cầm một phần bảng biểu đi tới bên người Tô Yên, ngồi xuống bên cạnh nàng.
"Ngươi cần điền một chút thông tin lên bảng này."
Tô Yên rất khiêm tốn gật đầu, nhận phần bảng biểu mà nhân viên kia đưa qua, nhìn lướt qua, mặt trên
muốn nàng điền họ tên, số thẻ căn cước, trước mạt thế có sở trường đặc biệt gì, sau mạt thế có thức
tỉnh dị năng không, cùng với những việc trải qua sau khi mạt thế tới.
Nàng nhận lấy chiếc bút, xoàn xoạt viết lên, loại dị năng chỉ là dị năng lực lượng bình thường, sau
khi mạt thế trải qua nhưng gì: nàng viết nàng ở căn cứ Bắc Sơn làm giáo viên cho bọn nhỏ ở cô nhi
viện.
"Y, ngươi vẫn luôn là giáo viên a."
Nhân viên công tác cười tủm tỉm, ngồi gần Tô Yên hơn một chút, nàng kia thẳng thẳng sống lưng, như
tập mãi thành quen, không trốn tránh, trên mặt có một bộ biểu tình đắc ý nói:
"Đúng vậy, sau khi vào Bách Hoa thành ta có thể tiếp tục làm giáo viên ở bên trong, ta có kinh
nghiệm a."
đầu nướng chín đại địa thì đại bộ phận các căn cứ đã đứng thành hàng trong các trận doanh,
không phải đứng ở Bách Hoa thành thì là căn cứ Kim Môn, không còn lựa chọn nào khác.
Trong lúc này, căn cứ Kim Môn đang nỗ lực tạo áp lực cho căn cứ Bắc Sơn, buộc họ phải lấy ra tinh
hạch nguyên thủy của An Nhiên, để nhóm chuyên gia của căn cứ Kim Môn nghiên cứu gieo trồng rừng rậm
biến dị, nhưng thủ lĩnh Thẩm Hồng Kiêu của căn cứ Bắc Sơn vẫn luôn kéo dài việc này không trả lời
căn cứ Kim Môn.
Hơn nữa đối ngoại họ còn cường điệu, mình bị An Nhiên trách lầm, bọn họ không trộm viên tinh hạch
làm rừng rậm biến dị co rút lại kia.
Một lần nữa sự tình lâm vào cục diện bế tắc, trong lúc này mọi người phải chống đỡ lại sự đột kích
càng lúc càng nhiều động vật biến dị, cơ hồ các căn cứ không còn thời gian nhàn rỗi để tìm phiền
toái cho Bách Hoa thành.
Trong sự tập kích của động vật biến dị, có rất nhiều người chết, cũng có rất nhiều người đột phá dị
năng với cấp bậc càng cao, tinh hạch thu được càng nhiều, những căn cứ nhỏ xác nhập với nhau, sau
đó hoặc bị người khác thâu tóm hoặc đi thâu tóm người khác.
Thế cục thay đổi bất ngờ, người chết người sống, buồn vui tan hợp, ốc còn không mang nổi mình ốc.
Còn đồn đại vớ vẩn về việc An Nhiên ngủ với nam sủng thì càng truyền càng thịnh, trong truyền
thuyết, hình tượng của An Nhiên là ba đầu sáu tay, có răng nanh rất dài, khủng bố như quái vật
ngoài hành tinh.
Mà ngay lúc này dưới mùa hè nắng chói chang, Tô Yên xuất hiện ở Tiểu Chu thành, Tô Yên chính là bạn
gái của Lưu Tiểu Quyết.
Nàng tới đây như thế nào, không có bất luận kẻ nào nhìn thấy, chỉ lẻ loi một mình, nàng mặc một
chiếc áo màu trắng làm bằng vải chiffon, cùng một chiếc quần lửng màu trắng, kéo theo một
cái vali hành lý rất lớn đi tìm lãnh đạo của Tiểu Chu thành, nàng nói mình là bạn gái của Lưu Tiểu
Quyết, rồi để lãnh đạo của Tiểu Chu thành mang nàng đi vào Bách Hoa thành.
Vị lãnh đạo kia cười hì hì không nói chuyện, chỉ để Tô Yên chờ ở khu hành chính, rồi hắn cất bước
chạy mất, không nói cho Tô Yên hắn đi đâu, chỉ để một mình Tô Yên chán đến chết cúi đầu ngồi chơi
ngón tay trên một chiếc ghế dài.
Khu hành chính của Tiểu Chu thành cuối cùng cũng không phải một cái nhà bạt được tùy tiện dựng lên
như trước, mà giờ giống mô giống dạng là một tòa nhà hai tầng được xây bằng xi măng, tòa nhà có
không ít phòng, bên trong còn có không ít nhân viên hành chính đang đi qua đi lại khung cảnh khá
vội vàng.
Thời tiết dần dần oi bức, có vài phòng đã bắt đầu trang bị thêm điều hòa, mọi người đã chuẩn bị để
ứng phó với thời tiết nóng bức.
"Xin chào."
Một người đàn ông với mái tóc gọn gàng còn vuốt keo sáp, mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay theo kiểu
công sở, trong tay cầm một phần bảng biểu đi tới bên người Tô Yên, ngồi xuống bên cạnh nàng.
"Ngươi cần điền một chút thông tin lên bảng này."
Tô Yên rất khiêm tốn gật đầu, nhận phần bảng biểu mà nhân viên kia đưa qua, nhìn lướt qua, mặt trên
muốn nàng điền họ tên, số thẻ căn cước, trước mạt thế có sở trường đặc biệt gì, sau mạt thế có thức
tỉnh dị năng không, cùng với những việc trải qua sau khi mạt thế tới.
Nàng nhận lấy chiếc bút, xoàn xoạt viết lên, loại dị năng chỉ là dị năng lực lượng bình thường, sau
khi mạt thế trải qua nhưng gì: nàng viết nàng ở căn cứ Bắc Sơn làm giáo viên cho bọn nhỏ ở cô nhi
viện.
"Y, ngươi vẫn luôn là giáo viên a."
Nhân viên công tác cười tủm tỉm, ngồi gần Tô Yên hơn một chút, nàng kia thẳng thẳng sống lưng, như
tập mãi thành quen, không trốn tránh, trên mặt có một bộ biểu tình đắc ý nói:
"Đúng vậy, sau khi vào Bách Hoa thành ta có thể tiếp tục làm giáo viên ở bên trong, ta có kinh
nghiệm a."
/1330
|