Tương phản với Chiến Luyện, áp lực tang thi bên ngoài của công viên đã suy giảm, Chiến Luyện hấp dẫn một bộ phận tang thi, con tang thi mình đồng da sắt cũng triệu hoán đi một bộ phận về phía An Nhiên, Lôi Giang mà theo một tổ đội đi về hướng trung tâm thương mại, bị biển tang thi này làm khiếp sợ rồi, hắn tự hỏi hay là tang thi cũng cần một kho lúa di động???
Phải biết rằng, đoàn người sống sót của bọn họ tụ tập bên trong công viên cũng không hấp dẫn nhiều tang thi như vậy a, cái kho lúa di động kia tột cùng là có bản lĩnh gì vậy, thế mà có thế hấp dẫn được nhiều tang thi vây lại như vậy...
Đương nhiên An Nhiên cũng suy nghĩ về vấn đề này, nhưng nàng lại nghĩ, vì sao những tang thi khác rất dễ đối phó còn con tang thi đang đuổi theo nàng đây hoa bách hợp đều cắn không được giống như mình đồng da sắt vậy.
Ngược lại, nó chạy đuổi theo An Nhiên như có thị giác, căn bản không cần ngửi và nghe, có thể tỏa định vị trí An Nhiên, chạy vài bước còn kêu hô hô vài tiếng.
Bởi vậy, An Nhiên không dám chạy lên tầng, chỉ có thể dùng chính mình hấp dẫn con tang thi mình đồng da sắt này, chạy qua chạy lại quanh cầu thang cuốn tự động tầng 1, vừa chạy vừa nghĩ phải có biện pháp gì đó để giết chết con tang thi này.
Ngâm xuống nước hay dùng lửa đốt? Nhưng đều không hiện thực, bởi vì ở đây không có nước cùng không có lửa! Mà An Nhiên luôn giục sinh hoa bách hợp nhưng chỉ có thể bị con tang thi này dẫm nát chà đạp. Vì sao sẽ có loại đồ vật nghịch thiên như thế này xuất hiện bên người nàng? Điểm cuối cùng sự tiến hóa của tang thi là bộ dang này sao? Hay đây chỉ là điểm bắt đầu của con đường tang thi tiến hóa???
An Nhiên âm thầm kêu khổ, không biết mình vì sao lại xui xẻo như vậy, gặp gỡ một con tang thi mình đồng da sắt cao cấp, hiện tại giết không chết, ăn cũng không thể ăn, làm như thế nào mới tốt đây???
May mà năng lực chạy nhảy của con tang thi này cũng chỉ như người thường, không nhanh hơn An Nhiên là bao, An Nhiên vẫn có thể chạy loanh quang trong đại sảnh tầng 1, sau đó nghĩ cách giải quyết những tiểu đệ mà con mình đồng da sắt này triệu hoán đến.
Nhưng mà luôn phát sinh biến cố vào lúc này, trời cao tựa hồ ghét bỏ An Nhiên không đủ rối ren, trên thang cuốn tầng 2, tiếng khóc của Oa Oa ẩn ẩn truyền xuống, cũng không biết là do đói bụng hay là đi tiểu, hoặc là tao ngộ nguy hiểm gì.
Trong lòng An Nhiên khẩn trương, vì chạy bộ nên ra mồ hôi nhưng nháy mắt mồ hôi nàng toát ra càng nhiều.
Càng hoảng hốt hơn là con tang thi đuổi theo sau nàng, vừa nghe tiếng khóc của Oa Oa lập tức ngẩng đầu lên kêu to vài tiếng về hướng Oa Oa đang khóc thút thít trên tầng, các tang thi tiểu đệ đang bị chặn ở ngoài cửa lớn số 1 và dưới siêu thị tầng ngầm cũng hưng phấn sôi nổi kêu to.
Chiếc SUV chặn ở cửa lên của siêu thị kia bị tang thi nhiều như nước đẩy lùi lại, chúng tang thi thuận lợi đột phá phòng tuyến SUV, ùa vào đại sảnh giống như thủy triều, có không ít tang thi đang sờ soạng bò lên thang cuốn.
Tiếng khóc của Oa Oa còn truyền đến, đáng thương hề hề càng khóc khóc càng làm An Nhiên tê tâm liệt phế, nàng cắn răng hét to về những con tang thi đang bò lên tầng.
"Các ngươi muốn đi đâu? Ta ở chỗ này, ta ở chỗ này a!!!"
Hiệu quả đạt được rất nhỏ, có một số ít tang thi đi về hướng An Nhiên, còn lại vẫn tiếp tục bò lên thang cuốn như cũ.
Tại tầng 2, Vân Đào bám vào vòng bảo hộ bằng kính, trong tay hắn cầm một cái di động, mở ra, di động vang lên tiếng hát vang dội, tiếng hát đặc biệt vang xa.
"Ta đang nhìn lên..... Ánh trăng trên đầu......"
Tiếng ca vang vọng âm lượng điển hình trang bị cho mấy cụ già nhảy ở quảng trường.
Phải biết rằng, đoàn người sống sót của bọn họ tụ tập bên trong công viên cũng không hấp dẫn nhiều tang thi như vậy a, cái kho lúa di động kia tột cùng là có bản lĩnh gì vậy, thế mà có thế hấp dẫn được nhiều tang thi vây lại như vậy...
Đương nhiên An Nhiên cũng suy nghĩ về vấn đề này, nhưng nàng lại nghĩ, vì sao những tang thi khác rất dễ đối phó còn con tang thi đang đuổi theo nàng đây hoa bách hợp đều cắn không được giống như mình đồng da sắt vậy.
Ngược lại, nó chạy đuổi theo An Nhiên như có thị giác, căn bản không cần ngửi và nghe, có thể tỏa định vị trí An Nhiên, chạy vài bước còn kêu hô hô vài tiếng.
Bởi vậy, An Nhiên không dám chạy lên tầng, chỉ có thể dùng chính mình hấp dẫn con tang thi mình đồng da sắt này, chạy qua chạy lại quanh cầu thang cuốn tự động tầng 1, vừa chạy vừa nghĩ phải có biện pháp gì đó để giết chết con tang thi này.
Ngâm xuống nước hay dùng lửa đốt? Nhưng đều không hiện thực, bởi vì ở đây không có nước cùng không có lửa! Mà An Nhiên luôn giục sinh hoa bách hợp nhưng chỉ có thể bị con tang thi này dẫm nát chà đạp. Vì sao sẽ có loại đồ vật nghịch thiên như thế này xuất hiện bên người nàng? Điểm cuối cùng sự tiến hóa của tang thi là bộ dang này sao? Hay đây chỉ là điểm bắt đầu của con đường tang thi tiến hóa???
An Nhiên âm thầm kêu khổ, không biết mình vì sao lại xui xẻo như vậy, gặp gỡ một con tang thi mình đồng da sắt cao cấp, hiện tại giết không chết, ăn cũng không thể ăn, làm như thế nào mới tốt đây???
May mà năng lực chạy nhảy của con tang thi này cũng chỉ như người thường, không nhanh hơn An Nhiên là bao, An Nhiên vẫn có thể chạy loanh quang trong đại sảnh tầng 1, sau đó nghĩ cách giải quyết những tiểu đệ mà con mình đồng da sắt này triệu hoán đến.
Nhưng mà luôn phát sinh biến cố vào lúc này, trời cao tựa hồ ghét bỏ An Nhiên không đủ rối ren, trên thang cuốn tầng 2, tiếng khóc của Oa Oa ẩn ẩn truyền xuống, cũng không biết là do đói bụng hay là đi tiểu, hoặc là tao ngộ nguy hiểm gì.
Trong lòng An Nhiên khẩn trương, vì chạy bộ nên ra mồ hôi nhưng nháy mắt mồ hôi nàng toát ra càng nhiều.
Càng hoảng hốt hơn là con tang thi đuổi theo sau nàng, vừa nghe tiếng khóc của Oa Oa lập tức ngẩng đầu lên kêu to vài tiếng về hướng Oa Oa đang khóc thút thít trên tầng, các tang thi tiểu đệ đang bị chặn ở ngoài cửa lớn số 1 và dưới siêu thị tầng ngầm cũng hưng phấn sôi nổi kêu to.
Chiếc SUV chặn ở cửa lên của siêu thị kia bị tang thi nhiều như nước đẩy lùi lại, chúng tang thi thuận lợi đột phá phòng tuyến SUV, ùa vào đại sảnh giống như thủy triều, có không ít tang thi đang sờ soạng bò lên thang cuốn.
Tiếng khóc của Oa Oa còn truyền đến, đáng thương hề hề càng khóc khóc càng làm An Nhiên tê tâm liệt phế, nàng cắn răng hét to về những con tang thi đang bò lên tầng.
"Các ngươi muốn đi đâu? Ta ở chỗ này, ta ở chỗ này a!!!"
Hiệu quả đạt được rất nhỏ, có một số ít tang thi đi về hướng An Nhiên, còn lại vẫn tiếp tục bò lên thang cuốn như cũ.
Tại tầng 2, Vân Đào bám vào vòng bảo hộ bằng kính, trong tay hắn cầm một cái di động, mở ra, di động vang lên tiếng hát vang dội, tiếng hát đặc biệt vang xa.
"Ta đang nhìn lên..... Ánh trăng trên đầu......"
Tiếng ca vang vọng âm lượng điển hình trang bị cho mấy cụ già nhảy ở quảng trường.
/1330
|